QUỶ
ÁM LÀ CHUYỆN CÓ THẬT.
Bằng
Phong Đặng văn Âu.
Trong Kinh thánh có nói về Quỷ Ám (Exorcist). Hiện tượng Quỷ Ám
đã xảy ra trên đất nước Việt Nam mình. Người Việt Nam thông minh, mà bị họa
cộng sản là vì Quỷ Ám, nên những nhà trí thức không nhìn thấy cộng sản là tai
họa cho nòi giống. Trí thức là giai cấp được xã hội trọng vọng, kính nể. Vậy
trí thức là ai mà được xã hội kính nể? Trí thức là người có kiến thức rộng hơn
người ít học và có trách nhiệm giáo hóa quần chúng (khai dân trí). Bằng cấp là
thước đo kiến thức. Thông thường người Việt Nam mình coi người có bằng cấp to
là trí thức, nghĩ cũng đúng thôi! Bởi vì không ai coi anh nông phu cày sâu cuốc
bẫm, anh vá lốp xe đạp đầu đường, … là người trí thức cả! Tôi xin lần
lượt thuật lại một số mẩu chuyện mà tôi đã viết từ nhiều năm trước để chứng minh
nước Việt Nam mình mất không do lỗi của Tổng thống Ngô Đình Diệm, Tổng thống
Nguyễn văn Thiệu hay Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ. Họ chỉ là những nhà lãnh đạo có
“sứ mệnh” phải trả món nợ của đời trước. Tôi là người chiến sĩ được sống sót
sau một cuộc chiến kinh hoàng, sau cuộc mổ tim banh ngực thập tử nhất sinh là
do Ơn Trên trao cho “sứ mệnh” giải mã vì sao dân tộc Việt Nam ra nông nỗi này.
Nếu tôi có bị bọn vô giáo dục phỉ báng, hỗn hào thì cũng chẳng sao! Vì hầu hết
cả nước đều bị “Quỷ Ám” thì loài yêu tinh ma quái nổi lên là chuyện bình
thường! Tôi chỉ thi hành “sứ mệnh” của tôi, thây kệ tiếng vo ve của ruồi muỗi.
Khi đọc mẩu tin trên báo, tôi thấy bác sĩ Nguyễn Khắc Viện tuyên
bố “Vô sản không đáng sợ bằng vô học”. Từ Hoa Kỳ tôi gọi
điện thoại về Việt Nam, trao đổi với nhà trí thức Nguyễn Khắc Viện: “Thưa
anh, Cụ thân sinh của anh là vị quan chuyên lo ngành giáo dục, nổi tiếng thanh
liêm mà bị Việt Cộng đấu tố cho đến chết về tội hà hiếp dân. Tại sao anh là
người học rộng, có cha bị cộng sản giết mà anh theo cộng sản và sùng bái Hồ Chí
Minh như bậc Thánh?” Bác sĩ Viện đáp: “Tại vì anh ngây thơ.
Nếu chú lớn lên vào thời của anh, chú cũng theo cộng sản do lòng khao khát Độc
lập, Tự do quá lớn: Chỉ muốn đánh đuổi thằng Tây ra khỏi nước”. Tôi
cãi: “Không! Anh không ngây thơ!” Hai anh em cứ cãi qua
cãi lại một hồi, bác sĩ Viện vẫn giữ lập trường “Anh ngây thơ!” Bực
quá, tôi mới nói: “Không! Anh không ngây thơ! Anh ngu! Vì Hồ Chí Minh
chủ trương “Vô gia đình – Vô Tổ quốc – Vô tôn giáo” mà nếu đánh thắng giặc Pháp
xong, thì đất nước mất sạch, còn gì nữa để mà phụng sự?”. Tôi dùng câu nói
của bố tôi với bác sĩ Lê Đình Thám về cái chủ nghĩa “Tam Vô”, khi bác sĩ Thám
rủ rê bố tôi đi theo cộng sản.
Tôi gửi bài tường thuật cuộc nói chuyện giữa bác sĩ Viện và tôi
lên trang mạng Đàn Chim Việt, Dân Làm Báo. Có độc giả chửi tôi nổ. “Một tên phi công quèn (!), sức mấy mà được
nói chuyện với một người danh tiếng như bác sĩ Viện?” Còn ông nhà báo Việt
Cộng Bùi Tín cho rằng tôi nói với bậc trưởng thượng như thế là hỗn. Tôi cho họ
biết bác sĩ Nguyễn Khắc Viện là anh ruột bà chị dâu của tôi. Trò chuyện, trao
đổi vấn đề Đất Nước trong họ hàng là chuyện bình thường, chứ chẳng có gì ghê
gớm mà phải nổ? Trả lời Bùi Tín, tôi viết: “Tôi không hỗn với bậc
trưởng thượng. Tôi nói Sự Thật”. Tôi đã viết một bài hồi âm Bùi Tín
với lời lẽ lịch sự và lập luận rất vững chắc mà Bùi Tín không thể cãi. Rút cục,
Bùi Tín xin giảng hòa, cầu thân.
Tôi nghĩ rằng người Việt Nam bị nô lệ lâu dài, nên trong óc
người mình mắc phải căn bệnh sùng bái các vị khoa bảng một cách quá đáng. Tôi
xin hỏi: “Đinh Bộ Lĩnh xuất thân là chú bé chăn trâu, có bằng cấp gì mà
dẹp được loạn 12 Sứ Quân để lập lên nhà Đinh? Nguyễn Huệ xuất thân trường Quân
sự nào mà đánh giặc không thua trận nào? Tại sao tôi không thể bàn chuyện Quốc
Sự để đóng góp trí tuệ của mình cho đại cuộc?”
