VIẾT CHO NGUYỄN THANH TÚ,
CON TRAI CỦA KÝ GIẢ ĐẠM PHONG.
Bằng Phong Đặng văn Âu.
Cháu Nguyễn Thanh Tú thân mến,
Chẳng rõ kiếp trước, chú thuộc giống
dân gì, Da Trắng, Da Vàng, Da Đen hay Da Nâu. Nhưng kiếp này chú được sinh ra
từ bụng của Bà Mẹ Việt Nam, thì chú có bổn phận đền ơn dân tộc Việt Nam. Đền ơn
bằng cách gì? Bằng cách nói cho người Việt Nam hiểu nòi giống Việt Nam đang
trên đà bị diệt chủng, vì mắc phải cái chứng bệnh không thể chữa: Tham, Hèn, Ngu.
Giá như chú không phải là người Việt
Nam, thì chú thây kệ người Việt Nam quang vinh hay nhục nhã ra sao, sung sướng
hay cực khổ ra sao, khí phách hay hèn hạ ra sao. Chỉ vì Thượng Đế ban cho chú
một ân huệ là thấy được nguyên nhân nào đã khiến một dân tộc thông minh, hùng
dũng, bỗng nhiên ngày nay bị cả thế giới khinh bỉ, thì chú nói ra để cho người
Việt Nam nào còn lương tri hãy hồi tâm đứng lên bảo tồn nòi giống. Chú ý thức
rằng Việt Nam đang ở trong thời kỳ của bọn đốn mạt, nếu mình nói ra Sự Thật thì
chính mình sẽ bị bè lũ chó chết dùng lời lẽ đầu đường xó chợ, vô giáo dục đánh
phá mình chẳng còn manh giáp. Nhưng biết mà không nói là bất nhân. Và nói mà
không nói hết bất nghĩa. Thời đại của chú cháu mình đang sống là thời đại đốn
mạt, bởi vì người có nhân nghĩa thì bị chà đạp, còn bọn phản phúc thì được tôn
vinh. Bằng cớ rõ ràng nhất là người nhân nghĩa như Tổng thống Ngô Đình Diệm thì
bị chà đạp, còn tên phản quốc Hồ Chí Minh hay Hoàng Cơ Minh thì được tôn vinh.
Dù biết mình sẽ bị chà đạp, nhưng chú chọn lối sống có NHÂN, có NGHĨA để khỏi
buồn lòng Ông Bà, Cha Mẹ nơi suối vàng.
Công việc khai dân trí là của người
trí thức. Nhưng vì nòi giống đang bị oan hồn của một dân tộc nguyền rủa, trí
thức trở nên ngu, hèn, tham sống, sợ chết, không biết nhục là gì. Nếu chú nói
sai về điều này từ bao năm nay, chắc chắn phải có một nhà trí thức nào lên
tiếng phản bác, phải không cháu? Nhưng tuyệt nhiên không một vị trí thức nào
lên tiếng, thì rõ ràng nhận định của chú là chính xác, chứ không phải chú mạ lỵ
dân tộc, như một số người kết tội chú. Hồ Chí Minh là một tên đại bịp, chủ
trương “chuyên chính vô sản” mà trí thức đi theo là vì không nhớ lời tổ tiên
dạy: “Bần cùng sinh đạo tặc” từ mấy
ngàn năm nay.
Theo chú nghĩ, sở dĩ nòi giống Việt
Nam ngày nay ra nông nỗi này là vì các Vua Chúa Nhà Nguyễn đã thi hành chính
sách tiêu diệt dân Chàm một cách có hệ thống, thì con cháu phải lãnh hậu quả
ngu dốt đến 4 ngàn tuổi mà không thể lớn và cắn răng làm người hèn mà không
biết nhục. Chú xin dẫn chứng một vài sự kiện quả báo để chứng minh cho cháu rõ:
1/ Năm 1963, Hoa Kỳ mượn tay Trí
Quang – một tên Việt Cộng nằm vùng đóng vai nhà sư Phật giáo – vu khống Tổng
thống Ngô Đình Diệm đàn áp Phật giáo, rồi tung tiền ra thuê bọn Tướng lĩnh phản
loạn giết Tổng thống Ngô Đình Diệm và ông Cố vấn Ngô Đình Nhu vào ngày 2 tháng
11. Cùng năm 1963. Chừng 20 ngày sau, Tổng thống John Kennedy bị bắn chết tại
thành phố Dallas, Tiểu bang Texas. Vậy đó không phải là quả báo nhãn tiền là
gì?
