Search This Blog

Wednesday, October 8, 2025

TUY ÍT HỌC, NHƯNG TÔI KHÔNG NGU - BẰNG PHONG

 

TUY ÍT HỌC, NHƯNG TÔI KHÔNG NGU!

BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU.

Anh Hà Sĩ Phu thân mến,

Tính đến nay, hai anh em mình “giao lưu” với nhau được 30 năm rồi nhỉ? Nhưng chưa bao giờ gặp nhau, vì anh phạm tội “nhà tranh đấu”, còn tôi thuộc dạng ngụy quân, ngụy quyền có nợ máu với nhân dân. Hai anh em mình cùng tuổi Canh Thìn, cầm tinh con Rồng. Biết tôi làm nghề phi công, nên anh phong cho tôi danh hiệu Phi Long. Còn anh chẳng may bị nằm bẹp dí dưới cái chế độ không cho phép được quyền có tự do tư tưởng và tự do ngôn luận, nên tôi đặt cho anh cái ngoại hiệu Ngọa Long (con Rồng nằm), mà ngày xưa Khổng Minh đã tự đặt cho mình.

Bây giờ hai chúng ta đều ngoài 85 tuổi, chẳng biết ra đi vĩnh viễn lúc nào. Tôi mượn dịp này để tâm tình với anh cho vui. Ở Mỹ, có một độc giả tên là Nguyễn Nhơn Phúc – cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa – thích đọc những bài viết của tôi, khuyên: “Bằng Phong nên nói sơ qua tiểu sử về dòng họ Đặng của mình để tỏ lòng hiếu thảo với tiền nhân”. Thú thực với anh Hà Sĩ Phu rằng tôi rất ngại nói về gia tộc mình, vì sợ người ta bảo mình nổ. Nhưng vừa rồi, người cháu con ông anh Cả của tôi ở Hà Nội gửi sang cho tôi cuốn gia phả, tôi bèn tóm tắt như vầy:

Dòng họ Đặng ở Nghệ An, có ông nội, Hoàng giáp Đặng Văn Thụy, (mà dân làng Nho Lâm thường gọi là Cụ Hoàng Nho Lâm). Ông nội tôi đảm nhiệm chức Tế Tửu trường Quốc Tử Giám (nên con cháu trong họ thường gọi là Ông Tế), con rể Thượng thư Bộ Học Cao Xuân Dục. Họ Đặng là một dòng họ hiền lương, thanh liêm, yêu nước. Ông nội tôi được dân chúng kính trọng, mến yêu không chỉ vì học vấn uyên bác, mà còn vì đức độ và sự thanh liêm trong trong chốn quan trường, mọi cương vị dưới triều Nguyễn. Nếu ai muốn truy cứu sách về Cụ Hoàng Nho Lâm, sẽ thấy tình cảm trân trọng mà dân Nghệ An dành cho ông. Năm 2011, tôi về dự lễ đưa tro cốt của ông anh tôi – Đặng văn Châu, Giám đốc trường Hàng Hải Thương Thuyền – tại nghĩa trang dòng họ Đặng. Bà con trong làng đều trầm trồ: “Chú Âu sống ở nước ngoài lâu năm, mà không quên tiếng Mẹ đẻ”.

Bố tôi – bác sĩ Đặng văn Dư – được Cụ Trần Trọng Kim mời làm Đổng lý Văn phòng. Bố tôi qua đời sớm, mới 55 tuổi, vì bị Cộng sản đầu độc. Lý do là thế này: Bố tôi được người bạn đồng nghiệp – bác sĩ Lê Đình Thám – thuyết phục gia nhập vào đảng Cộng sản.  Bố tôi hỏi: “Anh Thám! Anh nghĩ thế nào mà rủ tôi tham gia vào một cái đảng chủ trương “Vô Gia đình – Vô Tổ quốc – Vô Tôn giáo?” Giả sử mình đánh đuổi Thực dân Pháp xong, đất nước mình còn giá trị gì để phục vụ, để tôn thờ?” Bố tôi chỉ có chuyên môn ngành Y khoa, đâu có hiểu biết về Triết học tầm cỡ như Giáo sư Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường? Thế mà bố tôi đã nhìn thấy Cộng sản sẽ là tai họa cho đất nước. Chỉ cần “common sense” là hiểu ngay, chứ đâu cần lý luận triết học lôi thôi? Bố tôi bị Cộng sản thanh toán là vì họ sợ bố tôi tố giác bác Thám là Cộng sản!

Ông nội tôi chỉ có một vợ, nhưng có 14 người con trai, con gái. Người con cả là Đặng văn Oánh (thân sinh của Tiến sĩ Toán Đặng văn Định, dạy ở Viện Đại học Khoa học Saigon), thứ hai là Đặng văn Hướng (thân sinh Hùm Xám Đường số 4 Đặng văn Việt), thứ ba là Đặng văn Cửu (thân sinh bác sĩ Đặng văn Sung) thứ tư là bố tôi – bác sĩ Đặng văn Dư – thân sinh của bác sĩ Đặng văn Ấn, Y sĩ trưởng Sư Đoàn 304, thân sinh của Đặng văn Châu, Giám đốc trường Hàng Hải Thương thuyền Saigon, thân sinh của hai người con trai khác, sinh viên Đại Học Hà Nội là Đặng văn Bút, Đặng văn Nghiên, cả hai đều bị Cộng sản thanh toán trong Chiến dịch Ôn Như Hầu và tôi, phi công Đặng văn Âu)

Thời cuộc nghiệt ngã, dòng họ chúng tôi đã trải qua những bi kịch đau thương. Bác Cả của tôi, Thượng thư Đặng Văn Oánh, từng được Hồ Chí Minh mời giữ chức Chủ tịch Mặt trận Liên Việt Liên Khu Tư. Bác hai của tôi, Thượng thư Đặng văn Hướng được Hồ Chí Minh mời làm Bộ trưởng Không Bộ trong Chính phủ Liên Hiệp. Nhưng rồi vào năm 1953, cả hai bác tôi đều bị đưa ra tòa án Nhân Dân, đấu tố đến chết, dù không phạm tội gì, ngoài việc từng làm quan dưới triều Nguyễn. Gia tộc chúng tôi tang tác, máu hòa với nỗi nhục, nỗi đau như thể một cộng nghiệp “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”.

Họ Đặng không phải là Việt gian. Chúng tôi luôn yêu nước, xả thân chống Pháp, hy sinh vì dân tộc. Nhưng chế độ cộng sản Karl Marx, nhập khẩu từ phương Bắc, đã tàn phá những người hiền lương, như dòng họ chúng tôi, làm suy sụp đạo đức và văn hóa giống nòi. Tôi nghĩ rằng bi kịch ấy không phải do lỗi riêng, mà là hậu quả chồng chất của lịch sử, nơi sự sai lầm, tội ác cũ của triều Nguyễn – tiêu diệt dân Chàm, áp bức dân thường – đã trở lại đè nặng lên hậu duệ.

