Search This Blog

Sunday, June 9, 2024

THƯ TRẢ LỜI ANH VÕ VĂN SĨ - BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU

 

  

THƯ TRẢ LỜI ANH VÕ VĂN SĨ.

Dưới đây là bức thư của Thiếu tá Công Binh QLVNCH Võ văn Sĩ khai trừ Thiếu tá Không Quân Bằng Phong Đặng văn Âu thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa ra khỏi Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa. Tôi không giận anh Sĩ, mà lại tỏ ra vui mừng vì bị anh Sĩ giận. Bởi vì tôi nghĩ cái giận của anh Sĩ là cái giận Chính Khí, chứ không phải là cái giận Nộ Khí giống như người đàn bà chửi mất gà. Thời nay mà vẫn còn có cái giận Chính Khí như Trần Bình Trọng là hiếm lắm! Do đó, tôi đã vội vàng viết một bức thư trả lời anh Sĩ và đề nghị anh Sĩ đứng ra lãnh đạo Phong Trào Ủng Hộ Tổng thống Donald Trump giống như Người Da Đen và Người Latino đang làm, còn hơn là chửi bới nhau, chẳng ích gì. Tôi nghĩ rằng cường quốc số 1 thế giới như Mỹ mà bị bọn Nhà Nước Ngầm đánh sập, thì nòi giống Việt Nam nhất định sẽ bị Hán Hóa.

Tôi xin phổ biến bức thư này để tất cả những anh em quân nhân Việt Nam Cộng Hòa đọc cho biết nỗi vui mừng của tôi vì còn có người biết giận khi danh dự dân tộc bị đụng chạm. Giá như nỗi giận ấy mà biến thành hành động thì hay biết mấy! Tiếc rằng, chỉ giận một chốc, rồi đâu lại vào đấy! Vẫn không thể tìm đâu ra được một Con Chim Đầu Đàn!

Xin quý vị mở đường link dưới đây để đọc:

 

On Sat, Jun 8, 2024 at 10:09 AM SUTTON VO <cbqlvnch@yahoo.com> wrote:

 

Anh Âu,

Anh không được hỗn xược, vơ đũa cả nắm, chửi bới cả mọi người Việt Nam (dân tộc) như vậy!.

Anh không thể vì bọn Việt TNCS u mê ám chướng, những tên sống lâu vẫn chưa trưởng thành, hay những tên khoa bãng (có bằng cấp đầy mình) óc bã đậu, có suy nghĩ thua cả loài vật , cỏ cây mà lộng ngôn, chửi cả một dân tộc Việt!

Anh có quyền tự do ngôn luận của một công dân Mỹ, anh có quyền biểu lộ cảm xúc cá nhân, mắng chửi bọn chúng hay những ai anh không thích, không ưa thế nào  tùy ý. Nhưng anh không được lộng ngôn chửi cả dân tộc Việt chúng tôi (Trích: Đố ai mở mắt dân Việt được.... Một giông dân vừa ngu, vừa hãnh tiến,....) như thế?

Bộ anh điên rồi sao mà dám chửi cả một dân tộc, trong đó có cả ông bà tổ tiên của anh nữa đó?

Không lẽ anh theo đạo Chúa rồi trở nên cuồng tín (?) không còn nhớ đến ông bà, tổ tiên dòng tộc của mình nữa hay sao?

Anh nên biết, ngay cả Giáo Hoàng của quốc gia Vatican cũng không dám chửi cả dân tộc khác như anh chửi dân tộc Việt của chúng tôi  như anh.Nên nhớ anh chỉ là một con chiên tân tòng nhỏ bé trong Giáo Hội Công Giáo.

Thiển nghĩ, anh là người có ăn học, từng là sĩ quan cấp Tá trong QLVNCH, hà cớ gì anh hành xử như phường thất học, dám xúc phạm cả dân tộc Việt như thế?. 

Anh sẽ bị Chúa của anh phán xét, ông bà tổ tiên hỏi tội anh ở bên kia thế giới đó.

