Search This Blog

Wednesday, May 25, 2022

NGỒI BUỒN TỰ PHỎNG VẤN CHƠI - HÀ SĨ PHU

 Ngồi buồn tự phỏng vấn chơi!

Hà Sĩ Phu

23-5-2022

“Tôi đứng về phe “nước mắt”, nhưng có nước mắt cá sấu đấy nhá!” (HSP)

***

HỎI: Anh nghĩ gì về cái khẩu hiệu “TRÍ-PHÚ-ĐỊA-HÀO – đào tận gốc trốc tận rễ” của Tổng Bí thư Trần Phú?

ĐÁP: Nhiều người cứ tưởng Trí Phú Địa Hào là 4 kẻ thù căn bản nhất của CS, thực ra đó là 4 giá trị mà người CS khao khát nhất, nhưng 4 quyền lợi ấy đang nằm trong tay kẻ khác nên CS phải diệt họ đi để chiếm đoạt lấy!

HỎI: Nhưng trong 4 điều mà CS khao khát ấy thì TRÍ là thứ khó chiếm đoạt nhất phải không?

ĐÁP: Đúng vậy, lá cờ CS nhân danh búa liềm Công Nông, nên thoạt đầu Công Nông tưởng mình sẽ thu hoạch được cả thế giới, nên đem hết công sức giúp CS nổi dậy, nhưng nổi dậy xong thì Đảng đứng ra đại diện và thâu tóm hết. QUYỀN thì sinh ra TIỀN! Giành được quyền rồi thì đảng Vô sản tự biến thành PHÚ-ĐỊA-HÀO hữu sản một cách dễ dàng, đảng viên có quyền bây giờ biến thành Phú Địa Hào thật sự. Nhưng biến thành TRÍ là điều không dễ, dù cố mua bán để làm những “lò ấp Tiến sĩ” thì vẫn lòi đuôi là những Tiến sĩ giả, chẳng ai tin. Còn Công và Nông thì vẫn là 2 tầng lớp chịu khó khăn nhất hiện nay.

HỎI: Anh có viết những suy nghĩ ấy ra giấy chưa?

ĐÁP: Viết hết ra rồi. Nhưng dễ nhớ nhất là bài thơ Trí Phú Địa Hào mà nhiều người đã thuộc.

HỎI: Anh đọc lại cho nghe bài thơ ấy đi!

ĐÁP: Xin đọc (Bài ca Trí Phú Địa Hào):

Bốn anh Trí Phú Địa Hào

Chỉ riêng anh Trí lao đao đến giờ

Đảng ta thương Trí ngu ngơ

Cho Công Nông Trí chung cờ liên minh

Trông lên Liềm Búa hai hình

Trí ta vẫn chẳng thấy mình ở đâu

Quay sang tìm Phú Địa Hào

Thấy ba bụng phệ…đã vào Đảng ta! (HSP)

Ba cái “bụng phệ” Phú Địa Hào chẳng những “đã vào đảng ta” mà còn thực sự điều hành xã hội, khiến cho những đảng viên tử tế phải bật ra ngoài hoặc bật vào nhà tù! (Những đảng viên bị bật khỏi đảng như Trần Độ, Hoàng Minh Chính, Nguyễn Hộ, Phùng Quán, Phùng Cung, Bùi Tín, Tô Hải, Lê Hiếu Đằng, Bùi Minh Quốc, Tiêu Dao Bảo Cự, Huỳnh Nhật Hải, Huỳnh Nhật Tấn, Phạm Chí Dũng, Nguyên Ngọc, Chu Hảo, Mạc Văn Trang, Nguyễn Kim Chi v.v… kể cả những người bỏ đảng không tuyên bố thì nhiều vô kể, và đến một lúc nào đó giác ngộ thì cuộc bỏ đảng có thể sẽ “vui như ngày hội” chưa biết chừng?).

HỎI: Bài thơ nói “Công Nông Trí chung cờ liên minh” là thế nào?

ĐÁP: Hòn đá tảng của chủ nghĩa CS coi “đấu tranh giai cấp không khoan nhượng” là động lực của sự Tiến hóa. Phải đem Công Nông làm những cuộc lật ngược, lật đổ giai cấp Tư sản, Địa chủ, Cường hào bên trên. Còn Trí thức là giai cấp Tiểu tư sản bấp bênh, cần phải giáo dục, đoàn kết và sử dụng. Vì thế trong lá cờ CS vẫn chỉ có 2 cái búa liềm.

Đây là cả một chuyện rất căn bản đấy.

Ngay từ bài viết đầu tiên “Dắt tay nhau đi dưới tấm biển chỉ đường của Trí tuệ” tôi đã thấy chỗ thiếu sót chí tử của CS chính ở cái “hòn đá tảng” này. Vì, thực ra đối với loài người, loài động vật cao cấp nhất có tiếng nói và chữ viết, thì sự Tiến hóa là SỰ TÍCH LŨY và GIA TĂNG của TRÍ TUỆ, trong đó tầng lớp Trí thức phải có vai trò cực kỳ quan trọng. Có tiếng nói và chữ viết nên những gì mà thế hệ trước thu hoạch được có thể ghi lại, truyền lại để thế hệ sau “ngồi lên vai” thế hệ trước mà tiếp tục đi lên cao hơn. Về bản chất, sự Tiến hóa là kế thừa chứ không phải lật đổ. Còn sự tranh chấp bằng bạo lực để lật đổ nhau thì vẫn xảy ra bất cứ khi nào mà sự giành giật QUYỀN và LỢI trở nên đối kháng, có khi lợi cho Tiến hóa, có khi hại cho Tiến hóa.

 

HỎI: Có phải ngay trong lý thuyết về “Giá trị của lao động, giá trị của hàng hóa” thì Mác cũng chưa thấy giá trị của Trí tuệ?

 

ĐÁP: Đúng vậy. Sự quá khích mù quáng, muốn quật đổ mọi thứ để giành quyền lợi ngay tức khắc mà không biết điều đó rất tai hại về sau. Tâm lý của tầng lớp “dân cày” này đã cộng hưởng với cái lý thuyết của ông tổ sư CS Karl Marx.

Bức xúc trước các bất công do sự bùng phát của nền văn minh công nghiệp và kinh tế hàng hóa, Mác đã “đứng về phe nước mắt” để lý giải mọi chuyện.

– Giá trị của hàng hóa không thể chỉ tính theo giờ lao động thô sơ, mà còn ở chất lượng trí tuệ, ở năng lực tổ chức và khả năng tập trung tư bản tức tập trung vốn. Chủ Tư bản có quyền hưởng lợi từ những giá trị ấy chứ không phải họ chỉ ngồi không mà bỗng dưng cướp được giá trị lao động của thợ thuyền. Mối quan hệ giữa chủ và thợ là quan hệ tương sinh tương hỗ chứ không phải chỉ đối kháng phải tiêu diệt nhau như Mác quan niệm. Đi vào thực tiễn, người CS cũng nhận ra cái thiếu sót đã coi nhẹ Trí thức nên phải bổ sung bằng “khối liên minh CÔNG-NÔNG-TRÍ”, nhưng đó chỉ là sự vá víu hình thức, chưa phải sự thay đổi bản chất tư duy trong “hòn đá tảng” của cái chủ nghĩa cứ lấy “đấu tranh giai cấp một mất một còn” làm động lực của Tiến hóa.

– Yêu cầu đặt ra là phải có sự phân phối công bằng giữa chủ và thợ, muốn vậy xã hội phải có nền Dân chủ pháp trị, chứ không phải là sự Công hữu hóa mọi tư liệu sản xuất và vứt bỏ cả quyền lực lãnh đạo xã hội (Mác còn nghĩ sẽ phải làm cho các Chính phủ cũng tự tiêu vong, để giới lao động tự quản lý). Tấm lòng thì đáng quý, nhưng một giải pháp vớ vẩn như vậy đã gây ra những hậu quả tai hại về sau, phản tác dụng, chống lại ý định tốt đẹp ban đầu. Cứu cánh究竟 (kết quả khách quan sau cùng) đã ngược với mục đích.

 

HỎI: Có phải vì lấy đấu tranh giai cấp không khoan nhượng làm động lực mà các đảng CS luôn tạo ra những kẻ thù?

 

ĐÁP: Lấy đấu tranh giai cấp làm cái cột sống của xã hội thì phải hận thù thôi. Lập trường giai cấp là thứ sắt đá, là không khoan nhượng! Sống trong xã hội CS mà bị quy là “mất lập trường” thì hãy coi chừng, bị coi là thù địch dễ như chơi.