Gia đình tôi, từ ông nội đến các thế hệ sau, chứng kiến sự khắc nghiệt của thời cuộc, nhưng vẫn giữ tâm hồn trong sáng. Người dân Việt Nam vốn có truyền thống hiếu học, yêu nước, nhưng nhiều khi phải cam chịu, nhẫn nhịn trước áp bức. Chúng tôi kể lại ký ức này không phải để thù hận, mà để ghi nhớ, để thế hệ sau thấy được cái giá của lòng trung, của hiền lương và sự thanh liêm, trong một xã hội mà quyền lực thường áp đảo lương tâm.

Qua những câu chuyện gia tộc, nỗi đau, nhục nhã, và sự mất mát, tôi mong nhắn gửi đến hậu thế: “Hãy trân trọng nhân nghĩa, giữ gìn đạo đức và giá trị văn hóa, để những bi kịch của quá khứ không lặp lại”. Gia tộc họ Đặng vẫn là minh chứng cho một dòng họ yêu nước, hiền lương, bất khuất, dù lịch sử đã tàn nhẫn thử thách chúng tôi đến cùng.

Anh Hà Sĩ Phu thân mến,

Một buổi sáng thức dậy, mở computer ra xem, tôi thấy trong mailbox có người chuyển cho cái tin  “học giả” Đỗ Thông Minh ở bên Nhật phê: “Bằng Phong Đặng văn Âu là kẻ ít học”. Tôi mỉm cười một mình, tự nhủ: “Đây là lần đầu tiên mới có một người minh danh nói một cách thẳng thắn về mình!” Tôi không cảm thấy mình bị coi khinh, vì nếu tôi có chuyên cần bỏ trọn đời để theo đuổi việc đèn sách, tôi cũng không thể nào đọc và học hết sách của Thánh hiền. Vậy ông “học giả” họ Đỗ nói mình ít học là đúng, mình phải nhìn nhận thôi, cãi sao được?

Tôi là một người cầu thị. Cho nên dưới mỗi bài viết, tôi đều ghi tên thật, địa chỉ nhà, địa chỉ Email, số điện thoại để ai thấy tôi viết sai, thì họ sẽ chỉ giáo cho mình, nhằm mở rộng tầm mắt. Nhưng tôi chưa một lần được nhà thông thái nào chỉ giáo, mà toàn là những thứ đầu đường xó chợ, dùng lời bẩn thỉu, nhớp nhúa bôi nhọ mà thôi! Tôi không buồn bị những đứa mất dạy hỗn láo, vì tự biết mình trót sinh vào thời đại mà cả Chúa, lẫn Phật đều bị chửi bẩn, thì mình là cái thá gì mà chúng tha? Tôi từng xác định trên diễn đàn: “Giống như người lội nước lụt, thấy chỗ nào nước sâu nước xoáy, tôi cắm vào đó một cây sào, để cho người đi sau thấy mà tránh. Tôi thú nhận tôi không phải là nhà văn, vì tự biết mình không có văn tài và không đủ sự hiểu biết để đảm đương sứ mệnh tải đạo”. Lời thú nhận của tôi là thật, chứ tôi không giả vờ khiêm tốn để tự đề cao, vì tôi viết rất nhiều nhưng chưa hề có một cuốn sách xuất bản. Có ông nhà văn từng được giải thưởng Văn Học Quốc gia mà vẫn phủ nhận mình là nhà văn, tức là ông khiêm tốn giả vờ!

Cái học của tôi là “học thật” từ trường đời. Cái học của Đỗ Thông Minh là “học giả” từ… trường lớp, nên Đỗ Thông Minh mới có cái can đảm đi lừa gạt thiên hạ làm kháng chiến bịp, mà không biết ngượng! Tôi chưa hề viết bất cứ một điều gì xúc phạm đến ông Đỗ Thông Minh, nhưng ông chê tôi ít học, là tại vì tôi thường đả kích Mặt Trận Hoàng Cơ Minh làm kháng chiến kiểu “mì ăn liền”, khiến ông chạnh lòng, nên phải trả đũa. Rất ít người thấy được việc làm Kháng Chiến bịp của anh em nhà Hoàng Cơ là giết chết niềm tin vào lý tưởng thiêng liêng. Cho nên nhà văn Đại tá Giao Chỉ Vũ văn Lộc mới viết email cho tôi có câu: “Trách chi người mang thân giúp nước?” Có lẽ Đại tá Vũ văn Lộc lượm câu này từ một bài hát của nhạc sĩ Nguyễn văn Đông? Nếu là người có kinh nghiệm Chống Cộng, thì phải hiểu sự “cài người” vào phe địch là ngón nghề của Việt Cộng. Tại sao Mặt Trận của ông Hoàng Cơ Minh chủ trương giải phóng Việt Nam, mà lại chấp nhận cháu của Tổng Bí thư Mười Cúc Nguyễn văn Linh – Kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa – vào làm Tổng Tuyên huấn của tổ chức? Nên nhớ ông Nguyễn Xuân Nghĩa tốt nghiệp trường “École des Hautes Études Commerciales de Paris” (viết tắt HEC), được đảng bố trí đi từ Saigon sang Pháp bằng máy bay đàng hoàng, chứ chẳng phải thuyền nhân. Là người có bằng cấp HEC, ông Nghĩa kiếm việc làm ở Paris lương cao dễ dàng. Nhưng tại sao ông Nghĩa rời Paris, sang Mỹ tình nguyện làm Kháng Chiến không được trả lương? Tức là ông Nghĩa có chủ đích. Trong cuốn “Hồi Ký Một Đời Người” Cụ Phạm Ngọc Lũy – Thuyền trưởng tàu Trường Xuân – cũng có ý trách Mặt Trận không chịu sưu tra lý lịch của Nghĩa là sai lầm và Cụ nghi ngờ Nguyễn Xuân Nghĩa là người chia rẽ giữa Hoàng Cơ Minh và Phạm văn Liễu. Hiện tượng “mất gà xong mới rào dậu”, thì cán bộ Việt Cộng xâm nhập vào đầy trong tổ chức là đương nhiên!

Tôi thuật chuyện này để nhắn những nhà tranh đấu tương lại phải hết sức cẩn trọng khi thành lập tổ chức đấu tranh, kẻo bị Việt Cộng chui vào hãm hại mình.