2/ Năm 1982, ký giả Đạm Phong làm tờ
báo Tự Do, vạch trần sự lừa đảo của bọn thảo khấu lập ra cái Mặt Trận mang danh
nghĩa Giải Phóng Việt Nam, để tránh cho đồng bào khỏi bị mắc lừa, giống
như bị tên tội đồ Hồ Chí Minh lừa vào năm 1945. Hoàng Cơ Minh đã sai đàn em
dùng tiền của bá tánh, đến gặp ký giả Đạm Phong để thương lượng, nhưng ký giả
Đạm Phong không chịu bán rẻ lương tâm của người cầm bút, không thèm ngửa tay
cầm món tiền dơ bẩn. Tiếp theo đó, Mặt Trận phái những tên du đãng “mặt rằn”
mang súng đến dọa bắn, dọa giết, nếu ký giả Đạm Phong vẫn “ngoan cố” còn tiếp
tục đăng những bài báo vạch trần sự lừa đảo của Mặt Trận. Nhưng ký giả Đạm
Phong vẫn không lùi bước. Cuối cùng ký giả Đạm Phong đã bị giết! Vậy ai là thủ
phạm đã giết ký giả Đạm Phong? Chính Mặt Trận là thủ phạm, chứ còn ai vào đây?
Chú vô cùng thán phục sự hào hùng,
can đảm của Bố cháu, hơn cả sự hào hùng của những người lính Việt Nam Cộng Hòa
ngoài chiến trường, vì người lính có súng để tự vệ. Còn Bố cháu chỉ có ngòi
bút, không thể địch lại súng của quân cướp, nhưng vẫn cương quyết viết lên Sự
Thật để bảo vệ Chính Nghĩa Quốc Gia. Bởi vì chính nghĩa của Người Lính Miền Nam
là trừ gian diệt bạo, chứ không phải là một bè lũ thảo khấu hà hiếp dân lành.
Ngòi bút của ký giả Đạm Phong cũng có mục đích trừ gian diệt bạo, chứ không
phải là loại bồi bút bán rẻ lương tâm để kiếm cơm. Chú khẳng định với cháu rằng
Mặt Trận Hoàng Cơ Minh là một lũ thảo khấu. Bởi vì nếu Mặt Trận là một tổ chức
có Chính Nghĩa, khi bị báo chí lên án là lừa đảo, thì phải chứng minh cho đồng
bào thấy mình làm Kháng Chiến Giải Phóng Dân Tộc là thật. Dùng vũ lực để bịt
miệng nhà báo là chứng tỏ cái tổ chức họ đang lãnh đạo là một thứ đầu trộm đuôi
cướp. Mặt Trận hạ sát ký giả Đạm Phong năm 1982. Hoàng Cơ Định giết Hoàng Cơ
Minh năm 1987. Vậy có đúng là quả báo nhãn tiền? Tại sao chú dám bảo chính
Hoàng Cơ Định giết Hoàng Cơ Minh? Dưới đây là lời giải thích của chú:
Khi Mặt Trận tan rã, Hoàng Cơ Minh
lo sợ phe của Đại tá Phạm văn Liễu tố cáo với FBI, mình là người ra lệnh cho
đàn em giết ký giả Đạm Phong. Do đó Hoàng Cơ Minh chỉ còn có cách lên đường về
Khu Chiến, vừa được tiếng anh hùng “lên đường cứu nước”, vừa thoát cảnh tù tội
một cách nhục nhã. Đáng lý ra, Hoàng Cơ Định khuyên anh mình hãy chuồn sang
Nhật, trả một món tiền lớn chừng 5 hay 7 triệu đô-la cho cái đám “Thanh Niên
Người Việt Tự Do” bảo bọc, sống ẩn dật qua ngày đoạn tháng cho xong một đời
gian ác. Nhưng Hoàng Cơ Định không ngăn cản anh mình lên đường tự sát, lại còn
dùng báo chí làm rùm beng, như là ngầm báo động cho Việt Cộng biết ông Chủ tịch
về Chiến Khu. Vậy có phải Hoàng Cơ Định cố tình giết anh mình để vừa đoạt số
tiền quyên góp của dân ngây thơ, vừa làm thủ lãnh cái đảng cướp dưới cái tên
mới Việt Tân?
Chú dám quả quyết Hoàng Cơ Định có
dã tâm giết anh mình. Bởi vì Hoàng Cơ Định ra lệnh đoàn viên giấu bặt chuyện
Hoàng Cơ Minh đã đền tội, sai mấy đứa bồi bút thảo những bức thư của Chiến hữu
Chủ tịch từ Quốc Nội gửi ra Hải Ngoại để thăm hỏi “các cháu nhi đồng” vào dịp
Tết Trung Thu và “đồng bào” vào Tết Nguyên Đán. Cái tàn ác của Hoàng Cơ Định là
cấm chị dâu của mình (bà Hoàng Cơ Minh) không được phép làm giỗ chồng, kẻo bị
lộ tẩy Hoàng Cơ Minh đã chết! Cháu Tú có thấy quả báo trừng trị kẻ giết người
ghê khiếp không? Ít ra Mẹ cháu và các cháu được quyền giỗ chồng, giỗ cha.
Còn Hoàng Cơ Minh chết mất xác, thành con ma đói, sống vất vưởng, chẳng được ai
hương khói suốt 14 năm, vợ con của Hoàng Cơ Minh không được để tang, không được
mời sư đến tụng niệm để vong linh siêu thoát.
3/ Sau khi CIA giết anh em ông Diệm,
tình hình chính trị Việt Nam rối loạn tơi bời. Chỉnh lý, đảo chánh, liên miên.
