Search This Blog

Saturday, November 1, 2025

CÁI GỌI LÀ ĐẤU TRANH QUỐC CỘNG - BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU

 

CÁI GỌI LÀ ĐẤU TRANH QUỐC – CỘNG ?

BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU.

Quận Cam, Hoa Kỳ, ngày 1 tháng 11 năm 2025.

Kính thưa đồng bào còn yêu thương nòi giống Việt,

Hôm nay là ngày 1 tháng 11 năm 2025, đánh dấu 62 năm những phản Tướng đã ra tay giật sập nền Cộng Hòa do ông Ngô Đình Diệm thiết lập. Tôi tên là Đặng văn Âu, bút hiệu Bằng Phong, 85 tuổi, một cựu phi công của Không Lực Việt Nam Cộng Hòa, chọn ngày đặc biệt này để viết bài có tựa đề: "CÁI GỌI LÀ ĐẤU TRANH QUỐC CỘNG". Tôi viết bài này trước khi về bên kia thế giới để gặp Thầy Mẹ tôi.

Nguyên do nào đưa đến cuộc đấu tranh Quốc – Cộng? Sở dĩ có cuộc đấu tranh Quốc – Cộng là do sự ngu dốt của vua quan nhà Nguyễn triều Tự Đức. Ông Nguyễn Trường Tộ được một vị Linh mục đưa sang Pháp du học. Khi về nước, ông dâng lên vua Tự Đức tổng cộng 60 bản điều trần về quân sự, giáo dục, ngoại giao, kinh tế, kỹ nghệ… để canh tân xứ sở nhằm đưa dân tộc tiến đến trình độ văn minh thế giới. Nhưng vua quan Tự Đức cho rằng đó là những lời "yêu ngôn, hoặc chúng", tức là những lời ma mị nhằm mê hoặc lòng người. Tại sao vua không cử một phái đoàn sang Pháp để điều tra hư thực? Nếu nước Việt ta có vị vua sáng suốt như Minh Trị Thiên Hoàng của nước Nhật, thì làm sao nước ta có tên Nguyễn Sinh Cung mang bí danh Hồ Chí Minh, đi làm bồi tàu cho Tây để du nhập chủ nghĩa Cộng sản trên quê hương ta?

Tôi khẳng định: Hồ Chí Minh không phải là người Việt Nam. Nếu Hồ Chí Minh là người Việt Nam, hắn không đời nào chủ trương hận thù giai cấp để chia rẽ dân tộc.

·        Nếu là nhà lãnh đạo chân chính, hắn không đời nào coi trí thức không bằng cục phân, bởi vì trí thức là cái đầu của Tổ Quốc. Diệt trí thức tức là Quốc gia không còn cái đầu!

·      Nếu là nhà lãnh đạo chân chính, hắn không chủ trương chuyên chính vô sản để bần cùng hóa nhân dân, vì bần cùng sẽ sinh ra đạo tặc. (bằng cớ là phần lớn quan chức Việt Cộng đều ăn cắp).

·     Nếu là người Việt Nam chân chính, hắn không thể ngồi chứng kiến cảnh đấu tố bà Cát Hanh Long Nguyễn thị Năm, là ân nhân từng che chở, bảo bọc, nuôi ăn cách mạng.

Tóm lại, Hồ Chí Minh có chủ trương tiêu diệt nòi giống Việt cuối cùng trong tộc Bách Việt.

Bây giờ nói về Quốc. Năm 1954, các thế lực Quốc tế chia nước Việt Nam ra làm đôi. Từ vĩ tuyến 17 trở lên phía Bắc thuộc về Cộng sản dưới quyền lãnh đạo của Hồ Chí Minh. Từ vĩ tuyến 17 trở xuống phía Nam thuộc về Quốc gia. Ông Ngô Đình Diệm được Hoàng Đế Bảo Đại chọn làm Thủ tướng để lãnh đạo cuộc chiến chống lại chủ nghĩa Cộng sản man rợ, lưu manh, gian dối.