Nhà bình luận thời cuộc danh tiếng – Vũ Linh – bảo rằng trường hợp ông ta chấp nhận Nguyễn Xuân Nghĩa làm người hướng dẫn ông vào con đường viết lách, cũng giống như Bằng Phong Đặng văn Âu có ông anh thúc bá – Hùm Xám Đặng văn Việt – là một sự so sánh khiên cưỡng. Hùm Xám Đặng văn Việt tham gia vào Mặt Trận Việt Minh từ lúc còn trẻ, không hề biết Việt Minh là Việt Cộng trá hình. Cho nên Trung Đoàn trưởng 174 Đặng văn Việt là cấp chỉ huy của Chu Huy Mân, Lê Trọng Tấn, nhưng hai người này đều lên Tướng, còn Đặng văn Việt vẫn giữ cái chức Trung Tá Trung Đoàn trưởng từ năm 26 tuổi cho tới chết, vì cái tội làm con ông Thượng Thư. Hoàn cảnh lịch sử đưa đến anh ở phía bên này, em ở phía bên kia là thường tình. Điều khác biệt giữa Hùm Xám Đặng văn Việt và Nguyễn Xuân Nghĩa, là Đặng văn Việt không “chui” vào tổ chức của Người Quốc gia để … nằm vùng như Nguyễn Xuân Nghĩa. Vũ Linh là người viết bình luận nổi tiếng, nhưng chưa chắc ông đã hiểu kỹ thuật “chui sâu, trèo cao” của Việt Cộng. Do đó, ông Vũ Linh không hài lòng những bài viết của tôi về Mặt Trận Hoàng Cơ Minh là dĩ nhiên! Bởi vậy, dù là người viết bình luận nổi tiếng, nhưng ông Vũ Linh không thấy sự tác hại của Hoàng Cơ Minh!

Nhiều người tưởng Nội các Trần Trọng Kim đều là những người Quốc gia yêu nước! Đâu có ai biết Luật sư Phan Anh – Bộ trưởng Thanh Niên – là Việt Cộng nằm vùng? Giáo sư Tạ Quang Bửu – Hiệu trưởng Trường Thanh Niên Tiền Tuyến – là Việt Cộng nằm vùng? Luật sư Phạm Khắc Hòe – Ngự Tiền Văn Phòng của Hoàng Đế Bảo Đại, người viết cho Bảo Đại bài diễn văn thoái vị, có một câu bất hủ: “Thà làm dân một nước độc lập, còn hơn làm vua một nước nô lệ” là Việt Cộng nằm vùng? Luật sư Phạm Khắc Hòe là tác giả cuốn sách “Từ triều đình Huế đến chiến khu Việt Bắc” đã tiết lộ cho độc giả biết ông là gián điệp nằm bên cạnh vua đấy! 

Tuy tôi chỉ là phi công, không có bằng cấp Đại Học, không xuất thân trường lý luận chính trị , nhưng tôi đã thấy trước Miền Nam sẽ mất, sau cuộc đảo chánh lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm. Bởi vì bà con thân thuộc của tôi đều hoạt động chính trị, thì tôi có hoàn cảnh để biết tình hình. Giả thử tôi được ở vào địa vị Cố vấn cho Tổng thống Diệm, thì sẽ đề nghị Ngài nói với người Mỹ: “Nước tôi mới giành lại độc lập từ tay người Pháp, dân trí Việt Nam còn thấp, mà các ông yêu cầu tôi thực thi dân chủ để chống lại toàn khối Cộng sản làm sao được? Tôi xin giao nước tôi cho các ông cai trị. Anh em tôi sẽ đi ra nước ngoài theo yêu cầu của các ông.” Anh em gia đình ông Diệm đều bị giết, là tại vì ông Diệm yêu nước, tưởng rằng mình có thể bảo vệ chủ quyền Quốc gia! Nếu ông Diệm hiểu rằng chẳng có nước nào thương dân mình. Quốc gia hay Cộng sản gì cũng đều đểu như nhau! Vấn đề là lãnh đạo của nước nhỏ phải khôn ngoan, biết lợi dụng hoàn cảnh, thì dân mình được hưởng lợi! Tổng thống Diệm nói với Thiếu tá Nguyễn Hữu Duệ “Chết thì đã sao?” là khí phách, là anh hùng đấy! Nhưng Ngài chết, thì lấy ai lãnh đạo đám trí thức ngu và đám dân đen lúc nào cũng hướng về Hà Nội vì cuộc chiến thắng Điện Biên?

Tôi chỉ là thằng phi công mang cấp bậc thấp. Nhưng tôi là người duy nhất dám nói thẳng trí thức càng có bằng cấp càng to càng ngu. Có một ông Giáo sư Tiến sĩ rất nổi tiếng, nói với tôi câu này: “Karl Marx – Lenin phải có cái gì xuất sắc lắm thì người ta mới theo đông đảo vậy chứ!” Tôi trả lời: “Tại vì bọn trí thức Tây phương ngu, nên chủ nghĩa Cộng sản mới có thể bành trướng”. Ông đại trí thức không ngờ một anh phi công học hành không bao nhiêu, dám chê bọn trí thức Tây phương ngu. Tôi từ tốn giải thích: “Từ thuở hồng hoang, loài người sống theo bản năng như loài vật. Nhưng loài người được Thượng Đế ban cho hai đặc ân: ‘Trí óc và tiếng nói’. Nhờ trí óc, con người mới có thể chế ngự con vật to khỏe hơn, biết xây nhà để trú nắng che mưa. Nhờ tiếng nói, con người mới có thể truyền bá tư tưởng cho nhau. Con người có hai lợi khí đó, mà không có tôn giáo để kiềm chế dục vọng, thì con người trở thành ác quỷ. Vì vậy, đạo Phật dạy ‘Bát Chính đạo’; đạo Chúa dạy ‘Mười Điều Răn’. Con người khác con vật ở chỗ biết ăn năn, biết sám hối và biết luật nhân quả. Đạo Cộng sản chủ trương vô thần, tiêu diệt tôn giáo, thì Con người chẳng còn là Con Người, vì đâu có biết sợ Luật Nhân Quả: ‘Đời Cha ăn mặn, đời Con khát nước’ để mà sợ làm điều thất đức? Một đảng chính trị mà lấy câu ‘Cứu cánh biện minh cho phương tiện’ làm phương châm hành động, nhưng trí thức vẫn đi theo là vì trí thức ngu. Bởi vì câu phương châm đó là để dạy cho cán bộ bất chấp sự tàn ác, miễn là đạt cho kỳ được mục đích triệt hạ tôn giáo.” Nhà đại trí thức nghe tôi giảng giải như thế, thì làm sao có thể phản biện? Đành phải nhận mình là loại trí thức có bằng cấp to, nhưng vẫn ngu!