Quân đội Hoa Kỳ từ trước chưa hề thua một trận nào. Thế mà Hoa Kỳ đành bại trận
một cách nhục nhã trước một đối thủ lạc hậu, ốm tong ốm teo, đến độ ba thằng
Việt Cộng cùng trèo lên cây đu đủ không gãy. Thời Đệ Nhị Thế chiến, những chiến
sĩ Hoa Kỳ thắng trận trở về nước được quần chúng chào đón tưng bừng. Trong khi
đó, những chiến sĩ Hoa Kỳ tham gia chiến tranh Việt Nam, thua trận trở về nước
thì bị dân chúng nhổ nước bọt vào mặt. Thử hỏi, còn có nỗi nhục nào đau đớn hơn
cho những người lính Mỹ anh hùng? Vì ra tay giết một nhà ái quốc của Việt Nam,
Quân đội Hoa Kỳ bị thế giới nhìn vào giống như một bầy “quân Tàu Ô”. Đó là quả
báo nhãn tiền đấy cháu Tú à!
4/ Sau khi Thế Lực Ngầm giết Tổng
thống John F. Kennedy, đạo đức nước Mỹ dần dần trở nên suy đồi một cách thảm
hại. Tiến sĩ Peter Navarro viết cuốn “Death By China” là không đúng.
Phải lấy tựa đề là “Death By Vietnam” thì mới đúng. Bởi vì bán đứng Việt
Nam Cộng Hòa cho Việt Cộng, để bắt tay Trung Cộng, thì nguyên nhân cái chết của
Hoa Kỳ là Việt Nam, chứ đâu phải Trung Cộng, đúng không hả cháu Tú? Phàm có vay
là có trả! Quỵt người phàm thì được, nhưng không thể quỵt Ông Trời!
Luật Trời “có vay, có trả”
rất công minh. Dòng họ Hoàng Cơ không chịu ăn năn, sám hối, thế nào tai họa còn
tiếp tục đổ xuống đầu dòng họ Hoàng Cơ dài dài! Oan hồn của những Kháng Chiến
Quân lên đường theo chủ soái Hoàng Cơ Minh, rồi bị Hoàng Cơ Minh xử tử trong
rừng, sẽ báo oán lên dòng họ Hoàng Cơ!
Sau khi tổ chức của anh Trần văn Bá
(con trai Cụ Trần văn Văn) và một nhóm anh em đột nhập Việt Nam, bị Công An
Rạch Giá bắt trọn. Anh Lê Quốc Túy từ Pháp sang Hoa Kỳ vận động quần chúng ủng
hộ tài chánh, thì đoàn viên Mặt Trận HCM kịch liệt chống. Anh Lê Quốc Túy vốn
là Không Quân cùng khóa với Tướng Nguyễn Huy Ánh, Đại tá Ông Lệ Hồng, Nguyễn
Hồng Tuyền, Nguyễn Thế Thân, Đại tá Bá (chú quên họ)… Năm 1955, anh Lê Quốc Túy
theo Tướng Nguyễn văn Hinh trở về Pháp. Vì anh Lê Quốc Túy với chú cùng là
Không Quân, nên khi anh Lê Quốc Túy đến Houston, chú có mời anh Lê Quốc Túy đến
nhà ăn cơm. Chú khuyên anh Túy chấm dứt hoạt động, vì tổ chức của anh đã bị
Việt Cộng gài mà anh Trần văn Bá không biết đấy thôi.
Việt Cộng tuy đã chiếm Miền Nam, nhưng
rất sợ bị lật đổ. Cho nên, Việt Cộng chủ trương diệt cỏ phải diệt tận gốc. Việt
Cộng đã bày ra màn kịch Cộng sản Nam chống Cộng sản Bắc. Nguyễn Hộ là cán bộ
Việt Cộng ở Miền Nam giả vờ chống bọn Miền Bắc, lập ra cái gọi là “Câu Lạc Bộ
của đồng chí kháng chiến Nam Bộ”. Nguyễn Hộ cũng bị Việt Cộng bắt bỏ tù. Nếu sự
kiện lập Câu Lạc Bộ để chống đảng là thật, không bao giờ Việt Cộng phóng tin
tức trong nội bộ đảng có sự phân hóa ra ngoài. Sau khi màn kịch diễn xong, Việt
Cộng gửi cán bộ qua Pháp, liên lạc với người Việt ở Pháp gốc Miền Nam, rồi giả
vờ tiết lộ: “Chúng tôi đã chuẩn bị lật đổ bọn Bắc Kỳ xong xuôi đâu đấy cả
rồi, sẽ đuổi bọn Bắc Kỳ về phía Bắc Vĩ tuyến 17. Chúng tôi mời các anh về “tiếp
thu” để thành lập Chính Phủ.” Anh Trần văn Bá khi thành lập tổ chức chỉ chủ
trương giành lại Miền Nam cho dân Miền Nam mà thôi, để xây dựng xã hội chủ
nghĩa nhân ái hơn, còn ở Miền Bắc cứ giữ nguyên cách cai trị như sau năm 1954
cũng không sao! Anh Trần văn Bá đã không hiểu Hồ Chí Minh lập ra đảng Cộng sản
là để tiêu diệt nòi giống Việt Nam, chứ không phải vì Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc
như cái khẩu hiệu mà chúng đã và đang riêu rao. Trường Chinh Đặng Xuân Khu đã
khẳng định: “Đảng ta cướp Chính quyền bằng
bạo lực, thì đảng ta phải dùng bạo lực để giữ Chính quyền”. Nghĩa
là cộng sản độc quyền cai trị cho đến chết, nhất định không chia sẻ quyền lực
cho bất cứ ai. Nếu anh Trần văn Bá hiểu bản chất của Việt Cộng, thì anh Trần
văn Bá và các đồng chí sẽ không bị mắc bẫy Việt Cộng.
