Search This Blog

Tuesday, March 28, 2023

THƯ VIẾT CHO NHÀ LÝ LUẬN HÀ SĨ PHU

 

 

 

THƯ VIẾT CHO NHÀ LÝ LUẬN HÀ SĨ PHU

Bằng Phong Đặng văn Âu.

Thành phố Westminster, Quận Cam, Hoa Kỳ. Ngày 28 tháng Ba năm 2023.

Anh Hà Sĩ Phu thân mến,

Việt Nam ta có một nhà tiên tri lừng danh là Cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm mà tới nay người ta còn bàn tán những câu sấm của Cụ để dự đoán tương lai. Nhưng tôi biết có một nhà tiên tri cao siêu vô cùng mà ít được ai nhắc tới. Đó là Hồ Quý Ly! Hồ Quý Ly tiên tri về điều gì? Khi lên ngôi vua vào Tháng Ba năm 1400, Hồ Quý Ly ngoài việc bỏ dùng tiền đồng, in tiền giấy là một điều mà các vua đời trước chưa nghĩ ra. Nhưng điều ghê gớm hơn mà ít ai thấy: Vua Hồ Quý Ly đổi tên nước Đại Việt thành nước Đại Ngu! Anh Hà Sĩ Phu có biết tại sao tôi đánh giá việc đổi tên nước của Hồ Quý Ly là một kỳ tích vĩ đại hơn cả Cụ Trạng Trình? Tại vì Hồ Quy Ly nhìn thấy trước bọn con cháu sẽ trở nên ngu si, đần độn vì tôn thờ cái Chủ nghĩa Cộng sản!

Hồ Chí Minh du nhập vào Đất Nước cái chủ nghĩa chủ trương “vô sản chuyên chính” để bần cùng hóa nhân dân. Nước ta tuy không có những nhà hiền triết như Hy Lạp, nhưng tổ tiên ta để lại cho con cháu những câu ca dao, tục ngữ rất thực tiễn mà con cháu mắc bệnh vọng ngoại, coi thường cha ông thì mới nhắm mắt đi theo Hồ Chí Minh. Tổ tiên ta dạy điều gì? Tổ tiên ta dạy “Bần cùng sinh đạo tặc!” Vậy mà những nhà trí thức hàng đầu đi theo cộng sản kéo theo một đám học trò, nếu đánh thắng giặc Pháp xong, cả nước biến thành những tên ăn trộm, ăn cướp là đương nhiên!

Khi Mười Cúc Nguyễn văn Linh đề ra chủ trương “Đổi Mới Hay là Chết” và “Cởi trói văn nghệ sĩ”, nhiều nhà văn được sổng chuồng như Nguyễn Huy Thiệp, Dương Thu Hương … mới dám viết lên những ẩn ức bị đồn nén quá lâu. Riêng anh, một Tiến sĩ Ngành Sinh học, viết một bài lý luận với tựa đề: “Giắt tay nhau đi dưới những tấm bảng chỉ đường của trí tuệ” có ý nghĩa rất sâu sắc mà ít người nhìn ra thâm ý của anh. Bài lý luận của anh, đối với tôi, là một Bản Cáo Trạng lên án sự ngu dốt của tập đoàn cầm quyền cộng sản tay sai Trung Cộng từ Hồ Chí Minh trở xuống  sau khi chiến thắng cuộc xâm lăng Miền Nam, gây nên cảnh huynh đệ tương tàn. Tựa đề bài viết của anh là ngầm mắng sự hãnh tiến của Việt Cộng tự cho chúng là “đỉnh cao trí tuệ loài người”. Nếu như trí thức Việt Nam ngu vừa vừa thì còn có thể chữa được. Đằng này mắc chứng Đại Ngu tới 4 ngàn tuổi mà không chịu lớn thì hết thuốc chữa. Năm 1954 chia đôi đất nước, gần một triệu người dân Miền Bắc phải bỏ của chạy lấy người, vào Nam sống cảnh màn trời chiếu đất. Nhưng bọn trí thức Miền Nam được chế độ Cộng Hòa ưu đãi không nhìn thấy Việt Cộng là tai họa của  dân tộc, lại có đứa bí mật làm tay sai Việt Cộng thôn tính Miền Nam. Năm 1975, chạy bán sống bán chết đi tìm tự do, một anh Phó Đề đốc Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa tên là Hoàng Cơ Minh (HCM) bày đặt lập ra cái Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam giống như đoàn hát cải lương đi lưu diễn. Thế mà không có một anh trí thức nào, một anh Tướng nào lên tiếng cảnh báo đồng bào, thì tôi hỏi anh lời tiên tri của Hồ Quý Ly không tài tình sao được? Ở Hoa Kỳ tự do, thông tin đâu có bị bưng bít như ở trong nước. Thế mà Hoàng Cơ Minh đã chết từ năm 1987, nhưng bọn thảo khấu vẫn trơ trẽn đi tuyên truyền và đồng bào vẫn nô nức đóng góp tiền cho chúng nó đi kiện những nhà báo nói lên Sự Thật.

Tôi nêu lên vấn đề tâm linh bằng cách dẫn chứng lời dạy của tổ tiên “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước” để bào chữa cho cái ngu thâm căn cố đế của trí thức. Lập tức băng đảng Hoàng Cơ Minh cho đàn em viết những bài chửi bới hết sức hạ cấp, thô tục giống như Việt Cộng xúi dục con cái đấu tố cha mẹ trong Cải Cách Ruộng Đất.