Tôi xin kể thêm một chuyện để anh Hà Sĩ Phu thấy tôi ít học, nhưng không ngu. Một hôm, đọc báo thấy hai giáo sư dạy triết – Nguyễn văn Trung và Lý Chánh Trung – đề cập đến Miền Nam cần có một chiến lược để Chống Cộng ở Miền Bắc, đại ý như sau: “Ở Miền Bắc có chủ nghĩa Cộng sản. Vậy ở Miền Nam mình cũng cần phải có một chủ nghĩa để chống lại”. Mới nghe qua, ai cũng đồng ý với quan điểm của hai ông Thầy dạy triết. Nhưng tôi đã mạo muội lễ phép viết cho hai ông Thầy dạy Triết một bức thư như sau: “Kính thưa hai Thầy, em chỉ có cái bằng Tú Tài II mà thôi, nhưng cũng đã học qua Triết nhập môn năm Đệ Nhất. Em xin phép hai Thầy cho em được bày tỏ ý kiến, nếu có gì sai sót, xin hai Thầy chỉ giáo cho. Theo em,  chủ nghĩa cũng giống như tôn giáo, đều phải đề ra nhân sinh quan và vũ trụ quan. Một chế độ chính trị mà áp dụng “chủ nghĩa” (Ism) sẽ đưa đến độc tài, vì chủ nghĩa là nhất nguyên như tôn giáo, chứ không thể đa nguyên được. Chẳng hạn, đã là tín đồ Công giáo, thì không thể là tín đồ Phật giáo. Còn Tư Bản chỉ là chủ thuyết (theory), vì nó không đề ra nhân sinh quan, vũ trụ quan như Cộng sản. Chủ thuyết Tư Bản chủ trương bảo vệ quyền tư hữu và tự do Kinh tế cạnh tranh. Do đó, Tư bản chấp nhận đa nguyên, nên nó không đưa tới độc tài. Nhiều nhà trí thức dùng mấy chữ “chủ nghĩa Tư bản” là vô ý thức! Chủ nghĩa Cộng sản là một tà giáo, vì chỉ Cộng sản mới có giáo điều dạy tín đồ lòng căm thù”.  Chẳng biết hai ông Thầy dạy Triết có nhân được thư góp ý của tôi qua đường bưu điện hay không? Vì tôi không nhận được hồi âm! Sau này, tôi được tin thầy Nguyễn văn Trung rời nước Việt Nam, sang sinh sống tại Hoa Kỳ, tôi có gọi điện thoại thăm thầy, mặc dầu tôi chưa học lớp Triết của thầy giờ nào.

Vì không biết phân biệt giữa hai danh từ “Chủ nghĩa” và “Chủ thuyết”, nên người ta mới bị Cộng sản lừa. Bố tôi chỉ sử dụng “common sense” là đủ nói cho bác sĩ Lê Đình Thám hiểu chủ nghĩa Cộng sản là tai họa cho dân tộc. Tôi cũng chỉ dùng “common sense” để giảng cho ông trí thức hiểu vì sao tôi dám chê bọn trí thức Tây phương ngu. Tôi không mặc cảm, vì mình ít học, nhưng không ngu như trí thức nghĩ. Tôi nói sự thật để các ông trí thức hãy thức dậy phản kháng. Tôi còn nhiều câu chuyện về trí thức ngu lắm. Để hôm nào rảnh tôi sẽ kể cho anh Hà Sĩ Phu nghe!

Chẳng hạn, từ năm 1945, nhà báo George Orwell đã viết cuốn “Trại Súc Vật” để mô tả xã hội Cộng sản. Tại vì Giáo sư Trần Đức Thảo không chịu đọc cuốn sách đó, thì mới từ bỏ Paris – Kinh thành Ánh sáng – để về Việt Nam thực hiện chủ nghĩa Cộng sản của Marx-Lenin, để được Hồ Chí Minh cho lên miền Thượng du Bắc Việt chăn bò theo chủ trương “tam cùng” (Cùng ăn, cùng ở, cùng làm) của Cộng sản. Ở với Cộng sản bị bầm dập, qua tới Paris, nhà trí thức Trần Đức Thảo vẫn còn ngu. Ông Thảo cam kết với đám trí thức bên Âu châu rằng ông sẽ viết một cuốn sách lột trần sự thật về Hồ Chí Minh và sự sai lầm của chủ nghĩa Cộng sản. Anh Hà Sĩ Phu có biết tại sao tôi dám chê nhà trí thức Trần Đức Thảo ngu không? Tại vì ông công khai nói lời cam kết của ông sẽ vạch trần sự thật! Lâu nay Bằng Phong Đặng văn Âu thường viết bài vạch trần cái ác của Việt Cộng, nhưng Bằng Phong không hề hấn gì, là vì Bằng Phong vô danh tiểu tốt. Còn tên tuổi của Giáo sư Trần Đức Thảo, cả thế giới đều nghe danh, thì tiếng nói của Trần Đức Thảo mới có trọng lượng, khiến cho Việt Cộng phải thủ tiêu. Muốn sống còn dưới chế độ Cộng sản, thì phải áp dụng triết lý của nhà văn Nguyễn Tuân. Sau khi Miền Nam mất năm 1975, Nguyễn Tuân vào Saigon, thường tâm sự với bạn bè: “Sở dĩ tao sống đến ngày hôm nay dưới chế độ Cộng sản, là vì tao biết sợ!” Muốn tự sát, thì hãy làm người khí phách, anh hùng. Còn ai muốn tồn tại dưới chế độ Cộng sản thì phải cam phận làm … người hèn! Đó là quy luật!

Nếu muốn viết một cuốn sách để lưu lại hậu thế, Cụ Trần Đức Thảo hãy lẳng lặng viết, rồi khi nào biết mình sắp chết, thì nhờ con cháu xuất bản cho. Cái ngu  của Cụ Thảo là ở với Cộng sản đã lâu, nhưng không chịu hiểu Cộng sản! Lời Cụ Thảo tuyên bố với cái đám trí thức Paris, sẽ có phần tử trí thức thân Cộng về báo cáo với Đảng ngay! Cụ Thảo chết vì bị đảng đầu độc!

Đại tá Lê Hồng Hà – Chánh Văn phòng Bộ Công An – viết cho tôi một Email: “Đồng ý với lập luận của Bằng Phong về căn bệnh của Cộng sản, nhưng giá như Bằng Phong dùng lối hành văn nhẹ nhàng hơn thì dễ thuyết phục những lão thành cách mạng hơn”. Tôi trả lời: “Trong nước có nhà lý luận Hà Sĩ Phu nói nhẹ nhàng, nhưng có thuyết phục được lão thành cách mạng nào đâu?”. Sở dĩ ông Lê Hồng Hà khuyên tôi nên viết dịu dàng, là vì tôi chê cái ngu của mấy ông trí thức thân Cộng ca ngợi cái câu nói: “Tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”Là trí thức mà không nhận thấy câu khẩu hiệu bá láp ấy, tức là ngu chứ gì nữa? Thú vật còn có con đầu đàn, loài người cũng phải do một người có đầu óc lãnh đạo nhân dân. Còn tập thể lãnh đạo là chẳng có ai chịu trách nhiệm dẫn dắt toàn dân. Bằng cớ rõ ràng là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bị đảng quy trách nhiệm làm đất nước suy thoái, Nguyễn Tấn Dũng đáp đại ý: “Tôi được đảng giao phó trọng trách, chứ tôi đâu có xin? Vì vậy đất nước suy thoái là do đảng, chứ đâu phải tại vì tôi?” Anh Hà Sĩ Phu thấy chưa? Cái khẩu hiệu “Tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách” mà các trí thức trầm trồ khen là dân chủ, thì thực tế cho thấy đất nước Việt Nam ngày nay chẳng có cá nhân nào chịu trách nhiệm với nhân dân. Hạ cánh an toàn một cách thoải mái!