Việt Cộng cho Nguyễn Gia Kiểng lên
máy ra khỏi nước một cách chính thức để viết cuốn “Tổ Quốc Ăn Năn” là có
ý đồ mạt sát lãnh đạo Miền Nam bằng câu “Nguyễn văn Thiệu và Nguyễn Cao Kỳ là
con đẻ của cô Tư Hồng. (Cô Tư Hồng là người đàn bà lấy ông quan Tây làm mật
thám). Miệt thị lãnh đạo Miền Nam luôn luôn là ý đồ của Việt Cộng để chứng tỏ
Miền Nam không có chính nghĩa. Đồng thời Nguyễn Gia Kiểng kêu gọi “hòa giải
hòa hợp” với bạo quyền bằng cách đề nghị người dân Việt Nam hãy đến lăng Hồ
Chí Minh vái lạy và nói lời xin lỗi. Vậy Nguyễn Gia Kiểng rời Việt Nam bằng
đường chính thức đúng là có công tác (mission) của đảng giao phó!
Hoàng Cơ Minh chủ trương lập căn cứ
địa trên đất Thái Lan, rồi từ đó đưa cán bộ xâm nhập Miền Nam, xây dựng hạ tầng
cơ sở, chờ thời cơ thuận tiện thì làm cuộc Tổng Nổi Dậy, cướp Chính Quyền. Trên
nguyên tắc, dự án của Hoàng Cơ Minh có vẻ hợp lý. Chú nói với Tướng Minh: “Trước
kia, Hồ Chí Minh lập An Toàn Khu (ATK) trên đất Trung Cộng được là vì Trung
Cộng tiếp tế súng đạn và thực phẩm để nhuộm đỏ Đông Nam Á. Còn Thái Lan trước
1975 là Đồng Minh của ta, nhưng ngày nay tình thế đã đổi khác. Nhỡ một ngày nào
đó Thái Lan lập bang giao với Việt Cộng, ATK của anh sẽ bị Thái Lan hốt sạch”.
Cái lập luận của chú đưa ra cho Hoàng Cơ Minh là chính xác, nhưng tại sao ông
vẫn tiến hành? Tại sao Kinh Tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa – cháu ruột của Tổng Bí
Thư Mười Cúc Nguyễn văn Linh – cũng được Việt Cộng chính thức cho ra nước ngoài
bằng đường máy bay giống như Nguyễn Gia Kiểng vậy? Lại thêm, Nguyễn Xuân Nghĩa
tốt nghiệp ở Pháp, nói tiếng Pháp giỏi, tại sao Nguyễn Xuân Nghĩa không xin
việc làm ở Pháp, mà sang Hoa Kỳ và gia nhập Mặt Trận của Hoàng Cơ Minh?
Sự kiện Nguyễn Gia Kiểng và Nguyễn
Xuân Nghĩa được phép đảng cho rời Việt Nam bằng đường chính thức là do sự “Bố
trí” của đảng, chứ không phải hai ông họ Nguyễn này là cha nội của Nguyễn văn
Linh. Nhiều nhà trí thức phía Quốc gia o bế Nguyễn Gia Kiểng và Nguyễn Xuân
Nghĩa là vì tiếp tục “ngây thơ” (hay bị Quỷ Ám) giống như những trí thức từ năm
1945 (cũng bị Quỷ Ám) cho tới hôm nay. Làm cách mạng cứu nước mà “ngây thơ”
liên tục trước những đòn phép của Việt Cộng là NGU, là giết hại đồng chí một
cách oan uổng.
Anh Lê Quốc Túy được chú giảng giải
cho biết tổ chức của anh Trần văn Bá đã bị Việt Cộng gài vào bẫy. Có lẽ nhờ đó,
anh Túy về Paris đã nói cho các đồng chí trong tổ chức hiểu mà ngưng hoạt động?
Bởi vì tổ chức “ngây thơ” cỡ đó còn hoạt động, còn bị Việt Cộng xỏ mũi dắt đi.
