HỒI ĐÁP THƯ BẠN HÀ SĨ PHU
Bằng Phong Đặng văn Âu.
Anh Hà Sĩ Phu thân
mến,
Nhận được Email của
anh, tôi buồn vô cùng vì cái tin anh bị tai nạn giao thông suýt chết. Nhất là
khi nhìn tấm hình của anh nằm trên giường bệnh, tôi càng cảm thấy thương tâm
hơn. Anh và tôi cùng tuổi Canh Thìn cầm tinh Con Rồng. Nhưng chẳng may anh bị ở
Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa không cho Con Rồng được phép bay lên (Thăng Long),
nên tôi đặt cho anh ngoại hiệu Ngọa Long (con rồng nằm), giống như ngoại hiệu
của mưu sĩ Khổng Minh bên Tàu. Còn anh biết tôi là phi công, anh đáp lại: “Bằng
Phong được sống trên miền đất tự do, được bay bổng giữa trời cao lộng gió, tôi
đặt cho Bằng Phong cái ngoại hiệu Phi Long (con rồng bay)”. Con rồng nằm
hay con rồng bay đều cô đơn như nhau, vì mang mệnh số Canh Cô Mậu Quả (Cô thần
Quả tú).
Từ ngày đó, chúng ta
trở thành đôi bạn tâm giao. Tôi cảm phục những bài tham luận chính trị rất
thuyết phục của anh. Nhưng điều mà tôi ngưỡng mộ anh hơn cả là anh không gia
nhập Đoàn Thanh Niên Cộng Sản quàng khăn đỏ, phấn đấu trở thành đảng viên để
hưởng đặc quyền đặc lợi. Anh có lối hành văn nhẹ nhàng rất đúng phong cách một
Nho sinh. Còn tôi là kẻ vũ biền, thẳng ruột ngựa. Anh khuyên tôi nên dùng lối
văn mềm mại, vặn âm thanh vừa đủ nghe (tone down the volume) thì mới thuyết
phục mọi người. Tôi cũng ý thức câu nói: “Lời nói chẳng mất tiền mua,
lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” lắm chứ, nhưng chúng ta đang sống
trong thời buổi không ai thuyết phục được ai, vì cả nước đã bị quỷ ám rồi anh
Hà Sĩ Phu ạ!
Năm 1954, gần một
triệu người Bắc phải di cư vào Miền Nam vì quá đỗi kinh hoàng bởi những màn đấu
tố long trời lở đất, vẫn không thể đánh thức sự mê muội của trí thức Miền Nam.
Năm 1975, hàng triệu người Việt chết đuối ngoài biển, bị hải tặc hãm hiếp, cũng
không thể đánh thức nổi người tỵ nạn cộng sản ở Hải ngoại. Như cái ông MC
Nguyễn Ngọc Ngạn, dù vợ con đã chết mất xác ngoài biển trên đường đi tìm tự do,
vẫn mở mồm khen ngợi Việt Cộng ngày nay đã khác thời bao cấp, mà bất cần biết cái
chế độ man rợ đó hãy còn coi con người như súc vật. Thử hỏi trong Cộng Đồng Do
Thái mà có ông Do Thái nào đó khen ngợi Hitler như ông MC Nguyễn Ngọc Ngạn khen
chế độ cộng sản, thì tôi tin chắc người Do Thái đó không thể sống nổi với Cộng
Đồng Do Thái? Trong khi đó, ông MC Nguyễn Ngọc Ngạn vẫn tiếp tục “Xi Em” mà vẫn
được đồng bào nườm nượp chen chân nhau đi thưởng thức. Nghe nói cả vạn người
Việt Nam trong nước mua vé sang Thái Lan để nghe ông “Xi Em” khua môi múa mép.
Anh Hà Sĩ Phu thử nghĩ xem một đám quần chúng tồi bại đến như thế thì đến Phật,
đến Chúa cũng phải bó tay. Huống chi anh em ta đều là người phàm mắt thịt, thì
tài cán gì mà chúng ta dám nghĩ có thể đánh thức một dân tộc lỳ lợm đến như
thế? Chẳng phải tại vì tôi khinh rẻ dân tộc, nhưng tôi thấy rất rõ dân mình bị
nguyền rủa (quỷ ám), nên không còn biết nhục nhã là gì. Một dân tộc không biết
nhục là một dân tộc không bao giờ muốn đứng lên, chắc chắn dân tộc đó sẽ bị hủy
diệt.