Bây giờ hãy nói chuyện về bằng cấp của một phi công quèn (!).
Nhiều thanh niên nạp đơn gia nhập Quân Đội để được huấn luyện trở thành sĩ
quan, giống như các bạn sau khi đỗ Tú Tài II ghi tên vào Đại Học. Thay vì tiếp
tục hoc, tôi tình nguyện gia nhập Không Quân, ngành phi hành. Trước hết học địa
huấn gồm các môn: Cơ khí (mechanics) để hiểu sự vận hành máy móc của phi cơ,
Khí tượng (meteorology) để quan sát loại mây mà tiên đoán thời tiết, Không hành
(navigation) để bay tới mục tiêu mà không bị lạc, Khí Động học (aerodynamics)
để hiểu sự vận động của không khí tương tác với phi cơ, Tâm lý học (psychology)
để tinh thần không hoảng loạn, nếu gặp trường hợp khẩn cấp (emergency). Sau khi
thi đậu cuộc trắc nghiệm các môn học vừa nêu, sinh viên chuyển qua học bay như:
cất cánh, đáp và những động tác nhào lộn (acrobats) ở cao độ cao (high
altitude), cao đột thấp (low altitude) đều an toàn. Khi người thầy nhận thấy
học trò của mình đã vững vàng bay một mình (Solo), mới gửi học trò đến vị thầy
định chuẩn (standard evaluation) từng trải kinh nghiệm bay để “check out” những
động tác của thí sinh trên không trung đủ bảo đảm sự an ninh phi hành (flight
safety), thì mới cho đậu. Không phải những sinh viên được Không Quân gửi sang
Hoa Kỳ học bay, mà tất cả đều trở thành phi công. Còn có một số thí sinh khác
bị loại. Bác sĩ học chuyên môn về cơ thể học, bệnh lý học. Phi công học chuyên
môn các môn như tôi vừa kể trên. Vậy nghề phi công đâu kém gì nghề bác sĩ?
Ra trường, về trình diện Bộ Tư Lệnh để được chỉ định phục vụ
ngành Khu trục hay Vận tải. Mặc dầu đã có bằng, có cánh bay, phi công còn được
mấy ông thầy trong đơn vị dạy để xác định hành quân. Ngành Khu trục phải học từ
phi tuần viên, phi tuần phó, phi tuần trưởng hướng dẫn hợp đoàn từ 2 chiếc đến
4 chiếc, 16 chiếc. Sau khi già dặn kinh nghiệm, người phi công giỏi được tuyển
chọn học làm thầy (huấn luyện viên = moniteur), rồi đến học làm thầy dạy thầy
(moniteur des moniteurs). Bên Vận tải cũng thế, phi công phải học làm hoa tiêu
phụ, hoa tiêu chánh, trưởng phi cơ. Sau khi dày kinh nghiệm, được đánh giá cao
thì phi công mới được chọn học làm thầy, rồi thầy của thầy. Thời gian từ khi đỗ
mảnh bằng phi công chặp chững bay đến khi làm thầy dạy phi công khác làm thầy
cũng rất dài và cam go như học lấy bằng Tiến sĩ. Ngoài học vấn căn bản ra, một
thanh niên nạp đơn gia nhập Không Quân để học nghề phi công đều phải có sức
khỏe tốt toàn diện về tai, mắt, tim, phổi, nội tạng, phản xạ và chiều cao tối
thiểu. Tôi có bạn học cùng trường rất muốn học ngành phi công, nhưng thiếu
những điều kiện nêu trên, nên đành học Y khoa để làm ông bác sĩ. Nghề phi công
chỉ sơ sẩy một chút là toi mạng mình. Còn Tiến sĩ được quần chúng trọng vọng
như Giáo sư Trần Đức Thảo mà sai lầm, thì chết cả dân tộc!
Tôi kể sơ lược về học trình của phi công không phải để khoe mẽ
bản thân, nhưng để nói với các bạn đồng nghiệp phi công rằng chúng ta không có
gì phải mặc cảm đối với ông bác sĩ, luật sĩ, tiến sĩ. Chẳng qua miệt mài trong
chiến tranh, chúng ta không có thời giờ để nghiên cứu lĩnh vực chính trị mà
thôi. Thiếu gì ông đại trí thức, bằng cấp to đùng mà hành động, tuyên bố, viết
lách rất ngu. Sở dĩ các Đại Học Sĩ được xã hội trọng vọng mà trở nên ngu, là vì
họ bị Quỷ Ám. Vì bị Quỷ Ám, nên tới cuối đời mới thấy mình ngu, hối hận ăn năn
chẳng còn kịp, bởi vì tay đã trót nhúng chàm. Do đó, các vị trí thức tên tuổi
chạy theo cộng sản tiếp tục ngu, là do Quỷ Ám!
Nếu không có hiện tượng “Quỷ Ám”, tôi sẽ không bao giờ tự hỏi
tại sao đất nước mình ra nông nỗi này. Tôi nghĩ đến luật Nhân Quả “đời
cha ăn mặn, đời con khát nước”. Có lẽ những người Chàm vô tội đã bị Vua
Chúa triều Nguyễn sát hại, nên trước khi bị chém đầu, họ đã nguyền rủa:
LỜI NGUYỀN RỦA CỦA DÂN CHÀM.
·
Ta sẽ
làm cho những nhà thông thái nhất của các ngươi trở nên ngu si, đần độn, cúi rạp
mình thờ một Tôn giáo của Quỷ Sứ Ma Vương. Đệ tử của chúng sẽ đi rao giảng tín
điều của Quỷ. Kẻ nào không tin, chúng sẽ chôn sống hoặc chặt ra làm nhiều khúc.