Ông Ngô Đình Diệm là ai? Ông là người được vua Bảo Đại chỉ định làm Thượng thư Bộ Lại vào năm 1933, (giống như Thủ tướng thời nay). Ông Diệm yêu cầu thực dân Pháp thay đổi chính sách cai trị, không thể coi dân Việt Nam như nô lệ. Người Pháp không chấp thuận. Ông Diệm từ chức. Điều đó chứng tỏ ông không tham quyền cố vị, cúi đầu làm tay sai Thực dân bằng mọi giá. Tháng 7 năm 1954, ông Diệm về nước đảm nhiệm chức Thủ tướng, nhưng quyền hành và viện trợ tài chánh của Mỹ vẫn còn trong tay người Pháp. Đến tháng 7 năm 1955, thực dân Pháp mới chính thức rời khỏi Việt Nam và Miền Nam thực sự có độc lập kể từ đó. Danh xưng Việt Nam Cộng Hòa chính thức được nêu lên từ tháng 7 năm 1955. Nhưng cán bộ Hành chánh và Quân sự đều do Thực dân Pháp đào tạo, nên khái niệm tinh thần Quốc gia của họ rất là mơ hồ.

Ai đã giết Tổng thống Ngô Đình Diệm năm 1963? Người giết Tổng thống Ngô Đình Diệm là văn hào Nhất Linh Nguyễn Tường Tam. Xin quý vị độc giả hãy bình tĩnh nghe tôi giải thích.

Nhất Linh là người du học ở Pháp, có tư tưởng cách mạng, muốn đổi thay đất nước bằng văn hóa. Ông làm báo và lập Tự Lực Văn Đoàn với chủ trương xóa bỏ tinh thần "lý toét, xã xệ" quê mùa và đấu tranh cho nữ quyền. Loan, nhân vật trong tiểu thuyết luận đề "Đoạn Tuyệt" và Nhu trong "Lạnh Lùng" là hai người phụ nữ chịu thiệt thòi theo khuôn mẫu đạo đức do các ông quan trong chế độ phong kiến đặt ra. Ông được hai đảng Đại Việt và Quốc Dân Đảng kết hợp (gọi là Đại Việt Quốc Dân Đảng) bầu làm Chủ tịch. Tại sao Đại Việt Quốc Dân Đảng bầu ông làm Chủ tịch? Tại vì ông là nhân vật có uy tín lớn trong giới trí thức và quần chúng, có quan hệ Quốc tế, từng làm Bộ trưởng Ngoại giao trong Chính phủ Liên hiệp của Hồ Chí Minh và từ chức vì nhìn ra Hồ Chí Minh xảo trá và làm tay sai trung thành với Quốc tế Cộng sản. Đáng lý ra ông Nhất Linh phải dạy cho Quan chức, Tướng lĩnh trong chế độ Cộng Hòa do Thực dân Pháp đào tạo tinh thần Quốc gia và hãy từ bỏ tinh thần "Đốc phủ sứ" và "quân phiệt" để chống lại bọn Hồ Chí Minh Cộng sản riêu rao chiêu bài chống Đế Quốc và giành độc lập. Tiếc thay, nhà văn Nhất Linh không thi hành sứ mệnh được hai đảng Chống Cộng giao phó và kỳ vọng của quần chúng ở một người có tinh thần cách mạng! Ông lại đi lên Đà Lạt, vào rừng kiếm hoa lan, trong khi Miền Nam đang phải đương đầu với một Hồ Chí Minh quỷ quyệt, làm tay sai cho Cộng sản Quốc tế một cách nhiệt tình. Đất nước đâu đã hòa bình mà văn hào Nhất Linh đã vội hưởng thú tiêu dao?

