Anh
Hà Sĩ Phu thân mến,
Được
tin anh cho hay anh vừa bị tai nạn xe hơi, vừa bị đột quỵ, cho nên thân già da
cóc ở tuổi 84 (cùng tuổi với tôi) không còn sử dụng bàn phím computer để viết
lên tư tưởng của mình, thì tôi khá buồn cho Việt Nam và cho anh.
Hàng
tuần mỗi Thứ Bảy đài Radio Dallas ở Tiểu bang Texas phỏng vấn tôi vào lúc 2 giờ
30 (giờ địa phương California) đến 3 giờ có tựa đề "Cười Hay
Mếu".
Hôm
nay, Thứ Bảy Ngày 23 tháng 9, tôi trả lời phỏng vấn của đài Radio Dallas
một câu hỏi như sau: "bác nghĩ gì về chuyến đi của ông Joe Biden đến
Việt Nam và bày tỏ với đảng cộng sản rằng khi xưa hai ta là kẻ thù, thì ngày
nay trở thành đối tác chiến lược? Ông Joe Biden có vẻ ca tụng kẻ thù cũ, bác
nghĩ sao?"
Tôi
trả lời: "Tổng thống Joe Biden là người đọc bài giống như vẹt do các
phụ tá soạn sẵn. Đố ai biết được trong thâm tâm của Tổng thống Joe Biden nghĩ
gì. Bằng cớ ông Joe họp báo cho phép 5 ký giả đặt câu hỏi. Nhưng ông Joe không
nhớ ông đã để tên của năm ký giả ở chỗ nào, nên ông rất lúng túng. Sau khi ông
Joe lí nhí trả lời báo chí một câu hỏi có vẻ lung tung, thì nhân viên phụ tá
chạy ra chấm dứt cuộc họp bào và dìu ông Joe rời bục họp báo".
Câu
hỏi tiếp theo của đài Radio Dallas: "Liệu chúng ta có thể kỳ vọng gì ở
nền ngoại giao của Mỹ và Việt Nam được nâng lên tầm chiến lược?". Đây
là câu trả lời của tôi: "Việt Cộng là con ký sinh (Parasite) sống bám
vào Trung Cộng, thì Việt Cộng muốn hành động gì với nước khác, Việt Cộng phải
xin phép Trung Cộng. Bác đoán rằng đảng Việt Nam phải xin phép đàn anh cho đàn
em giả bộ bắt tay "đối tác chiến lược với Mỹ" để an lòng nhân dân.
Bản thân đàn em vẫn một lòng một dạ trung thành với đại ca". Việt
Cộng là vua mưu mẹo, cam phận hèn để ngồi lâu trên chiếc ghế quyền lực bằng mọi
giá. Việt Cộng biết dân Việt Nam rất muốn Chính quyền Việt Cộng đi với Mỹ để
thoát lệ thuộc Trung Cộng, thì nay Cụ Trong phải giả bộ đối tác chiến lược mà
thôi!
Tại
sao Việt Cộng biết dân Việt Nam mê Mỹ? Bởi vì ngay cả những đảng viên lớn tiếng
hô hào chống Mỹ cứu nước như Nguyễn Công Khế -- Tổng Biên Tập báo Thanh Niên --
bây giờ cũng sang ở Mỹ và chụp hình khoe cuộc sống tự do. Ngoài ra, hàng ngày
người dân Sài Gòn xếp hàng dài trước Lãnh sự Quán Mỹ nằm trên đường Nguyễn Du
để xin đi Mỹ, thì biết dân muốn gì, nên đảng phải giả bộ thân Mỹ cứu nước cho
dân an lòng, không nổi dậy lật đổ chúng.
Dĩ
nhiên, nền Ngoại giao của Mỹ là không bao giờ có bạn bè vĩnh cửu và không bao
giờ có kẻ thù truyền kiếp là đúng. Bởi vì bất cứ nhà lãnh đạo nào cũng phải
biết thương dân mình, chứ mắc mớ gì mà phải thương dân nước khác.