Anh Hà Sĩ Phu thân mến,

Vừa rồi, tôi gửi anh đọc bức thư ngỏ của tôi viết cho Tổng thống Donald Trump. Anh đã hồi đáp: “Cảm ơn Bằng Phong, bài viết dài, rất công phu”. Anh thường khuyên tôi nên viết ngắn để độc giả đỡ mệt mắt. Tôi cũng đã ý thức lời khuyên của anh. Nhưng tôi phải viết dông dài là vì tôi chỉ là thằng tài xế lái máy bay, viết đến đâu, tôi phải dẫn chứng sự kiện đến đó để chứng minh cho  độc giả thấy tôi không phải là thằng ngu! Tôi yêu thích cái tính thẳng thắn của Tổng thống Donald Trump, mà bọn chính trị gia giả hình thường dùng mấy chữ “Political Correctness” để xỉ vả ông. Tôi chứng minh cho ông Trump thấy nước Mỹ cho phép đảng Cộng sản hoạt động, là một sai lầm to lớn, chứ tôi không có ý định giảng bài. Đảng Cộng sản do Karl Marx viết ra phần lý thuyết và được Lenin thực hiện là để chống Chúa Jesus Christ (AntiChrist), chứ không phải có mục đích Cách mạng Xã hội, giải phóng dân nghèo như chúng nó riêu rao. Nếu tư tưởng của Marx mà không có Lenin thực hiện, thì cái chủ nghĩa ấy vứt đi!  Lặp lại: Sở dĩ chủ nghĩa Cộng sản bành trướng nhanh chóng là vì trí thức ngu và nhờ tài tổ chức. Chẳng có nhà tổ chức nào có thể dạy cho cán bộ giết Cha Mẹ, đấu tố cha mẹ mà không hề bị lương tâm cắn rứt. Bằng cớ Trường Chinh Đặng Xuân Khu tố khổ Mẹ một cách thản nhiêu đấy thôi. 

Triết gia Jean-Paul Sartre là cha đẻ triết lý Hiện Sinh, từng tuyên bố “Đảng Cộng sản là sự nhập thể duy nhất của lý trí trong thời đại chúng ta.” (Le Parti communiste est la seule incarnation de la raison de notre temps.), cho tới khi chứng kiến thảm nạn thuyền nhân Việt Nam sau năm 1975, thì nhà trí thức Jean-Paul Sartre mới tỉnh ngộ! Bằng cớ thứ hai là chủ nghĩa Cộng sản chính thức chào đời ở Nga vào năm 1917, mà cho tới năm 2006 – tức là gần 100 năm sau – Nghị viện Âu châu mới ra Nghị Quyết 1481 lên án Chủ nghĩa Cộng sản phạm tội chống Nhân loại! Vậy tôi nói bọn trí thức Tây phương ngu, đâu có gì là sai, phải không anh Hà Sĩ Phu? Triết gia người Anh là Bertrand Russell cũng hâm mộ chủ nghĩa Cộng sản, nhưng tới già mới tỉnh ngộ, thì quá trễ. Vậy trí thức không ngu à? Ông trí thức nào thử phản biện xem sao?

Tôi thích Tổng thống Donald Trump, vì cái tính nói thẳng giống mình. Tôi nhận thấy trí thức ngu là tôi nói trí thức ngu, chứ chẳng cần quanh co gì cả! Bọn chính trị giả hình, cứ xài mấy chữ “Political correctness”, để chê ông Trump ăn nói bỗ bã, vô văn hóa! Ngôi nhà nước Mỹ đang cháy, cần những người cứu hỏa vừa chữa cháy vừa chửi thề, chứ không ai cần đến chính khách mặc áo cổ cồn, đeo cà-vạt, hai tay xỏ túi quần nói chuyện văn hóa! Tôi phải viết thư cho Tổng thống Donald Trump, là vì trách nhiệm của “thất phu hữu trách” khi thấy đất nước gặp nguy cơ, còn ông Tổng thống có đọc hay không là chuyện của nhà lãnh đạo. Tuy tôi chẳng là cái thá gì trong xã hội Hoa Kỳ, nhưng gia đình tôi là nạn nhân của Cộng sản, thì kinh nghiệm sống của tôi chắc chắn phải hơn những nhà trí thức Harvard, MIT, Columbia … chưa từng nếm mùi Cộng sản, nên mới mở Viện Khổng Tử mà không biết đó là bộ phận Tình Báo - Phản Gián của Trung Cộng để đầu độc tư tưởng sinh viên Mỹ. Thêm một lý do khiến tôi khinh tư cách bọn trí thức Mỹ. Đó là chuyện 300 chuyên gia Kinh tế (trong đó có người lãnh giải thưởng Nobel Kinh tế) công khai lên tiếng quả quyết: “Chính sách Kinh tế của ông Trump sẽ đưa đến khủng hoảng giống như năm 1929”. Kết quả cho thấy: Chính sách Kinh tế của ông Trump thành công hơn tất cả các Tổng thống tiền nhiệm, nhưng chẳng có ông Kinh tế gia nào nói một lời xin lỗi! Có mấy chục ông Giáo sư ngành Sử cao ngạo xếp hạng thứ 14 cho ông Tổng thống Joe Biden ngất nga ngất ngư và Donald Trump đứng hạng chót. Ông bà thường dạy: “Biết mà không nói là bất nhân; nói mà không nói hết, là bất nghĩa”. Do đó, tôi phải nói lên kinh nghiệm về Cộng sản của tôi để mở mắt trí thức Hoa Kỳ và nói lên sự vô tư cách của hàng ngũ trí thức sẽ làm sụp đổ nền văn minh! Trong thư gửi Tổng thống Donald Trump, nếu ông bằng lòng dành 30 phút cho tôi được tiếp kiến, tôi sẽ trình cho ông biết như thế này: “Nền dân chủ của nước Mỹ đã phá sản. Đảng Dân Chủ không còn là đảng đối lập, mà là tay sai của Deep State để tàn phá nước Mỹ với tôn chỉ “In God We Trust” từ ngày lập quốc. Không những Hiến Pháp của nước Mỹ chẳng còn giá trị (một thẩm phán cấp Quận không được dân bầu, nhưng có quyền ra lệnh ngăn cấm Tổng thống không được tống xuất bọn tội phạm nhập cư bất hợp pháp), mà tình lân tuất giữa Con Người với Con Người cũng chẳng còn. Bằng cớ là trước cái chết của chàng thanh niên Charlie Kirk, Dân biểu Lauren Boebert yêu cầu mọi người đứng lên, nói lời cầu nguyện, thì các Dân biểu của đảng Dân chủ đồng loạt đứng lên la to “NO! NO!” và gây ra cảnh hỗn loạn giống như cái chợ ở Quốc Hội. Bởi vậy, Tổng thống chỉ còn có cách mở một cuộc “referendum” (trưng cầu dân ý) để hỏi dân có bằng lòng cho phép ông sử dụng Quân Luật, nhằm tái lập trật tự xã hội, trước sự kiện hai Thống đốc Tiểu bang Illinois và California chống đối “ICE” quyết liệt?”