Mạn phép đồng đôi QLVNCH, tôi lên tiếng  cực lực phản đối, lên án  những lời lẽ vô lễ, ngông cuồng, xúc phạm cả dân tộc Việt của anh.

Thiệt là vô cùng nhục nhã vì đã từng phục vụ chung  dưới cờ với anh cho đến trước ngày trước 30/4/1975.

Cũng cần nhắc cho anh nhớ, anh không xứng đáng là một người lính QLVNCH như chúng tôi nữa,  anh thực sự là  một tên lính "đào ngũ trước địch quân"! 

Nếu anh còn chút liêm sỉ thì anh nên câm mồm lại, đừng có nhi nhô nữa, buồn nôn lắm!

Võ Văn Sĩ.

Lưu ý: Thông thường, mỗi khi cần góp ý với anh, tôi chỉ viết email gởi riêng cho anh, nhưng lần nầy thì tôi bắt buộc tôi phá lệ, phổ biến lên diễn đàn cho công luận thẩm tường.

 

 Anh Võ văn Sĩ thân mến,

Tôi rất mừng vì anh còn có lòng tự ái dân tộc để nổi giận.

Anh thử nghĩ xem. Một đàn thú, còn có con thú đầu đàn. Trong khi đó, hơn ba triệu người dân Việt ở Mỹ mà tìm đỏ con mắt, cũng không cách gì có lấy một nhân vật đầu đàn để nhất hô bá ứng.

Từ khi ông Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh lập ra cái Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam một cách ầm ỹ, bừa bãi, tôi là người sớm sủa lên tiếng chống lại, trong khi mọi người rầm rộ đi theo. Tại sao tôi chống? Bởi vì, tôi lập luận rằng đối thủ của ta là Việt Cộng rất nguy hiểm. Nó có khả năng biến của Người thành của Nó bằng cách chui sâu trèo cao. Cho nên, người đứng đầu tổ chức phải sưu tra lý lịch của người cộng sự với mình, phải bắt buộc người tham gia trải qua thử thách để đo lường lòng trung thành, phải đặt tình báo, phản gián lên hàng đầu để tránh địch xâm nhập. Phó Đề đốc Hải Quân Hoàng Cơ Minh kết hợp với tổ chức Phục Hưng của Trung tá Hải Quân Trần văn Sơn, mà ông Minh đâu biết ông Trần văn Sơn là người của Khối Ấn Quang? Làm sao ông Minh có thể biết ngay lập trường Thanh Niên Người Việt Tự Do (du sinh Việt ở Nhật) đồng nhất Chống Cộng? Đã sưu tra lý lịch kỹ càng của Lý Thái Hùng chưa, mà dám đưa anh ta lên chức Tổng Bí thư? Tại sao dùng Nguyễn Xuân Nghĩa là cháu của Mười Cúc Nguyễn văn Linh (Tổng Bí thư Việt Cộng) mới từ ở trong nước ra Hải ngoại bằng đường chính thức?

Những nguyên tắc cơ bản về tình báo, phản gián mà bất cứ người lãnh tụ tổ chức nào không chịu thực thi một cách hết sức nghiêm chỉnh, thì thế nào cũng có ngày vỡ mặt. Tổ chức bị vỡ mặt sẽ kéo theo sự sụp đổ Niềm Tin

Sự đặt vấn đề chính đáng của tôi đâu phải có âm mưu phá hoại tổ chức của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh, mà chỉ vì lo lắng một ngày nào đó Mặt Trận của Phó Đề đốc trở thành công cụ của Việt Cộng, thì Cộng Đồng sẽ không thể chống đỡ được! Đáng lý ra, Mặt Trận phải cám ơn sự cảnh giác của tôi mới phải. Trái lại, Mặt Trận không coi sự cảnh giác của tôi là quan trọng, lại cho đoàn viên đi rỉ tai: “thằng Âu chỉ biết lái tàu bay, chứ biết “cái con mẹ gì” mà bày đặt lên tiếng”.

Không một ông Tướng, không một ông trí thức nào đếm xỉa đến sự quan tâm của tôi, thì còn trông mong gì thế hệ tương lai tiếp tục sự nghiệp cứu nước của mình? Tôi rất sợ đám hậu duệ khinh hàng cha chú không xứng đáng.