Người
Chống Cộng phải hiểu thật rõ điều cơ bản này: "Việt Cộng là con Virus nhân
tạo cực kỳ độc do Hồ Chí Minh (một người Tàu) đẻ ra để xâm nhập vào cơ thể dân
Việt nhằm tàn phá lục phủ ngũ tạng dân ta. Nhưng đối với Trung Cộng, thì Việt
Cộng là loài ký sinh bám vào Trung Cộng. Cho nên khi nào Trung Cộng chết (do
đại họa thiên tai hay bom nguyên tử) thì Việt Cộng mới chết.
Những
nhà tranh đấu không hiểu bản chất Việt Cộng, cứ ngang nhiên tranh đấu một cách
kiên cường thì không bao giờ thoát khỏi bàn tay sắt máu của Việt Cộng. Bằng cớ
là Nguyễn Bá Thanh, Trần Đại Quang đã bỏ cả cuộc đời để phục vụ lợi ích Đảng
đều chết một cách thê thảm.
Trường
Chính Đặng Xuân Khu đã khẳng định: "Đảng ta cướp Chính quyền bằng bạo lực,
thì đảng ta phải dùng bạo lực để giữ Chính quyền bằng mọi giá." Về sau các
Tổng Bí thư còn tuyên bố mạnh bạo hơn: "Thà mất nước, chứ không thà mất
đảng". Dù tỏ ra một lòng một dạ trung thành với Trung Cộng, nhưng Trung
Cộng vẫn không tin. Cho nên Trung Cộng bắt buộc Việt Cộng phải nhường những Đặc
Khu Kinh tế dành riêng cho Trung Cộng, không một người Việt Nam được bén
mảng đến. Những công nhân Tàu làm việc trong các đặc khu đều là quân nhân
giả dạng công nhân, để phòng khi dân chúng Việt Nam không chịu đàn áp thì những
công nhân Tàu sẽ mặc quân phục với súng ống và xe tăng đàn áp, giống như đã đàn
áp dân Tàu tại Thiên An Môn. Bạch thư của Trung Cộng đã viết sau năm 1979 sau
khi xua quân sang tàn phá Bắc Việt: "Bọn Việt Nam có tính phản bội, không
thể tin tưởng được".
Nếu
lãnh đạo Việt Cộng thực sự yêu nước thì đâu có coi dân như súc vật sau khi hoàn
thành cuộc xâm lăng? Nếu lãnh đạo Việt Cộng thực sự yêu nước, thực sự hòa hợp
hòa giải với dân, thì với tiền bạc và chất xám của Hải Ngoại là tài sản quý báu
để làm cho Việt Nam thành một con rồng bay lên. Vì Việt Cộng là con Virus đục
khoét cơ thể Việt Nam, nên chúng gửi cán bộ ra Hải ngoại để chia rẽ Cộng Đồng.
Không
phải tôi chủ quan đâu, anh Hà Sĩ Phu ạ! Nhận định rất sát với bản chất của Việt
Cộng trên thực tế.
Tôi
đọc bài thơ tứ tuyệt của anh có tựa đề “Hãy Chờ Đấy” tặng nhà Tranh Đấu Đoan
Trang ngồi đánh đàn như sau:
“Có
đánh gì đâu, chỉ đánh … đàn,
Mà
sao bao kẻ thấy nguy nan?
Bởi
thân bồ liễu thành Trưng Triệu,
Thì
kẻ hôn quân phải … tàn.”
Đó
là ước mơ, là khát vọng của toàn dân Việt. Nhưng như trên tôi đã nói, dù cho
Nguyễn Phú Trọng muốn thoát Trung hay nhân dân Việt Nam muốn nổi dậy, thì Trung
Cộng sẽ một lần nữa xua quân sang Việt Nam để dạy cho dân ta một bài học như
năm 1979.
Tôi
không bi quan đâu anh Hà Sĩ Phu! Lăng mộ Hồ Chí Minh là hòn đá tảng đè bẹp long
mạch của Việt Nam mất rồi! Chừng nào Hà Nội thú thực Hồ Chí Minh là một người
Tàu giả trang Nguyễn Sinh Cung, thì dân ta mới có chút hy vọng.
Bằng
Phong Đặng văn Âu.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.