Năm 1960, hai sĩ quan ngành Tình báo là Trần Đình Lan và Vương văn Đông làm cuộc đảo chánh lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm. Các đảng viên Quốc Dân Đảng bị bắt, vì tham gia cuộc đảo chánh, khai rằng Nhất Linh có dính líu đến cuộc đảo chánh. Nhưng Chính quyền Ngô Đình Diệm không ra lệnh bắt ông, vì tôn trọng người trí thức. Phòng Nghiên cứu Chính trị (sở mật vụ trá hình) của Trần Kim Tuyến gửi ông Lê Nguyên Phu đến tư gia nhà văn Nhất Linh để điều tra. Vốn là người ái mộ văn tài Nhất Linh, ông Lê Nguyên Phu phần lớn nói chuyện về văn học và thuyết phục Nhất Linh ra tòa để trả lời những cáo buộc của đàn em. Văn hào Nhất Linh hứa sẽ ra tòa, nhưng không trả lời những cáo buộc của đàn em. Ông Lê Nguyên Phu không thể bảo đảm được sự đòi hỏi của Nhất Linh, vì điều đó thuộc thẩm quyền của Tòa án. Sau đó, văn hào Nhất Linh quyết định tự tử và để lại bức thư tuyệt mệnh có nội dung như sau: “Đời tôi để lịch sử xử. Tôi không chịu để ai xử tôi cả. Việc tôi làm tôi biết. Tôi không làm điều gì hại đến thanh danh tôi cả. Tôi chết để cảnh cáo những người chà đạp mọi thứ tự do.Nếu bức thư tuyệt mệnh đó được viết bởi một người vô danh (như Bằng Phong chẳng hạn), thì chẳng ảnh hưởng gì hết ráo! Nhưng đó bức thư của một văn hào, một lãnh tụ của đảng danh tiếng Đại Việt Quốc Dân Đảng, thì đó là những cây đinh đóng vào nắp quan tài của anh em gia đình Ngô Đình Diệm.

Là một nhà chính trị, ông Nhất Linh phải ý thức rằng muốn xây dựng một chế độ Dân Chủ, ắt phải kinh qua giai đoạn độc tài để giáo hóa quần chúng, nhằm triệt tiêu những phần tử làm chính trị cơ hội, lợi dụng quyền Dân Chủ. Bằng cớ là nhờ sự độc tài của Thủ tướng Lý Quang Diệu đã đưa Tân Gia Ba đến nền dân chủ như ngày nay. Nhờ sự độc tài của Tổng thống Phác Chính Hi mà Đại Hàn mới có dân chủ như ngày nay. Cũng giống như đứa bé vừa ra đời, phải qua giai đoạn biết lật, biết bò, biết đứng lên, rồi mới biết đi, biết chạy. Sự độc tài của Hồ Chí Minh là hủy diệt nòi giống Việt, chứ không phải chuẩn bị đưa quốc dân tiến tới dân chủ! Ông Ngô Đình Diệm dù không hoàn toàn, nhưng xứng đáng hơn Hồ Chí Minh rất nhiều.

Bức thư tuyệt mạng của nhà văn Nhất Linh tự tố giác ông là người tự cao, ngạo mạn, chỉ có "tôi" mới có quyền xử "tôi", là người ngồi trên luật pháp Quốc gia. Ngoài ra bức thư của nhà văn Nhất Linh còn là một bản cáo trạng tố cáo với nhân dân Mỹ rằng Chính phủ Hoa Kỳ đã ủng hộ chính quyền độc tài, thay vì hứa hẹn giúp nhân dân Việt Nam xây dựng dân chủ. Sự tố giác của văn hào Nhất Linh đưa đến cái chết của Tổng thống Ngô Đình Diệm và nền Cộng Hòa non trẻ.