Nhà báo Đạm Phong có tờ báo Tự Do đã vạch trần việc làm Kháng Chiến của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh để cảnh giác đồng bào, thì Mặt Trận cho người tới điều đình, bằng lòng sẽ trả một số tiền lớn để bịt miệng. Đạm Phong không chịu im tiếng. Kết quả, ký giả Đạm Phong bị bắn chết, để lại người vợ với 10 đứa con dại. Không một vị chủ báo nào, không một ký giả nào đăng một lời chia buồn đến bạn đồng nghiệp. Anh Võ văn Sĩ có cảm thấy tự hào về một nòi giống lãnh đạm, thờ ơ đến như thế không?

Năm 1987, Mặt Trận vỡ ra làm đôi, vì vấn đề tài chánh không phân minh. Ông Hoàng Cơ Minh đã chết trên đất Thái. Tờ báo Bangkok Post đăng hình Tướng Minh nằm chết bên vũng máu rành rành. Nhưng tờ báo Kháng Chiến của Mặt Trận vẫn đăng thư của Chiến hữu Chủ tịch từ Quốc Nội gửi ra Hải Ngoại thăm đồng bào, mà không một tờ báo nào ở Hải Ngoại có phản ứng (Tức là đồng lõa với sự lừa đảo, chứ còn gì nữa?). Sự hăm dọa của đoàn viên Mặt Trận vẫn tiếp tục sau cái chết của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh! Theo sự đánh giá của anh Võ văn Sĩ thì, sự nín khe một cách ngoan ngoãn của đồng bào là do dân tộc hiền hòa hay là dân tộc “bình chân như vại” thây kệ sống chết mặc bay?

Năm 1988, tôi phụ trách Giai phẩm Lý Tưởng của Không Quân, là tờ báo duy nhất dám đăng bức thư “Vàng Rơi Không Tiếc” của nhà văn Không Quân Đào Vũ Anh Hùng đặt câu hỏi Mặt Trận là thật hay giả. Ngoài ra, không một tờ báo nào dám đăng cả. Đó là thời gian Mặt Trận đã vỡ ra làm đôi và Chủ tịch Hoàng Cơ Minh đã từ trần, mà sự khiếp sợ của báo chí vẫn còn run lẩy bẩy. Tôi bị Mặt Trận cho côn đồ gọi điện thoại suốt ngày đêm hăm dọa mạng sống. Tôi tự động bỏ tiền túi xuất bản một tờ báo lấy tên Thần Phong để hài tội Mặt Trận. Nhưng không một người bạn đồng đội nào trong Quân Lực “hào hùng” ra mặt bênh vực tôi. Tất cả đều cúp đuôi, thản nhiên như “người Hà Nội”. Dù tôi có bị bắn chết như Đạm Phong, cũng thế thôi! Theo anh Võ văn Sĩ nhận định, nòi giống Việt Nam có anh hùng hay không?

Nhận thấy nước Mỹ đang trên đà suy thoái về đạo đức, tôi nhận lời đề nghị của một số người anh chị em ở Nam Cali đứng ra tổ chức các buổi biểu tình tuần hành với sự cộng tác đắc lực của Tiến sĩ Luật Võ Đức Văn ủng hộ Tổng thống Donald Trump. Thế là bọn đầu trâu mặt ngựa viết Email chửi tôi là thằng “Cuồng Trump” bằng những lời miệt thị hết sức hỗn láo, hết sức mất dạy.

Đáng lý ra những nhà trí thức tên tuổi với bằng cấp to đùng, được mọi người trọng vọng, ăn trên ngồi trước, phải dấn thân để bảo vệ cái đất nước đã cho chúng ta dung thân thì mới phải, đúng không? Nhưng anh Võ văn Sĩ có thấy bộ mặt danh giá nào xuất hiện để phát động phong trào bày tỏ tiếng nói chân chính của người Việt Quốc gia không?

