Search This Blog

Saturday, October 7, 2023

VÌ SAO TÔI KHINH BỈ BĂNG ĐẢNG VIỆT TÂN - BẰNG PHONG

                      

     https://khongquanc130.blogspot.com/2023/10/vi-sao-toi-khinh-bi-bang-ang-viet-tan.html

                VÌ SAO TÔI KHINH BỈ BĂNG ĐẢNG VIỆT TÂN?

Bằng Phong Đặng văn Âu.

Mỗi khi viết hay nói điều gì về vấn đề Đất Nước, tôi đều có sẵn câu trả lời, nếu có ai thắc mắc. Sở dĩ Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam của Tướng Hoàng Cơ Minh phát động rầm rộ và tồn tại cái dư đảng Việt Tân quấy rối Cộng Đồng tới ngày hôm nay được là vì lỗi của các nhà trí thức.

Trong tất cả các nhà Cách Mạng cứu nước, Ngài Phan Chu Trinh là sáng suốt nhất bằng lời dạy: “Khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh”. Một danh nhân (tôi quên tên) cũng nói: “Trong tất cả cái ngu trên cõi đời này, cái ngu chính trị là tồi tệ nhất”. Vậy khai dân trí là mang trí tuệ của mình để giảng cho dân hiểu chính trị là thống soái, đứng trên cả Tôn giáo, Văn hóa. Bởi vì phải có một nền chính trị nhân bản, khai phóng thì Tôn giáo và Văn hóa mới phát triển để đưa nhân loại đến một nền văn minh tinh thần. Nếu dân dốt chính trị, thì dân bị bọn lưu manh cầm đầu.

Tôi có rất nhiều ngày đêm bàn bạc, thảo luận, tranh luận với Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh về cuộc cách mạng giải phóng dân tộc. Chủ yếu là xây dựng một Cộng Đồng vững mạnh, đoàn kết để Việt Cộng không thể len lỏi vào, nhằm chia rẽ lực lượng Quốc Gia. Đó là thành lập một mạng lưới Tình Báo, Phản Gián và một cơ quan Ngôn Luận để giảng cho quần chúng hiểu vì sao phải Chống Cộng và chống lại luận điệu tuyên truyền địch vận của Việt Cộng. Ông Minh không đồng ý, vì cho rằng làm như thế sẽ mất nhiều thời gian quá, mà đời mình không còn bao nhiêu năm nữa. Tôi nói: “Chống Việt Cộng không thể ngày một, ngày hai mà thành công. Có khi hết đời con, đến đời cháu, chắt mới thành được”.

Tướng Minh đem câu ca dao của người xưa “Nước lã mà vã nên hồ, tay không mà dựng cơ đồ mới ngoan” để thuyết phục tôi và lấy cuộc cách mạng của Hồ Chí Minh làm ví dụ. Tôi giảng giải: “Hồ Chí Minh không phải thành công bằng nước lã. Đứng đằng sau lưng Hồ Chí Minh là khối Cộng sản Quốc tế hỗ trợ. Hồ Chí Minh chỉ là một tên tay sai thôi, chẳng tài giỏi gì cả!”

Tướng Minh nói: “Con có khóc thì Mẹ mới cho bú. Mình hãy bắt tay hành động trước, Hoa Kỳ sẽ giúp mình sau”. Tôi giảng giải: “Nếu bà Mẹ thương con, thấy con khóc, biết con khát sữa, thì cho con bú. Nhưng một khi bà Mẹ đã theo trai, mà con khóc lòi họng, bà Mẹ sẽ vứt con luôn. Hoa Kỳ đã bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa cho Việt Cộng, để bắt tay với Trung Cộng, thì anh hy vọng gì ở Hoa Kỳ sẽ trở lại giúp ta? Trước năm 1975, một triệu quân lính của ta và một nửa triệu quân lính Đồng Minh với khí giới tối tân mà còn thua Việt Cộng, bộ anh nghĩ rằng một đám tàn quân mà anh chiêu mộ được, sẽ làm nên cơm cháo gì hay sao?”.

