Search This Blog

Sunday, December 17, 2023

MƯỜI PHẦN CHẾT BẢY CÒN BA - CHẾT HAI CÒN MỘT MỚI RA THÁI BÌNH.

 

https://khongquanc130.blogspot.com/2023/12/muoi-phan-chet-bay-con-ba-chet-hai-con_0917740651.html

“MƯỜI PHẦN CHẾT BẢY CÒN BA,

CHẾT HAI CÒN MỘT, MỚI RA THÁI BÌNH!

Bằng Phong Đặng văn Âu

Khi Tổng Giám mục Carlo Maria Viganò tuyên bố nước Mỹ đang có cuộc chiến tranh tôn giáo, tôi liền tìm đọc những cuốn sách về lịch sử tôn giáo của Do Thái. Tại sao tôi tìm đọc sách Do Thái? Tại vì trong quá khứ các cuộc chiến tranh tôn giáo đều liên quan đến dân tộc Do Thái. Chẳng hạn, những cuộc Thánh Chiến vào cuối thế kỷ 11 giữa Kitô giáo và Hồi giáo đến cuộc chiến giữa Do Thái giáo và Hồi giáo sau khi Do Thái trở về Đất Thánh Jerusalem năm 1948.

Do Thái giáo, Kitô giáo, Hồi giáo đều nhìn nhận có cùng chung một Tổ phụ Abraham, nhưng xung đột nhau vì bất bình về tín lý. Từ hơn hai ngàn năm trước, một người Do Thái tên là Jesus Christ xuất hiện trên nước Do Thái và tự xưng là người con độc nhất của Thiên Chúa (God), được phái xuống trần gian để cứu độ các con của Ngài. Do Thái tự nhận mình là con riêng của Thượng Đế. Những dân tộc khác, mà nhận Thượng Đế (Jehovah) là Cha chung, thì dân Do Thái coi những giống dân không cùng gốc Do Thái, chỉ là Dân Ngoại (Gentiles).

Mặc dầu Chúa Jesus đã làm một số phép lạ, như: người bị bại liệt đứng lên đi lại được. Người mù bẩm sinh nhìn thấy được. Người đã chết cũng sống lại được. Đặc biệt nhất, Ngài đã đuổi con Quỷ ra khỏi một người bị Quỷ nhập. (Trong mỗi con người đều có một Con Quỷ. Đó là dục vọng: Tham, sân, si mà Đức Phật kêu gọi tín đồ tu tập để diệt quỷ). Nhưng các bô lão Do Thái không tin Chúa Jesus là Đấng Cứu thế, đã áp lực Tổng trấn Phi-la-tô đóng đinh Ngài lên Thập tự giá.

Vì tội đóng đinh Chúa Jesus, dân Do Thái bị lưu đày suốt 2 ngàn năm, bị nhiều dân tộc khác khinh khi xua đuổi. Nhưng dân Do Thái vẫn tồn tại, vì họ có niềm tin sắt đá vào tôn giáo của họ và luôn luôn nuôi ý chí trở về quê cha đất tổ (Phong trào Zion). Dù mang Quốc tịch của bất cứ quốc gia nào, nhưng người Do Thái vẫn không đổi bản sắc, Tổ Quốc của họ vẫn là Jerusalem.

Khi tìm hiểu về Do Thái, tôi học được điều này: “Do Thái coi Tiền là Thượng Đế. Người trí thức mà không làm ra nhiều Tiền, thì không đáng được đánh giá là người có trí tuệ”. Quan điểm sống của người Do Thái là “ăn miếng, trả miếng” (Eye for eye, tooth for tooth). Không bao giờ chịu khuất phục, bất kể thời gian trôi qua đã bao lâu, Do Thái vẫn trả đũa cho kỳ được.

Từ vũ trụ quan và nhân sinh quan vừa nêu, Đạo Do Thái (Judaism) không bao giờ công nhận tín đồ thờ Muhammad, càng không bao giờ chấp nhận tín đồ thờ Chúa Jesus Christ đang ở vào địa vị số 1 trên thế giới. Đó là lý do tại sao hiện nay nước Mỹ đang có cuộc chiến tranh Antichrist.

Đạo Do Thái (Judaism) là một tôn giáo sắc tộc (Ethno Religious). The historical Israelites and/or Hebrews, who promulgated Judaism, were not simply a homogeneous assemblage united by a common ideology, that being the Jewish religion; they constituted an ethnoreligious group from whom a majority of modern Jews directly descend, and therefore an ethnic form of Jewish identity exists ... (Tạm dịch: Những người Israel hoặc người Do Thái, những người đã truyền bá đạo Do Thái, không chỉ đơn giản là một tập hợp đồng nhất được thống nhất bởi một hệ tư tưởng chung, đó là Do Thái giáo; họ đã tạo thành một nhóm tôn giáo dân tộc mà phần lớn là hậu duệ người Do Thái hiện diện hôm nay, và do đó tồn tại một dạng sắc tộc của bản sắc Do Thái...).

Trong khi đó Đạo Kitô thoát thai từ Do Thái giáo là một tôn giáo phổ quát (Universal Religion). “Until Jesus arrived to Earth, God only spoke to the Jewish people. Thus, you could consider most of the laws relative. But Jesus changed the entire dynamic. He brought a universal law — the Golden Rule — and shared it with both the Jews and the Gentiles”. (Tạm dịch: Cho đến khi Chúa Giêsu xuống thế, Thiên Chúa chỉ nói chuyện với người Do Thái. Vì vậy, bạn có thể coi hầu hết các luật đều mang tính tương đối. Nhưng Chúa Giêsu đã thay đổi toàn bộ động lực. Ngài đã đưa ra một luật phổ quát  Quy tắc Vàng và chia sẻ nó với cả người Do Thái và Dân Ngoại).

Trước kia, ai cũng tưởng Chủ nghĩa Cộng sản ra đời do hai ông Do Thái Karl Marx và Lenin lập ra là để chống lại Chủ nghĩa Tư bản bóc lột. Té ra không phải! Những luận điệu giải phóng con người ra khỏi ách nô lệ của bọn Tư bản bóc lột để mang lại công bằng là xạo để bịp dân ngu. Bởi vì sau khi cướp được Chính quyền, bọn Cộng sản còn bóc lột dân nghèo gấp vạn lần Tư bản.

Mikhail Gorbachev nhận thấy dân tộc Nga của mình bị mấy anh Do Thái phịa ra cái đạo Cộng sản để đè đầu cưi cổ dân mình. Nếu không có cái đạo Cộng Sản do mấy ông Do Thái đẻ ra, dân Nga đâu có bị Joseph Stalin (người nước Georgia) hay Nikita Khrushchev (người nước Ukraine) cai trị và giết hàng triệu nhân tài của nước Nga?  Cho nên Mikhail Gorbachev đã làm cuộc lật đổ Chủ nghĩa Cộng sản hết sức ngoạn mục bằng cái chiêu “Glasnost” (cởi mở) và “Perestroika” (tái cấu trúc) để nước Nga phục vị lá cờ của nước mình từ thời Nga hoàng. Gorbachev than thở: “Tôi đã dành nửa cuộc đời đi theo lý tưởng Cộng Sản. Cuối cùng mới nhận ra chủ nghĩa cộng sản chỉ nói dối và độc tài”, chứng tỏ ông hết sức căm hận Chủ nghĩa Cộng sản. Do đó, khi chế độ cộng sản sụp đổ ở Nga năm 1991, việc đầu tiên dân Nga làm là giật sập tượng ông Lenin để trả đũa Do Thái đã thống trị đất nước mình gần ngót một thế kỷ.

Hoa Kỳ là Quốc gia được lập lên bởi những Tổ phụ thuộc giống dân Anglo-Saxon từ Âu Châu, có tín ngưỡng tôn thờ Chúa Jesus Christ và đặt Niềm Tin vào khẩu hiệu “In God (Jesus Christ) We Trust”. Mặc dầu thờ Chúa Jesus, nhưng “Christianity” không phải là Quốc giáo, nên Hoa Kỳ mới có chế độ Dân chủ Đa nguyên. Do đó, trong Hiến Pháp của Hoa Kỳ có điều khoản “Separation of Church and State” là để Quốc gia không bị cai trị bởi giáo điều.

