THƯ GỬI TIẾN SĨ MAI THANH TRUYẾT.
Bằng Phong Đặng văn Âu.
Westminster, Ngày 8 tháng 10 năm 2022.
Anh Mai Thanh Truyết thân mến,
Sáng nay tôi khá vui khi nhận được Email của anh bằng mỗi một câu ngắn ngủi như sau: “Cứ nói như vầy hoài... Bọn trí thức Việt Nam ngu,...”. Ông Âu khó thuyết phục người khác qua các lập luận của mình”. Anh Truyết có biết tại sao tôi vui không? Tại vì sau khi tôi viết bài có tựa đề “Trí Thức Việt Nam Bất Xứng và Vô Trách Nhiệm” mà không có ông/bà trí thức nào phản ứng thì buồn lắm. Buồn vì tiếng nói của mình bị rơi vào khoảng không. Nay có anh – một vị Tiến sĩ dễ thương mà tôi hân hạnh được quen biết khá lâu – phản ứng, thì không vui làm sao được?
Thưa anh Truyết,
Tại vì anh là nhà trí thức nên anh không thấy cái ngu của trí thức Việt Nam. Còn tôi là quân nhân, từng đem mạng sống của mình ra để bảo vệ nền tự do của Miền Nam, thì tôi thấy trí thức Miền Nam ngu từ khuya rồi. Ngu từ thời ông Nguyễn Trường Tộ dâng bản điều trần lên vua Tự Đức đề nghị canh tân nền giáo dục (bỏ lối học tầm chương trích cú để phát triển ngành khoa học kỹ thuật), cải tổ hệ thống Hành chánh, Ngoại giao, Kinh tế, Thương mại, Quốc phòng để theo kịp đà văn minh của các nước Phương Tây. Nhưng các quan Đại thần phê vào bản điều trần bốn chữ “yêu ngôn hoặc chúng” (nghĩa là những lời ma mị nhằm mê hoặc lòng người) để trình lên Vua. Câu hỏi đặt ra: “Nếu nghi ngờ bản điều trần của Nguyễn Trường Tộ không xác thực, tại sao Vua quan nhà Nguyễn không yêu cầu Nguyễn Trường Tộ hướng dẫn một phái đoàn sang Âu Châu tìm hiểu thực tế?”. Vào thời điểm ấy, một nhà trí thức Nhật cũng dâng lên Minh Trị Thiên Hoàng một bản điều trần thì được trân trọng tiếp nhận. Nhờ đó, nước Nhật tiến bộ nhanh chóng. Hải Quân Nhật đã đánh tan Hạm đội Nga vào năm 1905, khiến cho cả thế giới kinh ngạc.
Anh Truyết đã thấy cái ngu của vua quan Nhà Nguyễn dưới trào vua Tự Đức chưa? Giá như vua quan Nhà Nguyễn có cái thông minh như Minh Trị Thiên Hoàng và trí thức Nhật Bản, thì nước Việt Nam mình đâu có bị Thực dân Pháp đô hộ! Đúng không?
Nhà thơ Tản Đà viết: “Bởi tại thằng dân ngu quá lợn. Cho nên quân ấy mới làm quan”. Có lẽ Tản Đà ngại đụng chạm đến các nhà trí thức, nên ông mới đổ tội cho thằng dân ngu quá lợn. Dân mà ngu là vì trí thức ngu, không nhìn thấy hiểm họa mất nước trước mắt để dạy dân. Trách thằng dân ngu là tội nghiệp cho thằng dân!
Tôi không nhớ danh sĩ nào đã nói: “Trong tất cả cái ngu dốt, thì sự ngu dốt về chính trị là tệ hại hơn cả”. Đúng vậy, người Việt Nam mình thông minh, học hành đỗ đạt chẳng kém sinh viên các nước trên thế giới. Nhưng phần lớn trí thức Việt Nam đều dốt về chính trị. Đến như Giáo sư Trần Đức Thảo là một nhà triết học mà không thấy chủ nghĩa cộng sản là tai họa của nhân loại. Tôi là một quân nhân chuyên nghề đánh đấm với kẻ thù, không có thời giờ tham cứu kinh điển giống như các nhà trí thức. Thế mà tôi còn biết chủ nghĩa (Ism) giống như tôn giáo, vì nó có một quan điểm về nhân sinh, một quan điểm về vũ trụ riêng biệt. Còn Tư bản không phải là Chủ nghĩa, vì nó không đề ra một nhân sinh quan, vũ trụ quan riêng biệt. Vậy Tư bản chỉ là một chủ thuyết (theorie hay theory) cho phép tự do kinh doanh, tôn trọng quyền tư hữu. Do đó, Tư bản không có giáo điều như cộng sản. Chủ nghĩa là tôn giáo thì nó phải nhất nguyên, chứ không thể đa nguyên. Giống như một người không thể vừa là Phật giáo, vừa là Công giáo. Không những thế, chủ nghĩa cộng sản dùng bạo lực áp đặt lên người dân một nền chính trị vô sản chuyên chính, thì nhất định nó là một nền độc tài toàn trị (totalitarianism). Vậy đánh đuổi Thực dân Pháp làm gì để hứng lấy một nền chính trị chuyên chính mạn rợ, coi dân như thú vật?
