THƯ GỬI TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG.
ĐEM
TÂM TÌNH VIẾT LỊCH SỬ
KHÔNG
CÒN CHỌN LỰA NÀO KHÁC
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Thành
phố Westminster, Quận Cam, Thủ đô Người Mỹ gốc Việt.
Ngày
9 tháng 9 năm 2019.
Chú
Nguyễn Phú Trọng thân mến,
Vẫn
trong tinh thần của một người được sinh ra từ một bọc của Mẹ Âu Cơ, anh tiếp tục
nói chuyện tâm tình với Chú về sự tồn vong của nòi giống Tiên Rồng.
Đảng
Cộng Sản đã bỏ qua nhiều cơ hội đưa nước Việt Nam sánh vai cùng các Quốc gia
văn minh Thế giới. Cơ hội quý báu nhất là khi Tổng thống Jimmy Carter của Hoa Kỳ
gửi phái đoàn Ngoại Giao Leonard Woodcock năm 1977 sang Vệt Nam để thương thuyết
viện trợ tái thiết xứ sở sau chiến tranh. Nhưng những người lãnh đạo Đảng, tiền
nhiệm của Chú, đã say men chiến thắng, nên không có tầm nhìn xa, cứ tự hào Đảng
đã chiến thắng hai Đế quốc sừng sõ Pháp – Mỹ. Cái quê mùa đáng xấu hổ nhất là
các lão già trong đảng của Chú tự cho là “Đỉnh
Cao Trí Tuệ Loài Người”!
Nếu
thời bấy giờ Đảng chấp nhận lời đề nghị của Hoa Kỳ, thì Trung Cộng sẽ không dám
ngạo mạn dạy cho Việt Nam một bài học. Nhóm lãnh đạo Cộng Sản khai sinh ra Đảng
mắc chứng cả tin vào cái gọi là “Tình Nghĩa Quốc Tế Xã Hội Chủ Nghĩa” mới làm
cho Đất Nước ra nông nỗi như ngày hôm nay. Cái câu thơ “Bên kia biên giới là nhà. Bên này biên
giới đều là anh em” của bồi bút Tố Hưu có dụng ý vừa để bịp dân,
vừa để bịp Đảng đấy Chú à. Sống mãi trong hoang tưởng là khổ lắm Chú ơi! Anh em
cái quái gì mà ông anh đánh cậu em phù mỏ? Các chú ký Hiệp Ước An ninh Hỗ tương
với Nga, mà khi thằng Tàu đưa quân sang dạy thằng em một bài học, khiến người
chết như rạ, trong khi đó thằng Nga khoanh đứng nhìn. Chú có nhớ không?
Hôm
nay, anh chọn ngày 9 tháng 9 năm 2019 để tâm tình với chú, nếu chú nghe theo lời
anh, thì đúng là Ngày Lịch Sử dễ nhớ. Vậy chú hãy tạm quên chú là Chủ tịch Nước,
Tổng Bí thư Đảng, chúng ta hãy ngồi bệt xuống đất để bàn Quốc Sự.
Trước
hết, anh xin nói cho Chú biết, anh là cháu Nội Hoàng Giáp Đặng văn Thụy, con rể
Đông Các Đại Học Sĩ Cao Xuân Dục. Ông Nội anh được dân làng Nho Lâm, phủ Diễn
Châu, tỉnh Nghệ An, xem là vị thần sống. Nếu Chú không tin thì hãy phái người về
quê anh để hỏi về Cụ Hoàng Nho Lâm thì biết.
Lúc
sinh thời, năm 1935, Ông Nội anh đã từng nói với các con cháu rằng rồi đây Màu
Đỏ sẽ thắng và tai họa khủng khiếp sẽ làm điêu tàn Đất Nước vả cả Họ Cao lẫn Họ
Đặng đều bị họa lây. Tuy nhiên, năm 2020 thì Màu Đỏ sẽ tàn và Màu Vàng sẽ rực rỡ
hơn bao giờ hết. Ông Nội anh uyên thâm Nho, Y, Lý, Số, được dân trong tỉnh coi
như là Ông Thánh Tả Ao đời xưa vậy, nên ngày nay phương danh Ông Nội của anh được
Nhà Nước đặt tên đường là vậy.
