Search This Blog

Saturday, June 19, 2021

ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ VỀ NGÀY QUÂN LỰC

 Thưa anh Thép Đen Đặng Chí Bình,

Hôm qua anh gọi em, "một thằng em còn chất lính" (chữ anh thường dùng mỗi khi anh gọi điện thoại thăm). Sau cuộc gọi, em thay mặt anh, ngồi viết lên tâm tư của người lính Biệt Kích bị Việt Cộng tại nhà tù Hỏa Lò, mà tới nay đã ngót 90 tuội mà vẫn còn nặng nợ với non sông. Xin gửi anh đọc để anh thấy em đã biểu đạt nỗi lòng của anh có đúng ý anh không nhé! Dưới đây là bài viết của em.
Bằng Phong Đặng văn Âu

ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ VỀ

NGÀY QUÂN LỰC 19 THÁNG 6

Bằng Phong Đặng văn Âu

Thưa quý chiến hữu khả kính,

Xin quý vị vui lòng cho phép tôi bày tỏ chân thật cảm nghĩ của tôi, trước khi quý vị cho rằng tôi nói điều quá đáng. Đó là rất ít chiến hữu hiểu câu danh ngôn của Đại tướng Douglas MacArthur: “Người Lính Già Không Chết”. Theo quy luật “thành, trụ, hoại, diệt” thì ai cũng phải chết. Nhưng tại sao Người Lính không chết? Người Lính không chết là vì một khi Người Lính này gục ngã, thì Người Lính khác đứng lên. Hào khí liên tục tỏa sáng!

Chúng ta thua trận, bởi vì Hoa Kỳ giao cho chúng ta một trọng trách quá lớn: Chống lại toàn khối Cộng sản Quốc Tế! Chúng ta đã oai dũng cầm cự suốt hai thập niên, nên ta có quyền tự hào là Người Lính Việt Nam Cộng Hòa chiến đấu vì lý tưởng Tự Do, khác với “Bộ Đội Cụ Hồ” đánh Pháp, đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, cho Trung Cộng.

Cuộc chiến đấu của Người Lính Việt Nam Cộng Hòa chống lại cộng sản là cuộc chiến đấu giữa Ánh Sáng và Bóng Tối.

Cuộc chiến đấu của Người Lính Việt Nam Cộng Hòa chống lại cộng sản là cuộc chiến đấu giữa sự Quang Minh Chính Đại và Lừa Đảo Dối Trá.

Ở Hoa Kỳ, quyền tự do ngôn luận được tôn trọng, không một ai bị gọi lên đồn Công An làm việc. Lên tiếng phản kháng đối với những phần tử mượn danh nghĩa Kháng Chiến Phục Quốc để làm tiền một cách phi pháp là chính đáng. Có gì làm cho ta phải sợ?

Tại sao Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh lập ra cái Mặt Trận Kháng Chiến tuyên bố có 10 ngàn quân chiến đấu dưới cờ, kết nạp 36 tổ chức là một sự dối trá trắng trợn mà các cấp Tướng lãnh của ta không một vị nào lên tiếng về sự lừa đảo của Hoàng Cơ Minh để thức tỉnh đồng bào?

Tại sao ông Đặng Quốc Việt (bí danh của Trung Úy Hải Quân Đặng viết Nghị), chỉ là một sĩ quan cấp thấp, dám gửi văn thư cho Hội Ái Hữu Không Quân Houston yêu cầu thu hồi Giai phẩm Lý Tưởng đăng bài Vàng Rơi Không Tiếc của nhà văn Đào Vũ Anh Hùng mà các chiến sĩ Không Quân từng chinh Nam phạt Bắc lại giữ im lặng, không phản ứng?

Tại sao Tập Thể Chiến sĩ bầu Giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, người được Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa cho cả gia đình xuất ngoại du học để lấy bằng Tiến sĩ, mà không trở về giúp nước, lại được anh em bầu làm Chủ tịch Tập thể? Chẳng lẽ trong Quân Lực ta chẳng có người nào sáng giá hơn? Tại sao anh em chiến sĩ không đòi hỏi Tập Thể phải có một cơ quan ngôn luận để chống lại xảo thuật tuyên truyền của bọn Giao Điểm, của bọn Hợp Lưu, của bọn Về Nguồn?