Nhà văn André Gide sau cuộc hành trình sang Liên Bang Xô Viết, trở về Pháp, viết cuốn sách “Le Retour de l’URSS” mô tả xã hội Xô Viết là nỗi kinh hoàng của nhân dân Nga. Nhà văn George Well viết cuốn “The Animal Farm” tả xã hội cộng sản là trại súc vật. Nếu Giáo sư Trần Đức Thảo chịu khó đọc hai cuốn sách nêu trên, tôi tin chắc rằng Giáo sư Trần Đức Thảo sẽ không rời bỏ Paris, về Việt Nam để giúp Hồ Chí Minh thiết lập một chủ nghĩa công sản nhân đạo như lời ông tiết lộ. Vậy anh Truyết thấy GS Trần Đức Thảo là người thông minh hay ngu? Anh có thấy cái ngu của nhà đại trí thức như GS Trần Đức Thảo tất nhiên kéo theo cái ngu của nhiều thanh niên đầy ắp lòng yêu nước chấp nhận làm con thiêu thân cho Hồ Chí Minh lợi dụng?
Tôi từng tường thuật cuộc đối thoại giữa tôi với bác sĩ Nguyễn Khắc Viện – anh ruột bà chị dâu tôi – khi nghe ông tuyên bố: “Vô sản không đáng sợ bằng vô học”. Ông Viện bào chữa rằng tại vì thấy Thực dân Pháp bóc lột, ngược đãi, hà hiếp dân mình, nên quá đỗi khát khao độc lập, nên bất cứ ai phất ngọn cờ đánh Tây giành độc lập. là ủng hộ ngay. Tôi hỏi tại sao ông không thấy Hồ Chí Minh theo chủ nghĩa Quốc tế, tức là chịu sự thống thuộc Quốc tế, thì làm gì có độc lập? Ông Viện đáp: “Tại vì anh ngây thơ, chú ạ!!”. Không kìm được cảm xúc, tôi nói: “Không! Anh không ngây thơ! Anh ngu! Cái ngu của anh là vì ông cụ anh là một vị quan thanh liêm, chẳng có tội gì đối với dân, với nước mà bị cộng sản đem ra đấu tố cho tới chết, nhưng anh vẫn theo Hồ Chí Minh”. Trí thức được trời ban cho trí thông minh mà không chịu sử dụng, lại ứng xử theo cảm tính, thì không ngu là gì?
Cái ngu của trí thức Việt Nam không dừng ở đó. Sau năm 1954, gần một triệu người dân Bắc phải rời bỏ quê cha đất tổ, bỏ lại tài sản cả một đời tạo dựng để di cư vào Miền Nam, chấp nhận sống trong cảnh màn trời chiếu đất, vì quá đỗi kinh hoàng về cuộc đấu tố long trời lở đất. Với một biến cố hãi hùng đến như thế, mà trí thức Miền Nam vẫn không chịu mở mắt để thấy rằng nếu Miền Nam bị rơi vào tay quân xâm lược cộng sản Miền Bắc, thì bản thân họ, gia đình học sẽ khốn khổ, khốn nạn. Rất nhiều trí thức Miền Nam ngu, được chế độ ưu đãi, nhưng vẫn ngấm ngầm làm tay sai cho kẻ thù.
Năm 1959, cụ Hoàng văn Chí được CIA cung cấp tài liệu để biên soạn cuốn “Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc”, mô tả những nhà trí thức Việt Nam lên Chiến Khu làm tay sai cho Hồ Chí Minh, chống Pháp. Nhưng khi hòa bình tái lập, trí thức ở Miền Bắc bị Hồ Chí Minh đối xử như súc vật. Nếu nhà Cách mạng Văn hóa Nhất Linh đề nghị đưa cuốn sách của cụ Hoàng văn Chí vào chương trình giáo dục để cho học sinh, sinh viên hiểu biết dã tâm của Hồ Chí Minh, thì Trí Quang làm sao có thể xúi giục học sinh, sinh viên biểu tình chống chế độ? Anh Truyết có thấy Nhất Linh để lại bức thư tuyệt mệnh lên án chế độ Miền Nam trước khi chết là một hành động không có dũng khí của kẻ sĩ không? Ngày nay, người ta ca tụng Nhất Linh thì có đúng không?
