Search This Blog

Thursday, August 1, 2019



VIỆT CỘNG NGANG NHIÊN
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Khi chúng ta còn có Chính Quyền trong tay, Việt Cộng còn nể mặt, chúng phải dùng chiến lược “Chui sâu, trèo cao” để xâm nhập hàng ngũ chúng ta. Khi Chính Quyền khám phá ra một thằng Việt Cộng Nằm Vùng, thì cơ quan An Ninh bắt nhốt nó.
Ngày nay gặp cảnh mất nước, phải sống lưu vong, ta không còn Chính Quyền, Việt Cộng chẳng còn sợ bị bắt nhốt. Chúng xâm nhập vào Cộng Đồng một cách hợp pháp, ngang nhiên, dưới hình thức giao lưu văn hóa, dưới hình thức đầu tư thương mại, hoặc dưới hình thưc Tôn giáo … 
Chúng được Việt Cộng tiễn chân ra phi trường, đi Pháp, rồi đi Mỹ để đứng đầu ban Tuyên Vận của Tổ chức Đấu Tranh.
Chúng được “xuất cảnh” dưới dạng nhà phản kháng hoặc tù nhân HO.
Chúng được đưa sang làm Trụ Trì các Chùa để làm kinh tài nuôi Đại sứ, Tổng Lãnh sự, Lãnh sự và nhân viên Ngoại giao, nhân viên Tình Báo.
Sở dĩ Việt Cộng hoạt động ngang nhiên như thế, là tại vì đồng bào mang danh nghĩa tị nạn Cộng sản bị mất trí nhớ vào những năm bị đẩy đi vùng kinh tế mới, ăn bo bo, sống giữa thành phố thì buôn lậu bán chui một cách khổ sở để kiếm sống. Sợ từ thằng nhóc Công An khu vực đến thằng Bí thư phường xã. Ngày nay chễm chệ ngồi vào bàn tiệc, nâng ly, cụng ly với thằng Đại Sứ, thằng Lãnh Sự, rồi ứng cử chức nọ chức kia trong Chính Quyền Hoa Kỳ hay Cộng Đồng Tỵ Nạn dưới danh nghĩa Chống Cộng. Thế mà vẫn có thằng tự xưng Chủ tịch Ủy Ban Chống Việt Cộng, Chống Việt Gian đi hộ vệ những thằng dân cử đó!
Đặc biệt nhất, các ông bà Phật tử biết Chùa là cơ sở kinh tài, Sư là Sư Việt Cộng, nhưng vào ngày cuối tuần, Chùa nào cũng đông nghẹt “thiện nam, tín nữ” đến cầu siêu, cầu an, cung kính thưa thày xưng con với Sư Việt Cộng đáng tuổi con mình. Tại sao có những đệ tử Phật là sĩ quan cấp cao, là nhà giáo, là kỹ sư, là bác sĩ mà ngu và hèn đến thế?
Nếu đồng bào tỵ nạn của mình có một chút ý thức, biết Phật không ở trong Chùa của những thằng Công An Việt Cộng, thì không lui tới đảnh lễ, ắt Chùa sẽ trở thành Chùa Ba Đanh ngay, có đâu nghi ngút khói hương?
Mới đây, một ông tỷ phú tên là Hoàng Kiều, có bản mặt rất quý phái như dân Chợ Cầu Muối hay Chợ Cầu Ông Lãnh, nói năng rất hùng hồn, rất dõng dạc giống như dân Chợ Cầu Muối hay Chợ Cầu Ông Lãnh, đứng ra tổ chức Đại Hội Văn Nghệ có xe buýt đưa rước, đãi ăn tôm hùm. Ông Hoàng Kiều đã mạt sát, mạ lỵ, chửi bới cũng rất dõng dạc, mà hơn 7 ngàn sinh vật ngồi dưới chổng tai lên nghe, không một phản ứng nào! Đồng bào quên vỗ tay, tỷ phú quát: “Vỗ tay to lên đi chứ!” Thế là đồng loạt vỗ tay giống như một đàn cừu. Thương dân Việt mình hết sức!
Có người đặt câu hỏi: “Tại sao ông tỷ phú Hoàng Kiều đạt được kỳ tích lẫy lừng như thế?”  Xin trả lời: “Tại vì có ông phi công VNCH khoe bằng cấp lái máy bay của Hải Quân, Không Quân Hoa Kỳ và Không Quân VNCH, từng thả bom CBU giết hàng chục ngàn Việt Cộng, từng mấy lần làm triệu phú đã ngợi ca ông Hoàng Kiều lên tận mây xanh!”
Khi một người tự từng xưng là triệu phú mấy lần, mà nay phải làm một anh quảng cáo Sơn Đông về Rượu Hoàng Kiều có khả năng cường dương và trị bệnh Tiểu đường, thì hoàn cảnh anh phi công này phải bi đát lắm lắm! Cho nên, nếu chứng kiến 7 ngàn sinh vật ngồi yên nghe trọc phú chửi thì đừng lấy gì làm lạ!
Tại sao tôi dùng chữ sinh vật ngồi thưởng thức ngoan ngoản, nghe ông trọc phú chưởi? Tại vì phàm là làm người thì có một chút lòng tự ái, một chút lòng tự trọng  để có phản ứng khi bị xúc phạm. Chỉ có sinh vật không biết nghe, bị chửi vẫn thản nhiên ngồi nghe như “vịt nghe sấm” nên mới không có phản ứng!
Ông bác sĩ Trần văn Tính, gốc Nhảy Dù, ở thành phố Houston, Tiểu bang Texas thường ca ngợi các Tướng như Nguyễn Khoa Nam, Phạm văn Phú … là những vị anh hùng đã bị chôn rồi mà chưa chết! Còn ông bác sĩ tự ví mình là kẻ chết rồi mà chưa chôn! Tức là ông còn sống sờ sờ ở đó mà ông coi như ông đã chết rồi! Vì nghe những thằng tỵ nạn ca ngợi Việt Cộng, ông bác sĩ chỉ muốn bắn cho những thàng đó vài phát đạn,  nhưng nay đành bó tay thì ông tự xem ông như đã chết là vậy!
Tôi cũng mang tâm trạng như bác sĩ Trần văn Tính, chỉ muốn xử mấy đứa phản đồng đội mà đành bó tay!
Ông bà mình phải mất 1 ngàn năm đổ xương máu mới giành được quyền tự chủ. Việt Cộng mới thực sự đô hộ từ năm 1954 đến năm 2019, tổng cộng mới 65 năm, thế mà ông Hoàng Kiều chửi người Chống Cộng còn tiếp tục chống là ngu. Theo quan điểm của con buôn gặp thời như ông Hoàng Kiều thì đúng, nhưng người có lý tưởng tự do mà ngừng cuộc tranh đấu là có tội với lương tâm.
Vì đấu tranh cho Lý tưởng Tự Do, cho Công Bằng, cho Nhân Phẩm là muôn đời, bao lâu còn nhân loại trên trái đất là con tranh đấu. Chỉ có những đứa vô lại, bất lương mới hài lòng về một bọn cầm quyền đẩy đàn ông ra hải ngoại đi làm nô lệ lao động, đàn bà ra nước ngoài làm đĩ mà thôi! Khoe nhờ Việt Công mà trở thành tỷ phú, nên đồng bào gọi ông Hoàng Kiều là trọc phú thì rất phải.
Thời đại chúng ta đang sống là thời đại kim tiền.
Có đứa Công An Việt Cộng cạo trọc đầu (cũng nên gọi chúng là trọc phú, vào Chùa ê a vài ba câu kinh, câu kệ mà được tín hữu vào Chùa dâng tiền cúng dường thì ta gọi bọn đầu trọc đó là lũ “buôn Thần bán Thánh”.
Ông Hoàng Kiều trở thành tỷ phú nhờ bán huyết tương bào chế từ máu người thì ta gọi ông ấy là đứa “bán Máu buôn Xương” đâu có sai, phải không? Những thằng nịnh bợ kẻ “bán Máu buôn Xương” là những đứa không có sợi dây thần kinh biết xấu hổ, dù chúng là Chủ tịch Cộng Đồng, dù nó là triệu phú mấy lần.
Ở trong nước có nhà thơ Bùi văn Sạch làm bài thơ “Tiền Ơi!” khá dí dỏm, phản ảnh rất đúng thời đại ta đang sống. Tôi xin phép chép ra đây để độc giả thưởng thức:
TIỀN ƠI ! 