Tại sao Tập Thể Chiến Sĩ im lặng để cho nhà báo Sức Mấy Đinh Từ Thức phê phán những anh em cựu quân nhân ở Hải ngoại chỉ họp nhau để hát Quốc Ca, cúi đầu mặc niệm, kéo cờ lên, hạ cờ xuống, phủ cờ, xếp cờ giống như Đại Đội Chung Sự ở các Tử Sĩ Đường mà không cảm thấy xấu hổ và nhục nhã? Tại sao vẫn tiếp tục từ năm này sang năm khác màn diễn hành nặng phần hình thức, mà không có một hành động để ngăn chặn những phần tử cơ hội đội lốt Quân Đội? Có phải quân nhân chỉ có bắp thịt, mà không có trí tuệ? Vậy trường Chiến tranh Chính trị đào tạo cán bộ để làm gì? Việt Cộng nào đã buông tha chúng trong cuộc chiến bảo vệ văn hóa?

Tại sao Tập Thể Chiến Sĩ để cho nhạc sĩ Nam Lộc và Trúc Hồ làm Đại Nhạc Hội “Cám Ơn Anh” mà không gửi người của Tập Thể đến kiểm soát sự chi thu có minh bạch hay không? Đại tá Trần Doãn Thường chỉ lên tiếng hỏi về sự chi thu, thì nhạc sĩ Nam Lộc đã không tiếc lời mạt sát ông, mà Tập thể không có một lời nào hỏi tại sao nhạc sĩ Nam Lộc dám vô lễ với Người Lính Già Trần Doãn Thường một cách quá đáng? Nếu nhạc sĩ Nam Lộc hành động công khai, minh bạch thì cần gì phải vô lễ với bậc trưởng thượng hơn hẳn mình về tuổi tác và thâm niên quân vụ, để cho không một ai được quyền thắc mắc việc làm thiếu phân minh của mình?

Tại sao bà Luật Sư Trần Kiều Ngọc tuyên bố “Không Chống Cộng, Chỉ Chống Cái Ác” mà Tập thể không có phản ứng? Tôi viết một bức thư với lời lẽ hòa nhã của một chiến sĩ cao niên để giảng cho bà Luật sư hiểu rằng chủ nghĩa cộng sản dùng bạo lực để khống chế người dân trong nước thành súc vật (có miệng không được phép nói; có óc không được nghĩ)? Có phải bà Luật sư muốn cho tuổi trẻ Việt Nam Hải ngoại hãy chấp nhận bọn cầm quyền Việt Cộng cứ tiếp tục biến dân Việt Nam trong nước thành súc vật? Tôi liền bị một ông sĩ quan cấp tá ở Houston ném đá bằng lý lẽ hết sức ngu xuẩn và bằng lời lẽ hết sức mất dạy của quân đầu đường xó chợ. Tôi không phản ứng, vì tôi khinh loại sĩ quan vừa ngu dốt, vừa vô giáo dục!

Tổng Giám đốc đài SBTN Trúc Hồ lên đài TV của ông ta dõng dạc tuyên bố: “Không được lật đổ chế độ Việt Cộng. Lật đổ là hoàn toàn SAI! Không được quyền ĐÒI tự do dân chủ. Không có quyền Đòi, mà chỉ được phép XIN”. Nếu ông Trúc Hồ tuyên bố với tư cách cá nhân cũng đủ để cho người ta phỉ nhổ vào mặt. Huống chi, Trúc Hồ là Tổng Giám đốc đài TV, có ảnh hưởng đến tư tưởng quần chúng, tuyên bố nghênh ngang như thế mà chỉ có Niên trưởng Nguyễn Quốc Đống Khóa 13 Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam lên tiếng. Còn Tập Thể Chiến Sĩ im lặng như tờ, thì thử hỏi cái gọi là Tập Thể Chiến Sĩ có xứng đáng tồn tại hay không?

Dưới chế độ chuyên chính, cộng sản dùng bạo lực tước đoạt quyền làm người, nên người dân đành phải im hơi lặng tiếng. Tại sao đã thoát khỏi vòng kiềm tỏa của bạo quyền, được hưởng quyền tự do ngôn luận, mà những chiến sĩ oai hùng lại cam chịu sự im lặng?

Chính vì sự im lặng của các chiến hữu, ông đương kim Chủ tịch Tập Thể Chiến Sĩ Nguyễn văn Ức mới hồn nhiên cười nói một cách nham nhở với tỷ phú Hoàng Kiều ngạo mạn khinh miệt Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa. Chính vì sự thờ ơ, lãnh đạm của quý vị Chiến Sĩ thì Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Tưởng Niệm ghi ơn chiến công Tái Chiếm Cổ Thành Quảng Trị của Thủy Quân Lục Chiến mới không thèm tham khảo ý kiến của các Hội Đoàn Quân Đội.