– Ngay trong tuyên ngôn thì CS đã quyết “đoạn tuyệt một cách triệt để nhất với các giá trị truyền thống”, như thế là họ không kế thừa, không giống với ai cả, thì ai khác họ là chống họ, là thành thù địch.

– Đấu tranh giai cấp “một mất một còn” chính là gây những cuộc nội chiến tang thương mà người CS gọi là “nội chiến cách mạng”. Gây nội chiến trong nội bộ dân tộc thì làm sao thực hiện sự đoàn kết dân tộc? Thành lập khối “Công Nông Trí” dưới sự lãnh đạo CS chỉ là sự vá víu, thậm chí vô tích sự. Ngày nay những Trí thức phản biện luôn đứng về phía những dân oan trong giới Công Nông thì đó mới thực là “liên minh Công Nông Trí” tử tế, nhưng ngược với ý muốn của người CS nên dễ bị quy là các “thế lực thù địch”.

 

HỎI: “Thế lực thù địch” đúng là một chủ đề tối quan trọng trong giai đoạn mà người CS cầm quyền. Nay những người bị đưa vào lò của Tổng Bí thư lại toàn những tướng tá và quan chức cấp cao của ĐCS. Hiện tượng đó phản ánh điều gì vậy?

 

ĐÁP: Hề hề… (cười). Kẻ thù kinh điển của ĐCS thì nay biến hết rồi. Này nhé, những địa chủ, tư sản, cường hào ngày trước thì diệt hết từ lâu rồi. Bọn Tư bản giãy chết thế giới thì nay ta “hợp tác đa phương” đã thành bạn bè cả. Tên ‘đế quốc Mỹ’ đầu sỏ thì lại đang muốn thành “đồng minh chiến lược” với CSVN để chống Tàu!

Chơi đẹp với cả thế giới, nhưng trong nội bộ Dân tộc thì “Kẻ thù mới” mọc ra toàn là từ đám dân oan, từ các trí thức phản biện, từ những đảng viên còn giữ “tấm lòng CS” tốt đẹp thuở ban đầu, và một loại “kẻ thù” hoàn toàn khác nữa là các quan chức nội bộ – tham nhũng – thoái hóa biến chất của ĐCS.

 

HỎI: Anh phải phân tích rõ thêm về những “kẻ thù” phát sinh từ nội bộ ấy!

 

ĐÁP: Trước hết là do sự độc quyền lãnh đạo, không có đảng nào tồn tại để cạnh tranh, không có tự do bầu cử. Mà chân lý phổ quát là “quyền lực tuyệt đối thì sẽ tham nhũng tuyệt đối”. Có quyền trong tay, muốn làm gì cũng được thì chỉ có bậc chí thánh hay cục đất mới không biết vơ vét. Các khúc củi đưa vào lò toàn là quan chức cầm quyền của ĐCS, gọi là thù nhưng cũng chẳng phải là thù, họ là đồng đảng đánh lẫn nhau thôi!

(Người đốt lò nói chống tham nhũng là chống giặc nội xâm là sự ví von không đúng. Tham nhũng là tội kinh tế, xâm lược là tội chính trị. Đất nước là của dân, kẻ xâm lược mà ở bên trong tức là kẻ cầm quyền độc tài chiếm mất quyền làm chủ đất nước của dân, làm cho dân bị mất nước vào tay một nhóm cầm quyền. Vậy kẻ nội xâm đó là ai, thiết tưởng quá rõ. Đảng cầm quyền đã thành giặc nội xâm thì mỗi đảng viên đều là kẻ theo giặc mà không biết đấy thôi).

– Quan chức đã vơ hết đất đai và phúc lợi công cộng, lại vào hùa với các đại gia chủ xí nghiệp-công ty để bóc lột công nhân và cùng ăn chia, thì giới Công Nông tất nhiên chịu oan khuất đầy đọa, họ phải đứng lên phản ứng lại. Họ biểu tình chống tham quan ô lại, họ có phải kẻ thù không? Tòa hỏi tên của phạm nhân Cấn Thị Thêu thì được trả lời “Tôi tên là nạn nhân Cộng sản”, kẻ thù đấy!

– Nền tảng của chủ nghĩa đã có những điều phi lý, phi khoa học để kẻ cầm quyền lợi dụng, nên giới Trí thức tử tế đã phát hiện ra những phi lý ấy, không chịu làm văn nô, họ phải phản biện, phải dấn thân, phải “đứng về phía nước mắt” để đấu tranh, tức đứng về phía những người lao động cùng khổ. Những Trí thức dấn thân như Phạm Thành, như Phạm chí Dũng, như Phạm Đoan Trang… là kẻ thù của ai? Ba loại kẻ thù ấy thật sự là như vậy.

 

HỎI: Nhưng tại sao sự phân hóa nội bộ trong đảng và dân lại quá nhiều như vậy chứ?

 

ĐÁP: Vâng, xét các đối tượng “thù địch” cụ thể thì tôi vừa nói riêng như vậy. Nhưng đó không phải những hiện tượng riêng lẻ rời rạc. Nói một cách tổng quát thì ta sẽ thấy tất cả đã xuất phát từ hai điều lớn rất chung như sau:

– Một là vì ĐCS áp dụng cái mẹo “qua cầu thì rút ván”. Bọn phát xít ngày trước toàn giết kẻ thù của chúng, nhưng các ĐCS chủ yếu diệt các ân nhân của mình. Bởi họ mọc ra từ hai bàn tay trắng, sở dĩ chiếm lĩnh được hết thảy là do đã lừa dối được đám đông dân chúng tốt bụng, hăng hái nhưng nông cạn, và có sự ủng hộ rất hấp dẫn của những Trí thức Văn nghệ sĩ đầy lý tưởng nhưng duy cảm và nông nổi. Thì khi đã qua cầu để giành được mọi chiến thắng rồi họ phải phá ngay 2 ân nhân, 2 chiếc cầu đã giúp họ đi đến thắng lợi, để người khác không thể sử dụng để thành sức mạnh… dời non lấp biển như họ được nữa. Nghĩa là phải canh chừng và khống chế chính những dân chúng lương thiện và giới Trí thức tử tế.

– Hai là chính từ sự khôn ngoan láu cá để thoát hiểm của ĐCS. Mác-Lê gốc thì vốn ghét tư bản, ghét Thị trường, ghét tiền bạc, ghét nhân quyền tự do. Nhưng trước sự bế tắc và lụn bại, họ đã phải bỏ thứ kinh tế kế hoạch, bỏ bớt kinh tế tập thể và quốc doanh để theo “Kinh tế thị trường”. Nhưng nếu tự do thật thì CS sẽ thua, sẽ mất ngai vàng, nên muốn giữ chặt quyền bính thì phải thêm cái đuôi “định hướng XHCN”. Nhưng một nửa tự do lại nằm dưới một nửa độc tài thì hai nửa ấy tự chống nhau. Cũng là CS nhưng nửa làm Kinh tế thị trường thì ăn bẫm, nửa giữ XHCN kinh điển thì không ăn gì. Nên phải đốt lò thiêu nhau, để giành lấy sự độc quyền điều hành và hưởng thụ.

– Chính vì cái đuôi XHCN nên Hiến pháp mới chủ trương công hữu hóa hết đất đai do nhà nước thống nhất quản lý. Nhưng Nhà nước hoàn toàn trong tay Đảng nên đảng viên nắm quyền sẽ chiếm đất để làm giàu. Các vụ đốt lò hầu hết là hành hạ nhau vì cái tội cướp đất, nhưng càng cấm thì những đám sau càng ăn to hơn và khôn hơn! Thế là kẻ thù toàn từ trong nội bộ Đảng mà ra! (Xin xem bài “Luật đất đai và tài chơi chữ Siêu đểu” và bài Đất đai và bản chất ăn cướp của một điều luật). Cách đây mấy năm HSP cũng đã viết “Nội bộ Đảng ta tự phải đánh nhau thôi!” đã được lưu truyền trên mạng!

Tóm lại: Kẻ thù từ bên ngoài hầu như không còn. Kẻ thù của ĐCS hiện nay toàn phát sinh từ trong nội bộ nhân dân và nội bộ ĐCS mà ra thôi, và điều ấy xuất phát từ bản chất của ĐCS và các chính sách phát sinh cùng hệ quả của nó mà ra. Liệu kẻ thù của Đảng có hoàn toàn trùng khớp với kẻ thù của Dân?

 

HỎI: Sau khi hiểu rõ ngọn ngành, anh có muốn nói gì thêm về cái khẩu hiệu “đào tận gốc, trốc tận rễ” ấy?