Khi Mặt Trận bị bể ra làm đôi vì
phân hóa nội bộ, đáng lẽ ra Mặt Trận phải giải tán để tránh bị Việt Cộng xỏ
mũi. Trong tập sách “Hồi Ký Một Đời Người” của Cụ Thuyền trưởng Phạm
Ngọc Lũy cho biết sự phân hóa nội bộ là do Nguyễn Xuân Nghĩa tạo ra. Nếu là
người thực lòng vì quyền lợi Tổ Quốc, Nguyễn Xuân Nghĩa không bao giờ dở trò
phân hóa nội. Trái lại, Nguyễn Xuân Nghĩa phân hóa nội bộ là có chủ đích làm
theo mưu kế của Nguyễn văn Linh. Giấu cái chết của Hoàng Cơ Minh trong 14 năm
vừa để hốt bạc của đồng bào ngây thơ đóng góp quỹ Yểm Trợ Kháng Chiến, vừa đủ
thời gian để đào tạo cán bộ cho Mặt Trận. Vốn là một Kinh Tế gia, nhưng sau hơn
5 năm ở với Việt Cộng, Nguyễn Xuân Nghĩa được đảng huấn luyện trở thành một nhà
lý luận chuyên nghiệp và mưu mô phá hoại cao cường. Do đó, Nguyễn Xuân Nghĩa đã
nắm ngay chức vụ Tổng Tuyên Huấn của Mặt Trận là để dạy cho băng đảng Việt Tân
về cách nói dối như Việt Cộng! Khi xong công tác đào tạo, Nguyễn Xuân Nghĩa rời
Mặt Trận để làm công tác khác. Mấy ông trí thức dỏm o bế Nguyễn Xuân Nghĩa, vì
nghĩ rằng Nguyễn Xuân Nghĩa có thực tài. Nếu Nguyễn Xuân Nghĩa có thực tài, có
đức độ thì hắn không đời nào dám tuyên bố một cách công khai trên Youtube: “Chu
văn An là một thằng cà chớn”?
Có một nhân vật “giấu tên” gửi cho
chú tài liệu về anh em của Hoàng Cơ Minh, có một người mang tên là Hoàng Cơ
Quảng, đi theo cộng sản từ lúc nhỏ và lên đến chức Trung tướng Tình Báo (nay đã
về hưu). Nếu tìm trong danh sách Tướng lĩnh Việt Cộng, cháu không thể nào thấy
có tên nào là Hoàng Cơ Quảng. Bởi vì cộng sản đổi họ thay tên để hoạt động.
Chẳng hạn, Tướng Trần Độ không phải họ Trần, mà là họ Tạ. Bộ trưởng Ngoại giao
Nguyễn Cơ Thạch không phải Nguyễn, mà là họ Phạm. Lê Đức Thọ không phải là họ
Lê, mà là họ Phan.
Những nhân vật gọi là lãnh đạo của
Việt Tân gồm có Hoàng cơ Định, Đỗ Hoàng Điềm, Hoàng Tứ Duy, Lý Thái Hùng, Trần
Diệu Chân có tấm bằng Tiến sĩ để chưng diện, nhưng là một lũ dốt, chưa bao giờ
hoạt động cách mạng, thì chẳng có khả năng để tổ chức đảng. Ngày nay mạng lưới
đảng Việt Tân có đủ mặt trong các ngành kỹ thuật, thương mãi, truyền thông, làm
từ thiện giả đều phải do sự dẫn dắt, chỉ đạo của Việt Cộng rất thành thạo trong
nghề chiến tranh khuynh đảo.
Vũ khí khuynh đảo của Việt Cộng là
Tuyên Truyền dối trá, chụp mũ, mạ lỵ đối thủ để không một nhân vật nào bên đối
thủ có uy tín để lãnh đạo quần chúng. Và Gián điệp, Tình báo, Phản Tình báo để
chui sâu trèo cao trong cơ cấu của địch. Ở Miền Bắc sau năm 1954, người dân nào
lỡ miệng gọi Tổng thống Ngô Đình Diệm, Cố vấn Ngô Đình Nhu, Thủ tướng Nguyễn
Cao Kỳ, Tổng thống Nguyễn văn Thiệu bằng chữ “Ông” ở phía trước tên, đều bị coi
là thành phần phản động. Việt Cộng bắt buộc người dân phải gọi lãnh đạo Miền
Nam bằng chữ “Thằng”, như thằng Diệm, thằng Nhu, thằng Kỳ, thằng Thiệu.
Việt Tân cũng được Việt Cộng dạy cho
cách thóa mạ, bôi nhọ bất cứ ai có lòng yêu nước, có thiện chí xây dựng Cộng
Đồng để chúng độc chiếm thiên hạ. Cho nên nơi nào có Việt Tân là nơi đó có chia
rẽ và có bầy chó má làm dư luận viên mạt sát không từ một ai. Những đứa ngu
dốt, vô tư cách, vô giáo dục thì làm “điều hợp” Diễn đàn để phát tán những
Email phỉ báng, chửi tục. Nếu đảng Việt Tân có Chính Nghĩa, tại sao không có tên
lãnh đạo nào trong đảng đứng ra biện minh sự chính đáng của mình trước quần
chúng?