Anh Minh nói: “Tôi sẽ dùng Thái Lan làm bàn đạp, để bí mật đưa cán bộ về nước, xây dựng hạ tầng cơ sở xong xuôi đâu đấy, chờ thời cơ thuận lợi, rồi sẽ phát động cuộc nổi dậy.” Tôi lại phải  tiếp tục giảng giải: “Thời Đệ nhị Thế chiến, Quân đội Đồng Minh thả biệt kích sau lưng phòng tuyến địch được, là nhờ có dân chúng các nước bị Đức xâm chiếm chứa chấp nuôi ăn, vì dân không đói. Phi đội Thần Phong của ông Kỳ thả biệt kích ra Bắc đều bị bắt ráo. Vì Việt Cộng đã tổ chức xong một mạng lưới tình báo trên khắp Miền Bắc, mỗi người dân là một điểm chỉ viên. Muốn ăn một con gà do mình nuôi, cũng phải lén lút cắt cổ, chôn hết lông, đừng để cho hàng xóm biết. Chính sách hộ khẩu, mỗi gia đình chỉ được cấp thức ăn chưa đủ no, thì lấy đâu thực phẩm để nuôi biệt kích? Ngày nay anh nghĩ kháng chiến quân xâm nhập Việt Nam mà không bị mạng lưới Công An Nhân Dân khám phá à? Biết mà không báo cáo Chính Quyền cũng bị tù!”

Tất cả những đề nghị của Tướng Minh đều bị tôi bác bỏ, vì bất khả thi. Nhưng Tướng Minh cứ thấy tôi chống những đề nghị của ông, khiến ông bực mình và nói: “Cậu chỉ là lý thuyết gia, không dám dấn thân hành động”. Tôi cảm thấy bị xúc phạm, liền đáp: “Anh nên nhớ tôi cũng là loại lính tác chiến, từng đem thân đùa cợt với Tử thần, chứ đâu phải lính kiểng? Chống Cộng cần có cái đầu anh ạ! Nếu anh cứ làm theo ý anh, chắc chắn anh sẽ trở thành thảo khấu!”

Tuy là một kẻ “ăn cơm dưới đất, làm việc trên trời”. Nhưng tôi đã đọc khá nhiều sách cộng sản và tiêu hóa, chứ không phải là loại mọt sách như các học giả. Tôi đã đọc “Thời Dựng Đảng”, “Những Chặng Đường Lịch Sử”của cộng sản, thì hiểu bằng cách nào Hồ Chí Minh dùng một chủ nghĩa phi dân tộc, vô đạo đức mà thành công.

Tôi có người anh thúc bá, bạn của Đại tá Phạm văn Liễu từ trường Lục Quân Yên Bái của Đại Việt. Ông đưa tôi tới gặp ông Liễu để kết nạp tôi vào tổ chức. Mặc dù tôi đã biết trước thế nào Mặt Trận cũng sẽ tan, vì phi nguyên tắc tổ chức, nhưng tôi vẫn đến để nghe ông Đại tá “thuyết pháp”. Sau khi xong phần giới thiệu, chào hỏi xã giao, Đại tá Phạm văn Liễu bắt đầu mở máy. Tôi giả vờ mình giống như một cậu học trò ngoan ngoãn, chăm chỉ ngồi nghe ông thầy giảng bài. Sau chừng 20 phút nghe ông lãnh tụ Mặt Trận nói, tôi hỏi: “Anh đã nói xong chưa? Cho em nói đôi lời được không?” Đại tá Liễu là một người đặc biệt nhà binh, thẳng thắn, coi em của bạn giống như em của mình. Ông nói: “Em muốn nói gì thì cứ việc nói, anh sẵn sàng nghe”. Tôi trình bày: “Em rất cảm phục tính cách nhà binh của anh, vì em cũng là thằng nhà binh ưa nói thẳng, nói thật. Nếu anh thấy em có nói điều gì thất thố, xin anh tha lỗi cho em. Anh hứa không giận em, thì em mới dám nói!”. Đại tá Liễu cười với vẻ rộng lượng: “Em cứ việc nói đúng những gì em nghĩ, anh hứa sẽ không giận em đâu!” Thấy sự hào sảng của đàn anh, tôi bắt đầu: “Anh là một người hữu dõng vô mưu, anh là nhà hùng biện, có hấp lực đối với quần chúng, nên họ sẵn sàng trút hầu bao ủng hộ kháng chiến. Anh lại là người thanh liêm, trong sạch, nên bao nhiêu tiền thu được, anh đem về nộp cho Hoàng Cơ Định. Anh nên nhớ rằng kẻ nào cầm tiền, kẻ đó có thực quyền. Vậy anh chỉ là người “salesman” đi quảng cáo món hàng, mà nhà sản xuất chưa chế tạo. Khi quần chúng đóng tiền, thì quần chúng muốn thấy kết quả. Vậy tổ chức muốn kiếm thêm tiền, lãnh tụ phải nói dối. Trong Đại hội Chính Nghĩa, ông Minh tuyên bố Mặt Trận có 10 ngàn quân và 36 tổ chức tham gia là sự nói dối chỉ có người ngu mới tin. Thời xưa Hồ Chí Minh nói dối, mà người nào tỏ ra không tin, thì đêm xuống cho du kích đi giết. Còn ở Mỹ mà Mặt Trận giết người là đi tù mọt gông! Em tin rằng vào một ngày không xa Mặt Trận sẽ phải tan vỡ, vì anh liêm khiết, còn Hoàng Cơ Định là đại gian tham. Ngoài ra, một rừng không thể có hai chúa tể Sơn Lâm. Anh hùng hồn trước quân chúng, còn Hoàng Cơ Minh giống như con mèo ướt, chắc chắn một ngày nào đó anh em Hoàng Cơ Định sẽ loại anh ra khỏi vòng chiến. Việt Nam là vua đố kỵ, anh không biết sao?