Anh Sĩ chịu khó quan sát thì sẽ thấy những tên Chống Tổng thống Donald Trump kịch liệt, phần lớn có gốc Mặt Trận (hay Việt Tân) cả đấy!

Nhận thấy trong trái tim anh Sĩ hừng hực lửa tự ái dân tộc, tôi đề nghị anh Võ văn Sĩ đứng ra lãnh đạo Phong trào Ủng hộ Tổng thống Donald Trump để nếu Tổng thống Donald Trump đắc cử (nhằm trắc nghiệm tinh thần ăn trái nhớ kẻ trồng cây), thì Cộng Đồng Người Việt mình sẽ có tiếng nói mạnh mẽ. Nếu anh Võ văn Sĩ đồng ý lập Phong trào, tôi xin tình nguyện làm một tên cầm cờ chạy hiệu ngay. Nếu tôi nói dối, tôi làm con anh đấy!

Trân trọng kính chào anh.

Bằng Phong Đặng văn Âu. Telephone: 714 - 276 - 5600

 On Sat, Jun 8, 2024 at 10:09 AM SUTTON VO <cbqlvnch@yahoo.com> wrote:

 

Anh Âu,

Anh không được hỗn xược, vơ đũa cả nắm, chửi bới cả mọi người Việt Nam (dân tộc) như vậy!.

Anh không thể vì bọn Việt TNCS u mê ám chướng, những tên sống lâu vẫn chưa trưởng thành, hay những tên khoa bãng (có bằng cấp đầy mình) óc bã đậu, có suy nghĩ thua cả loài vật , cỏ cây mà lộng ngôn, chửi cả một dân tộc Việt!

Anh có quyền tự do ngôn luận của một công dân Mỹ, anh có quyền biểu lộ cảm xúc cá nhân, mắng chửi bọn chúng hay những ai anh không thích, không ưa thế nào  tùy ý. Nhưng anh không được lộng ngôn chửi cả dân tộc Việt chúng tôi (Trích: Đố ai mở mắt dân Việt được.... Một giông dân vừa ngu, vừa hãnh tiến,....) như thế?

Bộ anh điên rồi sao mà dám chửi cả một dân tộc, trong đó có cả ông bà tổ tiên của anh nữa đó?

Không lẽ anh theo đạo Chúa rồi trở nên cuồng tín (?) không còn nhớ đến ông bà, tổ tiên dòng tộc của mình nữa hay sao?

Anh nên biết, ngay cả Giáo Hoàng của quốc gia Vatican cũng không dám chửi cả dân tộc khác như anh chửi dân tộc Việt của chúng tôi  như anh.Nên nhớ anh chỉ là một con chiên tân tòng nhỏ bé trong Giáo Hội Công Giáo.

Thiển nghĩ, anh là người có ăn học, từng là sĩ quan cấp Tá trong QLVNCH, hà cớ gì anh hành xử như phường thất học, dám xúc phạm cả dân tộc Việt như thế?. 

Anh sẽ bị Chúa của anh phán xét, ông bà tổ tiên hỏi tội anh ở bên kia thế giới đó.

Mạn phép đồng đôi QLVNCH, tôi lên tiếng  cực lực phản đối, lên án  những lời lẽ vô lễ, ngông cuồng, xúc phạm cả dân tộc Việt của anh.

Thiệt là vô cùng nhục nhã vì đã từng phục vụ chung  dưới cờ với anh cho đến trước ngày trước 30/4/1975.

Cũng cần nhắc cho anh nhớ, anh không xứng đáng là một người lính QLVNCH như chúng tôi nữa,  anh thực sự là  một tên lính "đào ngũ trước địch quân"! 

Nếu anh còn chút liêm sỉ thì anh nên câm mồm lại, đừng có nhi nhô nữa, buồn nôn lắm!

Võ Văn Sĩ.

Lưu ý: Thông thường, mỗi khi cần góp ý với anh, tôi chỉ viết email gởi riêng cho anh, nhưng lần nầy thì tôi bắt buộc tôi phá lệ, phổ biến lên diễn đàn cho công luận thẩm tường.