Mới đây tôi vừa đọc bản lên tiếng của 12 Hội Đoàn Cựu Quân Nhân tỏ ý không đồng thuận với cách làm của Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài, nhưng tôi rất nghi ngờ Ủy Ban  sẽ cứ phăng phăng thực hiện. Bởi xuyên qua cách trả lời của Luật sư Nguyễn Quốc Lân đối với những góp ý đầy thiện chí của ông Đỗ văn Phúc, thì sự hoài nghi của tôi có căn cứ.

Rất nhiều lần tôi tự hỏi: Tại sao dân tộc Việt Nam bị hứng chịu nỗi nhục đau đớn này? Hết tên Hồ Chí Minh riêu rao “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” để tàn hại nòi giống trong cuộc chiến tiêu hao máu xương và hủy hoại nền văn hóa Cha Ông truyền dạy, lại đến một viên Tướng Hải Quân Hoàng Cơ Minh trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa cũng riêu rao “Kháng Chiến Phục Quốc” để sản sinh ra cái đảng Việt Tân làm tay sai cho Việt Cộng! Tại sao một đảng chính trị thoát thai từ một tổ chức lừa đảo, khủng bố có thể khơi khơi dựng lên cái Đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu để dẫn dắt tuổi trẻ Việt Nam ở Hải ngoại vào con đường ma giáo?

“Một con sâu làm rầu nồi canh”. Một viên Tướng làm tan hoang tinh thần trong sáng Quân Đội. Có phải tại vì chúng ta quá thụ động, quen thói tôn trọng kỷ luật chấp hành lệnh, mà không dám chống lại việc làm sai trái của một ông Tướng?

“Tre tàn, măng mọc”. Xin hỏi quý chiến hữu khả kính. Liệu những người lính oai phong một thời, mà ngày nay trở nên bạc nhược, vô trách nhiệm, thì có thể mong mỏi gì nơi “hậu duệ”?  Những bạn trẻ như Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, Tổng Giám đốc chỉ huy đóng Hàng không Mẫu hạm Giao Phan, Tướng Lương Xuân Việt và quân nhân Hoa Kỳ gốc Việt làm rạng danh nòi giống Việt, liệu có đủ sức xóa đi nỗi nhục do Hoàng Cơ Minh, băng đảng Kháng Chiến gây ra?

Có phải quý chiến hữu viện cớ quân nhân không làm chính trị để bào chữa cho lý do im lặng trước những điều sai trái, trong khi cộng sản đang tấn công chúng ta trên mọi mặt bằng phương tiện truyền của bọn đội lốt tỵ nạn đốn mạt bán linh hồn cho quỷ dữ? Hay các chiến hữu sợ “khẩu nghiệp” của Phật dạy, cứ việc để mặc cho bọn Việt Cộng đội lốt Quốc Gia tha hồ làm chuyện tai quái?

Hôm nay, 5 giờ sáng ngày 19 tháng 6 năm 2021, tôi – một Người Lính Già VNCH – mạo muội viết lên nỗi lòng chua xót trước cảnh điêu tàn của Quân Lực, nếu quý chiến hữu khả kính thấy có điều gì sai sót, xin vui lòng chỉ giáo. Tôi rất đội ơn. Những lời thống thiết này viết ra từ nỗi nhục vì chủ nghĩa cộng sản đã làm hủy hoại phẩm chất cao quý của nòi giống Tiên Rồng. Chưa bao giờ trên Diễn Đàn mạng xã hội lại có nhiều phần tự cặn bã trồi lên một cách dơ bẩn đến thế! Tất cả đều là âm mưu của cộng sản để tiêu diệt văn hóa nước nhà. Một dân tộc không còn văn hóa, nhất định dân tộc đó sẽ bị hủy diệt!

Liệu chúng ta có cách gì vực dậy khí phách, đạo đức, phẩm cách của Người Việt Nam giống như Người Nhật để thế giới không khinh bỉ?

Vài giờ tới, khắp nơi trên thế giới có người Việt cư ngụ, buổi lễ Ngày Quân Lực sẽ được trang trọng cử hành. Liệu cái “Hồn Quân Lực” có còn để vong linh anh chị em chiến sĩ đã nằm xuống được một giây phút ngậm cười nơi chín suối? Hay là:

“Mỗi năm hoa đào nở,

Lại thấy ông Đồ già

Bày mực Tàu giấy đỏ

Phố xá đông người qua?”

Chừng một thập niên nữa, có lẽ chẳng còn ai để cử hành NGÀY QUÂN LỰC. Người Lính Già cũng chết luôn, vì không còn Người Lính nào nữa để đứng lên?

Bằng Phong Đặng văn Âu

Telephone” 714 – 276 – 5600

Email Address: bangphongdva033@gmail.com