Đại tá Lê Hồng Hà –
Chánh Văn phòng Bộ Công An – lúc còn sống viết cho tôi cái Email có nội dung
như sau: “Không ngờ ở Miền Nam có anh phi công nặng tình non nước và có
lập luận rất thuyết phục như Bằng Phong. Anh em bên này thường đem những bài
viết của Bằng Phong ra thảo luận, vì những điểm Bằng Phong nêu ra khiến cho anh
em chúng tôi lúc trẻ đi theo cộng sản cần phải nghĩ lại”. Tôi trả lời: “Hầu
hết thanh niên Miền Nam ở tuổi tôi đều yêu nước và có khả năng lý luận giỏi hơn
tôi rất nhiều. Nhưng có lẽ vì họ thấy “vô kế khả thi”, nên họ trở nên thờ ơ, vô
cảm, thây kệ vận nước nổi trôi.”
Một ông Đại tá trong
ngành Công An Cộng sản, lên tới chức Chánh Văn phòng, khi về hưu thì mới nhìn
thấy cái khuyết tật của chủ nghĩa cộng sản. Thật là tội nghiệp cho một dân tộc
bị mê muội! Qua cái Email của Đại tá Lê Hồng Hà, tôi nhận thấy trong số những
người đi theo cộng sản cũng có người đã nhìn ra cộng sản tàn hại đất nước,
nhưng không một ai có thể nhúc nhích trong cái bộ máy cai trị do Hồ Chí Minh
học từ Liên Xô, Trung Cộng mang về nước dựng lên. Mặc dầu biết Đại tá Lê Hồng
Hà theo chủ nghĩa vô thần, tôi vẫn viết cho ông một Email đại ý như sau: “Sở
dĩ Hồ Chí Minh có thể dựng lên được một bộ máy cai trị khủng khiếp, nhờ hai lý
do: Một là, Hồ Chí Minh là một tên phù thủy cao tay ấn, có khả năng làm tê liệt
hệ thần kinh của một dân tộc thông minh. Hai là, dân tộc Việt Nam bị oan hồn
người Chàm làm cho trí óc của các nhà trí thức trở nên ngu muội, ươn hèn để trả
thù các vị vua đời trước đã tiêu diệt nòi giống họ”.
Hồ Chí Minh kết nghĩa
anh em với kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, mà vẫn có người theo là một cái ngu.
Hồ Chí Minh gửi cán bộ sang Tàu học cách đấu tố cha mẹ, mà vẫn có người theo là
hai cái ngu. Hồ Chí Minh viết báo cáo cho Staline đã hoàn thành cuộc đấu tố cải
cách ruộng đất để xin viện trợ vũ khí nhằm “giải phóng Miền Nam”, thì có khác
gì một thứ “mãi quốc cầu vinh”, mà vẫn có người theo là ba cái ngu. Chắc chắn
bọn Trường Chinh, Phạm văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, Lê Đức Thọ … sống bên
cạnh Hồ lâu năm, đều biết Hồ không phải là người Việt Nam, nhưng im tiếng, vì
họ trót làm tay sai cho Nga Tàu, thì dù Hồ có là người Tàu cũng chẳng sao. Họ
biết Hồ Chí Minh là một tên dâm dục ưa trò ấu dâm và là tên sở khanh, chơi bà
Nông thị Xuân chán chê đến mang thai, rồi sai Trần Quốc Hoàn thủ tiêu, nhưng họ
vẫn thần thánh hóa Hồ Chí Minh, vì cái Đạo Cộng sản là đạo thờ quỷ. Tập đoàn
cầm quyền cộng sản cai trị dân Việt Nam hiện nay là một bầy quỷ sứ, thì mới
biến nước Việt Nam xinh đẹp thành địa ngục trần gian.