 

ĐÁP: Phú-Địa-Hào thì tượng trưng cho 3 cái Quyền và Lợi, phải đấu tranh để có sự phân phối cho hợp lý, công bằng, chứ không không phải để vứt bỏ. Nhưng muốn thế phải có tự do dân chủ pháp trị. Kẻ nào hiện đang độc quyền nắm giữ 3 thứ ấy thì nó là “kẻ thù” của nhân dân, của công lý xã hội. Nhưng gộp cả TRÍ vào đám “kẻ thù” ấy thì thật lạ. Có thể thông cảm vì ngày xưa cái đám có chút học thức thì phần lớn phục vụ bọn có quyền có tiền. Những Trí thức chân chính như Chu Văn An, Nguyễn Trãi, Nguyễn Trường Tộ… là quá hiếm. Nhưng nếu hiểu TRÍ là TRÍ TUỆ thì vấn đề lại khác, quan trọng hơn nhiều.

 

HỎI: Ở trên anh đã nói TRÍ TUỆ là động lực cho sự Tiến hóa. Thế còn ‘Trái tim là sức mạnh’ thế nào?

 

ĐÁP: TRÍ TUỆ là một giá trị tinh thần, một tinh hoa của bộ não con người, là yếu tố quyết định sự Tiến hóa của xã hội, điều mà trước đây chưa mấy khi được làm sáng tỏ.

Giới có học thường hay nhắc đến TRÍ và TÂM, tượng trưng bởi khối óc và trái tim. Trái tim thì làm nên sức mạnh. Nhưng hướng đi cho sức mạnh ấy là ở cái đầu. Một trái tim lớn thì chẳng những cho người đó sức mạnh mà còn lôi cuốn cả số đông, nên sự thành hay bại sẽ được khuếch đại lên nhiều lần. Trường hợp Trái tim lớn, đầy sức thu hút, mà Cái đầu không đủ lớn thì nguy hiểm lắm, có thể dẫn cả đoàn người nối nhau lao xuống vực.

 

HỎI: Hay quá, nhưng xin ngắt lời: Còn trường hợp ngược lại thì sao?

ĐÁP: OK, tức là có kẻ Trái tim thì ngoắt ngoéo nhỏ mọn nhưng cái Đầu nó lại lớn lao chứ gì? Thế thì đáng sợ vô cùng. Đầu óc nó lớn, nó tinh ranh, nó làm được cả Trái tim giả, chảy nước mắt giả nhưng mắt vẫn ráo hoảnh, nhìn rõ địch ta, và có thể vẽ ra một con đường đầy hoa thơm cỏ lạ… nhưng tịt đường về với đất tổ quê cha!

Vâng, vì thế tôi vẫn tự nhủ mình: “Tôi đứng về phe ‘nước mắt’, nhưng có nước mắt cá sấu đấy nhá!”. Chính hay tà? Rẽ lối nào đây? Chưa bao giờ sự thử thách của Trí tuệ lại quan trọng và tinh tế như cái thời khắc @ gốc CS này phải không ạ?

 

Thuvien Hsp

3:09 PM (1 hour ago)

https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gifReply

https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

to me

https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Anh "Phi Long" ĐV thân ! Tôi Ngọa Long đây. Đọc thư anh rồi, cảm ơn anh đã phát tán bài viết khá quan trọng ấy. Bạn bè hiểu đó thực là một bài lý luận, đã bóc trần toàn bộ CS, nhưng dưới hình thức vui vẻ bình dân thôi. Tuy do điều kiện và hoàn cảnh hai chúng ta ít liên lạc nhưng không lúc nào có thể quên nhau. Lúc nào cũng mong anh giữ gìn sức khỏe để minh mẫn ứng xử trong tình hình rất phức tạp hiện nay.   Bạn anh -Ngọa long HSP-

 

 

 HỒI ÂM THƯ CỦA ANH HÀ SĨ PHU:


NGỒI BUỒN VIẾT LÁO MÀ CHƠI !!!


BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU

Tôi – một kẻ vũ biền – nói thế này, e khí không phải. Nhưng tôi phải nói: “Trí thức Việt Nam ngu!” Trí thức Việt Nam ngu thấy rõ từ khi ông Nguyễn Trường Tộ dâng lên vua Tự Đức bản điều trần để canh tân Việt Nam về chính sách cai trị gồm Quốc Phòng, Ngoại Giao, Giáo Dục mà bị vua quan nhà Nguyễn lấy bút phê: “Điêu ngôn hoặc chúng”. Các quan đại thần đều có bằng Tiến sĩ, nếu không tin những gì ông Nguyễn Trường Tộ trình bày, tại sao các quan không xin vua Tự Đức thành lập một phái bộ để yêu cầu ông Nguyễn Trường Tộ hướng dẫn đi tìm hiểu thực tế?

Các quan lớn phê bốn chữ “Yêu ngôn hoặc chúng” là biểu lộ cái ngu của mình đối với hậu thế!

Nếu vua Tự Đức canh tân đất nước như Hoàng Đế Minh Trị của Nhật Bản, thì nước Việt Nam ta đâu có bị Thực dân Pháp đô hộ.

Bố tôi chỉ là một “Médecin Indochinois” (Y sĩ Đông Dương) mà còn biết đường từ chối tham gia đảng Cộng sản do sự dụ dỗ của bác sĩ Lê Đình Thám. Bố tôi nói: “Anh Thám thuyết phục tôi tham gia đảng cộng sản – cái đảng chủ trương “Vô Gia đình, Vô Tổ quốc, Vô Tôn giáo” – để đánh đuổi Thực dân Pháp, tại sao anh không tự hỏi đánh Pháp thành công xong rồi, thì đất nước còn cái gì  để anh em ta  phục vụ?

Khi tôi đọc trên báo, thấy bác sĩ Nguyễn Khắc Viện – anh ruột bà chị dâu tôi – than: “Vô sản không đáng sợ bằng vô học”, tôi từ Hoa Kỳ liền gọi điện thoại cho bác sĩ Viện để nói thẳng: “Tại vì anh ngu và các trí thức đồng thời với anh cũng ngu, nên mới bị Hồ Chí Minh lừa. Cộng sản chủ trương bần cùng hóa nhân dân, nếu cuộc cách mạng vô sản chuyên chính thành công, thì cả nước chỉ biết đi ăn trộm, ăn cắp mà sống. Bởi vì các Cụ nhà ta đã dạy: Bần Cùng Sinh Đạo Tặc.

Tôi khẳng định với anh rằng đảng cộng sản là đảng cướp, tệ hại và đểu cáng hơn đảng cướp Mafia. Đảng cướp Mafia không rêu rao những lý tưởng cao đẹp của Thiên đường để đánh lừa thiên hạ. Đảng cộng sản là một đảng cướp có tổ chức (Organized Crime). Anh Hà Sĩ Phu bỏ ra rất nhiều tâm huyết để “Giắt tay bọn lãnh đạo cộng sản đi dưới tấm bảng chỉ đường của trí tuệ” là điều bất khả. Trường Chinh Đặng Xuân Khu đã dặn dò đảng viên: “Đảng ta cướp Chính quyền bằng bạo lực, thì đảng ta phải dùng bạo lực để giữ chính quyền”. Về sau này, bọn đầu nậu cộng sản còn quyết liệt hơn “Thà mất nước hơn mất đảng” hoặc “Còn đảng, còn mình”, thì ngay cả Phật, cả Chúa tái thế cũng không thể làm thay đổi tư duy của cộng sản được! Chỉ có bạo lực mới lật đổ bạo quyền cộng sản được mà thôi. Nhưng đảng cộng sản cướp chính quyền bằng chiến tranh khuynh đảo, nên chúng có cách tiêu diệt mọi ý đồ lật đổ bọn chúng từ trong trứng nước. Hễ ai có ý tưởng làm đẹp xã hội, liền bị cộng sản quy vào tội “phản động” để bỏ tù ngay. Thực dân Pháp đô hộ, các bậc tiền bối của ta còn có thể ra báo để kích động lòng yêu nước của dân. Việt Cộng nắm trọn truyền hình, truyền thanh, báo chí thì còn ai làm được gì? An ninh mạng cũng rất gắt gao. Bao nhiêu người có thể vượt được tường lửa để đọc bài viết của anh?

Có quá nhiều bằng chứng cho ta thấy đảng cộng sản do Hồ Chí Minh lập ra là để tiêu diệt nòi giống Việt Nam. Bởi vì một khi văn hóa dân tộc không còn, khí phách dân tộc không còn vì chính sách kiểm soát bao tử và tư tưởng, tức thị nòi giống không còn. Lại thêm, bọn mang danh nghĩa lãnh đạo mất khả năng biết xấu hổ, biết nhục thì tiến trình tiêu diệt nòi giống Việt sẽ xảy ra nhanh hơn. Anh Hà Sĩ Phu có biết tại phi trường Tokyo ở Nhật có treo cái băng rôn để cảnh báo hành khách “Coi chừng dân Việt Nam ăn cắp” mà ông Trọng có thể muối mặt nói một câu xanh rờn: “Chưa bao giờ đất nước Việt Nam ta đẹp đẽ đến thế!