The first amendment to the US Constitution states: “Congress shall make no law respecting an establishment of religion, or prohibiting the free exercise thereof. The two parts, known as the establishment clause and the free exercise clause respectively, form the textual basis for the Supreme Court's interpretation ...” (Tạm dịch: Tu Chính Án đầu tiên của Hiến pháp Hoa Kỳ nêu rõ: “Quốc hội sẽ không đưa ra luật nào tôn trọng việc thành lập tôn giáo hoặc cấm việc tự do thực hiện tôn giáo.” Hai phần, lần lượt được gọi là “điều khoản thành lập” và “điều khoản tự do thực hiện”, tạo thành cơ sở văn bản cho các diễn giải của Tòa án Tối cao ...)

Vì chủ trương tự do tôn giáo một cách tuyệt đối, Hoa Kỳ trở thành một miếng đất dụng võ cho tôn giáo nào có dân tộc thông minh hạng nhất và giỏi làm tiền hạng nhất. Một câu nói nghe ra có vẻ khôi hài, nhưng rất đúng với thực tế: “Hoa Kỳ là Quốc gia giàu có, nhưng đồng tiền nằm trong túi người Do Thái”. Các viện nghiên cứu chiến lược như Brookings, Hoover để thiết kế chính sách đối nội, đối ngoại của Hoa Kỳ đều nằm trong tay Do Thái. Những Cố vấn An ninh Quốc gia của các đời Tổng thống đều là người Do Thái, như Henry Kissinger dưới thời Richard Nixon, như Zbigniew Brzezinsky dưới thời Jimmy Carter.  Cho nên, Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ trước kia được lãnh đạo bởi những lãnh tụ tôn thờ Chúa Jesus Christ, nhưng ngày nay thì được lãnh đạo bởi ý thức hệ “tiền là Thượng Đế và trí thức mà không làm ra nhiều tiền thì không được đánh giá là trí tuệ”, phủ nhận Chúa Jesus Christ là Đấng Cứu Thế. Tổng Giám mục Carlo Maria Viganò cảnh báo nước Mỹ đang có cuộc chiến tranh tôn giáo là Ngài đã thấy trước những gì sẽ xảy ra. Vận mệnh nước Việt Nam cũng bị Do Thái quyết định. Hồ Chí Minh áp đặt chủ nghĩa của hai ông Do Thái Karl Marx – Lenin núp dưới chiêu bài kháng chiến chống Pháp giành độc lập. Năm 1954, Thủ tướng Pháp – Mendès France – là người Do Thái, chia đôi Việt Nam.

Với lực lượng quân sự mạnh nhất thế giới, Mỹ có thể đánh bại Việt Cộng một cách dễ dàng, nhưng Mỹ cố tình kéo dài chiến tranh cũng là quyết định của Do Thái lãnh đạo nước Mỹ, để đẻ ra Phong trào Phản chiến tại Mỹ với mục đích làm cho thanh niên xa rời lý tưởng “In God We Trust”, sống thác loạn với khẩu hiệu “Make Love Not War” và thoải mái sử dụng ma túy. Tổng thống Bill Clinton thú nhận từng “smoke grass, but not inhale” là tiêu biểu của thế hệ phản chiến. Barack Hussein Obama cũng nghiện ma-túy và Joe Biden còn cho con trai mang ma-túy vào Tòa Bạch Ốc. Những nhân vật lãnh đạo nước Mỹ như Bill Clinton, Barack Hussein Obama, Joe Biden là sản phẩm do những bộ óc thông minh, giàu bậc nhất và “Antichrist” tạo ra cho nước Mỹ!

Khi thời gian đủ chín muồi, ông tỷ phú Do Thái George Soros đưa một thanh niên Da Đen – Barack Hussein – có gốc Hồi giáo pha trộn tư tưởng “Marxist” lên ngôi lãnh đạo nước Mỹ là một bằng chứng quá rõ ràng. Tóm lại, Do Thái là dân tộc viết kịch bản và đạo diễn của tấn tuồng chính trị của Mỹ ngày hôm nay. Tổng thống Obama cho thành lập Phong trào “Black Lives Matter” và “AntiFar” (chống Phát-xít) phá hoại đền đài là có chủ đích chia rẽ nhân dân Mỹ và phủ nhận tiền nhân xây lên nước Mỹ. Ngoài ra, Obama còn ra lệnh nhân viên Liên Bang không được sử dụng lời chúc tụng “Merry Christmas” vào dịp lễ Giáng sinh, chỉ được dùng chữ “Happy Holiday” để chứng tỏ Chúa Jesus không phải là Đấng Cứu thế. Barack Hussein Obama là công cụ của tư tưởng bài Chúa Jesus Christ. Hành động của những chính trị gia Dân Chủ như Joe Biden, Nancy Pelosi, Chuck Schumer quỳ lạy Thánh George Floyd (tên tội phạm có tiền án) một cách thành khẩn, thì chẳng còn gì nghi ngờ sự xuống cấp về nhân cách của nước Mỹ!

Năm 2000, George W. Bush (Con) chọn Dick Cheney (gốc Do Thái) làm Phó Tổng thống; Al Gore chọn Thượng Nghị sĩ Joe Lieberman (gốc Do Thái) làm Phó Tổng thống. Kể từ đó, hiện tượng lãnh đạo nước Mỹ nằm trong tay Do Thái là rõ nét nhất, vì đảng Cộng Hòa hay đảng Dân chủ đắc cử Tổng thống, đều có một Phó Tổng thống gốc Do Thái đứng đằng sau. Nếu năm 2016, bà Hillary Clinton đắc cử Tổng thống, nhân dân Hoa Kỳ sẽ giống như những con ếch hồn nhiên sống trong nồi nước lạnh, rồi từ từ chết cho đến khi nhiệt độ lên đến điểm sôi. Nhưng, hình như có bàn tay của Chúa Jesus can thiệp, doanh gia tỷ phú Donald J. Trump đắc cử Tổng thống để báo hiệu cho nhân dân Hoa Kỳ biết rằng nước Mỹ sẽ bị đánh sập từ bên trong.

Dù chỉ là một doanh gia, chưa hề giữ một chức vụ dân cử, ông Donald J. Trump đã mang lại những thành quả về Kinh tế, về An ninh nội bộ, An ninh thế giới một cách đặc sắc mà chưa hề có một vị tiền nhiệm nào đạt được. Nhất là Trung Cộng, Trung Đông, Bắc Hàn, Nhà Nước Hồi Giáo (ISIS) tỏ ra thần phục, không hề có một người lính Mỹ chết trong thời gian ông cầm quyền. Tổng thống Trump xứng đáng lãnh giải Nobel Hòa Bình. Trong khi Barack Hussein Obama vừa lên ngôi Tổng thống, chưa có một thành tích gì, thì đã được Thụy Điển trao giải Nobel Hòa Bình. Điều đó, chứng tỏ đồng tiền của Do Thái đã ảnh hưởng đến một định chế có uy tín nhất thế giới. Ngoài ra, Giáo hoàng Francis chống Tổng thống Donald Trump bằng câu tuyên bố: “Xây cầu, chứ không nên xây tường” khi Tổng thống Trump quyết tâm bảo vệ biên giới phía Nam, tránh việc xâm nhập của quân khủng bố, cũng khiến cho giáo dân thắc mắc quan điểm của Giáo Hoàng.

Hy vọng đắc cử Tổng thống năm 2016 của tỷ phú Donald Trump rất thấp, so với bà Hillary Clinton. Qua năm 2020, trước một đối thủ như Joe Biden vừa bất tài (đạo văn), vừa già, nói năng lẩm cẩm, nhớ trước quên sau, núp dưới hầm nhà, mỗi lần xuất hiện tiếp xúc quần chúng thì chỉ có một số ít người tham dự tung hô, dự định rút lui cuộc đua trong đảng, thế mà Tổng thống Donald Trump đã thua, càng cho ta biết thế lực đồng tiền của Do Thái đã khuynh đảo nền dân chủ lâu dài, tiên tiến nhất thế giới. Đó là một cuộc đảo chánh lật đổ Chính quyền không bằng súng đạn, nhưng bằng đồng tiền đã mua Tòa Án, FBI, Truyền thông để làm công cụ cho sự gian lận. Ông Trump liên tục bị đưa ra tòa một cách phi lý, chứng tỏ sự suy sụp về nền dân chủ.