Năm 1960, hai sĩ quan Tình báo của Pháp là Trung tá Vương văn Đông, Trần Đình Lan do Pháp xúi giục, làm cuộc đảo chánh lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm mà có những nhà trí thức tên tuổi như nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam, bác sĩ Phan Quang Đán, Luật sư Hoàng Cơ Thụy tham gia, thì thử hỏi trí thức Miền Nam ngu hay thông minh? Nhân dân Việt Nam đã đổ biết bao xương máu để đánh đuổi Thực dân Pháp ra khỏi đất nước, tại sao lại có một nhóm người trí thức tham gia cuộc đảo chánh do Thực dân Pháp chủ mưu? Có phải những nhà trí thức này muốn Thực dân Pháp trở lại cai trị Việt Nam?
Năm 1963, bọn Việt Cộng đội lốt nhà sư lên án chế độ Ngô Đình Diệm đàn áp Phật giáo, tại sao không thấy một nhà trí thức Phật giáo nào của Miền Nam lên tiếng bênh vực chế độ Ngô Đình Diệm không những không hề đàn áp Phật giáo, mà còn giúp cho Phật giáo tự do hành đạo, tự do xây chùa, tự do mở trường học. Nếu có đàn áp chăng là do cấp thừa hành lợi dụng chức quyền, chứ không phải là chính sách của chế độ. Tôi xin nêu lên một nhân vật trí thức được chế độ ưu đãi để anh thấy. Đó là Ngoại trưởng Vũ văn Mẫu. Nếu ông Mẫu nhận thấy chế độ Ngô Đình Diệm đàn áp Phật giáo, tại sao ông ta không phản đối ngay? Tại sao ông đợi tới lúc Trí Quang đem Ngài Quảng Đức ra nướng, thì ông Mẫu mới bày đặt cạo trọc đầu, lên tiếng từ chức? Hành động cơ hội của Vũ văn Mẫu đáng khinh, không xứng đáng là người có học vị cao. Có ai trong hàng ngũ trí thức lên tiếng phê bình Vũ văn Mẫu là một loại chính trị gia cơ hội, vô đạo đức? Một con người như Vũ văn Mẫu vẫn được tiếp tục đi dạy học, thì những sinh viên được ông đào tạo sẽ trở thành cái giống gì? Tại sao Giáo sư Vũ Quốc Thúc, Nguyễn Cao Hách vẫn đồng ý cho Vũ văn Mẫu được dạy trường Luật? Tại sao Chính quyền VNCH để cho Vũ văn Mẫu – một thứ phản quốc – đứng đầu Liên danh Hoa Sen đại diện Phật giáo Ấn Quang ra tranh cử Thượng Nghị Sĩ?
Sau khi cái gọi là “Cách mạng” đã giết cả gia đình Tổng thống Ngô Đình Diệm, các đảng viên Cần Lao đều bị bỏ tù, Trí Quang vẫn tiếp tục kết tội các Chính quyền kế tiếp là một “chế độ Diệm không Diệm”. Tại sao những nhà trí thức không nhìn thấy Trí Quang tiếp tục gây bạo loạn tại các thành phố ở Miền Nam là có ý đồ tiếp tay cho sách lược của Việt Cộng xâm lăng Miền Nam? Sự im lặng của trí thức trước hành vi của Trí Quang không đáng bị coi là ngu hay sao? Tại sao những trí thức Phật giáo không thấy hành vi của Trí Quang là phá hoại Đạo Phật? Dù chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa anh hùng, can đảm ngoài chiến trường đến thế nào đi nữa, mà Trí Quang quậy nát hậu phương, thì trước sau gì Việt Cộng sẽ thắng! Trí thức có thấy điều đó không?