“Ngồi buồn, viết cho vui thì được”. Nhưng ai nuôi hy vọng cộng sản sẽ ăn năn, sám hối, chỉ tổ làm cho Nguyễn Phú Trọng cười nhạo mà thôi! Cách đây khoảng một thập niên, Nguyễn Phú Trọng đã nói: “Chẳng biết 100 năm nữa, đảng ta (cộng sản) có thực hiện được xã hội chủ nghĩa hay không, nhưng đảng ta (cộng sản) vẫn phải tiến bước lên con đường xã hội chủ nghĩa”. Câu nói của Nguyễn Phú Trọng cho Bằng Phong Đặng văn Âu – một kẻ vũ biền – hiểu ý của Nguyễn Phú Trọng rằng “đảng cộng sản Việt Nam đã bị Tình báo Hoa Nam tròng vào đầu cái niềng kim cô, dù có muốn tháo cái niềng ra, cũng không thể tháo được. Chỉ còn một hy vọng duy nhất là Trời đánh sặc máu toàn bộ đảng cộng sản ở Phương Bắc (Trung Cộng), thì họa chăng nòi giống Việt Nam mới không bị bọn Hán đồng hóa.

Cô giáo Trần thị Lam viết bài thơ 4 ngàn tuổi mà dân ta không chịu lớn là rất đúng.

Ở Miền Nam trước năm 1975, không ai đặt cái niềng kim cô lên đầu trí thức, nhưng trí thức Miền Nam ngu và hèn, nên mới bị cái chế độ man rợ đánh bại. Ví dụ Lê Hiếu Đằng theo phe tranh đấu (cộng sản trá hình) bị Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa bắt bỏ tù vào lao Thừa Phủ. Cha của Lê Hiếu Đằng làm đơn xin Chính phủ cho về nhà để chuẩn bị bài vở thi Tú Tài. Lê Hiếu Đằng được tha, nhưng sau khi thi đậu, thì Đằng lẻn vào Saigon để tiếp tục hoạt động cho cộng sản. Anh Hà Sĩ Phu ở Miền Bắc không “đấu tranh” vào đảng để hưởng đặc quyền đặc lợi, mới xứng đáng được kể là trí thức. Còn những cái thứ ngu như Lê Hiếu Đằng thì trí thức quái gì? Sau năm 1975, Lê Hiếu Đằng không được đảng trọng dụng, chỉ cho một chức quèn thì bất mãn, viết bài kêu gọi bỏ đảng tập thể để phản đối, nhưng Lê Hiếu Đằng lại không làm đơn bỏ đảng, thì chỉ là loại đấu tranh cuội thôi! Tôi hận bọn trí thức Miền Nam phản bội, ngu xuẩn, khiến cho cả dân tộc bị nhục!

Ra hải ngoại, bọn trí thức Việt Nam vẫn tiếp tục ngu, vẫn bình chân như vại, vẫn có đứa cam tâm làm tay sai Việt Cộng, nên không thấy bọn làm kháng chiến bịp, lừa đảo làm mất niềm tin vào chính nghĩa dân tộc, là mở cửa cho bọn tình báo, phản gián Việt Cộng lợi dụng thao túng. Bốn mươi bảy năm trôi qua , người Việt Nam tị nạn cộng sản không bị ai đè nén, áp bức, khủng bố mà không xây dựng được một Cộng Đồng lành mạnh cũng vì trí thức Việt Nam ngu và hèn quá lâu, anh Hà Sĩ Phu ạ! Sự Thật đau lòng lắm, nhưng tôi không nói, không viết ra thì ai nói, ai viết?

Định mệnh dân tộc Việt Nam đã an bài. Biết làm sao hơn? Tôi đố ai có thể làm cho người Việt Nam đoàn kết được với nhau để chống lại CON MA CỘNG SẢN! Nòi giống Việt nam rồi sẽ diệt vong, vì “CHIA RẼ THÌ CHẾT” là cái chắc! Quỹ thời gian của anh em ta còn lại quá ít. Chẳng hy vọng gì gặp gỡ nhau một lần trước khi về cõi vĩnh hằng, cái nơi mà không còn có bóng dáng thằng Việt Cộng đểu cáng nào cả, anh nhỉ?

Bằng Phong Đặng văn Âu, bạn anh.

Telephone: 714 – 276 – 5600

Sunday, May 15, 2022

VẤN ĐỀ VIỆT NAM - DÂN VIỆT KHÔNG BIẾT NHUC - BÀI THỨ HAI

                                                             BÀI THỨ HAI

VẤN ĐỀ CỦA CHÚNG TA:

“NGƯỜI VIỆT NAM KHÔNG BIẾT NHỤC !”

THƯ GỬI NGUYỄN ĐẮC XUÂN

Bằng Phong Đặng văn Âu

Thành phố Westminster, Quận Cam, California. Ngày 15 tháng 5 năm 2022.

Nè Nguyễn Đắc Xuân,

Đây là bức thư thứ 5 tao viết cho mày. Hồi đi học với nhau, tao thấy trên quyển thông tín bạ, mày sinh năm 1943, nên tao xem mày như đứa em. Sau này mày tiết lộ mày sinh năm 1937, tức là năm nay mày đã 85 tuổi. Mày là đứa học trò thường bị bạn bè trêu ghẹo, vì mày có cái răng vàng (cả trường Quốc Học, chỉ mày là đứa có răng vàng) và có giọng nói xứ Quảng, (mặc dầu bố mày nói giọng Huế). Mày được anh em đặt cho cái ngoại danh: “Thằng Xuân bán chiếu”. Hễ có đứa nào hiếp đáp mày, tao thường bênh vực. Nhưng Tết Mậu thân, nếu tao về thăm nhà, vô phúc bị mày tóm thì mạng tao chẳng còn. Vì mày theo Việt Cộng thì mày đánh mất trái tim.

Tao biết mày thích làm thơ, nhưng mày không có tâm hồn nghệ sĩ. Mày thường bám theo mấy người nổi tiếng để được nổi tiếng. Năm 1963, sau khi Phật giáo lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm, mày vào Sài Gòn, theo chân nhà báo Hiếu Chân Nguyễn Hoạt và Giáo sư Vũ Khắc Khoan tới nhà ông anh tao ở số 57D Tú Xương, Saigon. Lần đầu tiên gặp lại mày sau 3 năm, tao khá ngạc nhiên, vì thấy mày có dáng điệu quan trọng giống như nhà cách mạng chân chính, không như “thằng Xuân bán chiếu” năm nào mà tao đã từng che chở. Tao không ngờ mày có thể là tác giả những bài báo phịa ra chuyện dâm ô, trụy lạc của bà Trần Lệ Xuân, vợ ông Cố vấn Ngô Đình Nhu. Bà Nhu trở thành góa phụ năm 38 tuổi, bằng tuổi Mẹ tao lúc Thầy tao qua đời. Bà Nhu đã âm thầm sống lặng lẽ như một nữ tu Dòng Tu Kín (Couvent des Carmélites) cho đến hết đời. Dưới ngòi bút của mày, người phụ nữ đoan trang đó trở thành một Võ Tắc Thiên dâm loạn chẳng mấy khó khăn. Mày đã kể trong phòng ngủ của bà Nhu có chiếc ghế khoái lạc và kiếng gắn chung quanh tường để vợ chồng soi lúc làm tình. Sau này có một đứa tàn dư của Ấn Quang còn phịa ra cái tin bà Nhu từng sang Hoa Kỳ gặp “thầy Mãn Giác” bày tỏ sự ăn năn và xin quy y Phật. Láo khoét đến thế thì thôi!

Việt Cộng thật tài tình, đã biến mày từ một đứa học trò ngoan hiền, nhút nhát thành một tên điêu ngoa, hung bạo. Tao hỏi thật mày có bao giờ mày cảm thấy xấu hổ trước vong linh bố mẹ mày khi mày phịa chuyện để bôi nhọ người khác? Có khi nào trong giấc ngủ của mày, hình ảnh thằng Trần Mậu Tý van lạy mày xin tha mạng, nhưng mày vẫn bóp cò? Trong cuộc Biến động Miền Trung năm 1966, mày được Thầy Trí Quang phong cho cái chức Tư lệnh Chiến đoàn Quyết tử để tiêu diệt lực lượng “phản động Thiệu Kỳ”, nhưng bất thành, nên phải trốn vào Khu. (Mày có nghe mùi thối trong khu không?). Tao đọc bài mày kể Công An Việt Cộng tàn phá Chùa Làng Mai của Nhất Hạnh mới lập ở Di-Linh làm cho mày sợ xanh mặt. Tư lệnh Chiến đoàn Quyết tử mà sợ Công An Việt Cộng đến thế sao? Có phải tại vì chế độ Miền Nam quá hiền lành thì mày mới dám làm Tư lệnh Chiến đoàn Quyết tử phải không?