Thêm một điểm nữa, anh là Tổng Giám đốc Cảnh Sát Quốc gia kiêm Trung Ưởng Tình Báo; Đại tá Trần Minh Công – Phát ngôn viên chính thức của Mặt Trận – là Viện trưởng Học Viện Cảnh sát Quốc gia, chắc chắn hai anh đều biết Việt Cộng chuyên môn chui sâu trèo cao để phá hoại. Tại sao Mặt Trận kết nạp đoàn viên bừa bãi mà không sưu tra lý lịch và qua thời gian thử thách? Kết nạp cháu ruột Mười Cúc Nguyễn văn Linh – Tổng Bí thư Việt Cộng – và trao chức Tổng Vụ Tuyên Huấn là nghĩa làm sao? Anh có biết Nguyễn Xuân Nghĩa là người vẽ ra kế hoạch cho Việt Cộng mở chiến dịch đánh tư sản mại bản sau năm 1975 không? Anh có biết Nguyễn Xuân Nghĩa ở trong nước là tác giả những bài báo mạt sát Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa không? Nguyễn Xuân Nghĩa rời Việt Nam bằng máy bay sang Paris, chứ không phải thuyền nhân? Tại sao Nguyễn Xuân Nghĩa tốt nghiệp H.E.C. ở Pháp mà không ở Pháp làm việc, lại sang Hoa Kỳ để gia nhập Mặt Trận, anh có bao giờ thắc mắc về điều đó không?”. Quả nhiên Mặt Trận tan vỡ như tôi dự đoán. Chẳng phải tôi thông minh, có tài dự đoán tương lai. Tại vì Mặt Trận thành lập một tổ chức đấu tranh bằng bạo lực mà giống như lập một đoàn hát Cải Lương gồm những tài tử đã hết thời, không chịu đặt vấn đề an ninh nội bộ và kiểm tra hành tung đảng viên lên hàng đầu, tất yếu sẽ đưa đến tan rã. Tôi từng khuyên Tướng Minh phải sử dụng Vương Đạo để chống Cộng Sản, vì dùng Bá Đạo thì mình không thể Bá Đạo bằng Việt Cộng.

Đáng lý ra, sau khi Mặt Trận tan vỡ, Hoàng Cơ Minh tuyên bố: “Không thể dùng Thái Lan làm bàn đạp để đưa cán bộ xâm nhập vào Việt Nam, vì Thái Lan và Việt Cộng đã ký hiệp thương. Cam kết sử dụng số tiền đồng bào đã đóng góp vào việc xây dựng Cộng Đồng”. Chắc chắn đồng bào sẽ thông cảm bỏ qua. Trái lại, Hoàng Cơ Minh mang theo một số cán bộ trở về Khu Chiến để tự sát. Tại sao tôi dám bảo Hoàng Cơ Minh trở về Khu Chiến là tự sát, chứ không như Đại tá Giao Chỉ Vũ văn Lộc bắt chước nhạc sĩ Nguyễn văn Đông để viết câu “Trách chi người mang thân giúp nước?” Tại vì Hoàng Cơ Minh lo sợ FBI sẽ có ngày tìm ra thủ phạm giết ký giả Đạm Phong, thành thử ông tự đi tìm cái chết để được tiếng anh hùng, đồng thời thoát cảnh tù tội một cách nhục nhã. Không một lãnh tụ nào đi vào đất địch mà khua chiêng đánh trống chiến dịch “Đông Tiến” như Hoàng Cơ Minh cả. Chắc chắn Việt Cộng “nằm vùng” trong tổ chức đều rõ đường đi nước bước của Hoàng Cơ Minh.