 

 

Anh Võ văn Sĩ thân mến,

Tôi rất mừng vì anh còn có lòng tự ái dân tộc để nổi giận.

Anh thử nghĩ xem. Một đàn thú, còn có con thú đầu đàn. Trong khi đó, hơn ba triệu người dân Việt ở Mỹ mà tìm đỏ con mắt, cũng không cách gì có lấy một nhân vật đầu đàn để nhất hô bá ứng.

Từ khi ông Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh lập ra cái Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam một cách ầm ỹ, bừa bãi, tôi là người sớm sủa lên tiếng chống lại, trong khi mọi người rầm rộ đi theo. Tại sao tôi chống? Bởi vì, tôi lập luận rằng đối thủ của ta là Việt Cộng rất nguy hiểm. Nó có khả năng biến của Người thành của Nó bằng cách chui sâu trèo cao. Cho nên, người đứng đầu tổ chức phải sưu tra lý lịch của người cộng sự với mình, phải bắt buộc người tham gia trải qua thử thách để đo lường lòng trung thành, phải đặt tình báo, phản gián lên hàng đầu để tránh địch xâm nhập. Phó Đề đốc Hải Quân Hoàng Cơ Minh kết hợp với tổ chức Phục Hưng của Trung tá Hải Quân Trần văn Sơn, mà ông Minh đâu biết ông Trần văn Sơn là người của Khối Ấn Quang? Làm sao ông Minh có thể biết ngay lập trường Thanh Niên Người Việt Tự Do (du sinh Việt ở Nhật) đồng nhất Chống Cộng? Đã sưu tra lý lịch kỹ càng của Lý Thái Hùng chưa, mà dám đưa anh ta lên chức Tổng Bí thư? Tại sao dùng Nguyễn Xuân Nghĩa là cháu của Mười Cúc Nguyễn văn Linh (Tổng Bí thư Việt Cộng) mới từ ở trong nước ra Hải ngoại bằng đường chính thức?

Những nguyên tắc cơ bản về tình báo, phản gián mà bất cứ người lãnh tụ tổ chức nào không chịu thực thi một cách hết sức nghiêm chỉnh, thì thế nào cũng có ngày vỡ mặt. Tổ chức bị vỡ mặt sẽ kéo theo sự sụp đổ Niềm Tin

Sự đặt vấn đề chính đáng của tôi đâu phải có âm mưu phá hoại tổ chức của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh, mà chỉ vì lo lắng một ngày nào đó Mặt Trận của Phó Đề đốc trở thành công cụ của Việt Cộng, thì Cộng Đồng sẽ không thể chống đỡ được! Đáng lý ra, Mặt Trận phải cám ơn sự cảnh giác của tôi mới phải. Trái lại, Mặt Trận không coi sự cảnh giác của tôi là quan trọng, lại cho đoàn viên đi rỉ tai: “thằng Âu chỉ biết lái tàu bay, chứ biết “cái con mẹ gì” mà bày đặt lên tiếng”.

Không một ông Tướng, không một ông trí thức nào đếm xỉa đến sự quan tâm của tôi, thì còn trông mong gì thế hệ tương lai tiếp tục sự nghiệp cứu nước của mình? Tôi rất sợ đám hậu duệ khinh hàng cha chú không xứng đáng.

Nhà báo Đạm Phong có tờ báo Tự Do đã vạch trần việc làm Kháng Chiến của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh để cảnh giác đồng bào, thì Mặt Trận cho người tới điều đình, bằng lòng sẽ trả một số tiền lớn để bịt miệng. Đạm Phong không chịu im tiếng. Kết quả, ký giả Đạm Phong bị bắn chết, để lại người vợ với 10 đứa con dại. Không một vị chủ báo nào, không một ký giả nào đăng một lời chia buồn đến bạn đồng nghiệp. Anh Võ văn Sĩ có cảm thấy tự hào về một nòi giống lãnh đạm, thờ ơ đến như thế không?