Phải chi bọn đầu đường xó chợ, mà vô
giao dục thì còn hiểu được. Người có học vị, có chức quyền mà dính tới Việt Tân
cũng trở nên tồi bại, hạ cấp. Tiêu biểu là Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Xuân Vinh – Cựu
Tư Lệnh Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, Chủ tịch Tập thể Chiến sĩ (tay sai của
Việt Tân) – phát tán một Email như thế này: “Đặng văn Âu là một tên Côn Đồ,
một thằng Đểu Cáng”. Chú đã hỏi ông Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Xuân Vinh
hãy chứng minh Đặng văn Âu đã có hành động thô bạo nào để ông gọi chú là Côn
Đồ, Đặng văn Âu có bao giờ lừa đảo ai để ông gọi chú là Đểu Cáng? Mang danh là
nhà khoa học, có địa vị mà đành câm miệng, vì không thể chứng minh. Một nhân
vật khác là Đại tá Bác sĩ Hoàng Cơ Lân (thuộc dòng dõi Hoàng Cơ), Nguyên Chỉ
Huy trưởng Trường Quân Y Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, hiện ở bên Pháp, bỗng dưng
viết một câu: “Donald Trump là một thằng điên. Người Việt Nam nào bầu cho
hắn là BỰA”. Một hôm chú viết chuyện tâm tình với một người bạn cùng khóa
Phi Công – Thiếu tá Nguyễn Quan Vĩnh – về cái thời cùng học Chứng chỉ “Math
Géné” tại Đại học Khoa Học Saigon. Đại tá Quân Y Hoàng Cơ Lân phóng đi một
Email như vầy: “Thằng Đặng văn Âu là thằng nói phét, Đại học Khoa Học Saigon
làm gì có Chứng chỉ “Math Géné?”. Đọc cái Email của một Đại tá VNCH có bằng
Tiến sĩ Y Khoa mà nói năng thô lỗ, mất dạy kiểu đó, thì đáng khinh hơn đáng
trách, chú chẳng cần mất công giải thích. Về sau có vị Giáo sư Tiến sĩ khác lên
tiếng về Đại học Khoa Học Saigon, nếu ai học Cử nhân Toán đều phải có chứng chỉ
“Math Géné” trước tiên!
Cháu Nguyễn Thanh Tú thân mến,
Chú rất tin vào Luật Nhân Quả. Nếu
anh em nhà Hoàng Cơ Minh hiểu lời dạy của tiền nhân “Lưới Trời tuy thưa,
nhưng khó lọt” thì không bao giờ sai Côn Đồ giết Bố cháu, vì bị tố giác
việc làm khuất tất. Có lẽ vong hồn Bố cháu nhận thấy bọn đồng nghiệp báo chí
của mình hèn, nên khiến xui ký giả A. C. Thompson làm phim phóng sự “Terror In
Little Saigon” để cho cháu có cơ hội đi tìm công lý cho cha? Ban đầu, băng đảng
Việt Tân vu oan cho anh Thompson được Việt Cộng thuê làm cuốn phim phóng sự để
nhục mạ Cộng Đồng. Việt Tân là tổ chức chuyên môn chia rẽ Cộng Đồng, nhưng khi
bị tấn công, thì dùng Cộng Đồng làm lá chắn để che đậy hành vi lưu manh của
mình. Trước kia, Bố cháu bị giết mà chẳng có nhà báo nào vì tình đồng nghiệp,
gửi đến gia đình cháu một lời chia buồn. Nay anh Thompson làm cuộc điều tra,
những ông bà nhà báo đều im lặng một cách ươn hèn; chỉ độc nhất có ông nhà báo
Lão Móc Nguyễn văn Nghiêm công khai ra mặt bênh vực cháu từ năm 2016 cho tới
nay. Ông Lão Móc mới đích thực là nhà báo có tình đồng nghiệp (với Bố cháu)!
Suốt 30 năm qua, cha con, cháu chắt
nhà Hoàng Cơ Định tự mãn, hồn nhiên sống trên xác chết của người khác. Không
ngờ có một người Mỹ cắc cớ lôi ra vụ giết 5 ký giả, thì hồn vía của cha con chúng
nó hoảng loạn. Chú chẳng phải là nhà văn, nhà báo, mà vì nghĩa vụ của người Nhà
Binh VNCH là trừ gian diệt bạo, nên chú phải ra mặt ủng hộ cháu. Vì từ lâu chú
đã muốn vạch mặt bọn gian ác trà trộn trong Cộng Đồng, nhưng không có phương
tiện và khả năng làm điều tra viên. Lúc về Houston thăm bạn, chú tìm gặp cháu
và yêu cầu cháu đưa chú ra nghĩa địa, thắp nén hương cho Bố cháu. Chú đã khấn
vong linh Bố cháu để cháu nghe: “Thưa vong hồn anh Đạm Phong, Tôi chưa hề
biết anh là ai, nhưng hành động can đảm, liêm khiết, không bán rẻ lương tâm,
anh xứng đáng là một tấm gương sáng cho những ký giả noi theo. Anh sống khôn,
thác thiêng, xin anh hãy phù hộ độ trì cho cháu Nguyễn Thanh Tú tìm ra thủ phạm
để rửa vết nhục cho Cộng Đồng”. Có lẽ cháu hãy còn nhớ lời khấn nguyện của
chú? Và chú tin rằng vong linh của Bố cháu đã giúp cháu sáng suốt từng bước lôi
thủ phạm ra ánh sáng.