Vừa rồi, tao viết bài “Dân Việt Nam Không Biết Nhục” là tại vì Luật Nhân Quả. Mày là nhà “nghiên kíu”, mày có thấy các vua trước của Nhà Nguyễn bất nhân, tàn ác, đông con, mà tới đời vua Tự Đức thì tuyệt tự, phải đưa mấy cháu lên kế vị, nhưng đều bị Tôn thất Thuyết và Nguyễn văn Tường lộng quyền giết sạch? Mày có nghĩ rằng vua Minh Mạng giết nhiều giáo dân Công giáo, thì Hoàng Đế cuối cùng – Vua Bảo Đại – kết hôn Nam Phương Hoàng Hậu, một tín đồ Công giáo, cũng là một trớ trêu? Bốn dòng họ lớn của Huế là Nguyễn Khoa, Thân Trọng, Hồ Đắc, Hà Thúc đều làm thông gia với Hoàng tộc Nhà Nguyễn. Tất nhiên huyết hệ với Nhà Nguyễn có ít nhất vài trăm ngàn người. Nếu mỗi hậu duệ bỏ ra mỗi tháng, một đồng Mỹ Kim thì Hoàng thượng Bảo Đại đâu đến chết trong nghèo đói, trong cô quạnh? Mày đã thấy Luật Nhân Quả “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước” chưa?

Mày có biết chuyện gian hùng Lê Đức Thọ sau khi chết, được chôn ở Nghĩa trang Mai Dịch dành cho quan chức cao cấp cộng sản, mà sáng nào trên mộ cũng có một túi cứt đặt lên, thân nhân phải dời mộ đem đi chôn một nơi bí mật? Chắc chắn những túi cứt đó đều do các đồng chí cộng sản căm thù Lê Đức Thọ, chứ đâu phải bọn phản động đặt lên! Chẳng qua lăng Hồ Chí Minh được canh gác cẩn mật, nên dân chúng không thể đến ỉa lên đấy thôi. Trên đời, chẳng có gì là ngẫu nhiên. Trồng cây gì thì ra trái nấy. Ngày nay nòi giống Việt có nguy diệt chủng, ắt hẳn Tổ tiên Việt Nam đã phạm tội với Thiên đình. Đó là quy luật vật lý, chứ chẳng phải mê tín dị đoan.

Trong thời gian chiến tranh trước năm 1975, tao có nghe mấy cụ già ngồi quanh ấm trà, đàm đạo thời thế, giống như đàm trường Đức Quỳnh, nói rằng Tổng thống Nguyễn văn Thiệu – người Phan Rang – là hậu thân người Chàm có nhiệm vụ giành lại Việt Nam cho dân tộc Chàm. Tao cũng nghe nói có một người ngoại quốc chuyên ngành khảo cổ và nhân chủng học sang Việt Nam để tìm hiểu tiền kiếp của Tổng thống Thiệu, nhưng bị ông Thiệu tống ra khỏi nước ngay. Khi đọc bài “Đường Về Chiêm Quốc” của thầy Lê Tuyên đăng trên đặc san Đại học Sư phạm Huế, tao thấy thầy kể cuộc viếng thăm nhà thờ Công giáo Santander vào năm 1957 ở Tây Ban Nha, được một vị Linh mục khuyên đừng về nước Việt Nam, vì nước Việt Nam đã đã mất vào tay người Chàm. Tao tin ngay. Tao tin vì nghĩ rằng không lý gì những người Việt Nam thông minh, tài giỏi mà không thấy chủ nghĩa cộng sản chủ trương “Vô gia đình – Vô tổ quốc – Vô tôn giáo” là diệt chủng mà lại đi theo. Cộng sản không giấu diếm chủ trương “đào tận gốc trốc tận rễ giai cấp trí phú địa hào” mà trí thức vẫn nhắm mắt theo, đâu phải vì trí thức ngu? Họ bị ma đưa lối quỷ đưa đường đó mày ơi!

Sau năm 1954, gần một triệu người Miền Bắc phải lìa bỏ bố mẹ già, làng xóm, mồ mả cha ông, mất gia tài điền sản để đi vào Miền Nam tỵ nạn cộng sản vì cuộc đấu tố long trời lở đất. Thế mà trí thức Miền Nam vẫn không chịu mở mắt, lại bí mật làm tay sai cho Việt Cộng. Phải chi trí thức bị “chế độ Ngô Đình Diệm” bạc đãi giống như trí thức ở Miền Bắc cho cam! Ngược lại, họ rất được trọng vọng. Tao nhớ thời bấy giờ có ba nhân vật là Bác sĩ Lê Khắc Quyến, thầy Hiệu trưởng Quốc học Nguyễn văn Hai, Dân biểu Hoàng trọng Bá được Chính phủ tặng mỗi người một chiếc xe Mercedès mới toanh. Ai nấy ở Thành phố Huế đều lác mắt. Chùa chiền được trùng tu. Trường Bồ Đề không hề bị Chính phủ bắt buộc trình “giáo án” trước khi dạy, giống như Việt Cộng. Khuôn hội Phật giáo và Gia đình Phật tử hoạt động thoải mái. Trong khi đó, sư sãi ở Chùa Quán sứ tại Hà Nội thì bị Việt Cộng đuổi ra khỏi Chùa, không được hưởng cúng dường của Phật tử, phải tự túc lao động để sống. Tao hỏi bọn mày vu khống cho Chính quyền Ngô Đình Diệm đàn áp Phật giáo là đúng hay sai? Sau cái gọi là Đại Thắng Mùa Xuân, người ta mới biết bác sĩ Lê Khắc Quyến là Bí thư Chi bộ Thuận Hóa và Võ Đình Cường – tác giả cuốn Ánh Đạo Vàng và vở kịch Mùa Gặt Ác – là đảng viên cộng sản từ năm 1943. Làm công tác Tôn Giáo vận khơi khơi giữa thành phố Huế, Võ Đình Cường bị Công An bắt, nhưng Trí Quang nhờ Cậu Cẩn can thiệp, nên được tha. Thế nhưng năm 1964, Quốc trưởng Nguyễn Khánh không dám ký lệnh ân xá “Cậu Cẩn”, vì sợ uy của Trí Quang. Mảy có thấy xử tử hình một người đang lâm trọng bệnh, không ngồi dậy được là man rợ không? Bọn mày làm cách mạng kiểu gì vậy?

Thằng Lê Hiếu Đằng theo phe tranh đấu bị bắt giam. Cha nó xin cho nó về để đi thi Tú Tài, thì được thả ngay. Thi đậu Tú tài, Lê Hiếu Đằng vẫn không thấy sự bao dung của chế độ, tiếp tục theo phe tranh đấu để dâng Miền Nam cho Việt Cộng. Tao hỏi mày có phải Lê Hiếu Đằng là loại súc sinh, chẳng biết ân nghĩa là gì? Tao có thể nói thẳng với mày tất cả những đứa ở Miền Nam mà đi theo cộng sản đều là những đứa ngu ngốc và vô ơn, bạc nghĩa. Thế mà cũng có nhiều đứa đem cả gia đình chạy sang Mỹ sống như Nguyễn Công Khế, Tổng Biên tập tờ báo Thanh Niên. Rõ là một phường giá áo túi cơm, không biết nhục!

Tao tự hỏi tại sao Thầy Lê Tuyên không thuật cho Cha Cao văn Luận nghe chuyện vị Linh Mục ở Tây Ban Nha cho biết Việt Nam đã mất vao tay người Chàm để đề nghị Tổng thống Ngô Đình Diệm ra Nam Giao lập trai đàn làm lễ tạ tội vong hồn người Chàm để dân Việt thoát khỏi tai ách nhân quả? Tao tin rằng dù Tổng Diệm theo đạo Công giáo, nhưng ông sẽ thi hành, vì ông Diệm là người yêu nước, yêu dân thì ông sẽ làm bất cứ điều gì tốt lành cho nước, cho dân.