Tháng 5 năm 1957, Tổng thống Eisenhower mời Tổng thống Ngô Đình Diệm sang công du Hoa Kỳ. Đây là lần đầu tiên một nhà lãnh đạo Á Châu được đọc diễn văn trước Lưỡng viện Quốc hội và được cả hai đảng đứng lên vỗ tay hoan nghênh nhiều lần. Báo chí Hoa Kỳ ca tụng và so sánh Tổng thống Ngô Đình Diệm giống như Thủ tướng Nehru của Ấn Độ. Nhưng tại sao Hoa Kỳ thúc dục Tướng lãnh Việt Nam lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm năm 1963? Tại vì Hoa Kỳ là quốc gia có nền văn hóa "thăm dò dư luận". Chắc chắn trong thời gian giúp Việt Nam, Hoa Kỳ đã từng làm cuộc thăm dò với các lãnh tụ chính trị, các lãnh tụ tôn giáo. Và nhất định chẳng có ông lãnh tụ đảng phái hay tôn giáo nào nói tốt cho Tổng thống Ngô Đình Diệm đã có công biến bãi rác Sài Gòn thành Hòn Ngọc Viễn Đông, đã có chính sách lập ra Ấp Chiến Lược để chống lại chủ trương lấy bao vây thành thị của Mao Trạch Đông. Ông lãnh tụ chính trị nào cũng muốn Hoa Kỳ thay Ngô Đình Diệm để mình được làm tay sai của Hoa Kỳ!

Bức thư tuyệt mạng của văn hào Nhất Linh là "nguồn cảm hứng" cho những Tướng lĩnh được Tổng thống Ngô Đình Diệm tín cẩn như Trần Thiện Khiêm, Tôn Thất Đính, Trần văn Đôn, Nguyễn văn Thiệu ... làm phản.

Tháng 11 năm 1975, tôi chở Thiếu tá Ca sĩ Sĩ Phú đến thành phố Vienna, thuộc Tiểu bang Virginia thăm Phó Tổng thống Nguyễn Cao Kỳ. Sau một hồi trò chuyện, tôi nói: "Chính Phó Tổng thống làm mất Miền Nam". Tướng Kỳ quắc mắt nhìn tôi và hỏi bằng giọng tức tối: "Tôi đã bị Nguyễn văn Thiệu đá đít ra khỏi chính trường từ năm 1971. Tôi đâu còn có trách nhiệm gì với đất nước, mà anh buộc tội tôi làm mất nước?". Tôi từ tốn đáp: "Xin ông đừng nổi nóng! Tôi sẽ tuần tự giải thích để ông thấy câu nói của tôi, ông làm mất Miền Nam là chính xác. Sau khi dẹp loạn ở Miền Trung năm 1966 một cách êm thấm xong, ông tổ chức bầu cử Quốc Hội Lập Hiến thành công, các Tướng lĩnh đồng thanh suy cử ông đại diện Quân Đội ra tranh cử Tổng thống năm 1967. Nhưng ông đã nhường cho Tướng Nguyễn văn Thiệu, mặc dù Giám đốc CIA ở Sài Gòn – William Colby – vào tận căn cứ Tân Sơn Nhất thuyết phục ông thay đổi ý định, bởi vì Tòa Bạch Ốc, Bộ Ngoại giao, Pentagon đã chỉ thị cho Colby phải ủng hộ Nguyễn Cao Kỳ bằng mọi giá. Nhưng ông đã ra cái điều mình là Quân tử Tàu, khăng khăng trả lời rằng không ai có thể thay đổi quyết định của ông, khiến cho Colby bực bội bỏ ra về. Ông có biết bản chất của ông Nguyễn văn Thiệu là thế nào không? Đại tá Nguyễn văn Thiệu được Tổng thống Ngô Đình Diệm tín cẩn, giao cho làm Tư lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh đóng gần Sài Gòn để khi nào Thủ Đô có biến, thì đem quân về giải cứu. Ngày 1 tháng 11 năm 1963, Tư lệnh Nguyễn văn Thiệu có mang quân về Sài Gòn, nhưng áng binh bất động để chờ xem phe nào thắng thì đứng về phe đó. Tức là ông Nguyễn văn Thiệu là một người láu lỉnh, bắt cá hai tay, là người phản bội Tổng thống Ngô Đình Diệm. Ông Nguyễn văn Thiệu được bào huynh là ông Nguyễn văn Kiểu giới thiệu gia nhập đảng Đại Việt sau đảo chánh. Nhưng sau đó, ông Nguyễn văn Thiệu "âm thầm" lập đảng Dân Chủ. Tại sao tôi dùng hai chữ "âm thầm"? Bởi vì nếu ông Nguyễn văn Thiệu không hài lòng với lãnh tụ Đại Việt, ông công khai tuyên bố lý do chia tay đảng và đi lập đảng khác là việc làm chính đáng của bậc chính nhân quân tử. Nhưng ông Thiệu "âm thầm" ly khai đảng Đại Việt và đi lập đảng khác, tức là ông Thiệu có ý đồ phản đảng. Thiếu tướng nhường cho ông Thiệu – một kẻ phản bội – ra tranh cử Tổng thống là Thiếu tướng đã trao trọng trách lãnh đạo Quốc gia cho một người láu cá, có máu phản! Bằng cớ là năm 1971, Tổng thống Nguyễn văn Thiệu đã "âm thầm" đá Phó Tổng thống Nguyễn Cao Kỳ ra khỏi liên danh và "âm thầm" chọn cụ già lẩm cẩm Trần văn Hương đứng phó".