Năm
1962, anh bỏ học, lên đường tòng chinh, gia nhập vào Không Quân vì lời kêu gọi:
“Không Quân là một ngành học uyên bác, một kiếp sống hải,
một cuộc đời ngang dọc”. Thử hỏi người thanh niên nào mà không ôm mộng
lấp biển vá trời?
Lại
thêm vì mang tiếng là một ngành học uyên bác thì anh phải tự hứa với lòng “mình là người Phi công của Đất Nước”; chứ
không thể là một tài xế lái máy bay hoặc là một “giặc lái” để sống thờ ơ, quay
lại trước nỗi thống khổ của đồng bào mình!
Cái
thuở Việt Nam chưa có Quân Chủng Không Quân, nhạc sĩ thiên tài Văn Cao đã sáng
tác Hành Khúc như dưới đây:
“Giờ
từng đoàn người vượt qua biên giới quyết chiến đấu
Ðã chiếm chiến công ngang trời
Giờ đoàn người còn vượt qua biên giới quyết chiến đấu
Ði không ai tìm xác rơi
Lúc đất nước muốn bao người con thân yêu ra đi
Hối tiếc tấm thân làm chi
Giờ thề một lòng vượt trên lưng gió quyết chiến thắng.
Nhớ lấy phút giây từ li
Ta là đàn chim bay trên cao xanh
Khi nhìn qua khói những kinh thành xa
Ðôi cánh tung hoành vượt trên mây xanh
Ta là tinh cầu bay trong đêm trăng
Ðây đó hồn nước ơi !
Không quân Việt Nam vút trên ngàn mây gió
U... u... u... u... u... u...
Ôi phi công danh tiếng muôn đời
Nhìn xa phi trường Việt Nam
Không Quân ra đi cánh bay rợp trời
U... u... u... u... u... u...
Xa giang sơn ngắm nhìn về khắp nơi
Đàn chim dù bay ngàn phương cũng về
Ðể rồi ngày ngày sống hòa nhịp đời
Cùng ngàn kiếp chim
Đoàn ta càng đi càng xa.
Ðã chiếm chiến công ngang trời
Giờ đoàn người còn vượt qua biên giới quyết chiến đấu
Ði không ai tìm xác rơi
Lúc đất nước muốn bao người con thân yêu ra đi
Hối tiếc tấm thân làm chi
Giờ thề một lòng vượt trên lưng gió quyết chiến thắng.
Nhớ lấy phút giây từ li
Ta là đàn chim bay trên cao xanh
Khi nhìn qua khói những kinh thành xa
Ðôi cánh tung hoành vượt trên mây xanh
Ta là tinh cầu bay trong đêm trăng
Ðây đó hồn nước ơi !
Không quân Việt Nam vút trên ngàn mây gió
U... u... u... u... u... u...
Ôi phi công danh tiếng muôn đời
Nhìn xa phi trường Việt Nam
Không Quân ra đi cánh bay rợp trời
U... u... u... u... u... u...
Xa giang sơn ngắm nhìn về khắp nơi
Đàn chim dù bay ngàn phương cũng về
Ðể rồi ngày ngày sống hòa nhịp đời
Cùng ngàn kiếp chim
Đoàn ta càng đi càng xa.
Quyết
đem lại đây chiến công
Dù thân vùi quên lấp chìm.”
Dù thân vùi quên lấp chìm.”