Đúng là Luật Nhân Quả, Xuân ạ! Oan hồn của người Chàm bị tổ tiên ta tru diệt, nên họ nguyền rủa: “Ta (người Chàm) sẽ làm cho cả dân tộc Việt Nam chúng bay trở nên ngu si, đần độn, tàn bạo, điêu ngoa, gian ác, tôn thờ ĐẠO QUỶ SỨ, khiến cho anh em dòng họ chúng bay chém giết nhau, phản bội nhau, chia rẽ nhau, đố kỵ nhau, đấu tố nhau, người yêu nước bị chà đạp, đứa gian manh được tôn vinh cho đến khi nào nòi giống chúng bay bị tận diệt như chúng tao thì mới thôi!”?

Oan hồn những người Chàm đã dùng Con Quỷ Đỏ Cộng Sản để trả thù dân tộc Việt Nam. Xuân ơi! Tao nói cho mày biết, dù vô thần hay hữu thần, đều bị Luật Nhân Quả tác động, không trừ một ai, sớm hay muộn mà thôi. Tổng thống Ngô Đình Diệm dù là bậc Thánh cũng không thể cứu Việt Nam, vì tay chân bộ hạ của ông bị quỷ ám, nên vừa ngu vừa phản phúc. Đây là bằng chứng rõ ràng nhất: “Đỗ Mậu xuất thân là lính Khố Xanh, được Tổng Đốc Ngô Đình Khôi gửi sang kéo xe cho ông Diệm, sau khi ông Diệm từ chức Thượng thư Bộ Lại vì yêu sách đòi Thực dân Pháp thay đổi đường lối cai trị, nhưng Pháp không thỏa mãn. Khi về nước làm Thủ tướng, ông Diệm dùng Đỗ Mậu vì nghĩ rằng người cùng quê Quảng Bình, từng kéo xe hầu hạ mình, thì hắn là kẻ tâm phúc. Không ngờ Đỗ Mậu được ông Diệm đưa lên làm Quân Ủy trưởng đảng Cần Lao, giữ chức Giám đốc An Ninh Quân đội, Đỗ Mậu lại là đứa phản, đã đi móc nối với các Tướng lãnh làm cuộc đảo chánh.

Mày có biết chuyện ông Diệm biết Dương văn Minh là Việt Cộng Nằm Vùng, mà ra lệnh Đại tá Nguyễn văn Y – Tổng Giám đốc Cảnh sát Quốc gia – đốt hồ sơ đi không? Mày có biết chuyện văn hào Nhất Linh từ chối đối chất với đàn em mà không được chấp nhận, thì viết bức thư tuyệt mạng để lịch sử hôm nay lên án hay không? Thế có đúng những người được chế độ ưu đãi đã bị ma đưa lối, quỷ đưa đường hay không?

Vì chiêm nghiệm bị dân Chàm báo oán, tao không còn trách ông Nguyễn văn Thiệu thối nát, tham nhũng, mua quan bán chức. Ông ta “bị” oan hồn người Chàm giao nhiệm vụ trả thù dân Việt Nam. Lê Duẩn làm nhiệm vụ“Đánh Pháp, đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, cho Trung Cộng” cũng là một kẻ làm theo mệnh lệnh con hồ ly tinh Hồ Chí Minh. Rất có thể có người cho rằng tao nghĩ quẩn, suy luận lung tung. Nhưng mày thử nghĩ xem, suốt dòng lịch sử dân tộc, có vị vua nào như Hồ Chí Minh gửi cán bộ sang Tàu học cách chửi cha mắng mẹ để về nước thực hiện cuộc đấu tố khủng khiếp chưa? Có cái đảng nào dùng bạo lực để buộc dân chúng, từ trẻ đến già, phải học tập tư tưởng và noi gương đạo đức của một xác chết dâm ô, hãm hại con gái vị thành niên, giết vợ (Nông thị Xuân), đẻ con ra (Nguyễn Tất Trung) thì giao cho Vũ Kỳ nuôi, giết ân nhân (bà Cát Hanh Long Nguyễn thị Năm) mà lại được phong làm Cha Già Dân Tộc? Nhân dân Việt Nam bị đảng bắt buộc noi gương tên bán nước hại dân Hồ Chí Minh thì nòi giống Việt bị tận diệt là cái chắc, đúng không?

Nếu cậu Nguyễn Tất Thành không bị ma quỷ xui khiến, không bày đặt đi làm cách mạng cứu nước, thì đâu có chết trong nhà tù ở Hongkong để Mao Trạch Đông thay hình đổi dạng Thiếu tá Hồ Quang trong Đệ Bát Lộ Quân thành Hồ Chí Minh để lãnh đạo kháng chiến chống Pháp? Tao tin rằng những Trường Chinh Đặng Xuân Khu, Võ Nguyên Giáp, Phạm văn Đồng ở bên cạnh Hồ Chí Minh nhiều năm, chắc chắn biết Hồ Chí Minh là một tên Tàu giả Việt, nhưng họ đều cúi đầu phục vụ, vì chủ nghĩa cộng sản là chủ nghĩa Quốc tế, đâu cần phải là người Việt Nam mới được quyền lãnh đạo nhân dân Việt Nam?

Mày hãy chỉ cho tao thấy có quốc gia tự do nào trên thế giới mà nhân dân phải nuôi báo cô một lúc ba thứ của nợ: đảng, chính quyền, Mặt trận Tổ Quốc? Mày hãy kiếm trong đảng cộng sản của mày xem có đứa nào chứng minh cho nhân dân Việt Nam thấy cái khẩu hiệu “Độc lập – Tự do – Hạnh phúc” từng được thực hiện? Ai cất lên tiếng nói đòi quyền làm người, đảng của mày liền quy cho người ta cái tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ” Tao hỏi mày dân chủ cái quái gì mà lại “đảng cử dân bầu”? Công An  đi cướp nhà đất của dân, bị dân phản đối, thì quy cho dân cái tội “chống lại người thi hành công vụ, xâm phạm lợi ích Nhà Nước” mà vẫn nhơn nhơn cái bản mặt, chẳng biết xấu hổ là gì. Lãnh đạo đất nước mà hành xử như một băng đảng cướp của giết người, thì đảng của mày làm sao trong sạch hóa bộ máy cầm quyền? Mày có biết tại phi trường ở Nhật, người ta treo cái “băng-rôn” với hàng chữ “coi chừng dân Việt Nam ăn cắp” mà lãnh đạo của mày không biết nhục, thì nòi giống coi như tiêu tùng, đúng không?

Đảng Việt cộng đem tượng Hồ Chí Minh vào Chùa thờ, thì Đức Phật phải đi ra. Tao hỏi tại sao Phật giáo không phát động cuộc biểu tình hay “tự thiêu” như năm 1963? Tinh thần Vô Úy của Đạo Phật đã nhường bước cho Vô Thần rồi chăng? Đức Tổng Giám mục Long của địa phận Vinh bị đảng ép buộc phải ra lệnh cấm Linh mục Đặng Hữu Nam làm lễ ở Nhà Thờ, mày có thấy lời nhà văn Dương Thu Hương thương tiếc “một nền văn minh đã bị đánh bại bởi một chế độ man rợ” là quá chính xác? Tao hỏi mày nếu không có những giáo sĩ Công Giáo dạy dân mình đọc và viết chữ Quốc ngữ theo mẫu tự La-tinh, thì dân Việt Nam còn lạc hậu tới đâu? Tại sao mày không biết ơn, mà lại mở mồm chửi các giáo sĩ Công Giáo dọn đường cho Thực dân Pháp xâm lăng Việt Nam? Những bài “nghiên kíu" của mày viết bằng thứ chữ gì? Tại sao thằng Cao Huy Thuần, con Thái thị Kim Lan học vỡ lòng bằng chữ Quốc ngữ để đậu bằng Tiến sĩ mà ngu tới mức xưng tụng Trí Quang là vị Bồ Tát?

Đảng cộng sản của mày làm ngu dân chưa cho là đủ, còn đề ra Nghị Quyết 36 dùng đủ mọi thủ đoạn để diệt nốt cái gọi là “Bộ phận người Việt Nước Ngoài” bằng cách xuất cảng bọn bồi bút làm công tác văn nghệ, truyền thông và “Sư sãi Quốc doanh” để trụ trì các Chùa. Chủ trương chia rẽ dân tộc từ trong nước ra tới ngoài nước, thì rõ ràng cái đảng của mày cố tình diệt nòi giống Việt tận gốc rễ để làm hài lòng nòi giống Hán tộc? Vậy có phải tao nói oan hồn người Chàm dùng Việt Cộng để trả thù dân tộc Việt Nam là đúng hay sai?