Tôi không biết ai là thủ phạm giết ký giả Đạm Phong. Nhưng tôi biết người giết Hoàng Cơ Minh chính là Hoàng Cơ Định. Bởi vì, chẳng những Hoàng Cơ Định đã không can ngăn anh mình lên đường tự sát, mà còn hô hoán rùm beng “Chiến dịch Đông Tiến” để thu tiền yểm trợ Kháng Chiến. Bằng cớ là Hoàng Cơ Minh đã chết từ năm 1987, nhưng tờ báo Kháng Chiến vẫn đăng thư của Chiến Hữu Chủ tịch từ Quốc Nội gửi ra thăm các cháu Nhi Đồng mỗi dịp lễ Trung Thu và chúc Tết đồng bào vào dịp đầu năm âm lịch. Nếu tôi nhớ không lầm, có một năm, ông Vũ Quang Ninh chủ đài Little Saigon Radio đọc thư của Chiến hữu Chủ tịch từ Chiến khu Quốc Nội vào dịp Tết Nguyên Đán. Ngoài ra, tờ báo Kháng Chiến còn đăng tin Kháng Chiến quân đánh nhiều đồn Công An Việt Cộng, giết nhiều địch và thu được nhiều vũ khí. Láo khoét đến độ làm cho người đọc có cảm tưởng Thành phố Saigon sắp sửa được “giải phóng” tới nơi. Báo chí ở Hải Ngoại đều biết tờ báo Kháng Chiến tung tin vịt, nhưng không dám tiết lộ vì sợ  Mặt Trận khủng bố, hăm dọa cúp quảng cáo. Hoàng Cơ Định là một con người không có lương tâm, vì bắt bà chị dâu của mình (vợ Hoàng Cơ Minh, con gái Cụ Ngô Thúc Địch, em gái ông Đại sứ Việt Nam Cộng Hòa Ngô Tôn Đạt ở Đại Hàn, nhờ đó Hoàng Cơ Minh có thời làm Tùy viên Quân sự ở Đại Hàn) không được phép làm giỗ chồng, vì sợ bại lộ việc ông Hoàng Cơ Minh đã chết. Hoàng Cơ Định kiện Chủ nhiệm Văn Nghệ Tiền Phong, nhà báo Dương Phục, “Tiến sĩ” Cao Thế Dung ra tòa vì tội phỉ báng Mặt Trận, bị thua kiện phải trả tiền Luật sư cho bị đơn, nhưng lời tiền vì đồng bào đóng góp cho Quỹ Yểm trợ Pháp lý nhiều hơn! (Dân mình sao nó ngu thế? không ai hiểu nổi!). Trong tòa, ông Chánh Án đưa tấm hình của Chủ tịch Hoàng Cơ Minh nằm chết bên vũng máu, hỏi Hoàng Cơ Định, Nguyễn Xuân Nghĩa có nhận ra ông này là ai không? Cả hai ông lãnh tụ Kháng Chiến đều lắc đầu, không nhận ra! Đó là vì sao tôi khinh băng đảng Kháng Chiến Việt Tân. Mười bốn năm sau cái chết của Hoàng Cơ Minh (năm 1987), băng đảng Việt Tân mới đưa nhau sang Đức Quốc (năm 2001) để công bố cái chết của Chiến hữu Chủ tịch! Vậy ai là tác giả của những bức thư của Chiến hữu Chủ tịch từ Chiến Khu Quốc Nội gửi ra thăm đồng bào Hải Ngoại, xin cho biết?

Trên San Jose, Trung tá Nguyễn Xuân Phác – con trai của nhà Cách mạng bác sĩ Nguyễn Xuân Chữ  – phải đóng cửa tờ báo vì bị các nhà buôn cúp quảng cáo do Mặt Trận hăm dọa. Trước khi các anh em H.O. chưa qua Mỹ, đoàn viên Mặt Trận là một bầy thảo khấu, đi tống tiền các nhà buôn, các văn phòng bác sĩ nếu cho quảng cáo các báo không ủng hộ Mặt Trận. Ngoài ra, còn có một số đoàn viên trẻ đi tịch thu các báo không ủng hộ Mặt Trận để ném vào thùng rác và ép người đi chợ mua báo Kháng Chiến. Nếu không mua, thì Kháng Chiến không cho trở về Việt Nam khi Kháng Chiến giải phóng đất nước xong. Ghê gớm chưa? Để khỏi bị quấy rầy, người đi chợ đành phải “xí cô hồn”. Lon quyên tiền yểm trợ Kháng Chiến có dán Cờ Vàng đều đặt tại các chợ, các cơ sở thương mại, tiệm ăn, văn phòng bác sĩ, thì Mặt Trận đã biến Cờ Vàng thành ăn xin, chứ họ đâu có quý báu gì Lá Cờ Vàng?