Ta sẽ làm cho cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái các ngươi đấu tố lẫn nhau, rồi
giết hại lẫn nhau một cách tàn khốc. Các ngươi sẽ đi xin khí giới của nước
ngoài về giết hại lẫn nhau. Thế giới Tự do sẽ đứng về phía bọn xâm lăng và kết
tội phía tự vệ. Các ngươi sẽ thù hận nhau, đố kỵ nhau, phản bội nhau, vu khống,
chụp mũ, bôi nhọ nhau để cho nhân loại khinh bỉ một dân tộc luôn luôn tự hào về
một nòi giống có bốn ngàn năm Văn Hiến. Rồi các ngươi sẽ bị tống giam vào các
trại tập trung để cho những đứa con nít hành hạ!
·
Ta sẽ
làm cho Dân tộc Việt Nam các ngươi phải thờ lạy một kẻ thù vô cùng độc ác làm
Cha Già. Lăng mộ của tên Cha Già đó sẽ là hòn đá tảng khiến cho Dân Tộc các
ngươi không thể ngóc đầu dậy được. Còn các Chùa sẽ rước tượng của tên đó vào ngồi
ngang hàng với Phật. Sư sãi đều là Công An, Mật Vụ trá hình.
·
Ta sẽ
làm cho các bậc anh hùng, ái quốc của các ngươi bị chà đạp và phải chết một
cách nhục nhã, những đứa bán nước, phản dân sẽ được thờ lạy, tôn vinh.
·
Ta sẽ
làm cho mảnh đất xinh đẹp của các ngươi biến thành địa ngục, dân các ngươi phải
liều mình ùa ra biển cho bão táp dập vùi hay xuyên rừng sâu cho thú dữ xé xác.
·
Dù đã
thoát ra khỏi ngục tù Việt Cộng, đến được Đất Nước tự do, các người vẫn còn bị
bọn thảo khấu hăm dọa mạng sống hay bị bọn thảo khấu mạ lỵ, mà không dám chống
lại. Các người sẽ phải lãnh nghiệp chướng này cho tới khi trả hết nghiệp.
·
Nếu các
ngươi không chịu tu tâm, sửa tánh, thế nào nòi giống của các ngươi sẽ bị hủy diệt,
giống như tô tiên các ngươi đã hủy diệt nòi giống của ta.
1/ Thử hỏi ai có
thể giải thích được sự kiện nhà văn Nhất Linh dính líu đến cuộc đảo chánh năm
1960 do hai viên sĩ quan Tình Báo là Vương văn Đông, Trần Đình Lan làm tay sai
Thực dân Pháp? Cụ Nhất Linh Nguyễn Tường Tam là một nhà cách mạng Văn hóa dạy
cho dân từ bỏ thói “Lý Toét Xã Xệ” và những hủ tục “Tiết Hạnh Khả Phong” bằng
những cuốn tiểu thuyết luận đề, từng làm Bộ trưởng Ngoại giao trong Chính phủ
Liên Hiệp của Hồ Chí Minh, rồi từ chức vì nhìn rõ chân tướng Việt Cộng. Cụ Nhất
Linh được hai đảng Đại Việt và Quốc Dân Đảng kết hợp bầu làm thủ lãnh. Vậy, Cụ
Nhất Linh đâu phải chỉ là nhà văn bình thường, không hiểu chính trị? Tại
sao Cụ không ra tòa phủ nhận Cụ hợp tác với tay sai Thực dân Pháp để đảo chánh
Tổng thống Ngô Đình Diệm? Tại sao Cụ không thấy cuộc tranh đấu của bọn Trí
Quang là do Việt Cộng đứng đằng sau giật dây? Tại sao Cụ không thấy cái việc
ông sư Thích Quảng Đức tự thiêu là do tay sai Việt Cộng đem đi nướng? Tại sao
Cụ từ chối ra tòa để đối chất với đàn em, mà lại tự tử với bức thư tuyệt mệnh
đầy kiêu căng, ngạo mạn “Đời ta chỉ có lịch sử phán xét”? Có lẽ Cụ
bị “Quỷ Ám”, thay vì đem tài năng giúp Tổng thống Ngô Đình Diệm diệt trừ Cộng
sản, Cụ Nhất Linh lại theo bọn phản loạn?
2/ Thử hỏi ai có
thể giải thích được hành vi xuống tóc của Ngoại trưởng Vũ văn Mẫu, có bằng Thạc
sĩ, Tiến sĩ Luật mà đi hưởng ứng cái gọi là đấu tranh Phật giáo của Trí Quang?
Nếu Tổng thống Ngô Đình Diệm thực sự đàn áp Phật giáo, tại sao Vũ văn Mẫu không
từ chức để phản đối, mà phải đợi tới khi Trí Quang xách động quần chúng, rồi Vũ
văn Mẫu bày trò xuống tóc? Là một người từng làm Bộ trưởng Ngoại giao, tại sao
Vũ văn Mẫu ngu đến độ có thể hòa hợp hòa giải với bọn Mặt trận Dân tộc Giải
phóng Miền Nam, tay sai của bọn cộng sản ở Miền Bắc, cho tới Tháng 4 năm 1975?
Trí thức trong ngành Giáo dục ở đâu mà một con người phản phúc, vô nhân cách
như Tiến sĩ Vũ văn Mẫu vẫn được đi dạy để đào tạo sinh viên? Tại một con người
phản phúc như Vũ văn Mẫu được bầu làm Thượng Nghị Sĩ lãnh lương từ ngân khố
Quốc gia? Tại sao Tướng Trần văn Đôn, Tôn Thất Đính phản bội cũng được bầu làm
Thượng Nghị Sĩ?