Dù được Hoa Kỳ giải phóng khỏi họa Holocaust do Hitler đốt trong lò thiêu 6 triệu dân, dù được Hoa Kỳ vận động Liên Hiệp Quốc đưa dân Do Thái trở về cố quốc, dù Tổng thống Donald Trump dám lấy quyết định dời Tòa Đại sứ Mỹ từ Tel Aviv về Thủ đô Jerusalem, Do Thái vẫn dùng thế lực đồng tiền để gây nên tình trạng xuống cấp của nước Mỹ về mọi phương diện ngày hôm nay. Tại sao? Tại vì Judaism không chấp nhận Christianity giữ vai trò lãnh đạo thế giới! Cuộc chiến tranh tôn giáo đã âm ỉ xảy ra từ mấy thập niên, đến nay là thời điểm quyết liệt.

Nên nhớ dưới thời Tổng thống Bush Cha, sau khi Liên Xô sụp đổ, người ta đã nghe nói tới danh từ “Globalization” (Toàn Cầu Hóa), tức là một thuật ngữ để tránh dùng chữ “Universal World” (Thế giới đại đồng của Cộng sản). Nhắc lại: Karl Marx – Lenin lập ra Cộng sản không phải để chống Tư Bản, mà để chống Christianity. Ngoại trưởng Henry Kissinger bỏ rơi Miền Nam, bắt tay Trung Cộng, làm cho Trung Cộng giàu mạnh lên, hiện đại hóa kỹ nghệ chiến tranh cho Trung Cộng cũng nằm trong ý đồ của Judaism chống Christianism là một hiện thực, chứ không phải thuyết âm mưu. Ai ai đều biết Trung Cộng là tai họa của nhân loại. Tại sao Henry Kissinger hất đổ con bài Domino VNCH để bắt tay Trung Cộng và Bill Clinton còn cho phép đối thủ hưởng quy chế tối huệ quốc? Tiến sĩ Peter Navarro viết cuốn “Death By China” (Chết Bởi Trung Cộng) là để tránh dùng tựa đề “Chết Bởi Do Thái”. Hãy tự hỏi chủng tộc nào của Hoa Kỳ quyết định mở cửa cho con quỷ Trung Cộng tràn vào để làm thối nát nền chính trị dân chủ của Hoa Kỳ? Những sự kiện tôi nêu ra ở trên đều có thực, chứ tôi không mang đầu óc bài dân tộc Do Thái mà viết ra. Tôi cảm phục sự thông minh của dân tộc Do Thái.

Bây giờ hãy tìm hiểu tại sao Nga “xâm lăng” Ukraine? Tại sao Hamas có thể bắn 5 ngàn hỏa tiễn vào Israel?

1/ Sau khi Liên Xô sụp đổ, khối Warsaw không còn, Tổng thống Boris Yeltsin và Putin xin gia nhập NATO, nhưng NATO không cho. NATO là ai? Là Hoa kỳ chứ ai! Mà Hoa Kỳ là ai? Là Do Thái đang lãnh đạo nước Mỹ, chứ còn ai!? Trong thời kỳ Liên Xô và Trung Cộng còn tôn thờ chủ nghĩa Mác-Lê, Tổng Bí thư Nikita Khrushchev và Chủ tịch Mao Trạch Đông, mỗi bên từng dàn 20 Sư đoàn tại hai bên bờ sông Hắc Long Giang để thanh toán lẫn nhau, tức là tuy cùng mang ý thức hệ cộng sản, nhưng Nga và Tàu vẫn có mối thâm thù về biên giới. Huống chi, ngày nay Nga đã từ bỏ cộng sản, Boris Yeltsin và Putin đều lo sợ Họa Da Vàng (Yellow Peril) là đương nhiên. Cho nên, hai ông mới xin gia nhập NATO để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ nước Nga. Chẳng những NATO không chấp thuận cho Nga gia nhập, mà còn kết nạp thêm nhiều Quốc gia khác có chung biên giới với Nga để bao vây nước Nga. Ukraine dựng nhà máy vũ khí sinh học. Putin yêu cầu Liên Hiệp Quốc ra lệnh Ukraine tháo gỡ, nhưng Liên Hiệp Quốc làm ngơ. Putin yêu cầu Ukraine giữ vị thế Trung lập, nhưng Ukraine cứ vận động xin gia nhập NATO. Khi Tổng thống Donald Trump bị đánh bại (cướp Chính Quyền bằng gian lận) trong cuộc bầu cử năm 2020, Putin lo sợ nước Nga của mình sẽ bị Do Thái thống trị một lần nữa, nên phải ra tay trước để tự giải vây, chứ không phải xâm lăng Ukraine như Truyền thông Do Thái gây ấn tượng vào đầu óc thế giới.

2/ Do Thái là Quốc gia đứng đầu thế giới về Tình Báo và Phản Gián. Hamas đào hầm những 500 cây số sát nách mình, ắt phải mất một thời gian dài, chứ đâu phải chỉ ngày một ngày hai mà xong. Tại sao Tình Báo Do Thái không hay biết? Qua lời tuyên bố của Thủ tướng Netanyahu cương quyết diệt Hamas không còn một mống, mặc dù cả thế giới chống đối cũng không lay chuyển ông, càng chứng tỏ Do Thái muốn Hamas tấn công mình trước, là để có lý do chính đáng thống trị toàn cõi dãi Gaza. Ai có thể giải thích tại sao Tổng thống Joe Biden – nhiệm kỳ ba của Barack Hussein Obama – để lại 85 tỷ đô-la vũ khí tối tân cho Taliban tại chiến trường Afghanistan, tại sao Joe Biden tháo khoán 6 tỷ đô-la cho IRAN, một quốc gia thề xóa nước Israel trên bản đồ thế giới, để chỉ nhận về 5 con tin? Nếu không có vũ khí từ Taliban và tiền từ IRAN, liệu Hamas có nguồn vũ khi và tiền để tấn công Israel? Tôi nêu lên câu hỏi là vì thấy sự kiện phi lý mà chỉ có lãnh đạo Israel biết ý đồ của họ mà thôi!

Như tôi đã trình bày từ những bài viết trước, Hoa Kỳ là Quốc gia đa chủng tộc, nhưng chủng tộc thực sự lãnh đạo nước Mỹ về mọi mặt ngày nay là chủng tộc Do Thái đang cố tình đánh đổ những định chế dân chủ mà các tổ phụ Hoa Kỳ xây đắp suốt hơn 200 năm. Tổng thống Donald J. Trump bị truyền thông thổ tả, tòa án, FBI đánh tơi bời, vì ông là nhân vật cản đường tiến công vào thành trì “In Jesus Christ We Trust”. Bà Elizabeth Cheney – con gái Phó Tổng thống Dick Cheney, gốc Do Thái – là một trong những lãnh đạo của đảng Cộng Hòa, nhưng chống Tổng thống Donald Trump quyết liệt hơn ai hết, vì Tổng thống Donald Trump quyết tâm làm cho nước Mỹ giàu mạnh trở lại. Điều đó cho ta thấy lực lượng “Antichrist” là có thật. Cái khổ của đảng Cộng Hòa và nhân dân Mỹ đều thấy nước mình bị cái “Thế Lực Ngầm” (Deep State) khuynh đảo mà vẫn phải cắn răng ủng hộ Israel!

Nói theo cách nói của cộng sản, cuộc chiến giữa Nga chống Ukraine và cuộc chiến giữa Hamas chống Do Thái chỉ là diện, mà điểm của cuộc chiến nằm tại Hoa Kỳ giữa “Make America Great Again” chống lại “Nhà Nước Ngầm” (Deep State), tức là cuộc chiến giữa lý tưởng “In Jesus Christ We Trust” và sự thống soái của Đồng Tiền. Nếu năm 2024, Tổng thống Donald Trump được cử tri yêu nước Mỹ, muốn quốc gia mình giàu mạnh, bầu ông trở lại Tòa Bạch Ốc, thì cuộc chiến tranh tôn giáo (ý thức hệ thờ Chúa Jesus Christ và Antichrist) vẫn tiếp diễn bởi vì Do Thái – dân tộc thông minh nhất, giàu có nhất – vẫn không chấp nhận bọn Dân Ngoại (Gentiles) có quyền lãnh đạo thế giới.