Sau khi nghe tôi giải thích, Tướng Kỳ chỉ còn biết than: "Có lẽ số phận dân Việt Nam bị quả báo, nên tôi mới trao chức Tổng thống cho Nguyễn văn Thiệu!"

Tôi xin nói thẳng với các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa rằng nếu có ai bảo Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa là lính đánh thuê, các anh em sẽ đùng đùng nổi giận, vì không biết thân phận mình. Không! Các anh em không phải là lính đánh thuê! Nhưng các Tướng nhận tiền của Lucien Conein, Trung tá CIA, làm đảo chánh năm 1963 là lính đánh thuê. Tổng thống Nguyễn văn Thiệu tuyên bố: Nếu Mỹ viện trợ cho ta 700 triệu đô-la, ta đánh theo giá biểu 700 triệu đô-la, nếu Mỹ viện trợ cho ta 500 triệu đô-la, ta đánh theo giá biểu 500 triệu đô-la" cũng là lời thú nhận hùng hồn chứng tỏ những cấp chỉ huy của ta là lính đánh thuê chứ gì nữa! Là lính đánh thuê, các Tướng lĩnh trở nên thụ động, nhận thấy mình không có bổn phận ngăn chặn sự làm Kháng Chiến một cách bừa bãi của anh em nhà Hoàng Cơ M.inh đưa đến làm mất Niềm Tin của đồng bào. Đố ai ở Hải ngoại ngày nay có thể gầy dựng lại Niềm Tin để bảo tồn nòi giống Việt!

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn làm bài nhạc "Gia Tài Của Mẹ" có câu: "Gia tài của Mẹ để lại cho con một bọn lai căng và một lũ bội tình" là quá đúng. Hồ Chí Minh và tập đoàn trung thành với chủ nghĩa Karl Marx là một bọn lai căng. Ngô Đình Diệm chết bởi lũ bội tình, bởi vì bức thư tuyệt mệnh của văn hào Nhất Linh đã dẫn đường cho bọn Tướng lĩnh phản bội. Tướng độc nhãn Moshe Dayan sang thăm Việt Nam năm 1966 trong tư cách là ký giả. Ông tuyên bố trước khi rời Việt Nam rằng Miền Nam phải mất vào tay Cộng sản đi đã, rồi sau này mới chiến thắng Cộng sản! Tại sao ông Moshe Dayan tuyên bố câu đó? Tại vì ông Tướng độc nhãn sau khi thị sát tình hình, nhận thấy Tướng lĩnh và chính trị gia Việt Nam không ý thức Cộng sản là hiểm họa diệt chủng, nên mới chia rẽ nhau. Cũng như Do Thái phải bị mất nước, rồi mới có ý chí phục quốc. Do Thái lang thang khắp địa cầu, nhưng phục quốc được là vị có ý chí. Còn Việt Nam lưu vong giống như những người đi trên chiếc thuyền không có người cầm lái, vì không có trí tuệ và mất dũng khí!