       Tiền là Tiên là Phật 
       là sức bật của lò xo
       là thước đo của lòng người
       là tiếng cười của tuổi trẻ
       là sức khỏe của tuổi già
       là cái đà danh vọng
       là cái lọng che thân
       là cán cân công lý
       tiền là hết ý 

Vì đồng tiền mà thằng đương kim Chủ tịch Tập thể Chiến Sĩ Nguyễn văn Ức phải xum xoe một cách hèn hạ, nhục nhã. Tôi mong Giáo sư Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh, một nhân vật văn võ toàn tài, cựu Tư Lệnh Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, cựu Chủ tịch Tập thể Chiến sĩ VNCH nên có đôi lời “hiểu thị” để những người cựu lính như tôi trong Quân Chủng bớt xấu hổ, dược không? Bởi vì tôi không muốn tô canh phải đổ đi vì những con sâu!

Bất đắc dĩ lắm, tôi mới phải lên tiếng vì cái vụ bẩn thỉu, ô nhục này. Chẳng lẽ mình cam phận làm con cừu trong đàn cừu này hay sao? Các bạn tự xưng là Chiến Sĩ, xin hãy sống khí phách như người Chiến Sĩ, đừng sống hèn như những thằng ăn cắp: “Đói cho sạch, rách cho thơm”. Đã đói đâu mà phải hạ mình để tung hô một anh chàng tỷ phú nhờ “Bán Máu buôn Xương” nói năng hùng hồn dõng dạc còn hơn dân Chợ Cầu Muối hoặc dân Chợ Cầu Ông Lãnh?

Trong chừng mực nào đó, tôi cám ơn ông Hoàng Kiều vì nếu những lời ngạo mạn, khinh bỉ của ông mà làm cho cái đám Chiến Sĩ tỉnh ngộ, chấm dứt trò hề kéo cờ lên, hạ cờ xuống, phủ cờ, xếp cờ để sống như một người có nhân cách, không phản bội những anh em đồng đội đã nằm xuống vì Lý Tưởng Tự Do.

Bằng Phong Đặng văn Âu, một người Lính có lòng tự trọng.
Telephone: 714 – 276 – 5600