3/ Thử hỏi tại sao đa
số Bộ trưởng trong Chính phủ Ngô Đình Diệm và đa số Tướng lĩnh trong Quân Đội
Việt Nam Cộng Hòa là Phật giáo mà chẳng có một ông Bộ trưởng nào, ông Tướng nào
có tín ngưỡng Phật giáo lên tiếng chống lại sự cáo buộc của Trí Quang là chụp
mũ láo, là vu khống? Vậy có phải bị “Quỷ Ám” mà trí thức, Tướng lĩnh trở
nên vừa ngu, vừa hèn không?
4/ Thử hỏi tại
sao Tổng thống Ngô Đình Diệm từ chối lời đề nghị của Thiếu tá Nguyễn Hữu Duệ
mang quân của Liên Minh Phòng vệ Phủ Tổng thống để tới Bộ Tổng Tham mưu bắt
nhốt các ông Tướng phản loạn làm cuộc đảo chánh để ba anh em đều bị giết? Nếu
không bị “Quỷ Ám”, chắc chắn Tổng thống Diệm đã nghe theo lời Thiếu tá Duệ để
mang quân lính Phòng vệ Phủ Tổng thống bắt trọn bọn Tướng lĩnh phản loạn thì
nền Cộng Hòa đâu có sập, phải không?
5/ Thử hỏi dân Việt
Nam có 80% là tín đồ Phật giáo, tại sao chẳng có ông Hòa thượng, Thượng tọa
hoặc cư sĩ trí thức Phật giáo nào thấy Trí Quang vẫn tiếp tục xách động quần
chúng, gây bất ổn chính trị là tiếp tay cho cộng sản? Tại sao có những nhà trí
thức danh tiếng ca tụng Ngài Quảng Đức hy sinh vì Đạo Pháp, mà không thấy Ngài
bị bọn gian nhân cấu kết nhau mang Ngài đi nướng vì mục đích chính trị? Tại sao
khi Cụ Phan Khắc Sửu tín đồ Cao Đài làm Quốc trưởng, bác sĩ Phan Huy Quát tín
đồ Phật giáo làm Thủ tướng, thì Cần Lao Công giáo đâu còn cầm quyền nữa mà Trí
Quang vẫn tiếp tục xách động quần chúng gây bạo loạn? Vậy có phải Phật Giáo đã
bị “Quỷ Ám”, nên các đệ tử mới không thấy cuộc đấu tranh của Trí Quang làm mất
nước?
6/ Thử hỏi tại
sao Tướng Nguyễn Cao Kỳ đã được Quân Đội đề cử tranh chức Tổng thống năm 1967,
lại nhường cho Tướng Nguyễn văn Thiệu (một người phản bội Tổng thống Diệm, phản
đảng Đại Việt) và chấp nhận làm Phó cho Tướng Thiệu, mặc dầu Giám đốc CIA ở
Việt Nam là William Colby vào tận căn cứ Tân Sơn Nhất thuyết phục thay đổi
quyết định, mà Tướng Nguyễn Cao Kỳ không chịu nghe? Tại sao Chủ tịch Quốc Hội
Phan Khắc Sửu tuyên bố sẽ không bỏ phiếu chấp thuận Tướng Nguyễn văn Thiệu làm
Tổng thống và buộc Thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ tổ chức lại cuộc bầu cử, mà Tướng Kỳ
cũng không chịu tuân theo yêu cầu của Cụ Chủ tịch Quốc Hội Phan Khắc Sửu? (Ông
Nguyễn Trọng Nho là Dân biểu thời bấy giờ, hiện đang sống tại Orange County
biết rõ sự kiện này). Vậy, có phải Tướng Nguyễn Cao Kỳ cũng bị quỷ ám thì mới
không nghe lời yêu cầu của William Colby, của Cụ Phan Khắc Sửu, nên mới bị Tổng
thống Nguyễn văn Thiệu loại khỏi sân khấu chính trị năm 1971 và dùng Cụ Trần
văn Hương đứng Phó? Tìm hiểu lịch sử, tôi chưa thấy ai được quần thần phong
Vương mà từ chối như ông Kỳ. Nhiều khi anh em cùng cha, cùng mẹ còn giết nhau
để soán đoạt ngôi vua.
7/ Thử hỏi tại sao
Lưỡng Viện Quốc hội Việt Nam Cộng Hòa không đòi Hành Pháp đưa ra ánh sáng về vụ
buôn lậu mệnh danh “Còi Hụ Long An” xảy ra năm 1974, làm xôn xao dư luận? Tôi
hỏi anh Trần Việt Sơn – anh ruột của bác sĩ Trần Ngọc Ninh – là một nhà bình luận
thời cuộc trên báo Chính Luận rất có uy tín với độc giả, để xem anh có thấy
triệu chứng im lìm của Thượng Hạ Viện sẽ là lý do chính chính đáng, khiến cho
Hoa Kỳ bỏ rơi Miền Nam cho Việt Cộng? Ký giả Trần Việt Sơn quả quyết rằng Hoa
Kỳ không thể nào bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa. Có phải vì tin lời người anh, mà bác
sĩ Trần Ngọc Ninh từng làm Phó Thủ tướng đặc trách Văn Hóa vẫn ở lại phục vụ
bọn Việt Cộng, rồi cuối cùng cũng phải chạy làng?