Tôi khẳng định: Việt Nam không phải là Do Thái. Người Việt Nam đã mất nước từ năm 1963 sau khi giết anh em nhà Tổng thống Ngô Đình Diệm, nhưng trí thức và Tướng lĩnh vẫn ngu và hèn. Mọi người đừng nổi giận khi đọc câu nói của tôi. Những gì tôi nói là có lý lẽ và bằng chứng.

Hoàng Cơ Minh – một Phó Đề đốc của Việt Nam Cộng Hòa – lập ra cái Mặt Trận Giải Phóng Việt Nam hoàn toàn sai quy luật, hoạt động giống như một băng đảng. Nhưng không một lãnh tụ chính trị, không một Tướng lĩnh nào lên tiếng để ngăn chặn mưu đồ của kẻ bất chính. Đấy là vì trí thức và Tướng lĩnh không nhìn ra hành động thảo khấu của Mặt Trận đưa đến tình cảnh quân hồi vô phèng ngày nay. Chẳng còn ai có trách nhiệm sự tồn tại của nòi giống!

Ông Nguyễn Hữu Chánh lập Chính phủ Việt Nam Tự Do cũng hết sức hề, nhưng Tướng lĩnh từng lãnh đạo Việt Nam Cộng Hòa – Quốc trưởng Nguyễn Khánh đại diện – chui vào để một lần nữa được phong làm Quốc trưởng, trong khi nước chẳng còn, mà Quốc trưởng rất hả hê.

Tập thể Chiến sĩ tôn ông Cựu Đại tá Tư Lệnh Không Quân – một sĩ quan đào ngũ –  lên làm Chủ tịch. Tất nhiên cái Tập thể Chiến sĩ chỉ còn biết "kéo cờ lên, hạ cờ xuống, phủ cờ và xếp cờ" như lời châm biếm của nhà viết phiếm luận Sức Mấy Đinh Từ Thức là đương nhiên.

Nói tóm lại, người Chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa rất tự hào về những chiến công của mình, nhưng đã bị chỉ huy bởi cấp lãnh đạo có hành động và lời nói xác nhận là họ là Lính Đánh Thuê. Ngày nay, đọc thấy những bài viết kể lại các trận đánh của những năm trước 1975, tôi cảm thấy xót xa, vì anh em chỉ còn biết hoài niệm quá khứ để giải sầu, chẳng có một đề án gì cho tương lai. Tôi không dám tự ví mình như Nguyễn Trường Tộ, nhưng tôi chỉ là người nối gót Nguyễn Trường Tộ, liên tục gửi lời thỉnh cầu đến những vị được Cộng Đồng phong là Niềm Tự Hào Dân Tộc, giống như khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, Tướng Lương Xuân Việt, Luật sư Đinh Việt làm ơn, làm phước đứng ra lãnh đạo Cộng Đồng nát bét vì tay chân bộ hạ của Hoàng Cơ Minh. Ba  "Niềm Tự Hào Dân Tộc" đã kiêu ngạo đến nỗi không thèm trả lời nguyện vọng thiết tha của người phi công già ưu tư đến vận mệnh dân tộc.

Trong nước, Tổng Bí thư Tô Lâm thừa hưởng bộ máy cai trị do Hồ Chí Minh, có chủ trương hủy diệt nòi giống Việt, lập ra. Còn ở Hải ngoại, có phải người Việt tị nạn Cộng sản thừa hưởng  cái bá láp của Mặt Trận Quốc Gia Giải Phóng Việt Nam do Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh lập ra, mà trở nên vô cảm, vô trách nhiệm trước sự tồn vong của nòi giống? Sở dĩ tôi đặt câu hỏi ấy là vì tôi đã báo động các Chùa ở Hải ngoại, phần lớn những vị sư trụ trì được bộ Công An huấn luyện để gửi ra nước ngoài, nhưng Chùa càng ngày càng đông đạo hữu đến làm công quả. Có người hỏi tôi có bằng chứng gì để "vu cáo" các sư trụ trì là cán bộ Công An Cộng sản? Không! Tôi không có bằng chứng, nhưng bằng suy luận, tôi biết hành vi của Cộng sản. Con cái của người Quốc gia tị nạn ở Hải ngoại có chừng 5 đến 10 người đi tu để trở thành trụ trì. Vậy trừ ra con số 10 Chùa, trụ trì tại những Chùa còn lại ắt phải do trong nước sản xuất qua để làm kinh tài và tình báo. Không có cơ sở kinh doanh nào kiếm lời một cách dễ dàng bằng việc buôn thần, bán thánh, vì không bị đánh thuế lợi tức.