Năm 1987, Mặt Trận vỡ ra làm đôi, vì vấn đề tài chánh không phân minh. Ông Hoàng Cơ Minh đã chết trên đất Thái. Tờ báo Bangkok Post đăng hình Tướng Minh nằm chết bên vũng máu rành rành. Nhưng tờ báo Kháng Chiến của Mặt Trận vẫn đăng thư của Chiến hữu Chủ tịch từ Quốc Nội gửi ra Hải Ngoại thăm đồng bào, mà không một tờ báo nào ở Hải Ngoại có phản ứng (Tức là đồng lõa với sự lừa đảo, chứ còn gì nữa?). Sự hăm dọa của đoàn viên Mặt Trận vẫn tiếp tục sau cái chết của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh! Theo sự đánh giá của anh Võ văn Sĩ thì, sự nín khe một cách ngoan ngoãn của đồng bào là do dân tộc hiền hòa hay là dân tộc “bình chân như vại” thây kệ sống chết mặc bay?

Năm 1988, tôi phụ trách Giai phẩm Lý Tưởng của Không Quân, là tờ báo duy nhất dám đăng bức thư “Vàng Rơi Không Tiếc” của nhà văn Không Quân Đào Vũ Anh Hùng đặt câu hỏi Mặt Trận là thật hay giả. Ngoài ra, không một tờ báo nào dám đăng cả. Đó là thời gian Mặt Trận đã vỡ ra làm đôi và Chủ tịch Hoàng Cơ Minh đã từ trần, mà sự khiếp sợ của báo chí vẫn còn run lẩy bẩy. Tôi bị Mặt Trận cho côn đồ gọi điện thoại suốt ngày đêm hăm dọa mạng sống. Tôi tự động bỏ tiền túi xuất bản một tờ báo lấy tên Thần Phong để hài tội Mặt Trận. Nhưng không một người bạn đồng đội nào trong Quân Lực “hào hùng” ra mặt bênh vực tôi. Tất cả đều cúp đuôi, thản nhiên như “người Hà Nội”. Dù tôi có bị bắn chết như Đạm Phong, cũng thế thôi! Theo anh Võ văn Sĩ nhận định, nòi giống Việt Nam có anh hùng hay không?

Nhận thấy nước Mỹ đang trên đà suy thoái về đạo đức, tôi nhận lời đề nghị của một số người anh chị em ở Nam Cali đứng ra tổ chức các buổi biểu tình tuần hành với sự cộng tác đắc lực của Tiến sĩ Luật Võ Đức Văn ủng hộ Tổng thống Donald Trump. Thế là bọn đầu trâu mặt ngựa viết Email chửi tôi là thằng “Cuồng Trump” bằng những lời miệt thị hết sức hỗn láo, hết sức mất dạy.

Đáng lý ra những nhà trí thức tên tuổi với bằng cấp to đùng, được mọi người trọng vọng, ăn trên ngồi trước, phải dấn thân để bảo vệ cái đất nước đã cho chúng ta dung thân thì mới phải, đúng không? Nhưng anh Võ văn Sĩ có thấy bộ mặt danh giá nào xuất hiện để phát động phong trào bày tỏ tiếng nói chân chính của người Việt Quốc gia không?

Anh Sĩ chịu khó quan sát thì sẽ thấy những tên Chống Tổng thống Donald Trump kịch liệt, phần lớn có gốc Mặt Trận (hay Việt Tân) cả đấy!

Nhận thấy trong trái tim anh Sĩ hừng hực lửa tự ái dân tộc, tôi đề nghị anh Võ văn Sĩ đứng ra lãnh đạo Phong trào Ủng hộ Tổng thống Donald Trump để nếu Tổng thống Donald Trump đắc cử (nhằm trắc nghiệm tinh thần ăn trái nhớ kẻ trồng cây), thì Cộng Đồng Người Việt mình sẽ có tiếng nói mạnh mẽ. Nếu anh Võ văn Sĩ đồng ý lập Phong trào, tôi xin tình nguyện làm một tên cầm cờ chạy hiệu ngay. Nếu tôi nói dối, tôi làm con anh đấy!

Trân trọng kính chào anh.

Bằng Phong Đặng văn Âu. Telephone: 714 - 276 - 5600