Deep State tuy không dùng khẩu hiệu “Thế Giới Đại Đồng” của cộng sản, nhưng về mặt chiến thuật lẫn chiến lược, thì họ đang sử dụng môn võ cộng sản: cứu cánh biện minh phương tiện (bất chấp tội ác, miễn là đạt mục đích cướp chính quyền), trường kỳ mai phục (rình rập sơ hở của đối phương để đâm sau lưng), dùng truyền thông làm vũ khí tuyên truyền để tha hồ nói dối, phao tin vịt và chụp mũ đối thủ về những tội mà chính họ là thủ phạm …

Tổng thống Abraham Lincoln từng khẳng định: “Chẳng có quốc gia nào trên thế giới có thể đánh bại nước Mỹ. Chỉ có người Mỹ mới có thể đánh bại nước Mỹ mà thôi!”. Nước Mỹ từng có cuộc Nam Bắc phân tranh để giải phóng người nô lệ Da Đen. Ngày nay, nước Mỹ đang có cuộc Nội chiến của phe Antichrist quyết tâm đánh đổ Ki-tô giáo thì sự khốc liệt sẽ gấp vạn lần.

Tổng thống Putin mới có cuộc họp báo cuối năm, tuyên bố đòi hỏi của nước Nga là yêu cầu Ukraine giữ vị thế trung lập, nước Ukraine phải là phi quân sự (demilitarized country), tức là Nga không hề có ý đồ xâm lăng Ukraine, nhưng không muốn Khối EU và NATO bao vây, nên phải dùng biện pháp quân sự mà thôi. Hiện giờ Tổng thống Tayyip Erdoğan của Thổ Nhĩ Kỳ chưa chấp thuận cho Ukraine gia nhập Khối EU. Nhưng EU và NATO vẫn còn giữ ý định cho Ukraine gia nhập, thì cuộc chiến khó lòng chấm dứt trên bàn đàm phán.

Như tôi viết ở phần trên, cuộc chiến Nga “xâm lăng” Ukraine và Hamas chống Israel chỉ là diện, mà điểm của cuộc chiến nằm tại Hoa Kỳ. Phe Dân Chủ (công cụ của Nhà Nước Ngầm) cương quyết đòi viện trợ tiền bạc và vũ khí tối tân cho Ukraine và Israel, tất nhiên Nga buộc lòng phải sử dụng bom nguyên tử, mà Tổng thống Zelenskyy vừa mới báo động.

Hơn 500 năm trước, nhà tiên tri của nước ta – Cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm – đã viết câu sấm “Mười phần chết bảy còn ba, chết hai còn một mới ra thái bình” có lẽ chính xác sẽ xảy ra, vì ba tôn giáo Judaism, Christianity và Islam đều có vũ khí nguyên tử, nhưng tuyệt đối không chấp nhận nhau về tín lý, tất nhiên phải thanh toán nhau bằng vũ lực. Khi con Người của một phần còn lại sau trận đại chiến toàn cầu đều ngất ngư giống như thuở khai thiên lập địa, một vị Thánh Nhân xuất hiện trong lúc không còn phe nào chống nổi phe nào, thì cái nhân loại tàn tật vì phóng xạ mới chịu nhìn nhận vị Thánh Nhân đó là Đấng Cứu Thế? Nhân loại phải bị trải qua cuộc thanh toán lẫn nhau, thì lúc bấy giờ mới tỉnh ngộ. Cuộc tranh bá đồ vương hiện nay vẫn còn quyết liệt, vì phe nào phe nấy đều chủ quan cho rằng mình nắm chân lý!

Kinh Thánh Cựu Ước lẫn Tân Ước là hai bộ sách có tầm ảnh hưởng lớn và tiên đoán rất chính xác về lịch sử nhân loại. Mời độc giả kiên nhẫn dành thời giờ để lắng nghe đường link dưới đây và chiêm nghiệm: 

https://www.youtube.com/live/5Sfywnuu_fU?si=8AR9sdpg8A-jXBkJ.

Nước Mỹ đang bị người Mỹ dùng thủ đoạn, mánh lới của cộng sản để đánh phá, giống như Việt Nam Cộng Hòa đã bị cộng sản Quốc tế dùng người Việt của của Miền Nam đánh sập là có thật.

Bằng Phong Đặng văn Âu, viết xong ngày 16 tháng 12 năm 2023.

10200 Bolsa Avenue, Thành phố Westminster, California, USA.

Email address: bangphongdva033@gmail.com  Telephone: 714 – 276 – 5600.

https://www.youtube.com/watch?v=JSNvpL1iMMA&t=648s

 

 

Sunday, December 10, 2023

PHAN HUY - TÔI BỎ ĐẢNG

        TÔI BỎ ĐẢNG - THƠ CỦA PHAN HUY

Tôi Bỏ Đảng ??? 😱😳😡🤬

Đảng khốn kiếp chẳng thiết gì tổ quốc

Sẵn sàng dâng xã tắc của cha ông

Để cầu phong độc trị đến ngàn năm

Hàm thái thú đời cha truyền con nối.

Tôi sinh ra trên quê nghèo đất Bắc

Cộng sản nòi nối gót của cha anh

Bố của tôi, một cách mạng lão thành

Đi kháng chiến thuở tầm vông giáo mác.

Lúc còn nhỏ, tôi đã nghe về bác

Một ông già râu tóc bạc phơ phơ

Tôi hát bài, em thấy bác trong mơ

Cô giáo bảo, bác là tiên là phật.

Tôi lớn lên, nghe những lời đường mật

Được vào đoàn, vào đảng bác quang vinh

Cờ búa liềm, hình lãnh tụ Lê Nin

Thay tổ quốc và Hùng Vương dựng nước.

Đảng dạy tôi, chủ nghĩa mình siêu việt

Đưa năm châu lên thế giới đại đồng

Nhà nước ta của giai cấp công nông

Dân là chủ, đảng viên là đầy tớ.

Tôi ngất ngây trong hào quang lý tưởng

Tình nguyện vào chiến đấu ở miền Nam

Cứu đồng bào ra khỏi cảnh lầm than

Mà đảng nói do bàn tay Mỹ Ngụỵ.

Ánh sáng Miền Nam đưa tôi về chân lý

Vùng đất hiền hoà, nhân bản, phồn vinh

Cuộc sống tự do, dân chủ, nghĩa tình

Không sắt máu, căm thù, như Miền Bắc.

Tôi uất hận cho đảng mình láo khoét

Lùa dân vào một cuộc chiến tổn hao

Phung phí máu xương bộ đội, đồng bào

Để phục vụ cho quan thầy quốc tế.

Từ đó đảng hiện nguyên hình đồ tể

Vung búa liềm đập nát cả quê hương

Một miền Nam hạnh phúc hoá tang thương

Một xã hội thiên đường thành địa ngục.

Và bây giờ cả hai miền đất nước

Đã san nghèo cào khổ giống như nhau

Cùng đội chung cái ách nạn trên đầu

Một chủ nghĩa ngông cuồng đầy tội ác.

Người chủ nhân thành dân oan mất đất

Khóc vang đường, ngủ chật những vườn hoa

Người đầy tớ trên lầu cao chất ngất

Lợi ích đổi trao quanh yến tiệc rượu trà.

Thì ra đảng thầu bán buôn xương máu

Và biển trời sông núi để chia nhau

Nuôi bầy chó dữ, dưỡng đám giòi sâu

Quyết đàn áp những tấm lòng yêu nước.

Đảng cũng rước bọn Tàu ô xâm lược

Vào ém quân trên khắp cả ba miền

Để dự phòng khi dân Việt vùng lên

Sẽ đàn áp tiếp tay bầy giặc cướp.

Đảng khốn khiếp chẳng thiết gì tổ quốc

Sẵn sàng dâng xã tắc của cha ông

Để cầu phong độc trị đến ngàn năm

Hàm thái thú đời cha truyền con nối.

Đảng ghê tởm! tôi chán chường muốn ói

Xin trả người thẻ máu với cờ ma

Tôi sẽ đi về với nước non nhà

Cùng dân tộc dựng lại mùa quang phục.