Trong khi đó ông Ngô
Đình Diệm ở Miền Nam là nhà yêu nước, thương dân và có cuộc sống đạo hạnh như
nhà tu, tôn trọng nhân tài, cho Phật giáo xây Chùa tự do, cho mở trường Bồ Đề
dạy học trò mà không đòi hỏi nạp “giáo án”, gửi Trần Quang Thuận sang Anh học
để về chấn hưng Phật giáo, thì bị Việt Cộng đội lốt Phật giáo vu khống chế độ
đàn áp Phật giáo để lật đổ, mà không một ông Bộ trưởng nào theo Đạo Phật trong
Nội Các, không một ông Tướng nào theo đạo Phật trong Quân Đội có Cái Dũng như
lời Phật dạy, lên tiếng để bảo vệ Chính Nghĩa của Miền Nam. Tôi nói sự ngu dốt,
sự hèn hạ của giới trí thức, giới lãnh đạo chính trị, giới Tướng lãnh của Miền
Bắc lẫn Miền Nam đều bị quỷ ám thi mới không nhìn thấy Hồ Chí Minh chủ
trương tiêu diệt nòi giống Việt Nam. Đó là sự thực. Tôi không vơ đũa cả nắm!
Tôi đã viết nhiều bài
nhận định dân tộc mình bị quỷ ám và gửi cho các nhà trí thức ở Hải ngoại đọc.
Nhưng tất cả đều im lặng thì tự nhiên tôi hiểu họ đồng ý “Cái Nhìn” của tôi.
Làm sao có chuyện những con người có tiếng tăm, mang bằng cấp đầy mình, được
thiên hạ trọng vọng, lại có thể hạ mình đồng ý với suy tưởng của một anh võ
biền như tôi? Họ im lặng là đúng!
Có lẽ sau khi đọc bài
tường thuật cuộc trao đổi giữa bác sĩ Nguyễn Khắc Viện – anh ruột bà chị dâu
tôi – với tôi qua điện thoại, Đại tá Lê Hồng Hà nhận thấy sự kiện tôi chê bác
sĩ Nguyễn Khắc Viện đi theo cộng sản là vì ngu, chứ chẳng phải vì ngây thơ là
lập luận rất thuyết phục.
Tôi phê bình những nhà
“cách mạng lão thành” từng vang danh anh hùng đánh giặc Pháp, mà ngày nay chỉ
biết ngồi viết kiến nghị dâng lên những anh đang nắm quyền lãnh đạo đáng tuổi
con cháu mình là hèn. Tôi hỏi ngày xưa họ đánh Pháp, họ có viết kiến nghị
không, thì ông Đại tá hồi chánh Bùi Tín liền viết một bài đăng trên Đàn Chim
Việt và Dân Làm Báo chê tôi mắc chứng bệnh hoang tưởng, điên rồ, hỗn láo với
các bậc trưởng thượng. Tôi viết một bài trả lời Bùi Tín cũng đăng trên Đàn Chim
Việt và Dân Làm Báo với lý lẽ rất lịch sự, nhã nhặn, khiến Bùi Tín cứng họng.
Bùi Tín gọi điện thoại cho tôi: “Tưởng Bằng Phong Đặng văn Âu là ai xa
lạ, hóa ra Bằng Phong là em của Hùm Xám Đường Số 4 Đặng văn Việt. Hai gia đình
Đặng văn và Họ Bùi thường qua lại nhà nhau, khi các cụ làm quan ở Huế. Từ nay,
nếu có điều gì bất đồng thì gọi điện thoại cho nhau, đừng đưa lên mặt báo nhé!” Tôi
phì cười, những “ông Việt Cộng” đều có chung một thủ đoạn: Khi không thể hạ
địch thù, liền quay sang điều đình, để chờ khi nào địch thủ sơ hở thì đâm địch
thủ lút cán. Cán bộ cộng sản sử dụng thủ đoạn “Trường kỳ mai phục” rất nhiều
lần, nhưng các chính trị gia Miền Nam mắc bệnh mau quên, nên luôn luôn bị Việt
Cộng lừa, mà vẫn say ngủ, vẫn nuôi ảo tưởng có thể sống chung với cộng sản!