8/ Tổng thống Nguyễn
văn Thiệu cũng bị quỷ ám! Là vị Tổng Tư Lệnh Quân Đội gốc Tướng lĩnh, Tổng
thống Thiệu phải thấy dùng đường số 7 đã không sử dụng từ lâu để rút quân từ
Vùng II về Nha trang là thất sách. Tổng thống Thiệu ra lệnh cho Trung tướng Ngô
Quang Trưởng – Tư lệnh Vùng I – một cách bất nhất: “khi tử thủ, khi di tản” đã
khiến cho Trung tướng Ngô Quang Trưởng chẳng biết quyết định như thế nào. Tổng
thống Thiệu nổi danh vì câu nói lịch sử: “Đừng bao giờ nghe những gì
cộng sản nói, hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm”. Nhưng tại sao ngày hôm
trước ông lên đài TV tuyên bố ông sẽ trở về Quân Đội để chiến đấu cùng anh em,
thì ngày hôm sau ông và Thủ tướng Trần Thiện Khiêm lẻn đi trong đêm, ra phi
trường dọt mất? Câu nói đáng giá của Tổng thống Thiệu trở thành vô nghĩa! Phàm
làm Tướng da ngựa bọc thây để “lưu danh thiên cổ”, Tổng thống Thiệu thừa biết
điều đó, tại sao ông chấp nhận “lưu xú vạn niên”? Nghĩ cho cùng, tôi thương tội
cho Tổng thống Nguyễn văn Thiệu quá sức! Tại vì ông phải thi hành “sứ mệnh” mà
lời nguyền rủa của những oan hồn người Chàm đã trao vào tay ông!
9 / Tại sao Phó Đề đốc
Hải Quân phát động phong trào Kháng Chiến giải phóng Việt Nam bằng cuộc Cách
mạng Bạo lực một cách phi nguyên tắc mà tôi can ngăn, ông không chịu nghe? Chỉ
vì bị “Quỷ Ám” thì ông Hoàng Cơ Minh mới mặc bồ đồ bà ba đen, quấn khăn rằn,
mang dép “Bình Trị Thiên” và để chòm râu dê giống Hồ Chí Minh – kẻ thù không
đội trời chung – để giải phóng Việt Nam thoát khỏi họa Cộng sản! Tệ hại hơn nữa
là trong Mặt Trận có ông Trung tá Y sĩ Nhảy Dù Trần Đức Tường, ông Tham vụ
Ngoại giao Nguyễn Bích Mạc, ông Tiến sĩ Hóa học Hoàng Cơ Định, Cụ Phạm Ngọc Lũy
Thuyền trưởng Tàu Trường Xuân và nhiều nhân vật “trí thức” nổi cộm khác, mà
chẳng có ông nào mở lời khuyên lãnh tụ đừng làm trò hề giễu dở vì bắt chước cách
ăn mặc của tên tội đồ Hồ Chí Minh? Nếu có ai ở ngoài Mặt Trận phê bình thì Mặt
Trận cho đàn em bôi nhọ, khủng bố, dọa giết, chứ chẳng chịu nhìn nhận sai lầm
để sửa sai. Tại sao sau khi Mặt Trận tan rã, ông Hoàng Cơ Minh không công khai
trình bày với đồng bào không thể dùng đất Thái Lan làm đầu cầu để xâm nhập Việt
Nam, vì Thái Lan đã ký hiệp thương với Việt Cộng? Tại sao ông Minh không biết
nói với đồng bào số tiền do đồng bào đã đóng góp cho Kháng Chiến, sẽ dùng để
xây dựng một Cộng Đồng vững mạnh nhằm bảo vệ phòng tuyến cuối cùng của Việt Nam
Cộng Hòa ở Hải ngoại? Tại sao ông Minh dẫn theo một đám chiến sĩ nhiệt huyết để
họ phải chết theo ông trên đường Đông Tiến? Tại sao tất cả Tướng lĩnh tỵ nạn,
các lãnh tụ đảng phái không lên tiếng việc Hoàng Cơ Định và băng đảng giấu nhẹm
chuyện ông Minh đã chết trên đất Thái Lan từ năm 1987 mà cón tiếp tục lừa đảo
đồng bào?
Tại sao Đại tá Không
Quân Vũ Thượng Văn cùng khóa Phi Công với Giáo sư Nguyễn Xuân Vinh ở trường bay
“Salon de Provence” bên Pháp, được anh em trong Quân Chủng đánh giá cao về kiến
thức mà không thấy trò Kháng Chiến bịp để kéo theo những anh em KQ khác gia
nhập đảng cướp Hoàng Cơ Minh làm tan nát Cộng Đồng? Chẳng qua ông Đại tá KQ bị
“Quỷ Ám” thì mới nhận chức Xứ Bộ trưởng Xứ Bộ 109, “lãnh đạo” ba Tiểu Bang
Texas, Oklahoma, Arkansas, để mỗi cuối tuần lái xe đi huấn luyện cán bộ? Vốn
coi tôi như một thằng đàn em thân thiết, nhưng khi tôi chứng minh cho ông thấy
sự kết hợp giữa Tướng Minh và Đại tá Phạm văn Liễu sẽ tan rã, vì đó là cuộc kết
hợp phi nghĩa của gian nhân hiệp đảng, mà ông không tin? Tôi cũng chứng minh
cho Đại tá Phạm văn Liễu thấy Mặt Trận của ông Tướng Minh rầm rộ bao nhiêu, thì
sẽ hứng lấy sự khinh bỉ của quần chúng bấy nhiêu, khi chiếc mặt nạ lừa bịp rơi
xuống! Cả hai ông Đại tá đều giận “thằng em” tới độ không nhìn mặt! Tôi đâu có tài
cán gì hơn mấy ông? Chẳng qua tôi thấy được việc làm của Tướng Hoàng Cơ Minh đã
phi nguyên tắc đấu tranh, lại đi vào đường bá đạo thì trước sau gì cũng bị “bể
mánh” mà thôi! Đại tá Phạm văn Liễu đã mất, nhưng Đại tá Vũ Thượng Văn hãy còn
sống ở Austin, Texas. Nếu tôi nói sai, Đại tá Văn cứ lên tiếng! Có lẽ ngày nay
Đại tá Vũ Thượng Văn đang gặm nhấm nỗi buồn vì đánh giá thấp “thằng đàn em”
không đủ tầm trí tuệ để can ngăn mình? Vì Đại tá Vũ Thượng Văn gia nhập Mặt
Trận, nên Trung tá Phạm Hữu Thế, Đàm Thượng Vũ và nhiều anh em KQ khác đi theo!