Phan Huy  MPH

Tuesday, November 14, 2023

ĐỪNG ĐỂ CHO VIỆT CỘNG DỤ DỖ - BẰNG PHONG

ĐỪNG ĐỂ CHO VIỆT CỘNG DỤ DỖ

 

Bằng Phong Đặng văn Âu

 

https://www.youtube.com/watch?v=RmxMQvIaQPA&authuser=0

Cảm ơn Giáo sư Nguyễn Sỹ Thân đã gửi cho xem cái Video Clip.

Tôi xin lặp lại một lần nữa: "Đảng Cộng sản Việt Nam do Hồ Chí Minh lập ra là để diệt chủng tộc Việt Nam và mở mang bờ cõi cho nước Trung Cộng".

Xin quý vị độc giả đừng nghĩ rằng tôi là người Chống Cộng cực đoan hay Chống Cộng quá khích. Những việc làm của Việt Cộng trong quá khứ và trong hiện tại đã chứng minh cho mọi người thấy Việt Cộng không hề có một hành động nào vì nước vì dân.

Cái việc hòa hợp hòa giải dân tộc mà Việt Cộng riêu rao suốt gần nửa thế kỷ nay là một trò bịp. Bởi vì Việt Cộng đang nắm quyền cai trị đất nước trong tay, thì cái nhiệm vụ của Việt Cộng là hòa giải hòa hợp dân tộc bằng hành động, chứ không phải bằng lời nói chót lưỡi, đầu môi.

Tới nay, Việt Cộng vẫn độc quyền tiếng nói (TV, Radio, Báo chí) và độc quyền tư tưởng (nhất định tiến lên xã hội chủ nghĩa, trong khi đó xã hội chủ nghĩa đã bị nhân loại ném vào sọt rác). Ngay cả những người suốt đời theo đảng mà nói khác tiếng nói và tư tưởng của Đảng là bị diệt ngay, huống hồ là người Hải Ngoại?

Việt Cộng đã và đang dùng đảng Việt Tân để thi hành chính sách thống trị Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn Cộng sản. Thử hỏi Việt Tân làm sao Canh Tân xứ sở khi mà cái đảng Việt Cộng còn nằm chình ình trên đỉnh quyền lực? Cái trò Canh Tân của Việt Tân là để ru ngủ đồng bào, nhằm thực hiện Nghị Quyết 36.

Kế hoạch thâu tóm Cộng Đồng của Việt Cộng sẽ thành công, vì các đảng chính trị đều là những xác chết chưa chôn (hữu danh vô thực). Tôn giáo cũng vậy. Phần lớn các Chùa đều do Sư Quốc Doanh (Công An) làm trụ trì mà vẫn đông đạo hữu đến dự. Ki-tô giáo thì không có ông Linh Mục hay ông Mục Sư nào dám nói đến tai họa Việt Cộng như Linh mục Đặng Hữu Nam ở trong nước. 

Vậy còn mong gì có thể chống lại bè lũ Vô Thần Cộng Sản?

Đi tị nạn Chính trị, mà rất sợ nói đến vấn đề chính trị. Ngay cả các Hội Đoàn Quân Đội họp nhau chỉ để ca hát, ăn uống, nhảy đầm, chứ không dám đề cập tới kế sách, đường lối chống lại âm mưu xâm thực của Việt Cộng. Tập thể Chiến sĩ thì bị một Ông Quan Đại tá Đào Ngũ lãnh đạo, chẳng làm được trò trống gì, thì ca vang vang những khúc quân hành là để tự lừa dối mà thôi! Lấy gì ra để đứng lên đáp lời sông núi?

Tình trạng cá mè một lứa quá thịnh hành, nên không thể nào có một lãnh tụ uy tín lãnh đạo quần chúng để chống âm mưu của Việt Cộng. Xu hướng chạy theo đồng tiền và hư danh quá mạnh, trong khi đó lý tưởng Chống Cộng càng ngày càng teo dần. Cứ nhìn bọn làm truyền thông chống Tổng thống Donald Trump thì thấy ngay.

Muốn chống lại ý đồ đen tối của Việt Cộng, phía Quốc gia cần phải có tổ chức. Nhưng làm sao có tổ chức được, khi mà lòng tự ái dân tộc xuống thấp tận cùng và lòng tự ái cá nhân bốc lên quá cao? Phải biết nhục mới đứng lên nổi, dân tộc ạ!

Tôi bảo đảm rằng với tình trạng này kéo dài, nòi giống Việt Nam sẽ không còn. Cái tư tưởng bất chiến tự nhiên thành, tức là chấp nhận làm đàn cừu ngoan ngoãn, chờ sung rụng, thì thế nào Việt Cộng sẽ thành công trong "sứ mệnh" tiêu diệt nòi giống Việt Nam cho Trung Cộng. Đài Loan dám chống Tập Cận Bình, còn Việt Cộng bị Trung Cộng sai gì làm nấy, thì người Hải Ngoại đành bó tay.

Ngay cả RFA, VOA, BBC chỉ phỏng vấn Việt Cộng Cù Huy Hà Vũ, chứ đâu thèm phỏng người lính VNCH có lập trường kiên định chống Chủ nghĩa Cộng sản!

Cái dã tâm không giấu diếm của Việt Cộng bằng hai câu: "Thà mất nước hơn mất đảng" và "Còn đảng, còn mình" thì đố ai có đủ lực để lay chuyển chúng nó. Tôi nói ra tình cảnh này không phải làm nản lòng những nhà tranh đấu. Thực tế là người Tị Nạn Cộng Sản đang ở trên chiếc thuyền không bến, không có người cầm lái, mà còn có khá đông bọn đục thuyền cho nước tràn vào.

Chỉ còn một hy vọng duy nhất là Trời tru Đất diệt Trung Cộng, thì Việt Cộng mới chết theo thôi!

Bằng Phong Đặng văn Âu.

 


Saturday, November 11, 2023

ĐÔI ĐIỀU VỚI TẠP CHÍ DÂN VĂN - BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU

 

Đôi điều với Tạp Chí Dân Văn

 

Tác giả Bằng Phong Đặng văn Âu

NguồnHồn Việt

Ngày đăng: 2023-11-10

 

Quý độc giả thân mến,

Sáng nay thức dậy, thấy cái Email của Tạp Chí Dân Văn do ông Lý Trung Tín làm chủ nhiệm, có bài viết tựa đề là “NÓ” với Lời Tòa Soạn như sau:

Đây là câu chuyện thật được thuật lại qua nhân vật chính, vẫn còn mặc áo nhà tu, nghĩ cho cùng Nó cũng còn tốt hơn cái đám công an được huấn luyện, xong, cho mặc áo Thầy Chuà tung đi khắp thế giới...Trụ Trì chuà VĨNH NGHIÊM, đường Công Lý cũ, là một tên công an thuộc phòng B38, Sở công an TP/HCM.

Đây cũng là lúc đạo PHẬT nhận cái QUẢ mà mình đã gieo, còn bọn cộng sản cầm quyền, không sớm thì muộn PG cũng bị triệt tiêu. Hầu hết các người xuất gia đều được cộng sản cho mặc y áo Đại Thừa (áo nâu) tức theo các ông PHẬT do các ông sư Trung Hoa tạo ra, chứ không phải tu theo phái Tiểu Thừa (áo vàng) do ông Phật Thích Ca, người Ấn Độ lập ra.

Không phải chỉ trước năm 1975 mới có “NGHỀ THẦY CHUÀ” mà hiện nay Nghề Thầy Chuà được huấn luyện có bài bản, công khai không hề dấu diếm, che đậy do chính bọn cầm quyền cộng sản chủ trương.

Ngày nay nhiều người đã sáng mắt, các ông Phật A DI ĐÀ, DI LẶC, QUÁN THẾ ÂM... đều là sản phẩm do mấy ông Tầu bịa ra, thế mà cả miền Bắc VN đều đi theo mấy ông PHẬT không có thật này.

Germany, 11.04.2022

Chủ Nhiệm TCDV
LÝ TRUNG TÍN

\

Tôi, Bằng Phong Đặng văn Âu, xin mạo muội viết đôi điều:

Cộng sản vô thần, nhưng chúng đã sử dụng tôn giáo để giật sập chế độ VNCH. Phật giáo bị Việt Cộng sử dụng tối đa, vì Phật giáo quan niệm rằng ai làm ác thì người ấy chịu tội, còn bản thân mình chỉ việc lo tu hành. Cộng sản vô thần, không tin vào luật nhân quả, tha hồ làm ác mà không sợ tội, nên chúng đã lạm dụng triết lý “vô vi” của Đạo Phật.