Trong cuộc ra mắt sách
của nhà văn Uyên Thao từ Hoa Thịnh Đốn xuống thành phố Westminster ở Quận Cam,
chẳng biết Bùi Tín từ đâu xuất hiện, dù không có trong chương trình, nhưng được
Ban Tổ chức mời lên đọc bài thơ của cô giáo Trần thị Lam. Bùi Tín tự động đổi
chữ “Ngộ” thành ra chữ “Lạ” mà chẳng ai có phản ứng. Chờ cho ông Bùi Tín đọc
dứt bài thơ, tôi đưa tay lên xin Ban Tổ chức cho tôi có ý kiến. Ban Tổ chức chỉ
cho phép một ông lính của Việt Nam Cộng Hòa được phát biểu trong ba phút, trong
khi ông lính Việt Cộng ở Miền Bắc được thoải mái nói bao nhiêu lâu cũng được.
Tôi tự giới thiệu danh tánh của mình để ông Bùi biết đối thủ đang đứng trước
mặt ông là Bằng Phong Đặng văn Âu đây. Tôi hỏi ông Bùi Tín có hiểu vì sao ông
mạt sát tôi một cách thậm tệ, mà tôi vẫn trả lời ông một cách lịch sự, nhã
nhặn? Không chờ ông Bùi Tín trả lời, tôi giải thích: “Sở dĩ tôi nhã nhặn, lịch
sự để độc giả thấy được người lính Miền Nam có văn hóa, khác với anh “Bộ đội Cụ
Hồ” ở Miền Bắc vô văn hóa. Mặt ông Bùi Tín sạm lại, cứng đơ ra, vì làm sao ông
ta có thể đáp trả trước tràng pháo tay của cử tọa cảm phục anh lính Miền Nam
dạy cho anh “Bộ đội Cụ Hồ” một bài học về cách xử thế?
Những bài tham luận
“Giắt tay nhau đi dưới tấm bảng chỉ đường trí tuệ”, “Chia tay ý thức hệ” của
anh xuất hiện, sau khi Tổng Bí thư Mười Cúc Nguyễn văn Linh cởi trói văn nghệ
sĩ, rất được Hải ngoại tán thưởng. Tôi đánh giá những bài tham luận của anh
cũng giống như Thất Trảm sớ của Thầy Chu văn An dâng lên vua Trần Dụ Tông, xin
chém đầu bảy nịnh thần. Người ta hy vọng đảng sẽ mở mắt, vì chấp nhận cởi trói,
tức là chấp nhận lắng nghe tiếng nói của sĩ phu. Nhưng không! Đảng bịp vẫn lừa
dối dân. Bằng cơ là anh chỉ mang trong cặp bức thư của Cựu Thủ tướng Võ văn
Kiệt (chứ không phải thư của phe địch) gửi cho đảng, anh liền bị đảng bắt vô tù
ngay. Chúng hô hào “đổi mới hay là chết” là một khẩu hiệu đểu! Giống như mấy
chữ “Độc lập – Tự do – Hạnh phúc” là cái khẩu hiệu đểu. Việt Cộng muôn đời vẫn
là Việt Cộng! Không đểu, không phải là Việt Cộng. Dù tôi không ở trong chăn như
anh nói, nhưng tôi hiểu cộng sản còn hơn cộng sản! Mao Trạch Đông chẳng phải là
người tôn thờ chủ nghĩa “Mác-Lê”. Mao dùng chủ nghĩa cộng sản làm phương tiện
để thể hiện giấc mộng gồm thâu Lục Quốc như Tần Thủy Hoàng mà thôi. Mao Trạch
Đông khôn ngoan hơn các bậc tiền bối của ông ta. Biết dân Việt Nam có dòng máu
anh hùng, chống ngoại xâm, nên “đạo diện” một người Tàu đóng vai Hồ Chí Minh để
thực hiện thủ đoạn ng “Người Việt Giết Người Việt” thì mới thành công. Dân Việt
Nam có truyền thống chống ngoại xâm, nhưng không thể chống bọn nội thù. Hồ Chí
Minh cũng không phải là người đeo đuổi lý tưởng cộng sản. Hồ Chí Minh chỉ làm
theo mệnh lệnh của Mao Trạch Đông mà thôi. Tôi tin chắc rằng bọn Trường Chinh,
Phạm văn Đồng, Lê Duẩn, Võ Nguyên Giáp sống chung quanh Hồ Chí Minh lâu ngày
đều khám phá ra Hồ Chí Minh không phải là người Việt Nam, nhưng trót làm tay
sai ngoại bang, nên trót phóng lao đành phải theo lao mà thôi.