Tại sao tôi có đề nghị thi hành Quân Luật? Tại vì đảng Dân Chủ không ngu đến độ không hiểu mở cửa biên giới ra cho nước ngoài tràn vào như đoàn quân xâm lăng là phá nước! Chẳng qua đảng Dân Chủ đã bị Deep Sate (bọn Cộng sản chống Chúa) dùng biện pháp “blackmail” để sai khiến. Đảng Dân Chủ cho quân trộm cướp, hiếp dâm, đĩ điếm tràn vào đất nước giống Con Ngựa Thành Troy!

“Con ngựa Thành Troy” là gì? Trong thần thoại Hy Lạp, “con ngựa Thành Troy” (Trojan Horse) là chiến thuật của người Hy Lạp trong cuộc chiến thành Troy (khoảng thế kỷ 12 TCN). Họ làm một con ngựa gỗ khổng lồ, giấu quân lính bên trong, giả vờ tặng nó như quà hòa bình. Dân Troy kéo ngựa vào thành, và ban đêm, quân Hy Lạp chui ra, mở cổng thành, dẫn đến thất bại của Troy. (Câu chuyện này được kể trong Iliad và Odyssey của Homer, và Aeneid của Virgil). 

Hãy tưởng tượng hàng chục triệu di dân bất hợp pháp, chỉ cần có một triệu chiến binh làm cuộc tổng nổi dậy giống Tết Mậu Thân 1968 ở Việt Nam. Bọn nổi dậy sẽ đổ chất độc vào các hồ chứa nước, cho nổ những nhà máy phát điện, quân khủng bố nhào vào nhà tư nhân bắt làm con tin, thì Tổng thống có dám dội bom trên đất nước của mình hay không?

Tổng thống Donald Trump đã hiện đại hóa Quân Đội và vận động tinh thần yêu nước của quân sĩ. Không một Quốc gia nào dám gây chiến với nước Mỹ. Nhưng nếu Tổng thống không đề phòng cuộc Tổng Nổi Dậy, là chết với đảng Dân Chủ.  Ý nghĩ này khiến tôi lo lắng, vì đảng Dân Chủ sẽ áp dụng “Cứu cánh biện minh phương tiện” như Cộng sản, thì họ không từ chối một biện pháp nào để phá hoại nước Mỹ.

Hôm qua, tôi ngồi coi ba cái “video clip”, thấy tỷ phú Elon Musk sang tham dự cuộc biểu tình của phe Bảo Thủ bên Anh, đòi giải tán Quốc Hội có xu hướng “Marxist” để cứu nước Anh. Té ra Elon Musk có cùng mối lo lắng về sự sụp đổ của nền dân chủ do bọn Chống Chúa gây nên như mình, nên Elon Musk bay sang Anh để kêu gọi phe Bảo Thủ đứng lên! Dưới đây là ba cái Clip mà tôi đã xem

https://www.youtube.com/watch?v=NVB46pQPHaI

https://www.youtube.com/watch?v=EyteGNkz-aQ

https://www.youtube.com/watch?v=fakY8xSpUaE

Nhận thấy Tổng thống Donald Trump đổi tên Bộ Quốc phòng thành Bộ Chiến tranh và lệnh gọi 800 Tướng lĩnh đến họp tại căn cứ Thủy Quân Lục Chiến tại Quantico, tôi đoán chừng Tổng thống tiên liệu đã đến lúc phải dùng Quân Đội để chống lại cuộc Tổng Nổi Dậy? Bài nói chuyện của Bộ trưởng Chiến tranh – Pete Hegseth – tôi đánh giá đó là một công tác tư tưởng để chuẩn bị tinh thần quân nhân ý thức đất nước mình đang ở vào tình trạng chiến tranh và đồng thời cảnh báo đảng Dân Chủ đừng vọng động. Nếu đúng như vậy, tôi rất mừng.

Anh Hà Sĩ Phu thân mến,

Nếu tôi không được sinh ra từ Bà Mẹ Việt Nam, số phận dân tộc Việt Nam quang vinh hay nhục nhã thế nào, tôi chẳng cần quan tâm. Hơn nữa, ở tuổi 85 gần đất xa trời, trách nhiệm với đất nước, ngọt bùi, chua cay mình đã nếm trải, đâu còn gì lạc thú ở đời để mà luyến tiếc? Tôi chỉ lo ngại nếu Hoa Kỳ bị bọn AntiChrist đánh bại, thì không một Quốc gia trên thế giới đủ sức ngăn chặn ý đồ Hán hóa của Trung Cộng và nòi giống Việt Nam cũng chẳng còn. Anh là người trí thức ở trong nước dám lên tiếng, thì anh sẽ không trách móc tôi coi trí thức không xứng đáng là kẻ sĩ! Anh đừng giận tôi coi khinh trí thức anh nhé!

Như lời mở đầu trong thư, tôi viết để anh đọc cho vui, chứ tôi không ngu đến nỗi mơ tưởng bài viết của mình có khả năng đánh động lương tâm Người Việt. Bởi vì người Việt chì lắm! Bằng cớ là năm 1954, gần một triệu dân Miền Bắc di cư vào Nam tìm tự do, vì quá kinh sợ Phong trào Cải Cách Ruộng Đất, nhưng đâu có thể làm cho trí thức Miền Nam mở mắt?

Chúc anh dồi dào sức khỏe. Xin hẹn anh thư sau, nếu sức khỏe cho phép.

Bằng Phong Đặng văn Âu, bạn anh. Ngày 8 tháng 10 năm 2025.

Địa chỉ nhà: 10200 Bolsa Avenue, Westminster, California 92683

Địa chỉ Email: bangphongdva033@gmail.com Tel: 714 – 276 – 5600.

 

Thursday, October 2, 2025

OPEN LETTER TO MR. PRESIDENT DONALD J. TRUMP

 

OPEN LETTER TO:

PRESIDENT OF UNITED STATES OF AMERICA,

MR. DONALD J. TRUM

To His Excellency President Donald J. Trump

From a Vietnamese Refugee

By Bang Phong Dang Van Au

 

Dear Mr. President:

My name is Au Dang, and I am an 85-year-old Vietnamese refugee. In 1962, I trained as a pilot at Moody Air Force Base in Valdosta, Georgia. Upon completing my training, I returned to Vietnam and fought alongside American servicemen to combat the spread of communism from North Vietnam until the withdrawal of U.S. forces, which left us vulnerable to the communist invasion from Hanoi. I was fortunate to escape Vietnam during its final moments of turmoil and was warmly welcomed by the United States as a political refugee. Five years later, I proudly became a citizen of this great nation.