Với
những câu như “Đi
không ai tìm xác rơi”, “Hối tiếc tấm thân làm chi?”, “Ôi phi công danh tiếng muôn đời”, “Quyết khi về đem lại đây chiến công, Dù thân mồ quên lấp chìm.” Vừa lãng mạn, vừa hào hùng quá đi, phải không Chú? Như
thế thì làm sao anh có thể tiếc tấm thân này cho quê hương? Nhiều độc giả khen
anh cam đảm, dám ghi tên thật, địa chỉ nhà, số điện thoại là không đúng lắm
đâu! Bất cứ người phi công nào tự hào về “Cái Nghiệp Bay” của mình đều phải làm
như anh vậy Chú Trọng ơi!
Trở
lại chuyện Đất Nước. Qua kinh nghiệm như Chú thấy đó! Không bao giờ có chuyện
Quốc Gia này phải thương yêu, bảo bọc Quốc Gia khác, mà tất cả đều vì quyền lợi
của chính Quốc gia họ mà thôi. Lâu nay, anh nghe dư luận đồn đãi sở dĩ Ban Lãnh
đạo Đảng không dám chơi với Mỹ vì trông cái gương Mỹ bỏ Việt Nam Cộng Hòa.
Người
Mỹ đã sai lầm, khi tham gia vào cuộc chiến mà họ cứ nghĩ sẽ không có kẻ thắng,
người bại là cầm chắc cái thua trong tay. Nhân dân Mỹ không thể nào đủ kiên nhẫn
để kéo dài cuộc chiến tranh bất tận. Hơn nữa, Tướng Độc Nhãn Moshe Dayan của Do
Thái từng nói: “Hãy để cho Việt Nam Cộng Hòa
thua đi đã, rồi cuối cùng thế nào cũng thắng”. Có lẽ vì câu
nói đó, Mỹ đã không trả lời khi Miền Bắc gửi công điện xin đầu hàng? Ây là Mỹ
muốn cho Cộng Sản Việt Nam nếm mùi đểu
giả, tàn ác của Trung Cộng thì mới tỉnh ngộ!
Có
một số người Việt Nam thua trận cứ than thân trách phận mình là nước nhược tiểu
và nguyền rủa sự phản bội của Hoa Kỳ. Mã Lai, Tân Gia Ba, Thái Lan cũng là nhược
tiểu, mà có bao giờ ai nghe họ rên rỉ “nhược tiểu” đâu? Anh dẫn chứng thêm một
ví dụ:
Nước
Trung Hoa Dân Quốc của Tưởng Giới Thạch chỉ còn hòn đảo nhỏ “Formosa”, nhưng vẫn
còn là một trong 5 năm nước Mỹ, Anh, Pháp, Nga, Trung Hoa có quyền phủ quyết
(veto power). Khi Mỹ bắt tay Trung Cộng, Trung Hoa Dân Quốc bị Mỹ đá ra khỏi
Liên Hiệp Quốc và tên nước Trung Hoa Quốc Gia bị xóa trên bản đồ thế giới! Rõ ràng Trung Hoa Quốc Gia đã bị Mỹ bỏ rơi,
mà Đài Loan vẫn tồn tại đến ngày nay đấy thôi! Thế thì tại sao Đảng Cộng Sản của
Chú lo ngại bị Mỹ bỏ rơi?
Tổ
tiên Việt Nam đã dạy con cháu: “ĐOÀN KẾT THÌ SỐNG,
CHIA RẼ THÌ CHẾT”. Từ khi thành lập
cho đến ngày hôm nay, Đảng Cộng Sản thi hành chính sách chia rẽ dân tộc, thì
cái chết của Đảng Cộng Sản là tất yếu. Cái câu nói của Trường Chinh Đặng Xuân
Khu rằng “Đảng ta cướp chính quyền bằng bạo lực,
thì Đảng ta sẽ phải dùng bạo lực để giữ chính quyền” là không còn hợp
thời nữa đâu Chú Trọng!