Quân nhân tác chiến là thành phần mong mỏi Đất Nước sớm có hòa bình nhất. Bởi vì chiến tranh càng kéo dài thì mạng sống của họ càng ngắn lại. Bọn trí thức ngồi mát ăn bát vàng, hà cớ gì ủng hộ bọn Phật giáo Ấn Quang đưa Nhất Hạnh đứng đầu Phong trào Hòa Bình để đòi quân lính Miền Nam buông súng vô điều kiện và Đế quốc Mỹ phải rời khỏi Miền Nam? Tại sao trí thức không lên tiếng tố giác cái bọn vận động hòa bình là một lũ bịp? Anh Truyết hãy cho tôi biết có nhà trí thức nào lên tiếng kết án Phong trào Hòa Bình của Nhất Hạnh là tay sai Việt Cộng? Theo nhận định của giới quân nhân chúng tôi thì trí thức Miền Nam có ba loại: (1) Loại cực kỳ ngu đần như nữ luật sư Ngô Bá Thành, bác sĩ Dương Quỳnh Hoa, Giáo sư Chu Phạm Ngọc Sơn, sinh viên Huỳnh tấn Mẫm … tích cực hoạt động cho Việt Cộng. (2) Loại không theo, không ủng hộ Việt Cộng ra mặt, nhưng có tư tưởng thiên Cộng. (3) Loại thờ ơ vô cảm, sống chết mặc bây, coi việc Chống Cộng là công việc của bọn lính tráng, bọn an ninh và cảnh sát. (3)
Phải chăng trí thức Việt Nam bị ảnh hưởng của nền giáo dục Nho giáo mà tuân theo lời dạy của Khổng Tử: “Nước nguy thì chớ vào, nước loạn thì chớ ở, hoàn cảnh tốt thì ra làm quan, hoàn cảnh xấu thì ẩn mình” (Nguy bang bất nhập, loạn bang bất cư, thiên hạ hữu đạo tắc kiến, thiên hạ vô đạo tắc ẩn - Luận Ngữ), thì trở nên khôn lỏi, thủ lợi cho riêng mình?
Học giả (?) Nguyễn Hiến Lê đọc nhiều sách, viết nhiều tác phẩm, nhưng sự hiểu biết của ông không bằng một học sinh bậc Trung học. Ông viết: “Tôi tuy ghét, tởm Stalin, Mao Trạch Đông… nhưng vẫn tin rằng chế độ cộng sản Việt Nam công bằng hơn chế độ tư bản … Cộng sản Bắc Việt không thể nào tàn nhẫn như Nga và Trung Hoa được! Tôi vốn có cảm tình với Việt Minh, với cộng sản. Tôi khinh những chính phủ bù nhìn của Pháp, Mỹ. Tôi phục tinh thần hy sinh, có kỷ luật của anh em kháng chiến và mỗi lần có thể giúp họ được gì thì tôi sẵn lòng giúp”[Hồi K. – Tập III, trang 17-18] Sau khi nếm mùi Việt cộng thì cụ Lê mới chịu đổi giọng: “Muốn thấy một chế độ ra sao, thì phải sống dưới chế độ đó dăm năm. Muốn nghe ai phê bình, khen chê gì thì nghe, muốn đọc sách gì thì đọc, dù là người thông minh, chịu suy nghĩ, cũng chỉ biết lờ mờ một chế độ thôi.” [Hồi K. – Tập III trang 25-26]. Xin hỏi anh Truyết, căn cứ những gì cụ Lê viết, tôi nói trí thức Việt Nam ngu, có đúng không? Cụ Nguyễn Hiến Lê học thiệt hay học giả?
Tôi từng nói trước mặt hai vị Tiến sĩ (Nguyễn Tiến Hưng và Cung Tiến) rằng cái bất hạnh của dân tộc Việt Nam là người Việt Nam nào càng có bằng cấp to càng ngu về chính trị. Không phải tôi nói năng khiếm nhã, nhưng đó là sự thật, anh Mai Thanh Truyết ạ!
Năm 1975, anh không di tản, anh ở lại Việt Nam. Có phải anh cũng muốn đem tài trí của anh để giúp chế độ cộng sản xây dựng đất nước? Có phải vì Việt Cộng không trọng dụng nhân tài, thì anh mới bỏ nước ra đi? Tôi gửi anh đường link dưới đây, nếu những bạn trẻ Việt Nam ở Hải ngoại đọc thì họ sẽ hiểu Việt Cộng đối xử với trí thức như thế nào:
https://khongquanc130.blogspot.com/2022/10/tri-thuc-mien-nam-sau-nam-1975.html
Tôi không phải là trí thức, nên tôi không ngu tới độ nghĩ rằng mình có thể thuyết phục người trí thức như anh nghĩ. Tôi chỉ viết lên một thực trạng để cho nhà trí thức nào nhận thấy tôi viết sai, thì lên tiếng. Tôi muốn có cuộc thảo luận nghiêm chỉnh, xây dựng với những nhà trí thức để mở mang trí tuệ.
Thư đã khá dài, tôi hẹn anh thư sau. Tôi sẽ nói về cái ngu của trí thức Việt Nam ở Hải ngoại sau năm 1975. Nếu anh thấy tôi nói không đúng, xin anh vui lòng phản bác để tôi còn có chút hy vọng vào tương lai tươi sáng của dân tộc Việt Nam. Nếu anh im lặng, tôi sẽ nghĩ tôi viết đúng.
Kính chúc anh Truyết dồi dào sức khỏe.
Bằng Phong Đặng văn Âu. Ngày 8 tháng 10 năm 2022.
10200 Bolsa Avenue, Westminster, California 92683.
Địa chỉ Email: bangphongdva033@gmail.com
Telephone: 714 – 276 – 5600.