10/ Năm 2003 khi nghe
tin mấy ông Tướng ở San Jose bàn tính nhau để đưa Giáo sư Toàn Phong Nguyễn
Xuân Vinh – Cựu Tư lệnh Không Quân Việt Nam Cộng – ra làm Chủ tịch Tập thể, tôi
gọi điện thoại khuyên ông đừng nhận lời. Vốn thân tình với ông Cựu Tư Lệnh, vì
ông từng cộng tác với báo Lý Tưởng do tôi phụ trách, tôi biết ông không
phải là nhà hoạt động chính trị (political activist) để hiểu Việt Tân có ý
đồ lợi dụng danh tiếng của ông nhằm gộp tất các Hội Cựu Quân Nhân vào một tổ
chức Tập Thể, với mục đích dùng Tập thể Chiến sĩ làm Ngoại vi, giống như Việt
Cộng lập ra cái gọi là Mặt Trận Tổ Quốc. Là một nhà văn từng đoạt giải Văn
Chương qua cuốn “Đời Phi Công”, một Cựu Tư Lệnh Không Quân, một Giáo sư Tiến sĩ
dạy Đại Học Hoa Kỳ, danh vọng của ông ăn trùm thiên hạ. Tại sao ông Cựu Tư Lệnh
không nghe lời cảnh báo của tôi để thân bại danh liệt? Chỉ vì bị “Quỷ Ám” thì
ông Cựu Tư Lệnh mới ham cái chức Chủ tịch trời ơi đất hỡi do mấy ông “trí thức
nửa mùa” đến năn nỉ, mời mọc; chứ một ông Tiến sĩ Toán thì ai dám bảo ông ngu
cho được? Làm Chủ tịch Tập thể Chiến sĩ chí ít ông cũng phải thực hiện một tờ
báo làm tiếng nói chính thức của Cựu Quân Nhân nhằm ngăn chặn mưu toan xâm nhập
của Việt Cộng bằng cái trò Về Nguồn, Giao Điểm, Hợp Lưu với ý đồ thực hiện Nghị
Quyết 36. Tại sao Giáo sư Vinh từ chối không làm tờ báo, trong khi có sẵn những
anh em xuất thân từ Trường Chiến Tranh Chính trị có kinh nghiệm chống Cộng đầy
mình? Tôi rất buồn và xấu hổ khi đọc những bài viết của những thành viên trong
Tập thể Chiến sĩ bất mãn, tố giác ông Chu tịch về cái tội tự động phong bà
Phiến Đan làm Phụ tá Chủ tịch mà không thông qua Ban Chấp Hành là lạm quyền.
Phải chi họ mở cuộc họp Nội bộ xây dựng lẫn nhau, thay vì dùng lời lẽ quá ư
nặng nề đối với lãnh tụ của mình trên Diễn đàn, thì chẳng khác gì gà nhà bôi
mặt đá nhau?
11/ “Nhân Dân nào,
Chính Quyền đó!” Có lẽ do lời nguyền rủa của oan hồn dân Chàm đã khiến cho
các Tướng lĩnh và Tập thể Chiến sĩ im lìm trước việc anh em nhà Hoàng Cơ
Minh làm Kháng Chiến lừa bịp là một sự nhục nhã ghê gớm chung cho người tỵ nạn
cộng sản trước mắt kẻ thù? Có lẽ bị “Quỷ Ám” nên mấy ông Tướng đã đẩy một Cựu
Tư Lệnh KQ mang tiếng đào ngũ đứng ra lãnh đạo các chiến sĩ từng đổ máu ngoài
chiến trường. Các anh chiến sĩ gan dạ một thời chấp nhận ông Nguyễn Xuân Vinh
làm lãnh tụ, cũng là một phần lỗi của các anh! Ông vua Phiếm luận Sức Mấy
Đinh Từ Thức chế giễu Tập thể Chiến sĩ hoạt động giống như một Đại
đội Chung Sự, chỉ lo việc “kéo cờ lên, hạ cờ xuống, phủ cờ, xếp cờ
và đăng báo phân ưu” mà đường lối lãnh đạo của
ông Chủ tịch vẫn như nguyên? Tại sao không có anh Chiến sĩ nào trong Tập Thể
không cảm thấy nhục vì “luận điệu xuyên tạc” của nhà báo Sức Mấy để đòi hỏi ông
Chủ tịch làm một cái gì khác hơn Đại Đội Chung Sự? Thế thì cất giọng hát
bài “Mẹ Việt Nam ơi! Chúng con hãy còn đây?” để làm gì cho
thêm nhục? Xưa kia các anh chiến đấu dũng cảm, oai hùng biết mấy, mà ngày nay
các anh chỉ đấu đá lẫn nhau, để mặc cho Cộng Đồng bị bọn đầu trâu mặt ngựa tha
hồ thao túng mà đành bó tay? Tôi nghĩ vì bị lời nguyền rủa của những oan hồn
dân tộc Chàm, mà Đất Nước ra nông nỗi này phải không?