Nguyễn Đắc Xuân à,

Tao viết bức thư này cho mày để mong ai đó có cách giải thích nào khác để chứng minh một dân tộc có quá khứ oai hùng mà ngày nay không biết nhục để đứng lên diệt bạo quyền. Tao vẫn bảo lưu cái suy nghĩ dân tộc Việt Nam bị quả báo, nên mới bị con quỷ cộng sản đè đầu cưỡi cổ. Chẳng cần phải là nhà tiên tri, cứ cái đà này vẫn tiếp diễn, tao bảo đảm rằng nòi giống Việt Nam sẽ không còn, vì làm người dân mà không biết nhục thì nhất định nòi giống sẽ tiêu vong.

Tao là người lo lắng cho tương lai nòi giống, chứ không phải là bọn nước ngoài phản động, nghe mày. Mày đừng nghe những gì cộng sản nói. Chấm hết!

Bằng Phong Đặng văn Âu.

Địa chỉ nhà: 10200 Bolsa Ave. Westminster, CA.92683, USA.

Telephone: 714 – 276 – 5600.

Email Address: bangphongdva033@gmail.com

Monday, May 9, 2022

NGƯỜI VIỆT NAM KHÔNG BIẾT NHỤC - BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU

                                              VẤN ĐỀ CỦA CHÚNG TA:

“NGƯỜI VIỆT NAM KHÔNG BIẾT NHỤC !”

Bằng Phong Đặng văn Âu.

Trong nước, có cô giáo tên là Trần thị Lam làm bài thơ “Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh?” nổi tiếng khắp thế giới và có một nữ doanh gia trẻ tuổi tên là Hân Phan viết bài “Người Việt Nam Hèn Hạ”, mà không một chữ “Việt Nam” nào được viết hoa. Nhiều cán bộ tuyên giáo của Việt Cộng đã mạt sát hai cô về cái tội nói xấu dân tộc. (Bọn phi dân tộc, thì biết gì tình tự dân tộc để phê phán?)

Dù cán bộ Việt Cộng mạt sát, chửi bới hai cô đến thế nào đi nữa, vẫn không thể giấu được tình trạng suy đồi Đạo Đức, suy tàn Văn Hóa đang xảy ra trên đất nước hiện nay. Nguyễn Phú Trọng không thể nào đốt hết củi, vì lãnh đạo các cấp toàn là một lũ ăn cướp từ trên xuống dưới. Buồn cười nhất là đảng Việt Cộng đưa ra đạo luật trừng phạt bất cứ kẻ nào nói xấu lãnh tụ. Dù hệ thống Công An dày đặc, đảng Việt Cộng cũng không thể xóa câu “hèn với giặc, ác với dân” đang lưu truyền trong dân gian. Một chế độ độc tài toàn trị, Điều 4 Hiến pháp còn nằm sờ sờ ra đó, mà hễ ai lên tiếng đòi quyền con người thì vu cho người ta cái tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ. Thử hỏi tìm quyền dân chủ ở đâu ra để lợi dụng? Đem một đội ngũ Công An trang bị khí giới tận răng đi cướp tài sản của cựu đảng viên Lê Đình Kình có 50 tuổi đảng, rồi quy cho lão cái tội “chống lại người thi hành công vụ, xâm phạm lợi ích Nhà Nước.” để bắn người ta chết, đảng giải thích thế nào? Nhân dân cả nước, kể cả những cán bộ bỏ suốt đời theo đảng cũng thấy tập đoàn thống trị là loài ký sinh trùng sống bám vào Trung Cộng để bảo vệ quyền lực. Có quá nhiều bằng chứng để ta có thể nói rằng đảng Việt Cộng không biết nhục, cam tâm làm công cụ cho Trung Cộng với mục đích tiêu diệt chủng tộc Việt Nam.

Dù bất đồng với quan điểm, lập trường của Trịnh Công Sơn, nhưng chúng ta cũng cần phải tìm hiểu câu hát “Gia tài của Mẹ, một bọn lai căng và một lũ bội tình” là như thế nào. Một “bọn lai căng” là bọn tôn thờ chủ nghĩa cộng sản và một lũ bội tình ở cả hai phía. Phía Miền Bắc tán tụng câu “Bên kia biên giới là nhà, bên này biên giới đều là anh em” là một sự phản bội Tổ Quốc. “Anh Em” thế quái nào được với một kẻ thù luôn luôn nuôi tham vọng đồng hóa nòi giống Việt Nam ta? Rồi với câu “Thương cha, thương mẹ, thương chồng. Thương mình thương một, thương ông thương mười” (Ông đấy là tên sát nhân Joseph Stalin) càng chứng tỏ sự bội phản ông bà, cha mẹ mình. Giết bà Cát Hanh Long Nguyễn thị Năm một người phụ nữ hy sinh hết tài sản để che chở, nuôi dưỡng cán bộ đảng trong cuộc đấu tố cực kỳ tàn bạo, man rợ. Sở dĩ Hồ Chí Minh thực hiện thành công chủ nghĩa vô thần được là nhờ trí thức ngu, nên không thấy “Vô Gia đình – Vô Tổ quốc – Vô Tôn giáo” thì tương lai đất nước chẳng còn lại cái gì, nếu đánh đuổi xong Thực dân Pháp? Một lũ cầm quyền phản bội, vô ơn đã bắt buộc mọi người mỗi khi mở miệng nói điều gì đều phải bắt đầu mấy chữ “nhờ ơn Bác, nhờ ơn Đảng” hết sức thối!

Năm 1954, nước Việt Nam bị chia đôi. Gần một triệu người Miền Bắc phải rời bỏ cha mẹ, mồ mả tổ tiên, tài sản một đời tạo dựng để đi tị nạn cộng sản, nhưng Miền Nam vẫn có những phần tử ngu xuẩn, phản bội “ăn cơm Quốc gia, thờ ma Cộng sản”, thì nước phải mất thôi! Phải chi hàng ngũ trí thức bị chế độ bạc đãi, nên thông đồng với giặc cho cam! Nhiều chứng cứ cho thấy nhà lãnh đạo Ngô Đình Diệm thực sự là người yêu nước và vô cùng nhân đức, mà bị bọn tu sĩ, Tướng lãnh cấu kết nhau giết hại thì rõ ràng câu hát của Trịnh Công Sơn trong bài “Gia Tài Của Mẹ” là quá đúng!

Năm 2015, đọc mẩu chuyện của Giáo sư Lê Tuyên đăng trên đặc san Sư Phạm Đại Học Huế kể rằng vào năm 1957 nhóm bạn hữu của thầy đi thăm Nhà Thờ Công Giáo tại Tây Ban Nha, được một vị Linh mục Dòng Tên khuyên đừng nên về Việt Nam, vì nước Việt Nam đã mất vào tay người Chàm. Tôi tin mẩu chuyện của Giáo sư Lê Tuyên là xác thực, vì trong thời kỳ chiến tranh, tôi cũng từng nghĩ có lẽ dân tộc Việt Nam bị quả báo thì nước nhà mới gặp đại họa cộng sản.

Châm ngôn ta có câu: “Được làm vua, thua làm giặc”. Vua Lê Chiêu Thống cầu viện Nhà Thanh đưa quân sang xâm chiếm nước ta. Hoàng đế Quang Trung đánh tan, vua Lê Chiêu Thống chạy theo về Tàu. Vua Lê Chiêu Thống bị quy tội “rước voi giầy mồ”. Chúa Nguyễn Phúc Ánh cũng là một người cầu viện vua Xiêm (Thái Lan) mang quân sang đánh anh em nhà Tây Sơn và gửi Hoàng tử Cảnh theo Giám mục Bá Đa Lộc sang Pháp nhờ giúp khí giới để khôi phục dòng họ Nguyễn. Vì vua Quang Trung mất sớm, Nguyễn Quang Toản còn nhỏ, Chúa Nguyễn Phúc Ánh nhờ đó, giành được quyền và lên ngôi vua. Nếu vua Quang Trung không chết sớm, những nhà viết sử sẽ chép tội Chúa Nguyễn Phúc Ánh là giặc giống như tội của vua Lê Chiêu Thống mà thôi! Theo sử chép, cách thức vua Gia Long trả thù cha con vua Quang Trung và thân nhân và quan quân đã giúp nhà Tây Sơn cực kỳ man rợ, nhỏ nhen không xứng đáng với khí độ anh hùng của bậc Quân vương. Vua Gia Long dùng luật khắc nghiệt của Nhà Thanh cai trị dân Tàu để cai trị dân mình, thay vì luật Hồng Đức dưới triều vua Lê Thánh Tông và xây cung điện rập khuôn theo Tàu thì cũng khá ứng với tinh thần lai căng vọng ngoại.