Những lãnh tụ cộng sản
kế thừa như Đỗ Mười, Nguyễn văn Linh, Nguyễn Phú Trọng cũng chẳng có anh nào
tôn thờ lý tưởng cộng sản. Họ cũng chẳng coi Hồ Chí Minh ra cái củ khoai gì. Họ
dùng Hồ Chí Minh làm con ngáo ộp để thi hành nhiệm vụ tiêu diệt chủng tộc Việt
Nam mà thôi. Trước kia, anh Hà Sĩ Phu từng viết “đảng cộng sản là con ký sinh
của lòng yêu nước” là rất đúng. Đảng cộng sản do Hồ Chí Minh lập ra là đảng
đểu. Những danh xưng như “Hội Việt Kiều Yêu Nước”, “Mặt Trận Tổ Quốc” đều là đồ
đểu, vì cái chủ nghĩa Tam Vô thi làm quái gì còn Tổ Quốc để mang tên “Mặt Trận
Tổ Quốc”. Cho đến nay, cộng sản làm quái gì có Dân Chủ mà bỏ tù người phản
kháng chế độ về cái tội lợi dụng quyền dân chủ? Cho nên cộng sản làm cuộc “Cách
Mạng” là để đưa nền văn minh của loài người từ thời kỳ Đồ Đá lên Đồ Đồng và các
thứ Đồ khác… để cuối cùng đến thời kỳ Đồ Đểu, là chấm dứt chương trình Ban Tùng
Lâm hay Thúy Nga Paris!
Hôm nay, tôi xin nêu
lên với anh một vấn đề mà tôi chiêm nghiệm đã lâu và xin anh đừng nghĩ tôi dị
đoan, tin nhảm. Đó là vận mệnh dân tộc Việt Nam bị quyết định bởi dân tộc Do
Thái. Này nhé! Hai ông Karl Marx – Lenin là cha đẻ Chủ nghĩa Cộng Sản, cái chủ
nghĩa đã tác hại ghê gớm trên dân tộc chúng ta. Karl Marx là người Đức gốc Do
Thái, Lenin là người Nga gốc Do Thái, nhưng ít ai biết. Năm 1954 Thủ tướng Pháp
là Mendès France, gốc Do Thái, chia đôi Việt Nam. Năm 1975 Miền Nam mất vào tay
Việt Cộng là do Henry Kissinger cũng gốc Do Thái. Cha đẻ bom Nguyên tử của Hoa
Kỳ là Albert Einstein (gốc Do Thái). Cha đẻ bom Khinh khí của Nga là Andrei Sakharov
cũng gốc Do Thái. Adolf Hitler cũng là người gốc Do Thái đã giết 6 triệu người
dân Do Thái. Giải thưởng Nobel gồm đủ các bộ môn, dù mang quốc tịch khác nhau,
nhưng có gốc Do Thái, chiếm đa số. Sự thông minh tột bực của dân tộc Do Thái đã
đóng góp lớn lao cho nền văn minh nhân loại. Đồng thời Do Thái cũng góp phần
tai họa không nhỏ cho nhân loại.
So với các cường quốc
trên thế giới, Hoa Kỳ là Quốc gia tân lập, nhưng mau chóng trở thành giàu nhất,
mạnh nhất, vì họ có Niềm Tin vào Đấng Cứu Thế với khẩu hiệu “In God We Trust”.
Chúa Jesus Christ là người Do Thái xuống trần gian để cứu độ dân tộc Do Thái,
nhưng chính dân Do Thái đã đóng đinh Ngài, vì dân Do Thái tin rằng Đấng Cứu Thế
của họ chưa xuất hiện. Vì tội đóng đinh Chúa Jesus, Do Thái bị mất nước hai
ngàn năm, sống lang thang khắp mặt địa cầu. Để trả thù, Karl Marx sử dụng
thuyết tiến hóa của nhà sinh học Charles Darwin (cũng là người Anh gốc Do Thái)
để lập ra chủ nghĩa Duy Vật Vô Thần chống lại Thiên Chúa. Do đó, Thượng Đế dùng
một người Đức có gốc Do Thái – Adolf Hitler – để trừng trị dân Do Thái. Đó là
những sự kiện đã xảy ra. Tôi không bài Do Thái.