I have always considered myself a political refugee, not an economic migrant, and I strive to live responsibly. I have shared my experiences with my American colleagues and neighbors to help them understand the deceitful tactics of communism. As an unknown soldier rather than a writer crafting fictional or romantic tales for profit, my writings aim to affirm the just cause of the South Vietnamese people's struggle. 

To ensure transparency and accountability, I always include my full name, address, email, and phone number with every piece I write, inviting readers to challenge any inaccuracies. As Charlie Kirk once said, “Prove me wrong!” What I convey to you reflects deep reflections from many years concerning the intertwined fates of the Republic of Vietnam and the United States, our two closest allies during the Cold War against the atheistic communist bloc spearheaded by Communist North Vietnam. 

My experiences have made me acutely aware of the brutality and deception characteristic of communism. My father, a medical doctor, was poisoned by communists for refusing to join their party due to their atheistic ideology. Tragically, two of my paternal brothers and one younger brother were invited by Ho Chi Minh to join his coalition government but were later persecuted and killed during the 1953 "Land Reform" campaign. Furthermore, two of my brothers, students at Hanoi University, were executed during the "On Nhu Hau" campaign for resisting Communist Party membership.

What I share with you is rooted in painful, firsthand experiences supported by historical facts—not conspiracy theories. I respectfully urge you to take the time to read and reflect on my words in the hope that they will inform policies that will safeguard the United States, Vietnam, and the broader world. Please do not dismiss the perspective of someone who may not hold a high social standing but who possesses valuable insights. 

While many American scholars may be brilliant, they often lack the understanding of communism that comes from direct personal suffering. Just as one who has never experienced a toothache cannot fully grasp its pain, those who have not lived under communism can never fully comprehend its evil, deception, and unimaginable cruelty. 

Karl Marx and Lenin were master deceivers who misled the world with promises of liberation for the working class and the creation of a utopia where individuals would work according to their abilities and receive according to their needs — promising an end to exploitation. However, in every instance where communism has seized power, it has exploited the poor to the bone, transforming society into an “Animal Farm,” as described by George Orwell. 

Communism’s true aim is not the establishment of a just and equal society; instead, it seeks to dehumanize humanity by undermining the divine gifts of intellect, speech, and basic human rights. Its primary target is Christianity, a well-organized faith that espouses love, charity, and truth as liberating forces. In stark contrast, communism thrives on hatred, deceit, and the principle that “the end justifies the means,” sanctioning any atrocity to achieve its goals — most notably, the destruction of Western civilization and Christianity. This mirrors the way the Pharisees incited the crowd to crucify Jesus Christ two thousand years ago.

Communism has the capacity to transform virtuous individuals into monsters. For instance, Vietnamese Communist General Secretary Truong Chinh denounced his own mother as a class enemy. Scholar Pham Quynh was brutally murdered by Ho Chi Minh’s cadres; paradoxically, his son, musician Pham Tuyen, chose to celebrate Ho with songs such as “As If Uncle Ho Were Here on the Day of Great Victory.” Similarly, Soviet secret police chief Beria once boasted, “Give me an innocent man, and I will make him guilty.” 

After 1975, General Mai Chi Tho, head of the VC “National Security Agency,” publicly told pro-communist Southern intellectuals, “Ho Chi Minh may be a devil, Nixon a great man. The U.S. may have had a just cause, and we may not. But we won, and the U.S. lost because we convinced the people that Ho was a hero and the U.S. an aggressor. The key is controlling the people and their ideas — only Marxism-Leninism can do that.” This insight was revealed by defectors Truong Nhu Tang and Doan Van Toai.

In the United States, the tragic case of 22-year-old Tyler Robinson, a devout Mormon who killed Charlie Kirk, illustrates how leftist media and the Democratic Party can indoctrinate a young person into committing acts of violence. The bullet inscribed with “Hey fascist! Catch!” serves as a harrowing reflection of the toxic influence of the Democrats and leftist media, who have labeled you as Hitler and fascist, inciting hatred. Charlie Kirk was murdered as he was deemed by the Deep State as a powerful advocacy of Christ’s love challenging their “Antichrist” agenda. 

Dear Mr. President,

The political situation in the United States today mirrors Vietnam under Ho Chi Minh, who used false promises of national liberation to impose communism. The Vietnamese communists employed “people’s courts” to persecute the innocent, exemplified by the case of Mrs. Nguyen Thi Nam, a benefactor of the Communist Party, who was cowardly sentenced to death on Ho Chi Minh's orders. Similarly, despite your great generosity toward those in need, the Democrats have weaponized the legal system to prosecute you and your associates, portraying you as criminals. 

The U.S. made a grave mistake by allowing communism to operate openly, as evidenced by the Communist Party's public debut on May 1, 1919, in New York, under the misguided belief that it could only thrive in poor, backward nations. Communism represents a Luciferian doctrine that stands in opposition to Christ. Utilizing strategies like “using the enemy’s weapons against them” and “climbing high, lying low,” communists have established a “shadow government” that covertly controls American leaders, who often act merely as puppets for this shadowy authority. 

As a military officer, I observed early on that while the U.S. claimed to help Vietnam stop communism, fearing the Domino Theory, the shadow government actually used the Vietnam War to shift America toward an atheistic communist framework. I refrained from voicing these concerns for fear of retaliation from the CIA. Here are the facts that support my view:

1. In 1954, Vietnam’s Emperor Bao Dai appointed Ngo Dinh Diem as Prime Minister to counter communist expansion. Diem transformed Saigon from a cesspool of crime into the “Pearl of the Far East,” resettling nearly a million Northern refugees and earning praise from President Eisenhower. However, in 1963, the CIA, influenced by pro-communist Buddhist leader Thich Tri Quang, orchestrated a coup that resulted in the assassination of President Diem and his family. Evidence contradicts claims of religious oppression, as Diem supported Buddhism by rebuilding temples, permitting Buddhist organizations, and funding Buddhist schools. The U.S. Embassy sheltered Tri Quang, and CIA agent Lucien Conein bribed generals to carry out the coup. Without CIA involvement, the coup would likely have failed. The assassination of President Diem’s family, devout Catholics, aimed to silence them because they opposed the Marxist-leaning American shadow government, often referred to as the Deep State.

2. Just three weeks later, President Kennedy, also a Catholic, was assassinated. His calls for patriotism and his intentions to end the Vietnam War directly contradicted the shadow government’s strategy of using the war to undermine America. Your MAGA agenda similarly threatens their agenda.

3. The U.S. provided South Vietnam with outdated weapons, ensuring its vulnerability against the communist bloc. Even after the 1968 Tet Offensive, U.S. aid remained inadequate, with faulty rifles and limited fuel rendering aircraft nearly useless.