12/ Năm 1967, Tướng
Nguyễn Cao Kỳ đã một lần bị quỷ ám, nên từ chối yêu cầu của William Colby và
Chủ tịch Quốc hội Phan Khắc Sửu đòi hỏi phải tổ chức bầu cử trở lại, vì Quốc
Hội không chấp nhận Tướng Nguyễn văn Thiệu làm Tổng thống. Nhưng Tướng Kỳ muốn
tỏ ra mình là “quân tử Tàu”, nhất định không thay đổi ý định. Ông tin tưởng
Tướng Nguyễn văn Thiệu là quân nhân, không đời nào lật lọng như bọn chính trị gia
xôi thịt, hất cẳng mình ra khỏi chính trường năm 1971. Năm 1975, nếu Tổng thống
Trần văn Hương chấp nhận giao chức Tổng Tham Mưu trưởng theo yêu cầu của Tướng
Kỳ để ông có chính danh điều động Quân Đội, sau khi Tướng Cao văn Viên đã bay
sang Thái Lan, tôi tin rằng Tướng Kỳ sẽ đánh tới cùng cho đến chết. Bằng cớ tới
trưa ngày 29 tháng Tư, ông Kỳ vẫn bay hướng dẫn cho phi tuần Khu trục của Đại
Úy Đức đánh vào những vị trí hỏa tiễn phóng vào căn cứ Tân Sơn Nhất, dù Tướng
Kỳ lúc bấy giờ chẳng còn chức vụ gì nữa để thi hành nhiệm vụ. Giá như ông Kỳ hy
sinh vào ngày ấy, ông sẽ được tôn vinh như các ông Tướng đã tuẫn tiết.
Năm 2003, Tướng Nguyễn
Cao Kỳ bị quỷ ám một lần nữa. Đó là ông nghe lời yêu cầu của sứ giả của Tổng
thống Bush Con đề nghị ông về Việt Nam để thuyết phục bọn cầm quyền Việt Cộng
chấm dứt trò đi dây giữa Mỹ và Trung Cộng, hãy thành thực bắt tay với Mỹ. Tướng
Kỳ nhờ tôi đưa đi gặp bốn nhân vật thân tín của ông để thăm dò ý kiến, gồm có
Đại sứ Bùi Diễm, Trung tướng Ngô Quang Trưởng, Giáo sư Nguyễn Ngọc Linh và Đại
tá Không Quân Vũ Đức Vinh, người được Thủ tướng Kỳ cử làm Tổng Cục trưởng Vô
Tuyến Truyền Thanh. Tất cả bốn vị thân tín đó đều khuyến khích Tướng Kỳ nên thi
hành “Mission Impossible”. Vì ở vị thế em út, tôi đóng vai “dựa cột” đứng nghe.
Nhưng trên đường về khách sạn, tôi nói: “Ông sẽ bị bọn Việt Tân vận
động đồng bào bôi nhọ ông về nước đầu hàng Việt Cộng. Tại vì ông đã từng mạt
sát cái Mặt Trận của anh em nhà Hoàng Cơ Minh trong buổi Đại Hội Không Quân ở
Houston, sau cái chết của Thiếu tá Phạm Đăng Cường, thì ngày nay ông về nước là
cơ hội bằng vàng cho chúng nó mạt sát ông để trả thù”. Nếu Tướng Kỳ
về nước hòa giải hòa hợp với Việt Cộng, tôi cũng chống. Tôi hỏi nhà báo như Vũ
Ánh tại sao không phỏng vấn Tướng Kỳ để biết thực hư, mà lại dùng bút hiệu Vũ
Huy Thục đăng những bài chửi Tướng Kỳ “trở cờ, đâm sau lưng chiến sĩ” trên tờ
Người Việt? Điều đáng buồn là bốn ông tai to mặt lớn mà Tướng Kỳ đã cho chức vụ
khi ông làm Thủ tướng và vẫn coi họ là bạn tâm phúc sau năm 1975, đồng ý với
Tướng Kỳ thi hành “Mission Impossible”, nhưng đã im lặng trước những đòn tấn
công ông hết sức bỉ ổi và bẩn thịu. Tôi đã mạnh dạn nói thẳng với Tướng Kỳ
trước mặt nhiều anh em Không Quân, rằng Tướng Kỳ không nên về nước, dù cho ông
thuyết phục được bọn cầm quyền Việt Cộng thành thực bắt tay với Hoa Kỳ, họ vẫn
chửi! Ông không thấy Chúa, Phật chúng cũng chửi hay sao? Ông tưởng ông là
“Buddha Child” mà có thể cứu được Việt Nam à?
Tôi sẽ tường thuật
nhiều cuộc tranh luận gay go giữa Tướng Kỳ và tôi về vấn đề này vào một dịp
khác.
12/ Bản thân tôi cũng
bị “Quỷ Ám” vì biết mình đang sống trong thời đại luân thường đảo ngược. “Người
yêu nước, thực thà bị chà đạp; đứa phản bội, lưu manh, bất lương thì được tôn
vinh” nhưng tôi vẫn dại dột lao đầu vào chốn gió tanh mưa máu. Phải chi cứ lo
làm ăn, sắm nhà cao cửa rộng, xe đẹp, cuối đời đi du lịch như bao anh chiến sĩ
khác, thì sung sướng biết là chừng nào? Chẳng qua bị ông Trời trao cho “sứ
mệnh” phải nói lên Sự Thật, nên bị ma vương, quỷ sứ căm thù là phải chịu thôi.
Đâu cần phải được ăn “cái giải” gì tôi một mình đứng ra bảo vệ bạn bè, một khi
tôi đã dùng câu “Không Bỏ Anh Em, Không Bỏ Bạn Bè” làm phương
châm khi nhận trách nhiệm làm tờ báo Lý Tưởng?