Hoa Kỳ là Quốc gia
thượng tôn Thiên Chúa với câu khẩu hiệu “In God We Trust”. Triết lý xây dựng
nền dân chủ của nước Mỹ là Hiến Pháp dựa trên đạo đức của Kinh Thánh. Hoa Kỳ đã
giúp Đông Đức – Tây Đức thống nhất, giúp Nam Triều Tiên đứng vững, trở thành
một con rồng Á Châu. Nhưng Hoa Kỳ đã thất bại trong việc giúp Miền Nam đứng
vững, vì Miền Nam bị quả báo!
Quả báo trong quy
luật “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước” là điều có thật. Tôi
đã dẫn chứng bằng những sự kiện tàn ác của vua Gia Long, vua Minh Mạng, vua
Thiệu Trị đã ảnh hưởng lên vua Tự Đức, một vị vua nổi tiếng hiếu thảo với Mẹ,
nhưng không đủ thông minh để canh tân xứ sở theo lời đề nghị của Nguyễn Trường
Tộ. Các tiên đế đều có cả trăm người con. Đến đời vua Tự Đức thì bị tuyệt tự và
ba đứa cháu của vua Tự Đức mới lên ngôi vua đều bị chết thảm trong vòng bốn
tháng, thì đó không phải do luật nhân quả hay sao? Hoa Kỳ giết anh em Tổng
thống Ngô Đình Diệm, ba tuần sau Tổng thống John Kennedy bị giết và Robert
Kennedy cũng bị ám sát. Điều đó chưa đủ cho mọi người thấy sự quả báo nhãn tiền
hay sao? Hoa Kỳ thừa sức đè bẹp cả Việt Cộng, lẫn Trung Cộng, mà chịu thua Việt
Cộng một cách nhục nhã, thì rõ ràng Hoa Kỳ cũng bị quỷ ám.
Tổng thống Richard
Nixon nghe theo lời cố vấn của Henry Kissinger – gốc Do Thái – bỏ rơi Việt Nam
Cộng Hòa. Bây giờ, tới lượt nền dân chủ Hoa Kỳ đang điêu đứng vì những nhân vật
lãnh đạo chính trị có mặt trong đảng Cộng Hòa cũng như đảng Dân Chủ, các ông
chủ Ngân Hàng, các ông chủ Big Tech, Big Media, Big Pharma đều có gốc Do Thái.
Con rể của Tổng thống Donald Trump có gốc Do Thái, con gái ông Trump cũng đã
đổi sang đạo Do Thái. Tổng thống Donald Trump đã đưa Tòa Đại sứ Mỹ từ Tel Aviv
đến Jerusalem để thể hiện ước muốn của Do Thái, dù ba đời Tổng thống trước là
Bill Clinton, George W. Bush và Barack Hussein Obama đã hứa nhưng không dám
làm. Thử hỏi tại sao các chính trị gia và các tỷ phú gốc Do Thái như George
Soros chống Tổng thống Donald Trump mạnh mẽ, bẩn thỉu đến như thế? Câu trả lời
của tôi là: Vì Tổng thống Donald Trump là lãnh tụ chỉ tôn thờ Jesus Christ, mà
Do Thái không tin Đức Jesus Christ là Đấng Cứu Thế, nên họ phải chống kịch liệt
như khi họ đòi đóng đinh Chúa Jesus, dù quan Thống Đốc người La Mã Philato thấy
Chúa Jesus vô tội.
Tôi thấy bà Elizabeth
Cheney – con gái cựu Phó Tổng thống Dick Cheney dưới thời Tổng thống George W.
Bush – nguyên là một nữ Dân Biểu, một trong những lãnh tụ của đảng Cộng Hòa mà
chống Tổng thống Donald Trump một cách dữ dội, vì bà ta tuy là người Mỹ nhưng
gốc Do Thái. Archbishop Carlo Maria Viganò nhận định Hoa Kỳ đang có cuộc chiến
tranh tôn giáo giữa Thiên thần bảo vệ Đức Tin và Ác quỷ chống Thiên Chúa. Tôi
đồng ý với Ngài Viganò, bởi vì phe chống Tổng thống Donald Trump đang dùng thủ
đoạn như chụp mũ, vu khống, gian ác, lưu manh, gian lận, bẩn thỉu và bạo lực …
giống như Việt Cộng chống Tổng thống Ngô Đình Diệm. Nước Mỹ rồi đây sẽ sụp đổ,
vì bọn trí thức Mỹ, bọn Tướng lãnh Mỹ vừa ngu vừa phản bội.