Vua Minh Mệnh cũng là một vị vua cực kỳ tàn ác và nhỏ nhen. Theo sử chép, Ngài đã ra lệnh các quan cai trị phải chặt đầu người Chàm để lãnh thưởng và dùng dây xích trói mộ của Tả quân Lê văn Duyệt, một đại công thần, để trả thù, thì cũng là vị vua có tâm địa tiểu nhân giống vua cha. Theo Nguyễn Phúc Tộc Thế Phả, vua Minh Mệnh có 142 người con và 143 bà vợ, vua Thiệu Trị có 31 người vợ và 64 người con, vua Gia Long có 21 bà vợ và 31 người con. Vua Tự Đức có hơn 100 bà vợ, nhưng không có đứa con nào để truyền ngôi. Ba người cháu vua được Tôn Thất Thuyết đưa lên nối ngôi, rồi bị giết một cách thảm hại. Vậy có phải đấy là quả báo do sự tàn ác diệt chủng tộc Chàm do các đời vua trước gây ra hay không?

Vua nào lên ngôi đều ưu tiên lo hậu sự (xây lăng tẩm thật to), chẳng thèm quan tâm đến sự đói khổ của thần dân và rất nhiều vợ đông con thì còn đâu nữa sức lực để lo việc triều chính? Đoàn Trưng người làng An Truyền khởi loạn “Chìa Vôi” vì thấy chế độ càng ngày càng mục nát. Giặc Phan Bá Vành do nông dân nổi dậy cũng vì vua quan nhà Nguyễn chỉ mê say thú văn chương. Triều Nguyễn có 13 đời vua, nhưng chỉ có 4 đời vua là có thực quyền, còn các vua sau thì quyền hành đều nằm trong tay Thực dân Pháp.

Ông Nguyễn Trường Tộ được Giáo sĩ Công giáo đưa sang Pháp học. Lúc trở về nước, ông dâng lên vua Tự Đức bản điều trần để tường trình sự tiến bộ văn minh khoa học của Tây phương và đề nghị cải cách nền Chính trị từ Ngoại giao, Quốc phòng đến Kinh tế và chấm dứt bế quan tỏa cảng. Nhưng vua Tự Đức và các quan trong triều không tin và bút phê “Yêu ngôn hoặc chúng” (lời ma mị mê hoặc lòng người). Trong khi đó, người bạn người Nhật cùng học với ông Nguyễn Trường Tộ cũng dâng lên Minh Trị Thiên Hoàng bản điều trần thì được chấp nhận và nước Nhật trở nên quốc gia hùng cường nhất Á châu.

Vua Tự Đức được khen là thông minh, hiếu thảo với mẫu hậu. Đi săn về muộn, vua tự động nằm xuống, đưa roi cho Mẹ đánh. Nhưng sử sách không nói đến tài kinh bang tế thế của vua. Nếu được kể là thông minh, tại sao vua xem bản điều trần của ông Nguyễn Trường Tộ không đáng tin cậy, mà vua không sai ông Nguyễn Trường Tộ hướng dẫn một phái đoàn sang Pháp để tìm hiểu thực tế? Vậy có phải oan hồn của người Chăm bị vua chúa triều Nguyễn tru diệt đã trả thù bằng lời nguyền rủa: “Ta sẽ làm cho cả dân tộc Việt Nam chúng bay trở nên ngu si, đần độn, tàn bạo, điêu ngoa, gian ác, tôn thờ ĐẠO QUỶ SỨ, khiến cho anh em dòng họ chúng bay chém giết nhau, phản bội nhau, chia rẽ nhau, đố kỵ nhau, đấu tố nhau, người yêu nước bị chà đạp, đứa gian manh được tôn vinh cho đến khi nào nòi giống chúng bay bị tận diệt như chúng tao thì mới thôi!”?

Hoa Kỳ đã giúp các nước Nhật, Đài Loan, Nam Hàn thoát khỏi họa cộng sản, nhưng thất bại tại Việt Nam. Có phải oan hồn người Chàm xui khiến lãnh đạo chính trị, quân sự Hoa Kỳ cũng trở nên ngu, không thể chiến thắng một kẻ thù lạc hậu?

Những hiện tượng phi lý xảy ra cho dân tộc Việt ngoài sức tưởng tượng, ngoài sự lý luận, khiến cho tôi càng nghĩ đến sự báo hiệu của vị Linh Mục Dòng Tên cho Giáo sư Lê Tuyên biết nước mình đã mất vào tay người Chàm là rất đáng tin oan hồn người Chàm đã sử dụng những con quỷ cộng sản tiêu diệt nòi giống ta!

Trước khi có nạn dịch Vũ Hán Trung Cộng xảy ra, Hoàng Tộc hằng năm tổ chức buổi họp mặt để tự hào dòng dõi vua chúa của mình. Tôi hỏi bác sĩ Tôn Thất Niệm – Chủ tịch Hội Hoàng Tộc – tại sao anh không kêu gọi hậu duệ nhà Nguyễn đóng tiền mua cho Ngài Bảo Đại một biệt thự để Ngài ở và hàng tháng đóng tiền để giúp Ngài sống xứng đáng một bậc Quân vương? Hậu duệ nhà Nguyễn có hơn 100 ngàn người, thì sự đóng góp của mỗi người đâu có là bao? Nếu Hoàng Tộc đề nghị Hoàng Thượng sang Thái Lan để nhờ vua Thái Lan ra lệnh Hải quân Thái dẹp bọn cướp biển Thái để thuyền nhân Việt Nam khỏi bị hãm hiếp, mất của cải, thì có phải công đức của Hoàng thượng còn mãi lưu truyền trong lịch sử. Nghe nói Đại tá Mã Sanh Nhơn mời Hoàng thượng sang Hoa Kỳ chơi, bà đầm Monique tự nhiên nổi giận vì chuyện gì đó, tát tai Hoàng thượng trước mặt khách đến thăm Ngài, chẳng biết lời đồn đúng hay sai? Vua Bảo Đại sống rất nghèo khổ tại Paris với số tiền ít ỏi của Bộ Xã hội Pháp phát cho hàng tháng. Ngài Bảo Đại “băng hà” trong lạnh lẽo. Tôi chẳng phải là hậu duệ Nhà Nguyễn cũng cảm thấy tủi nhục vì dù sao Ngài cũng là vua của mình! Chẳng biết các vị con vua, cháu chúa có cảm thấy nhục vì Hoàng Thượng sống cô quạnh trong tủi nhục? Một thi sĩ người Nhật làm bài thơ chỉ có mấy chữ, nhưng rất triết lý, như sau:

Trong công viên có biển đề:

Cấm! Không ai được hái hoa!

Nhưng hoa vẫn rụng,

Bởi vì gió không biết đọc”.

Bắt chước nhà thơ người Nhật, tôi đau đớn, tủi nhục viết mấy câu:

“Dòng giống Rồng Tiên rất thông minh!

Bỗng trở nên ngu dốt, vì tự ái cá nhân rất to,

Nhưng niềm kiêu hãnh dân tộc rất nhỏ.

Bởi vì người Việt Nam không biết nhục!

Tôi từng viết một bài có chủ đề: “Thời Đại Quỷ Ám” để chứng minh dân mình bị ma đưa lối quỷ đưa đường, khiến nước Việt Nam ta trở thành Địa Ngục Đỏ.

Tôi có niềm ngưỡng mộ nhà thơ Phùng Quán, tác giả bài thơ “Lời Mẹ Dặn” với hai câu kết: “Bút giấy tôi ai cướp giật đi, Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.”. Dù ai nói ngả, nói nghiêng thế nào, tôi vẫn giữ khí tiết của Người Lính VNCH.

Tôi cũng ngưỡng mộ nhà văn Dương Thu Hương, đảng viên cộng sản, sau 1975 vào Nam không đi lùng sục để mua hàng hóa mang về Bắc giống như mấy anh “Bộ Đội Cụ Hồ”. Bà vào tiệm sách, vì nơi đó biểu hiện nền Văn Hóa. Chỉ cần đọc tên sách, chưa cần đọc nội dung, bà liền ra ngồi xuống vệ đường, ôm mặt khóc: “Một chế độ man rợ đã đánh bại nền văn minh”. Dù bị đảng nhồi sọ nhiều năm, nhà văn Dương Thu Hương tỏ ra là người có tư cách, yêu nước và tinh tế. Nếu các Tướng lãnh Việt Cộng xâm lăng như Nguyễn Chí Thanh, Trần Độ có sự sắc bén như Dương Thu Hương, chắc chắn họ sẽ quay ngược trở về Miền Bắc thanh toán bọn lãnh đạo cộng sản.

Hẹn bạn đọc bài viết tới.

Bằng Phong Đặng văn Âu

Địa chỉ Email: bangphongdva033@gmail.com

Telephone: 714 – 276 – 5600