*
* *
Việt Nam bị “Quỷ Ám” là chuyện có thật. Xin viết thêm một sự
kiện. Học giả Nguyễn Hiến Lê xuất bản hơn 40 đầu sách, dịch nhiều tác phẩm
ngoại văn Đông Tây kim cổ, thế mà ông từng ao ước Việt Cộng mong Việt Cộng mau
chóng thôn tính Miền Nam để cho tình trạng tham nhũng chấm dứt. Nhưng sau khi
nếm mùi Việt Cộng mấy tháng thì ông mới ngã ngửa mình lầm.
Tôi nhận định: Đảng Việt Cộng làm nhục cả dân tộc trước con mắt
thế giới vì dân Việt bị Quỷ Ám. Bài thơ “Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh?”
của cô giáo Trần thị Lam và bài văn xuôi “Người Việt Nam Hèn Hạ” của nữ doanh
nhân trẻ tuổi trong nước tên là Hân Phan mà người Việt không cảm thấy nhục nhã,
vẫn “vô tư như người Hà Nội” thì nòi giống Việt Nam sẽ bị Trung Cộng đồng hóa
bằng kỹ thuật tinh vi gấp triệu lần tổ tiên của họ đã cố gắng làm mà không làm
được.
“Hồn Thiêng Sông Núi” đã đội nón ra đi vì một xã hội bại hoại từ
trong lẫn ngoài nước:
· Trong nước thì bị bọn
cầm quyền độc tài, ngu dốt, trót làm tay sai cho Trung Cộng. Giả thiết rằng
Nguyễn Phú Trọng thực tâm muốn xuống lưng cọp cũng không thể được, vì đã bị
Trung Cộng dí súng vào đầu từ thời Hồ Chí Minh còn sống. Cho nên bốn cô tiếp
viên Hàng Không mang hơn 11 ki-lô ma túy từ Pháp về Saigon để đầu độc nhân dân,
vẫn được trả tự do. Nhưng có ai nói lên sự bất công xã hội, bênh vực đồng bào
bị cướp nhà cướp đất, liền bị Công An mang vào đồn đánh sặc máu mồm, vì tội nói
xấu chế độ.
· Ở Hải ngoại, chẳng có
Chính quyền nào áp bức, kiềm chế, nhưng đều an phận, nằm im. Hiện tượng tỷ phú
Hoàng Kiều tha hồ miệt thị, khinh bỉ nền Cộng Hòa mà anh ta từng thừa hưởng,
nhưng cả Hội trường 7 ngàn người vẫn cúi đầu ngồi yên, chờ ăn tôm hùm.
· Mấy ông nhô lợi dụng
xác chết của chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa, bày ra trò dựng tượng Tưởng Niệm Thủy
Quân Lục Chiến để gây chia rẽ Quân Đội theo Nghị Quyết 36, chẳng ai can ngăn
nổi. Mấy ông nhô vẫn ngang nhiên gây quỹ, lấy tiền bỏ túi!
· Ông Dân cử Joe Đỗ Vinh
lên Youtube của Vũ Hoàng Lân ngang nhiên chửi mấy ông còn giữ lằn ranh Quốc –
Cộng là không có lợi, mà chẳng có Hội đoàn Quân Đội, Hội Văn Hóa, Hội Nhân
Quyền nào dám lên tiếng, đủ biết cái “thỏ đế” của các nhà tranh đấu là quá to?
· Ông David Dương chỉ
cho một bữa ăn do Việt Cộng tài trợ, thế là mấy ông Đại Diện Dân và mấy ông bà
hớn hở làm kinh doanh từng bỏ chạy thụt mạng ra khỏi nước vì họa cộng sản, thì
ngày nay hân hoan, ngoan ngoãn tuân theo tay sai Việt Cộng để có “cùng chung
tiếng nói” với Quỷ Sứ! Còn vô số hiện tượng bị “Quỷ Ám” mà người viết nêu ra
tất cả thì chỉ làm buồn người đọc, chẳng ích gì! Vấn đề là dân Việt bị Quỷ Ám,
nên đồng bào trong nước bị bọn cầm quyền đôc tài cắt hết gân. Còn Đồng bào Hải
ngoại thì không có ai lãnh đạo để diệt trừ bọn đầu đường xó chợ, đá cá lăn dưa,
vô giáo dục ngang nhiên hoành hành. Tôi thành khẩn kêu gọi và chờ mong có ít
nhất một nhà trí thức nào đó ở Hải ngoại lên tiếng phản bác nhận định của tôi
và đưa ra một chương trình hành động cụ thể để dẫn dắt Người Việt bước ra khỏi
cái vòng ô nhục này.
Ai có cách nào làm cho
Người Việt biết tự trọng, biết nhục, tôi xin vô cùng bái phục. Thứ nhất,
Cộng Đồng Việt Nam không bị người dân bản xứ khinh bỉ. Thứ hai, các đoàn thể
nói chuyện đấu tranh diệt tà quyền cộng sản, chuyện nhân quyền, chuyện tự do
tôn giáo thì các bạn trẻ mệnh danh “Hậu duệ” mới không khinh.
Bà Mẹ Việt Nam đang
cần những đứa con hiếu thảo, đạo đức, yêu thương nhau, dũng cảm lên tiếng yểm
trợ tinh thần những nhà tranh đấu vì Sự Thật, thì may ra nòi giống ta sẽ hóa
giải lời nguyền rủa của oan hồn Người Chàm. Những đứa núp trong bóng tối, không
dám ra mặt công khai nói chuyện tử tế, đều là tay sai Quỷ sứ, Ma vương cố tình
hủy hoại phẩm giá nòi giống Việt Nam.
Bằng Phong Đặng văn
Âu, ngày 27 tháng Ba, năm 2023.
Thành phố Westminster,
Quận Cam, Tiểu bang California, Hoa Kỳ.
Email Address: bangphongdva033@gmail.com Telephone: 714
– 276 – 5600.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.