Đến khi anh em H.O. sang Mỹ, chẳng biết gì về hành vi côn đồ của Mặt Trận trấn áp người dân trước đó. Mặt Trận vốn sẵn tiền của bá tánh, tỏ ra hào phóng giúp đỡ H.O. mới đến để kết nạp thêm đoàn viên. Cho nên anh em H.O. cứ tưởng băng đảng Việt Tân là một tổ chức tử tế, thực tâm Chống Cộng. Nhưng đâu ngờ Mặt Trận là “một băng đảng tội phạm có tổ chức nhân danh Kháng Chiến” (Chữ của Luật sư Nguyễn văn Chức, Organized Crime). Con cái của các Cụ H.O. nay thành đạt thì trở thành đoàn viên hay cảm tình viên của Việt Tân, nên các cậu trẻ này đều chống Tổng thống Donald Trump!

Ở Houston Texas, Mặt Trận lập Hội Chuyên gia trẻ đã thành tài để làm Ngoại vi. Ở Orange County, Mặt Trận lập Đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu, rập khuôn Đoàn Thanh Niên Cộng sản Hồ Chí Minh để tổ chức Hội Chợ Tết “lời ăn, lỗ chịu”. Một hình thức làm kinh tài dưới danh nghĩa bảo vệ truyền thống Văn Hóa! Địa phương nào có mặt Việt Tân (con đẻ Mặt Trận), thì địa phương đó có chia rẽ. Nếu không chiếm được Ban Đại diện Cộng Đồng, Việt Tân lập ra Ban Đại diện Cộng Đồng khác để chửi bới đối thủ. Nếu Việt Tân là một đảng Quốc Gia, thì Việt Tân phải lấy sự Đoàn Kết lên hàng đầu. Nhưng Việt Tân chủ trương chia rẽ là vì phải làm theo sự chỉ đạo của Việt Cộng. Mặt Trận đẻ ra Việt Tân là một tổ chức đạp đổ Văn Hóa Việt Nam!

Ngay như Tập thể Chiến sĩ cũng bị Việt Tân dùng làm Ngoại Vi. Chỉ những anh em chiến sĩ ưa sự hào nhoáng cờ quạt, đi diễn hành với Quân phục, huy chương đầy ngực áo thì mới không biết vị Cựu Tư Lệnh Không Quân cũng là tay sai của Việt Tân! Giống như Việt Cộng lập ra cái gọi Mặt Trận Tổ Quốc là có chủ đích giam những đoàn thể nhân dân vào trong cái lồng để dễ kiểm soát. Khi Tập thể Chiến sĩ làm lễ Đệ Nhị Chu Niên kỷ niệm ngày thành lập, nhà báo Tuyết Lan ở Miền Đông hỏi ông Chủ tịch Nguyễn Xuân Vinh đã tạo được thành tích gì trong hai năm vừa qua, ông đáp: “Chưa có một Quân đội nào trên thế giới có thể sánh với Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa, vì đã mất nước, nhưng mỗi lần hội họp, đều có tới hơn một nửa chiến sĩ tham dự mặc Quân phục!” (trong khi đó ông Chủ tịch chẳng bao giờ mặc Quân phục!). Tuy làm Tư Lệnh Không Quân, nhưng chưa bao giờ được xác định Hành Quân, chưa có một giờ bay tác chiến, Giáo sư nổi danh nhờ viết cuốn truyện Đời Phi Công và cái bằng Tiến Sĩ!

Tôi biết Việt Tân sử dụng ông cho mục đích làm Ngoại Vi của Việt Tân, nên khi biết Việt Tân dự định đưa vị Tư Lệnh của mình làm Ngoại Vi, tôi gọi điện thoại khuyên ông đừng nhận lời để bị Việt Tân lợi dụng. Tôi dùng chữ “lợi dụng” là để tránh dùng chữ “sai khiến” cho ông khỏi mất mặt. Khi làm tờ báo Lý Tưởng do anh em Không Quân giao phó, tôi có mời ông Cựu Tư Lệnh cộng tác với hy vọng ông sẽ đem kinh nghiệm sống lâu năm ở Mỹ để truyền đạt cho giới trẻ. Nhưng tiếc thay! Ông chỉ nói đến thành tích của ông ở Đại Học. Tôi biết ngay rằng ông chỉ là một nhà Khoa bảng ưa nói về “Cái Tôi”, chứ không phải là nhà hoạt động cho Đất Nước. Bằng cớ là bao năm làm Giáo sư Đại Học ở Mỹ, ông Cựu Tư Lệnh chẳng có một buổi diễn thuyết nào cho giới trí thức Mỹ hiểu tại sao nhân dân Miền Nam phải chống Việt Cộng!