Điều đáng chê trách là các trí thức Phật giáo không thấy những tên Việt Cộng đội lốt Thầy Chùa làm cho Đạo Phật của mình trở thành công cụ của Việt Cộng, để lên tiếng tố cáo chúng nhằm cứu thanh danh Đạo của mình và bảo vệ Tổ Quốc. Thật tình, tôi khinh trí thức Phật giáo vì không noi gương tinh thần “vô úy” của Đức Thế Tôn để hiểu sự im lặng trước tội ác là đồng lõa với tội ác.

Là một người kiên trì chống Việt Cộng, tôi đã lên tiếng cảnh báo rằng Việt Cộng lại một lần nữa dùng Phật giáo để gây chia rẽ Cộng Đồng. Một vị Trung tá của Quân lực VNCH bực bội hỏi tôi căn cứ vào đâu mà tôi dám nói như vậy. Tôi trả lời: “Tuy chỉ là một phi công ăn cơm dưới đất làm việc trên trời, tuy không phải là cựu nhân viên tình báo, nhưng bằng lập luận, tôi khẳng định rằng phần lớn các Chùa ở Hải ngoại đều là cơ sở kinh tài và cơ sở tuyên giáo của Việt Cộng”.

Đây là lập luận của tôi: “Cho rằng đồng hương tị nạn cộng sản trên đất Hoa Kỳ ước chừng 2 triệu người, chưa có đến 20 thanh niên vào trường đào tạo tu sĩ, thì lấy đâu ra Thầy Tu để trụ trì các Chùa mọc ra như nấm? Do vậy, các Chùa phải nhập cảng “Thầy Tu Quốc Doanh” từ trong nước, để làm Trụ trì, chứ còn gì nữa?”. Các Trụ Trì Quốc Doanh đều xuất thân từ lò đào tạo Công An được đưa ra Hải ngoại để làm công tác tôn giáo vận. Các “Thầy” giảng đạo Từ Bi để ru ngủ tín đồ, giống như Luật sư Trần Kiều Ngọc dạy “Không Chống Cộng, chỉ chống cái ác mà thôi” hoặc Tổng Giám đốc SBTN (sinh Bắc tử Nam) Trúc Hồ dạy: “Đòi lật đổ chế độ cộng sản Việt Nam là sai. Chỉ xin Nhân quyền thôi”. Không một đoàn thể Chống Cộng nào ở Người Hải Ngoại lên tiếng phản bác, thì các bạn trẻ ngoan ngoãn tuân theo lời dạy của Trần Kiều Ngọc và của Trúc Hồ, là công tác tuyên giáo của Việt Cộng coi như thành công.

Ai từng là chiến sĩ Chống Việt Cộng trước năm 1975 đều phải hiểu Việt Cộng đánh chúng ta trên nhiều Mặt Trận, gồm có Quân Sự, Chính Trị, Tôn Giáo, Văn Hóa ... Những ai nói rằng tôi không muốn dính dáng đến Chính trị là những kẻ đó không hiểu họ đang nói gì!

Theo sự quan sát của tôi, Đại Việt và Quốc Dân Đảng là hai đảng có quá trình Chống Cộng lâu dài, nhưng ngày nay chỉ sống vật vờ cho qua ngày đoạn tháng, chứ không có khả năng lãnh đạo quần chúng. Xin các bạn đừng giận, tôi nói Sự Thật như tôi đã từng nói trước mặt các đảng viên lão thành: Bác sĩ Nguyễn Tôn Hoàn, bác sĩ Đặng văn Sung (anh tôi), Đại sứ Bùi Diễm, Kỹ sư Hà Thúc Ký, Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, Tiến sĩ Nguyễn văn Canh … trong cuộc họp thống nhất Đại Việt tại nhà Thiếu tá KQ Nguyễn Quan Vĩnh – bạn cùng khóa với tôi – tại San Jose.

Tôi nói với các bậc đàn anh như sau: “Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh lập ra cái tổ chức Kháng Chiến lừa bịp đồng bào mà các anh im lặng, thì các anh đã tự làm mất tư thế lãnh đạo quần chúng. Niềm tin vào chính nghĩa giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị của Việt Cộng mà các anh không bảo vệ, thì sự kết hợp của các anh chẳng mang lại kết quả gì.”

Việt Cộng đã chiếm toàn cõi đất nước Việt Nam, nhưng chúng vẫn bám vào người Việt Tị Nạn để làm công cụ cho chúng. Mặt trận Tôn giáo và Mặt trận Văn hóa là hai sở trường của Việt Cộng. Các đoàn thể Chống Cộng đã thờ ơ đối với hai Mặt trận đó, chúng ta bị coi như thua trận một lần nữa.

Hai nhà sư nổi tiếng chống Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 là Mãn Giác và Hộ Giác chửi Việt Nam Cộng Hòa là tay sai Đế Quốc Mỹ, đấu tranh đòi Hòa Bình rất quyết liệt, đến Mỹ tị nạn (?) thì được các Phật tử cựu quân nhân khúm núm chào đón, “thưa Thầy, xưng Con” ngọt xớt! Thử hỏi Chống Cộng cái quái gì kỳ cục vậy?

Tiến sĩ Xã Hội học Trần Quang Thuận, phát ngôn viên chính thức của “Thầy Trí Quang” hô hào Về Nguồn, các Phật tử đều im lặng, mà không hề tự hỏi nguồn đã bị Việt Cộng chiếm mất rồi, còn đâu nữa mà về? Tôi viết thư hỏi thẳng Nghị sĩ Trần Quang Thuận – Phát ngôn viên chính thức của Thầy Trí Quang – tại sao không ở lại trong nước để hưởng “thành quả cách mạng” mà lại chạy sang ở với bọn Đế Quốc Mỹ? Thầy Trí Không (Pháp danh đi tu của Trần Quang Thuận) xuất tu, lấy vợ, trở thành nhà chính trị nổi danh nhờ đấu tranh Phật giáo. Tôi hỏi Trần Quang Thuận hãy một lần nói thật trước khi lìa cõi trần rằng: “Anh hãy nói cho tôi biết, anh có thật lòng tin Tổng thống Ngô Đình Diệm đàn áp Phật giáo?”. Trần Quang Thuận im lặng, không trả lời!

Năm 2017, Trần Quang Thuận qua đời, có cả trăm nhà sư dự lễ tang, có một số Nghị sĩ, Dân biểu đăng báo phân ưu bày tỏ vô cùng thương tiếc. Tôi không hiểu các vị Dân cử VNCH vô cùng thương tiếc vì Nghị sĩ Trần Quang Thuận không còn sống trên đời để làm công tác Tôn giáo vận “Về Nguồn” cho Việt Cộng?

Cộng Sản quyết diệt tất cả tiếng nói lương tâm của đồng bào, thì làm sao có thể “Hợp Lưu”, “Giao Điểm” với chúng. Đúng lý ra, nếu là nhà hoạt động Văn Hóa đích thực, không muốn dính dáng đến chính trị phải lên tiếng để độc giả không bị bọn cán bộ vô văn hóa Việt Cộng dụ dỗ chứ!

Hai viên chức VNCH có tiếng tăm nhất là Nguyễn Gia Kiểng và Nguyễn Xuân Nghĩa được Nhà Nước Việt Cộng “bố trí cho xuất khẩu” bằng đường chính thức, ắt phải có công tác của đảng giao phó, làm sao tin được? Nguyễn Gia Kiểng thì hô hào “Hòa Giải, Hòa Hợp Dân Tộc”, viết sách “Tổ Quốc Ăn Năn”. Nhiều trí thức tên tuổi, có bằng Tiến sĩ, viết lời ca tụng tác giả đến tận mây xanh! Tôi coi thường cái mảnh bằng “Tiến sĩ” của các vị đó là có lý do.

Kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa – cháu ruột của Mười Cúc Nguyễn văn Linh, Tổng Bí thư đảng Việt Cộng – tốt nghiệp trường “Hautes Études Commerciales” (HEC) của Pháp, chắc chắn đương sự giỏi tiếng Pháp hơn tiếng Anh, dễ kiếm việc ở Pháp hơn ở Mỹ. Ông ta không ở Pháp, mà sang Mỹ để làm Tổng Tuyên Huấn cho Mặt Trận Kháng Chiến Bịp Hoàng Cơ Minh. Tờ báo Kháng Chiến tất nhiên phải nằm dưới sự “chỉ đạo” của ông Tổng Tuyên Huấn, phải không? Thế mà những nhà văn, nhà báo của VNCH “giao du” rất thân mật với ông Tổng Tuyên Huấn rất đáng ngờ! Trong đám tang của nhà văn Võ Phiến, tôi thấy có nhiều nhà văn, nhà báo VNCH bu quanh ông Tổng Tuyên Huấn Mặt Trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh, cười nói rất chi là rôm rả! Những nhà hoạt động Chống Cộng có bao giờ thắc mắc về hai nhân vật nổi tiếng Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Gia Kiểng? Những nhà văn, nhà báo loại đánh đu với Nguyễn Gia Kiểng, Nguyễn Xuân Nghĩa mà viết bài Chống Cộng thì ai có thể tin nổi?

Thấy trong mỗi Email của Tạp Chí Dân Văn đều có ghi rõ lập trường rất kiên định, như dưới đây:

“KHÔNG VỀ VIỆT NAM NẾU CÒN VIỆT CỘNG (KVVNNCVC)

MUỐN CHỐNG TÀU CỘNG PHẢI DIỆT VIỆT CỘNG (MCTCPDVC)

MUỐN DIỆT VIỆT CỘNG PHẢI DIỆT VIỆT GIAN (MDVCPDVG)”

tôi vui lắm, vì cộng sản là phải diệt. Nếu ta không diệt nó, thì nó sẽ diệt ta, chứ đừng có hòng quỳ lạy chúng mà chúng buông tha! Tôi sang Mỹ tị nạn, vì không thể một mình diệt Cộng! Tôi dùng bàn phím để viết bài cảnh báo cho đồng bào biết rõ âm mưn của Việt Cộng cũng là một cách diệt.

Thưa tất cả các anh chị cựu chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa,

Xin quý anh chị cho phép tôi được nói một Sự Thật: “Đến nay, anh chị em cựu quân nhân chúng ta chưa có trình độ để xứng đáng có một chế độ dân chủ thực sự do sự thờ ơ lãnh đạm của quý anh. Chiến tranh đã chấm dứt, súng đạn không còn trên tay chúng ta, nhưng chúng ta hãy còn ngòi bút (bàn phím computer) để chống lại các chiến dịch tôn giáo vận, văn hóa vận của Việt Cộng. Tập thể Chiến sĩ có những sĩ quan Chiến tranh Chính trị được đào tạo chính quy, thừa sức đập tan mánh khóe tuyên truyền của Việt Cộng. Thế mà tôi đề nghị vị Chủ tịch Tổng Hội Chiến Sĩ nên có một tờ báo hoặc một đài phát thanh làm cơ quan ngôn luận bảo vệ lý tưởng VNCH trong cuộc chiến đấu của quân dân ta. Nếu Tổng Hội Chiến Sĩ có một cơ quan ngôn luận thì cái đám Trần Kiều Ngọc, Trúc Hồ sẽ không thể tuyên bố lung tung để đầu độc tuổi trẻ Việt Nam. Và sẽ không có chuyện lùm xùm vụ “dựng bia tưởng niệm Chiến sĩ Thủy Quân Lục Chiến Tái Chiếm Cổ Thành Quảng Trị” gần đây. Tôi đề nghị nên lấy tên tưởng niệm “Chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa” là đúng hơn. Bởi vì, tái chiếm Cổ Thành đều do công lao của các Quân Binh Chủng. Tôi coi đó là một đề nghị hợp lý để vinh danh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, nhằm tạo tinh thần đoàn kết. Thế mà “dư lợn viên” Việt Tân hay Việt Cộng (cũng thế) đã chửi tôi rất bẩn.

Tiếc thay! Ông Chủ tịch Tập Thể Chiến Sĩ im lặng, không thèm đếm xỉa đến đề nghị chính đáng của tôi. Nhà báo Sức Mấy Đinh Từ Thức đã nói lên sinh hoạt của Tập Thể: “Kéo cờ lên, hạ cờ xuống, phủ cờ, xếp cờ, hát Quốc Ca, Cúi đầu mặc niệm… rồi thôi!”. Tại vì người Việt chúng ta quen thói xưng tụng bằng cấp, nên mới bầu cho ông Giáo sư Tiến sĩ chỉ biết dạy Toán, nhưng vô tài bất tướng trong lãnh vực đấu tranh chống Việt Cộng, chỉ biết nghe lời xu nịnh của đàn em, mà không thèm lắng nghe lời đề nghị nghiêm túc của người ngay thẳng đóng góp ý kiến.

Một định chế duy nhất của VNCH còn sót lại là Trung tâm Văn bút Việt Nam Hải Ngoại, cũng rất là tai tiếng bởi những “scandals”. Nhà báo Lão Móc đang cố gắng làm sạch, nhưng e rằng hơi khó, vì tính ù lỳ cố hữu của người Việt Nam.

Mẩu chuyện “NÓ” trong cái Email do ông Lý Trung Tín chuyển, xác nhận là chuyện có thật. Sở dĩ chuyện ấy xảy ra, theo tôi, là tại vì trí thức Phật giáo hèn, không dám ra mặt chống lại bọn Việt Cộng giả sư. Tôi nhận thấy các chiến sĩ của VNCH rất dũng cảm ngoài chiến trường nhưng rất “kín tiếng”, không dám công khai ra mặt chống lại bọn đội lốt Thầy Chủa, đội lốt Kháng Chiến! Do đó, trong Cộng Đồng mới có phường đầu đường xó chợ, du thủ du thực, xanh vỏ đỏ lòng tự xưng là nhà tranh đấu.

Trong nước, Công An Việt Cộng đè bẹp dân chúng sát đất. Nhạc sĩ Trúc Hồ làm những bài nhạc Vùng Lên, người ta tự hỏi ai có thể Vùng Lên? Ở Hải Ngoại, chẳng có Công An Việt Cộng đè bẹp, nhưng tự mình nằm bẹp. Bằng cớ là tôi chỉ ra các Chùa Phật phần lớn là cơ sở Kinh tài và Tuyên vận của Việt Cộng, nhưng tín đồ vẫn đông đúc đến lạy các Thầy Trụ Trì Quốc Doanh đáng tuổi con cháu mình? Liệu các bác sĩ có thể cho toa thuốc gì để các bậc nam nhi Vùng Lên được không?

Mấy lời chân thật tự đáy lòng, tôi không hề có ý xúc phạm ai. Chỉ mong sao dân mình trưởng thành, để cô giáo Trần Thị Lam không còn hỏi:

“Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh?
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…”

 

Kính mong quý vị quan tâm đến tương lai nòi giống vui lòng chỉ giáo cho tôi biết điềt gì mà tôi đã nói sai. Mục đích của bài này này là muốn đồng bào mình tránh khỏi chủ trương “địch vận” của Việt Cộng. Không ai bắt buộc mình phải làm chính trị. Nhưng đã mang danh là người đi tị nạn chính trị thì phải có kiến thức chính trị để không mắc mưu bọn Chống Cộng kiếm ăn.

Trân trọng,
Bằng Phong Đặng văn Âu

Tel: 714 – 276 – 5600

Dưới đây là bài “NÓ” đăng trên Tạp chí Dân Văn của ông Lý Trung Tín. 

NÓ......

… Một lần lễ Chùa ......Tôi tình cờ gặp lại Nó .

Nó là … Trụ Trì tại một chùa X! Dù thân Nó tròn trịa, mặt no đầy, da dẻ hồng hào khác hẳn thuở xưa.

Dù Nó đang đầu tròn áo vuông, dù có dáng oai nghi của một Nhà Tu, Tôi cũng nhận ra ngay. Tôi vừa bàng hoàng, vừa mừng. Mừng vì được gặp lại người bạn thân; bàng hoàng vì không biết ma đưa lối quỉ dẫn đường thế nào mà kéo Nó đến cửa Thiền!