Dù không phải là nhà tiên tri, tôi cũng đoán biết nòi giống Việt Nam sẽ bị hủy diệt bởi chính người Việt Nam không còn thiết tha đến nguồn gốc của mình.

Tôi đã viết một bức thư gửi cho Tổng Bí thư Tô Lâm hãy noi gương Tổng Bí thư Mikhail Gorbachev đã dẹp bỏ chủ nghĩa Cộng sản. Tại sao Gorbachev xóa bỏ chủ nghĩa Cộng sản? Tại vì Gorbachev là người Nga yêu nước Nga. Ông ta nhận thấy vì chủ nghĩa Cộng sản do hai ông Do Thái đẻ ra, thì nước Nga mới bị Joseph Stalin là người Georgia, Nikita Khrushchev là người Ukraine cai trị nước Nga một cách tàn khốc. Nếu Tổng Bí thư Tô Lâm vẫn giữ nguyên bộ máy cai trị của Hồ Chí Minh, ông Tô Lâm đúng là dòng dõi Tô Định. Nếu Tổng Bí thư Tô Lâm noi gương Mikhail Gorbachev, ông Tô Lâm sẽ được coi như Tô Hiến Thành phò nhà Lý. Nếu ông Tô Lâm muốn biết ông Tô Hiến Thành là ai, hãy giở Đại Việt Sử Ký Toàn Thư tra cứu, thì sẽ biết ngay.

Không một ai có thể quay trở về quá khứ để sửa đổi những sai lầm của tiền nhân. Người hiện tại đang giữ trọng trách bảo vệ Quốc Gia, duy trì Nòi Giống phải có bổn phận và nghĩa vụ mà thôi. Ông Tô Lâm đang là Tổng Bí thư, có quyền hành trong tay, xuất thân từ ngành Công An, giống như Tổng Bí thư Mikhail Gorbachev cũng nguyên là người Chỉ huy KGB, đã giải  phóng dân Nga thoát khỏi con ma Cộng sản.

Tôi không phải là người đề nghị khơi khơi, không có giải pháp giúp Tổng Bí thư Tô Lâm lưu lại danh thơm tiếng tốt thiên cổ cho dòng họ Tô. Đây là thời cơ vàng, nghìn năm mới có một lần. Ông Tô Lâm hãy gửi người thân tín của ông sang đây gặp tôi. Tôi sẽ bày mưu tính kế cho ông giúp nòi giống Việt Nam không bị Hán hóa. Cuộc đấu tranh Quốc – Cộng mà có là do vua Tự Đức không sáng suốt như Minh Trị Thiên Hoàng. Chẳng qua Gia tài do Bà Mẹ Việt Nam để lại cho con là một bọn lai căng và một lũ bội tình, thì tương lại nòi giống Việt Nam ra nông nổi này. Tôi đã chứng minh Quốc hay Cộng gì đều bất xứng, đều có lỗi với nòi giống. Vậy thì chẳng có ai cứ mãi mãi tự hào về một quá khư ô nhục. Tôi viết bài này như một phát ngôn nhân của hương hồn của những chiến sĩ đã chết một cách vô ích trong cuộc chiến tranh Quốc – Cộng. Những vong hồn đã yêu cầu tôi nói với Tổng Bí thư Tô Lâm: Hãy thay da đổi thịt của Đất Nước để dòng giống Tiên Rồng tồn tại.

Bằng Phong Đặng văn Âu

Địa chỉ Email: bangphongdva033@gmail.com  Telephone: 714 – 276 – 5600

 

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.