Nếu ai từng đi nghe ông Tư Lệnh diễn thuyết bằng cái giọng đều đều của ông thầy giáo trước bảng đen, thì mới thấy chán ngấy, vì chẳng có một chút lửa, thì làm sao có thể là một nhà tranh đấu? Cựu Tư Lệnh Không Quân, từng viết cuốn truyện “Đời Phi Cộng”, tự xưng mình là “Người Phi Công của Đất Nước” nhưng không xứng đáng là "Người Phi Công của Đất Nước" mà vẫn được tôn vinh là người văn võ toàn tài. Ông đã biến Tập thể Chiến sĩ thành “Đại Đội Chung Sự” chăm lo việc “quan hôn tang tế”. Điều tôi muốn nói là vì Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh thành lập tổ chức Kháng Chiến giống như lập một đoàn hát Cải Lương, thì anh em chiến sĩ anh dũng trong trận mạc ngày nào, bị ông Tư Lệnh “đào ngũ” biến thành những kép hát là đương nhiên thôi! Có ai thấy ông Chủ tịch Tập Thể Chiến Sĩ viết một bài nào để chống lại sách lược xâm nhập của Việt Cộng bằng chiến dịch Về Nguồn, Hợp Lưu, Giao Điểm không? Có ai nghe thấy ông Chủ tịch cảnh giác đồng bào về sự lừa bịp của Mặt Trận Kháng Chiến không?

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng rất ghét bị ai gọi mình là Việt Cộng, vì ông ta ý thức hai chữ “Việt Cộng” là biểu hiện sự khinh bỉ tột cùng của quân chúng. Ở Hải Ngoại, những tên tay sai cho bọn “Việt Tân” cũng bai bải chối “tôi không phải Việt Tân”, bởi vì chúng biết Việt Cộng hay Việt Tân đều là cặn bã của loài người.

Mạng Lưới Nhân Quyền cũng nằm trong tay băng đảng Việt Tân. Cứ nhìn vào thành phần Ban Cố Vấn của Mạng Lưới, thì biết ngay cái tổ con chuồn chuồn nằm ở đâu. Mạng Lưới bày đặt lên tiếng cho những “nhà tranh đấu cuội” trong nước để có lý do đưa ra Hải Ngoại làm công tác tuyên truyền cho Việt Cộng mà thôi! Nào ai thấy những “nhà tranh đấu cuội” ấy đứng về phía Quốc gia? Cù Huy Hà Vũ thì khen ngợi Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp. Điếu Cày Nguyễn văn Hải thì từ chối cầm lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, Mụ Nấm thì chửi ngay ông bà Tổng thống Donald Trump sau khi đặt chân tới Mỹ …

Nhà văn Kiêm Ái bảo rằng Việt Tân là Em Việt Cộng, là vì ông lịch sự. Nói cho đúng chức năng: Việt Tân là tay sai của Việt Cộng, bởi vì Hoàng Cơ Định là một loại dốt và ngu thì chỉ giỏi lừa bịp thiên hạ, chứ đâu có khả năng viết một bài tham luận để chứng minh Việt Tân là một tổ chức đấu tranh có chính nghĩa? Là người có bằng Tiến sĩ, xuất thân từ gia đình danh giá, thiếu gì cách kiếm một cái nghề lương thiện để nuôi thân, mà Hoàng Cơ Định lại toa rập với anh mình để lừa bịp đồng bào? Ông Tiến sĩ Định từng bị IRS còng tay, có biết nhục không? Chừng ấy tuổi đầu, Hoàng Cơ Định phải ý thức rằng chẳng ai có bàn tay đủ to để che mặt trời; chẳng có sự dối trá, lừa đảo nào có thể giữ kín mãi mãi. Ngày nay bị thiên hạ lột mặt nạ, thì nhờ sẵn tiền của bá tánh để mua bọn viết báo làm tay sai. Ông Ngụy Quyền Lương Nguyễn vừa công bố một danh sách “Dư Lợn Viên” để chửi Tổng thống Donald Trump, gồm có:

Nguyễn Kinh Doanh, Nguyễn Xuân Nam, Hoàng Bách, Ls. Nguyễn Hoàng Duyên, Bùi Như Mai tức Mo, Hương Giang, Nguyễn Hồng Dũng, GS. Nguyễn Đình Minh Quốc tức Cứt, Mò Lờ Nguyễn Anh Tuấn, Steven Điêu, Đinh Quang Tiến, Đinh Quang Anh Thái, Đinh Xuân Quân, Nguyễn Gia Kiểng, Hoàng Trọng Thụy, Hoàn Vi, Nguyễn Hữu Công, Đỗ Dzũng, Mai Phi Long, Định Nguyên, Trần Thị Đào, Đỗ Thị Thuấn, Mẹ nấm Nguyễn ngọc Như Quỳnh, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Cù Huy Hà Vũ (con thằng tội đồ Cù Huy Cận), Katum Trần, Ri Nguyễn, David Hoàng, Giác Hạnh, Lee Nguyễn, Vương Nguyễn, Tyler Diệp, Phạm Anh Dũng, Minh Hằng Nguyễn, Diệp Ngọc Ngô, BS. Ngô bá Định, Angela Trần, Việt linh, Phục linh, Việt Trúc Nguyễn, Sang Le, … Đa số đều dùng bí danh giống như Việt Cộng, chứ không phải tên thật!