Đâu có ai dạy cháu làm đơn xin thành
lập đảng lấy tên Việt Tân? Thế mà cháu đã làm, khiến cho Việt Tân đâm đơn kiện
cháu về tội tiếm danh. Cháu cao mưu thiệt! Nhờ đó, cháu mới lôi đầu ông Chủ
tịch Đỗ Hoàng Điềm ra ánh sáng được. Chủ tịch Đỗ Hoàng Điềm xác nhận hữu thệ
những danh từ “Đông Tiến” là do Việt Cộng đặt, chứ không phải do Việt Tân đặt.
Vậy tờ báo Kháng Chiến của Mặt Trận riêu rao nào là “Đông Tiến I”, nào là “Đông
Tiến II” là của Việt Cộng, tức là Việt Tân tự thú mình là Việt Cộng, chứ đâu có
ai chụp mũ mà kêu ca? Ông Chủ tịch Đỗ Hoàng Điềm khai hữu thệ trước tòa rằng
ông không hề biết băng đảng Việt Tân ở các địa phương chi thu tiền bạc ra sao,
thì hóa ra ông ta chỉ là bù nhìn, còn thu hoạch tài chính là vào tay Việt Cộng
à? Nói láo tài tình đến thế nào, cũng có lúc lòi đuôi chồn!
Đây là điều nhận xét của chú: Người
Việt Nam vô cảm, sống chết mặc bay, chỉ biết ấm vào thân, giống như một đoàn
người tha phương cầu thực, chỉ biết làm giàu cho cá nhân. Khi Bố cháu bị quân
cướp giết, thì không một nhà báo nào vì tình đồng nghiệp lên tiếng. Khi cháu ra
tòa, thì không một ông Luật Sư nào ra mặt cố vấn Luật pháp cho cháu, mặc dầu
tại Hoa Kỳ có hội Luật Gia, với chức Chủ tịch và Ban Chấp Hành rất xôm tụ. Nếu
cháu có lời khinh rẻ Cộng Đồng thì cũng đúng thôi! Chú là quân nhân mà thấy một
Tập thể Chiến sĩ rất tự hào về quãng đời binh nghiệp của mình, chấp nhận nằm
dưới trướng của một ông Đại tá Tư Lệnh Không Quân chưa hề được xác định bay một
phi vụ hành quân và đào ngũ, thì chú chỉ còn biết ngâm câu thơ của nữ sĩ Đoàn
thị Điểm: “Nhớ nước đau lòng con quốc quốc, thương nhà mỏi miệng cái gia
gia” mà thôi!
Có những ông/bà giả giọng đạo đức: “Trước
kia tôi ủng hộ Nguyễn Thanh Tú, nhưng nay hắn về Việt Nam, ôm chân Việt Cộng
thì tôi coi hắn là Việt Cộng, nên không còn ủng hộ hắn nữa!” Chú khuyên
cháu đừng vì những tiếng ong, tiếng ve đó mà nản chí! Những cái người ủng hộ
hay chống đối cháu chỉ nói “cái lỗ miệng” thôi! Đâu có ông nào ra mặt công khai
viết bài hay đóng góp tài chính ủng hộ cháu như ông Lão Móc đâu? Vả lại, không
vào hang Hùm, làm sao bắt được cọp? Cháu về Việt Nam để điều tra tìm thủ phạm
là đúng lắm! Đến như Đức Mục Kiền Liên còn xin phép mầu của Phật để xuống địa
ngục cứu Mẹ cơ mà! Chú khen cháu không trả thù kẻ bắn Bố cháu, vì kẻ sát nhân
đó chỉ thừa hành lệnh của Tướng Cướp. Cháu phải triệt hạ cái Băng Đảng đang thi
hành Nghị Quyết 36 là một công việc chẳng có cá nhân nào, đoàn thể nào làm được! Lẽ ra Cộng Đồng phải biết ơn cháu
mới đúng! Từng bước, từng bước cháu đã làm cho ông MC Nam Lộc hết dám mạt sát,
chửi bới Đại tá Trần Dzoãn Thường, 92 tuổi, là một thằng già không nên nết, bại
xuội ngồi xe lăng mà không chịu câm miệng! Ông MC Nam Lộc đâu còn dám chửi cháu
mắc bệnh tâm thần? Nếu không có cháu xuất đầu lộ diện, thì ai biết được ông
Luật sư Trịnh Hội lương một tháng $100.00 mà mua ba căn nhà trị giá tổng cộng
là 2 triệu rưỡi đô-la? Có lẽ bây giờ hai ông Trịnh Hội, Nam Lộc đang lo lắng
chờ cơ quan IRS đưa ra Tòa vì tội gian lận thuế? Cháu hay thiệt! Chú xin bái
phục cháu!