Anh Hà Sĩ Phu quý mến,
Sở dĩ tôi nêu lên tình
hình chính trị nước Mỹ với anh, vì nghĩ rằng nước Mỹ là nước duy nhất trên thế
giới có khả năng chế ngự tham vọng bành trướng của Trung Cộng. Nếu nước Mỹ mất
địa vị bá chủ hoàn cầu vào tay Trung Cộng, thì nước Việt Nam sẽ trở thành một
Châu Quận của Trung Cộng và nòi giống Việt Nam sẽ không còn. Nhiều người Việt
Nam cho rằng điều đó khó xảy ra. Tôi đã đem chuyện chiếc tàu thủy Titanic đã
chìm trong chuyến hải hành đầu tiên, mặc dầu người ta quả quyết chiếc tàu
Titanic không thể chìm, để chứng minh. Bản chất người Việt Nam đa số rất can
đảm, dù có chết đến nơi vẫn chẳng thèm quan tâm. Chuyện mất nước là chuyện của
thiên hạ. Cho nên ông MC (hay Xi-Em) Nguyễn Ngọc Ngạn khen ngợi đảng Việt Cộng
đã thay đổi, khác với thời kỳ bao cấp mà vẫn có hàng vạn người từ Việt Nam nườm
nượp đi sang Thái Lan xem ông Ngạn khua môi, múa mép cũng là bình thường thôi!
Dù được tin anh bị tai
nạn giao thông, muốn về thăm anh hết sức, nhưng ngại mình nói lỡ lời điều gì,
bị bắt vào đồn Công An đánh sặc máu mồm, thì thân già da cóc không chịu nổi.
Thôi thì đành gửi lời thăm hỏi và cầu nguyện cho anh thôi. Anh cần thứ thuốc
nào để “bồi dưỡng” sức khỏe, xin anh đừng ngần ngại cho tôi biết.
Thân ái,
Bằng Phong Đặng văn Âu, bạn của anh Ngọa. Ngày
14 tháng 11 năm 2022.
Địa chỉ nhà: 10200 Bolsa Avenue, Thành phố
Westminster, CA.92683 Hoa Kỳ
Địa chỉ Email: bangphongdva033@gmail.com
|
5:30 PM (5 minutes ago) |
|
||
|
Anh Phi Long Bằng
Phong thân
Sau lần giao lưu với
anh cách đây mấy tháng thì bất ngờ tôi bị một tai nạn kinh hoàng: Tôi bị tai
nạn giao thông, ngất ngay tại chỗ. Kết quả là bị dập nát lá lách, chảy 1,5 lít
máu trong ổ bụng, gãy 3 xương sườn , tổn thương thận trái và rất nhiều vết
thương trên khắp cơ thể. Sau 2 tháng cấp cứu, từ cõi chết trở về nhà nhưng cơ
thể vẫn trong tình trạng bệnh tật và chắc chắn mang tật suốt đời. Vì thế tuy
vẫn cố đọc được các bài viết của anh, nhưng đọc cho biết thôi, tôi còn làm gì
được nữa? Những ý nghĩ của anh thật đáng quý, hầu hết là đúng, nhưng cái khó là
anh ở bên ngoài , không “nằm trong chăn” để biết thực chất nội tình trong nước.
Ngay người ở trong nước cũng chưa chắc đã hiểu đúng mọi khía cạnh của tình
hình, chứ trách gì người ngoài nước. Những bài viết, những cố gắng của anh, mặc
dù nhiều người yêu và nhiều người ghét, nhưng chắc chắn sẽ được cuộc đời sàng
lọc và để lại những dấu ấn tích cực. Sau tai nạn kinh hoàng tôi sống được là
may, làm gì được nữa hả anh? Cầu mong anh còn giữ được sức khỏe để sống an bình
và tích cực.
Bạn anh –Ngọa Long -