Tôi là người duy nhất dám nói đa số trí thức, nhà văn Việt Nam ngu và hèn, vì sợ Việt Tân dùng “Dư Lợn Viên” bôi nhọ, nên không dám lên tiếng về những việc làm dơ dáy của băng đảng Việt Tân làm nhục giống nòi. Chỉ có một mình ông Lão Móc Nguyễn Thiếu Nhẫn hài tội Việt Tân một cách liên tục, thì làm sao ông Lão Móc đủ sức đánh tan cái bọn đầu trâu mặt ngựa, đầu đường xó chợ, đá cá lăn dưa, vô giáo dục?

Tôi cũng là người duy nhất dám nói hai cái đảng có bề dày Chống Cộng là Đại Việt và Quốc Dân Đảng, là hai cái xác đã chết mà chưa chịu chôn, nhưng chẳng có ông lãnh tụ nào lên tiếng phản bác (tức là nhìn nhận tôi nói đúng). Làm chính trị, cách mạng như Đại Việt, Quốc Dân Đảng mà không thấy băng đảng Việt Tân ở Hải Ngoại nguy hiểm hơn Việt Cộng, là quá yếu. Bởi vì Việt Cộng đâu có thể có một nhạc sĩ Nam Lộc làm bản nhạc “Người Di Tản Buồn” để tổ chức Đại Nhạc Hội Cám Ơn Anh? Việt Cộng làm sao có thể quàng cái khăn Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ như Luật sư Trần Kiều Ngọc để tuyên bố: “Em không Chống Việt Cộng, Em chỉ chống Cái Ác”? Việt Cộng đâu có thể ngang nhiên làm đài TV/SBTN phát sóng khắp hoàn cầu như nhạc sĩ Trúc Hồ để tuyên bố: “Đòi lật đổ Chính quyền Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là sai, vì họ đã có hơn 100 Quốc gia trên thế giới nhìn nhận, chỉ XIN NHÂN QUYỀN thôi! Tôi viết bài phản bác luận điệu của Luật sư Trần Kiều Ngọc và nhạc sĩ Trúc Hồ, lập tức Dư Lợn Viên nhào ra cắn.

Trước năm 2015 cuốn phim “Terror In Little Saigon” của nhà báo AC Thompson chưa xuất hiện, các bô lão trịnh trọng khăn đóng áo dài, các Cụ Quân Nhân mặc Đại Bạch Phục với dây biểu chương trên vai, huy chương trên ngực làm lễ Tưởng Niệm Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh (Lãnh tụ Lừa Bịp) với trầm hương nghi ngút mà không một ai trong Cộng Đồng dám lên tiếng, thì chẳng khác gì Tượng Hồ Chí Minh được đưa vào Chùa để cho thiện nam tín nữ đến vái lạy, cầu xin mua may bán đắt, phát tài phát lộc!

Vì Chống Cộng, tôi ủng hộ Tổng thống Donald J. Trump!

Vì Chống Cộng, tôi chống Việt Tân. Bởi vì Việt Tân là tay sai Việt Cộng!

Việt Cộng là nỗi ô nhục của dòng giống Việt Nam, Việt Tân là một nỗi ô nhục của Người Việt Tị Nạn Cộng Sản. Chỉ có ai không biết nhục hay quen chịu nhục thì cứ việc tung hô Việt Tân. Trong dân gian đã có câu ca dao:

“Việt Tân, Việt Cộng, Việt Kiều, Cả ba thứ ấy tiêu điều Việt Nam” là chưa đủ để làm cho Việt Tân chấm dứt phận sự làm Tay Sai Việt Cộng. Bởi vì băng đảng Việt Tân đã bị Việt Cộng cấy sinh tử phù, nên ngay cả “Niềm Hãnh Diện của Cộng Đồng” cũng không dám mở miệng hay hành động chính đáng để ủng hộ Tổng thống Donald Trump đang cố gắng cứu nguy nước Mỹ. Chẳng hay có ông Lính Mỹ Gốc Việt nào là đoàn viên của Việt Tân?