Tuy
trên không thông thiên văn, dưới không thông địa lý như Ông Nội của anh, nhưng
anh vẫn có thể phân tích thời cuộc khá chính xác. Chẳng hạn, năm 2016, hầu hết
các Viện thăm dò dư luận đều đoán bà Hillary Clinton thắng với tỉ số áp đảo 95%,
được các đài truyền hình lớn như CNN, ABC, CBS, NBC và các tờ báo lớn như Washington
Post, New York Times, Los Angeles Times và 10 trường Đại học danh tiếng ủng hộ
mà anh nhất định quả quyết ông Donald J. Trump sẽ đắc cử. Chú Trọng có biết tại
sao không? Tại vì anh nghĩ như thế này này: “Chẳng lẽ Thiên Chúa muốn cho Thế
giới Tự do bị một tỉ tư dân Tàu đè bẹp hay sao? Lại thêm Đất Nước Hoa Kỳ được dựng
lên bởi các con Thiên Chúa với niềm xác tín “IN GOD WE TRUST”
lại để cho cái bọn phản Chúa cai trị hay sao?
Chú
Nguyễn Phú Trọng thân mến,
Tôi
biết các Chú theo Chủ nghĩa Vô thần, nhưng ngày nay các Chú mê tín hơn ai hết.
Các Chú tin rằng cứ để cái xác ông Hồ Chí Minh gốc Tàu nằm chình ình ở Quảng
trường Ba Đình thì các Chú sẽ muôn năm trường trị nhất thống giang hồ đấy à?
Chú
có thấy cơ trời đang xoay chuyển không? Tập Cân Bình xiểng niểng vì ngón đòn
kinh tế của Tổng thống Donald Trump chưa giải quyết xong, liền bị cuộc nổi dậy
của nhân dân Hongkong, chưa chắc Tập Cận Bình biết xử trí sao. Tục ngữ Mỹ có
câu: “You’ re damned if you do and damned if you don’t”
mà tôi có thể dịch cho Chú hiểu, là tiến thối lưỡng nan. Nếu Tập Cận Bình xua
quân đàn áp đẫm máu như vụ Thiên An Môn thì các nước trên thế giới sẽ can thiệp.
Nếu Tập Cân Bình nhượng bộ những đòi hỏi của Hongkong thì dân Tàu ở các tỉnh tại
lục địa sẽ noi gương nổi dậy. Dân Tàu ở Macao đã lên tiếng hủng hộ Hongkong rồi
đấy!
Nghe
nói Tháng 10 này, Chú sẽ sang Hoa Kỳ để gặp Tổng thống Donald Trump, anh đề nghị
Chú ra lệnh Tòa Đại sứ ở Washington thu xếp một buổi gặp gỡ giữa Chú và anh. Anh
có đôi điều khuyên Chú mà vì “Thiên Cơ bất khả lậu”, nên không thế tiết lộ
trong thư này được. Anh chỉ muốn Chú tỏ thiện chí bằng cách thả các tù nhân
lương tâm.
Anh
không sợ những người Chống Cộng ngoài này phản đối đâu. Bởi vì ở vào cái tuổi gần
Đất xa Trời, anh chẳng có một tí ti tham vọng nào cả, nên không thể có ai mua
chuộc anh được! Giả thử Chú tặng anh một trăm triệu đô-la, anh không biết dùng
để làm gì! Hoặc Chú biếu anh một Cô Chân Dài, anh chỉ ngó một chút rồi
thôi! Anh thuộc hạng con nhà danh giá,
không bao giờ làm bất cứ điều để tổn thương Tổ Tiên. Với lại anh là Người Phi
Công của Đất Nước mà Chú! Lời nói của anh “Tứ mã nan truy”. Chú hãy nghe lời
tâm huyết của anh, vì Chú không có một lựa
chọn nào khác!
Hy
vọng gặp Chú vào dịp Tháng Mười này. Chúc Chú mạnh khỏe.
Bằng
Phong Đặng văn Âu
Dưới
đây là địa chỉ của anh: 10200 BOLSA AVENUE, WESTMINSTER, CA.92683
Địa
chỉ Email: bangphong dva033@gmail.com
Số
Điện thoại: 714 – 276 – 5600