Ông Nam Lộc trước đây có cái dịch vụ
bán thẻ điện thoại gọi về Việt Nam, tất nhiên ông ta phải làm ăn với Việt Cộng,
thì mới hưởng đặc quyền đó? Thế mà, ông Nam Lộc cả gan buộc tội cho cháu là
Việt Cộng thì kinh thật? Ông MC Nam Lộc về Việt Nam ngang nhiên bù khú với ông
nhạc sĩ “màu da cam” (chữ của ông Lão Móc) thì không sao. Nhưng cháu về Việt
Nam để điều tra tội ác thì bị chụp mũ Việt Cộng, vì đứng chụp hình có lá cờ Đỏ
Sao Vàng! Vậy cô Hồng Thuận của đài SBTN về Việt Nam, lên sân khấu đứng dưới lá
cờ Đỏ Sao Vàng điều khiển văn nghệ, chú đâu thấy có ai nói gì đâu? Hễ ai đụng
đến quyền lợi của Việt Tân là bị chụp mũ Việt Cộng, nhưng chính chúng nó mới là
Việt Cộng thứ thiệt! Tổng thống Clinton, Barack Hussein Obama, Donald Trump đến
Việt Nam, cũng cầm cờ Đỏ Sao Vàng phất phất, chẳng lẽ ba ông Tổng thống đó
đều là Việt Cộng hết cả hay sao?
Chú gọi thời đại của chú cháu mình
đang sống là thời đại đốn mạt. Bởi vì ông Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Xuân Vinh –
Cựu Đại tá Tư Lệnh Không Quân, Chủ tịch Tập thể Chiến sĩ – và ông Tiến sĩ Y
khoa Hoàng Cơ Lân – Chỉ Huy trưởng Trường Quân Y của VNCH – mà tư cách tồi bại,
thiếu giáo dục như thế, thì chú đâu cần quan tâm gì về cái lũ đầu đường xó chợ,
đá cá lăn dưa chửi bới thô tục? Có ngày những đứa “dư lợn viên” này cũng sẽ bị
Thượng Đế trừng phạt.
Có đứa giả vờ ngây thơ thắc mắc đặt
câu hỏi về Việt Tân, thì chỉ có cha con chúng nó trả lời cho nhau, chứ ai hơi
đâu bỏ công giảng giải cho chúng nó? Giống như đến giờ phút này mà còn có đứa
hỏi Việt Cộng có tội tình gì với dân tộc mà cứ đè Việt Cộng ra để chửi!
Chú dám chê hai đảng có bề dày Chống
Cộng là Đại Việt và Quốc Dân Đảng, mà ngày nay trở thành hai cái xác chết rồi,
nhưng chưa chịu chôn! Chú mong có một ông lãnh tụ nào trong hai cái đảng đó lên
tiếng, để chú chỉ cho họ thấy họ đã chết. Tại vì mấy ông lãnh tụ dành hết thời
giờ để viết sách, (mà ai chẳng thèm đọc), nên không chịu đọc tài liệu của Việt
Tân để biết Việt Tân là công cụ “bị” Việt Cộng sai khiến thi hành Nghị Quyết
36! Lý Thái Hùng (cháu gọi là Lý Thúng Hài) biết cái quái gì mà cũng bày đặt dự
đoán Việt Cộng sẽ sụp đổ vào năm 2025, để cho đảng Việt Tân đứng ra canh tân xứ
sở? Người Chống Cộng phải hiểu rằng Việt Cộng là loài ký sinh của Trung Cộng.
Việt Cộng chỉ chết, khi nào Trung Cộng bị Trời vật chết mà thôi!
Việt Tân là một lũ đầu trộm đuôi
cướp giống như Việt Cộng, mà canh tân xứ sở thì còn tệ hại hơn! Vì khi chưa có
thực quyền trong tay mà đã đi giết người ký giả có lương tâm chức nghiệp và
dũng cảm. Đến khi Việt Tân có quyền thực sự (giả thiết thôi) thì coi mạng sống
của người dân ra cái quái gì?
Chú chỉ dặn dò cháu một điều: “Hãy
nhớ rằng mình có người Bố là một nhân vật tiêu biểu của người quân tử thời
trước ‘Phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di, uy vũ bất năng khuất’
(Giàu không tham, nghèo không hèn, bạo lực không sợ). Cháu cứ coi cái bọn
“Chống Cộng bằng mồm” là cái loại trùm mền hô “xung phong” thôi! Chẳng thèm bận
tâm, nhé cháu.
Thư đã khá dài, chú ngừng bút. Thư
sau, chú sẽ chứng minh cho cháu thấy nòi giống Việt Nam rồi sẽ không còn, chứ
không thể so sánh với dân Do Thái lưu lạc 2 ngàn năm mà có thể trở về cố quốc!
Chú cầu mong vong linh Bố cháu soi sáng đường đi của cháu. Cháu hãy tin Luật
Nhân Quả là có thật! Nếu dòng họ Hoàng Cơ không chịu thống hối, cứ bỏ tiền ra
thuê “dư lợn viên” để chửi bới hết mọi người, thì thế nào đại họa sẽ đổ lên đầu
dòng họ Hoàng Cơ.
Bằng Phong Đặng văn Âu, Ngày 11
tháng 10 năm 2023. Tel: 714 – 276 – 5600.
10200 Bolsa Avenue, Westminster, CA.92683.
Email address: bangphongdva033@gmail.com