Ở dưới chế độ độc tài toàn trị Cộng Sản, người dân phải sử dụng ca dao, chuyện tiếu lâm để bày tỏ sự khinh bỉ Chính Quyền. Còn ở xứ tự do như Hoa Kỳ, chẳng bị ai đàn áp, mà phải dùng ca dao, tục ngữ để chống một cách tiêu cực, là vì CÁI HÈN thấm vào máu quá lâu! Việt Cộng sẽ sụp, khi nào Trung Cộng sụp. Việt Tân sẽ tan khi nào Việt Cộng tiêu. Bạn trẻ nào còn sống lâu hãy nhớ lời tôi nói hôm nay của tôi là Sự Thật!

Trước năm 1975, Việt Cộng đã sử dụng Phật giáo Ấn Quang và bọn phản Tướng để giật sập Việt Nam Cộng Hòa.

Sau năm 1975, Việt Cộng cũng xài chiêu thức cũ, đã sử dụng Kháng Chiến Bịp Bợm của Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh để làm tay sai với mục đích làm cho Cộng Đồng Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản bị tê liệt. Những hạng du thủ, du thực làm sao hiểu nổi tiểu xảo, thủ đoạn của Việt Cộng? Việt Tân là một lũ hèn, đâu có thể nào dám làm khủng bố trong nước, mà Việt Cộng kết tội Việt Tân là quân khủng bố? Chẳng qua, Việt Cộng muốn đánh bóng tay sai của mình ở Hải Ngoại, thì hô hoán lên Việt Tân là địch thủ đáng gờm, để có lý do bắt bớ dân đen thôi! Việt Cộng đánh bài ba lá để lừa những thằng ngu, vô giáo dục, giá áo túi cơm chửi bới lung tung. Những cái thứ này đâu có đủ kiến thức để hiểu đòn phép của Việt Cộng? Chỉ có những ai ngu, thì mới đôi co với cái lũ khốn nạn này. Tôi đã từng dạy cho Hoàng Cơ Minh phải dùng Vương Đạo, thì mới có thể xây dựng đất nước dân chủ, văn minh. Còn dùng Bá Đạo như Hồ Chí Minh, thì chỉ sản xuất ra một phường mất dạy. Thực tế cho thấy Hồ Chí Minh dùng Bá Đạo, đang đưa toàn dân xuống địa ngục đấy thôi!

Ở Hải Ngoại, nếu ai muốn cứu thanh danh người Việt Nam để người Mỹ bản xứ khỏi khinh, liền bị một tập đoàn vô giáo dục nhào ra chửi rủa thậm tệ ngay. Chưa bao giờ nền “văn hóa chửi và chụp mũ” phát đạt trong Cộng Đồng như ngày hôm nay! Việt Tân tay sai Việt Cộng là những đứa chụp mũ người Chống Cộng thực sự, vì chúng là tay sai của  Việt Cộng, giống như Việt Cộng từng gọi Quân Nhân, Công Chức Việt Nam Cộng Hòa là Ngụy Quân, Ngụy Quyền, trong khi đó Việt Cộng làm tay sai cho Nga Xô – Trung Cộng, thì chính Việt Cộng mới là Ngụy! 

Hoàng Cơ Định, Lý Thái Hùng, Trần Diệu Chân, Hoàng Tứ Duy, Đỗ Hoàng Điềm, bác sĩ Đặng Vũ Chấn đâu dám thò mặt ra để bênh vực băng đảng Việt Tân? Chính Đỗ Hoàng Điềm từng thú nhận hữu thệ trước Quan Tòa: Đông Tiến là do Việt Cộng đặt thì làm sao những ông lãnh tụ Việt Tân có lý lẽ để nói Việt Tân là phe Quốc Gia? Bây giờ có ai hỏi tại sao Hoàng Cơ Minh đã chết từ năm 1987, mà đợi đến năm 2001 mới công bố, thì cả băng đảng “Lãnh Đạo Việt Tân” sẽ cứng họng ngay! Những đứa mất dạy lên Diễn Đàn nói năng vô giáo dục, chẳng ai thèm trả lời hạng súc vật. Bao giờ bọn lãnh tụ Việt Tân công khai lên tiếng họ có Chính Nghĩa, tôi sẽ trả lời.

Đó là lý do tôi tiên đoán nòi giống Việt Nam rồi sẽ không còn, vì chẳng có cá nhân nào, đoàn thể nào có thể giáo hóa một Tập Đoàn bị Hoàng Cơ Định mua để làm Dư Lợn Viên làm dơ bẩn Diễn Đàn!

Bằng Phong Đặng văn Âu, Ngày 7 tháng 10 năm 2023.

10200 Bolsa Avenue, Westminster, CA.92683

Telephone: 714 – 276 – 5600. Địa chỉ Email: bangphongdva033@gmail.com