Đợi lúc vắng khách thập phương, Tôi nhẹ nhàng đến bên Nó, chấp tay có vẻ cung kính, nhưng lời nói lại có phần đùa nhiều hơn :

– Bạch Thầy ! Thầy còn nhớ … Con không ?

Nó sựng một giây, rồi vỗ mạnh vào vai Tôi , lớn tiếng mừng rỡ. Như quên mình là Nhà Sư:

– Thằng quỉ, sao Mầy lại ở đây?

Câu nầy đáng lý Tôi hỏi Nó mới đúng hơn. Tôi vẫn chấp tay, cười cười:

– Dạ ! … Con là Phật Tử …

Nó nắm tay Tôi kéo đi, dẫn Tôi qua một dãy phòng. Đến môt phòng riêng biệt, trên có hàng chữ Phòng Trụ Trì, Nó đẩy Tôi vào. Đó là một phòng tương đối rộng, ngăn nắp sạch sẽ; bày biện đơn sơ, khác với bản tính cẩu thả và … ở dơ ( ! ) của Nó.

Đảo mắt một vòng, Tôi hỏi Nó:

– Theo Tôi biết, chỗ ngủ của Trụ Trì như hàng đại gia. Sao chỗ của Thầy đơn giản quá vậy?

– Thầy Bà gì!

– Vậy chứ sao Mầy là Trụ Trì ngang xương vậy?

Nó tự hào :

– Sao lại ngang xương? Đó là sự suy nghĩ đầy trí tuệ của Tao. Từ lúc tụi bây ghi danh vào đại học, Tao nghĩ, dù tụi mình có học hết đại học đi nữa, thì khi ra trường làm được cái gì với cái bằng cử nhân văn chương hay cử nhân luật?

Là luật sư, nếu tụi mình có chút lương tri thì chẳng nói chi; bằng không thì sẽ vì tiền mà dùng miệng lưỡi cứ điều thay đen đổi trắng, làm nghiêng cán cân công lý, thì tạo ác biết bao nhiêu? Nếu an phận thủ thường làm nghề bán cháo phổi (dạy học), thì thường ngày phải hít bao bụi phấn, đến già không chừng cũng sẽ vô Viện Bài Lao! Đó là chưa nói không may thi rớt, bị sa vào lính, lại phải làm bia cho họng súng? Sống là một trường tranh đấu. Mạnh được yếu thua. Khôn thì ăn trước ngồi trên. Dại thì ra đứng hai bên cột đình.

Tôi nóng mặt:

– Vì vậy Mầy mới chọn nghề Thầy Chùa?

– Đúng vậy! Thì đã sao chứ? Làm nghề Thầy Chùa thì dù có chiến tranh khốc liệt thế nào, Tao cũng khỏi phải đi lính, nên luôn mang chữ Thọ trước ngực!

Cái ăn cái mặc khỏi chạy đổ mồ hôi. Tiền thì có người quỳ dâng tận tay. Cơm thì có người hầu hàng buổi. Chỗ ở thì đồ sộ nguy nga. Trăm kẻ kêu bằng Thầy, vạn người xưng là Con.

Ở ngoài đời, dù cho kẻ có đại quyền, cũng chưa hẳn được tôn trọng như vậy. Có gì không tốt chứ?

– Chùa Mầy giàu như vầy, sao chỗ ngủ cùa Mầy bèo quá vậy?

Nó cười :

– Mầy cứ mãi giữ cái đầu non nớt của Mầy thì làm sao thấu lý chuyện đời? Tao xây biệt thự cho Mẹ Tao hàng tỉ còn được, thì huống chi cái chỗ nằm cỏn con nầy?

Thường thì con người ta có tiền thì hay phô trương, không ngoại trừ những kẻ tu hành. Vật dụng thì xài những thứ đắt tiền, đi xe máy đời mới, thậm chí sắm cả xe con. Đó là những thằng ngu! Bá tánh có hàng vạn người, nhưng có cả hàng triệu đôi mắt. Đừng bảo họ mệ muội mà lầm! Họ cúng dường Tam Bảo là để trùng tu chùa chiền, hương hoa cho Phật, chứ nào để cho Trụ Trì lấy đó mà xài sang, xa hoa phung phí?

Ai đời Trụ Trì mà kéo cả Vợ Con vào Chùa, thật là chướng mắt!

Ai đời sau giờ công phu thì vứt áo cà sa đi nhậu với loại đàn bà goá điếm đàng. Thầy Chùa gì mà vừa dứt tiếng mõ thì vội trốn về nhà hú hí với vợ con.

Ai đời lại chiều chiều lại mặc quần sọt đi đánh tenis như hạng thượng lưu …

– Vậy Mầy sống thanh đạm thế nầy là để che mắt thế gian?

Như không để ý đến câu hỏi của Tôi, Nó tiếp:

– Trong đám sâu độc có thể làm hỏng hoa sen Phật Giáo, thì cũng không thiếu những bậc Đại Sư hết lòng vì Đạo, xả thân vì Pháp, nếu không thì làm gì Phật Giáo tồn tại đến ngày nay?

Tao không phải là chân tu, nhưng cũng biết dừng lại đúng lúc. Trước là Tao che mắt thế gian thực đó, nhưng giờ thì chưa hẳn. Trong mấy mươi năm niệm trì kinh chú, Tao cũng đã ít nhiều thấm nhuần giáo lý của Đấng Chí Tôn.

Lấy tiền bạc của đàn na tín thí cúng dường mà làm của riêng mình, thì kiếp sau cũng phải mang lông đội sừng để trả nợ mà thôi! Mầy khỏi lo....

Nó lấy tay áo cà sa lau miệng, giảng pháp:

– Danh lợi là hai miếng mồi béo bở mà kẻ phàm phu nào cũng thích: Thùng Cúng Dường Tam Bảo của mỗi chùa thường là chỉ có tờ mười ngàn, hai chục ngàn, năm chục ngàn.

Những kẻ cúng đường bạc triệu, thì đòi cho được gặp Trụ Trì để được ghi tên; như là một ký hiệu cho Trụ Trì biết, hầu lần sau được tiếp đón nhiệt tình! Hoặc để lên mặt, hay phơi bày một chút giàu sang cho người xung quanh thán phục. Hay để khoe mình đã tạo nhiều phước đức!

Trong lúc đó, Cha Mẹ ở nhà, mới chính là Phật trước mắt, thì lại bỏ bê, không màng tới.

Cũng vì chữ lợi mà Mầy ca tụng phường vô sỉ ư, mập mờ đen trắng thị phi. Cứ tưởng đơn giản là tiền trao cháo múc, hết xôi rỗi việc, chứ đâu có ngờ là bút sa gà chết! Mầy đã vô tình bôi nhoà ý thức, làm lệch đường nhận định của kẻ hậu sinh.

Xét ra cũng là tội ác!

Tôi giật mình vì dường như Nó nói đúng!

Không ngờ cái thằng quỉ sứ nầy sau 40 năm ăn tương chao lại có những lý luận sâu xa, sắc bén như vậy. Tôi thường dùng cụm từ Những phường háo lợi háo danh một cách khinh miệt.

Nhưng nay, nhờ Nó mà Tôi phát hiện chính Tôi cũng đã đồng hội đồng thuyền với bọn người ấy.

Mắt Tôi đã tinh tường thấy được hạt cát nhỏ bé trong mắt người khác, nhưng lại đui mù không thấy được cọng rơm tổ bố trong mắt của mình! Với bộ óc tí ti như óc tép riu của Tôi, lại còn bất hạnh mang thêm cái tự ái lớn như đầu bò.

Tôi tìm cách quơ quào của một người thua cuộc:

– Vậy chứ cái nghề bán lòng tin của Mầy có phước lắm?

Nó lặng thinh. Trong cái im lìm đó, đã chứa đựng cả lòng vị tha to lớn, hay chứng tỏ lòng Nó đã lắng mọi sân si.

Tôi cũng chẳng nói lời nào. Nhưng sự lặng yên nầy lại mang nhiều xấu hổ của kẻ thiếu tài.

Nó là một thằng thông minh từ  khi còn bé tí!

Và Tôi...lúc nào cũng thấp hơn nó một cái đầu.