Tôi không nhớ tên người nói câu chí lý sau đây: “Trong tất cả cái ngu, thì cái ngu về chính trị là tồi tệ nhất”. Những ông khoa bảng có bằng cấp to được quần chúng ngưỡng mộ, nhưng họ bất xứng vì không thấy việc làm của băng đảng Hoàng Cơ Minh làm Kháng Chiến Bịp là môi trường thuận lợi cho Việt Cộng xâm nhập vào làm “Blackmail” để sai khiến. Trí thức Việt Nam ở Hải ngoại không nhận ra Hồ Chí Minh và tập đoàn giả danh đánh Pháp để có chính nghĩa nhằm tiêu diệt nòi giống Việt Nam. Cho nên họ không thấy sau khi chạy ra khỏi nước, Việt Cộng thông qua băng Đảng Việt Tân, tiếp tục rượt theo đám người tị nạn để làm cho Cộng Đồng Việt Nam Tị Nan trở thành một nồi cám heo, cá mè một lứa, không ai bảo được ai.

Ở Việt Nam, dưới chế độ độc tài toàn trị, Đại tá Nguyễn Minh Châu than thở: “Đóng góp ý kiến xây dựng đảng, tác giả phải viết một câu trung (với nước) xong, phải viết câu nịnh (với đảng) để không bị đảng cúp hộ khẩu”. Ở Hải ngoại, chỉ có băng đảng Việt Tân thả ra những con chó dại sủa inh ỏi, chứ đâu chúng có thể làm gì mà sợ? Thế nhưng mấy ông bà trí thức đều rụt vòi, trùm chăn ngủ yên rất kỹ. Tôi viết bài chê trí thức Việt Nam hèn, vô trách nhiệm với Tổ Quốc là có chủ đích khiêu khích họ đứng lên làm bổn phận với giống nòi. Khi Đại tá Lê Hồng Hà, cựu Chánh Văn phòng Bộ Công An Việt Cộng phản tỉnh, còn sống, rất tâm đắc những bài tham luận thẳng thắn của tôi, nhưng ông khuyên: “Nếu anh muốn lôi kéo người ta về với mình, thì anh nên nói nhẹ nhàng, mới có tính thuyết phục”. Tôi trả lời: “Tôi không lập bè lập đảng để cần lôi kéo hay thuyết phục ai. Những nhà trí thức Việt Nam đều lớn tuổi, kiến thức của họ đáng bậc thầy của tôi, đâu phải là những đứa con nít mà phải vuốt ve dịu ngọt để dỗ dành? Vấn đề là trí thức Việt Nam bị quỷ ám, nên không một ai có thể mở trí của họ ra được mà thôi!”.

Anh Hà Sĩ Phu thân mến,

Ở Miền Bắc, đảng chủ trương vô thần, nên ít ai tin vấn đề tâm linh. Còn tôi là một chiến sĩ, giống như nhà văn Bảo Ninh viết cuốn “Nỗi Buồn Chiến Tranh” kể lại chuyện những người lính sống sót sau cuộc giao chiến, đã lén lút lập bàn thờ cầu nguyện vong hồn những chiến sĩ đã nằm xuống và cầu xin Ơn Trên phù hộ cho họ. Sau 13 năm chiến trận, tôi vẫn còn được sống sót, thì tôi tin mình được Ơn Trên che chở. Sau ba lần mổ tim mà tôi vẫn sống đến hôm nay ngồi viết cho anh bức thư này cho anh, tôi càng tin mình được Ơn Trên trao “Sứ Mạng” nói lên Sự Thật: Không phải nhằm phá cái ngu của người Việt Nam! Tôi viết chỉ muốn nói với thế hệ mai sau rằng tôi bị làm quốc dân của nước Đại Ngu do Hồ Quý Ly đặt, mặc dù thấy nòi giống Việt Nam sẽ bị Việt Cộng hủy diệt, mà đành bó tay bất lực, kêu trời không thấu!

Tôi gửi anh xem bài viết “QỦY ÁM LÀ CHUYỆN CÓ THẬT” để anh chiêm nghiệm thử xem tôi nói đúng hay sai. Tôi rất mong có nhà trí thức nào đó lên tiếng phản bác để tôi mở rộng tầm mắt. Nếu chẳng có ai phản bác, tức là những nhận định của tôi chính xác.

https://khongquanc130.blogspot.com/2023/03/quy-am-la-chuyen-co-that-bang-phong-ang.html

Thân ái chúc anh dồi dào sức khỏe. Tôi biết anh mắt mũi kèm nhèm, vậy anh nên nhờ chị Lâm Ái đọc bài viết của tôi cho anh nghe để hiểu tâm trạng của tôi. Hai chúng ta cùng tuổi 83 đã vượt qua cái gọi là “Thất thập cổ lai hy” là may mắn được Ơn Trên ban ân huệ. Dẫu ngày mai có ra đi, thì chẳng có gì hối tiếc vì chúng ta đã làm tròn nghĩa vụ đối với Nòi Giống, với Tổ Tiên.

Bằng Phong Đặng văn Âu, bạn của anh.