Ambassador Henry Cabot Lodge’s statement in 1967 that the Vietnam War would have “no winner or loser” exposed the U.S. intent to prolong the conflict, ultimately facilitating domestic communization. I informed my U.S. advisor, Lt. Col. Elsworth, that with adequate U.S. resources, our RPV armed forces could expel North Vietnamese troops within three months by targeting Hanoi’s Red River dike. I also suspected the presence of communist spies within the U.S. military, as the Viet Cong often seemed to evade B-52 strikes, and the failed 1970 Son Tay raid to rescue American prisoners of war indicated prior knowledge by the enemy. 

Additionally, a 1969 Newsweek article titled “Their Lion, Our Rabbit” praised the bravery of the Viet Cong while disparaging South Vietnamese forces, signaling a shift in U.S. media's posture and foreshadowing the abandonment of Vietnam. Henry Kissinger’s covert visit to China in 1971, which paved the way for Nixon’s trip in 1972, only confirmed my suspicions that our ally, the United States, was aligning itself with China to betray Vietnam. Furthermore, corruption scandals, such as the 1974 Long An smuggling case involving certain South Vietnamese government officials, provided the U.S. with a convenient excuse to withdraw, citing the corruption within the South Vietnamese government.

The Vietnam War also fueled the U.S. anti-war movement, with slogans like “Make Love, Not War” promoting moral decay among American youth. Prominent figures, including Bill and Hillary Clinton and John Kerry, emerged from this movement as political leaders, further poisoning American moral standards. When President Reagan labeled the Soviet Union an “Evil Empire” in 1983, leftist media condemned him, revealing their alignment with the Deep State.

The U.S. political landscape has shown further decline over the years. Bill Clinton’s perjury in the Monica Lewinsky scandal, which was met with clemency from Democrats, marked a significant moral and legal deterioration. The 9/11 attacks, carried out using United and American Airlines planes — symbols of the “United States of America” — served as a dire warning of internal threats.

Barack Obama, supported by Marxist financier George Soros, ascended to the presidency with intentions to undermine America from within. His administration banned traditional “Merry Christmas” greetings and promoted divisive movements like “Black Lives Matter” and ANTIFA. Under his influence, the Democrats, aligned with the Deep State, orchestrated a coup in 2020 against you to advance their agenda of communization.

While Peter Navarro's book "Death By China" misattributes blame for America's challenges, the true culprit is Henry Kissinger, a tool of the Deep State who rejuvenated China — a rogue nation and archrival of the U.S. — despite historical warnings from Napoleon about its global threat. The Chinese “Belt and Road” initiative, along with the Wuhan virus — likely a Deep State-backed bioweapon — are further assaults on America. Your travel ban on China was unjustly labeled as racist by the Democrats. 

Your assertion that Putin’s invasion of Ukraine would not have occurred under your presidency is accurate. As a former KGB officer, Putin recognized that the Democrats’ 2020 election fraud signaled a Deep State attack, prompting his invasion of Ukraine to preempt their moves against Russia. The Deep State operates as a global force, manipulating European leaders in pursuit of a one-world government.

The awarding of the Nobel Peace Prize to Obama in 2009, despite his lack of accomplishments, and NATO’s refusal to admit Russia while welcoming former Soviet satellites, are indicative of Deep State influence. Gorbachev's rejection of communism and Putin's Christian gestures — such as making the sign of the cross at Russian soldiers’ graves — stand in stark contrast to the Democrats’ hypocrisy, which venerates George Floyd while disregarding the death of Charlie Kirk.

The 2024 Paris Olympics’ mockery of “The Last Supper” and Pope Francis’ silence on such matters suggest a Marxist infiltration, even within the Vatican. Pope Francis’ roots in Liberation Theology, his refusal to condemn homosexuality, and his recognition of China’s state-sanctioned church over underground Catholics raise further suspicions. His criticism of your border wall as un-Christian, while ignoring Vatican security, is indeed hypocritical.

America’s foundational motto, “In God We Trust,” is being undermined by the legal recognition of Satanism, which is protected under the First Amendment. Numerous groups, including the Church of Satan, the Satanic Temple, LGBTQ organizations, Planned Parenthood, NARAL Pro-Choice America, the National Abortion Federation, the Center for Reproductive Rights, the ACLU (American Civil Liberties Union), the Women’s Medical Fund (WMF), the Human Rights Campaign (HRC), Lambda Legal, The Trevor Project, the Equality Federation, the National Center for Lesbian Rights (NCLR), PFLAG (Parents, Families, and Friends of Lesbians and Gays), OutServe-SLDN (which advocates for LGBTQ+ military personnel and veterans), the National LGBTQ Task Force, and the Transgender Law Center (TLC), among others, contribute to this erosion of foundational values.

 

Dear Mr. President,

As someone raised in a traditional Buddhist family, I chose to be baptized as a Christian on Easter 2021, inspired by Jesus’ ministry and selecting Pope John Paul II as my patron saint for his staunch anti-communist stance. I see divine signs in events such as 9/11, your victory in 2016 against overwhelming odds, and your resilience in surviving assassination attempts — all pointing toward a successful re-election in 2025. 

The tragic death of Charlie Kirk can be interpreted as a divine act, transforming him into a martyr and awakening Americans to the Democrats’ nefarious agenda. The French have a saying, “La guerre c’est la guerre” (War is war), which underscores that when engaged in conflict, the primary goal must be victory, not compromise. Yet, Ambassador Henry Cabot Lodge declared that the Vietnam War would have no winners or losers. 

You are both the 45th President (4+5=9) and the 47th President (4+7=11). This numerical connection may be God signaling the number 911 once again, indicating that if you do not win this battle, the United States will no longer have a presidency or a future. Should that occur, America could find itself under the leadership of a General Secretary, akin to China.

The European Parliament’s Resolution 1481 condemned the crimes of communism, and the Victims of Communism Memorial, dedicated in 2007, honors its 100 million victims. Yet, Democrats appear to be systematically pushing America toward communism. Your renaming of the “Department of Defense” to the “Department of War” signifies America’s struggle not just against foreign enemies but also against the Deep State and complicit RINOs. Governor Gavin Newsom’s hints at potentially canceling the 2028 election further reveal their intent to undermine democracy. As the French say, “La guerre c’est la guerre” — in war, victory is paramount, and leniency, as President Diem experienced, leads to failure and further loss of life.

I have received messages from your campaign inviting me to serve as an advisor, although they often request financial contributions. While I have supported you financially from 2016 to 2024, rising rent and my reliance on Social Security have limited my contributions. If you value my anti-communist experience, I humbly request that you read this message carefully and consider a 30-minute private meeting with me to discuss my insights in this critical battle.

With the utmost respect and prayers for your safety, health, and success in your crucial leadership of our country and the world,

TRUMP! TRUMP! TRUMP! MAGA! MAGA! MAGA! The Golden Age of America, Pax Americana!

 

Bang Phong Dang Van Au  

10200 Bolsa Avenue, SPC#89  Westminster, CA 92683  

Email: bangphongdva033@gmail.com  Phone: 714-276-5600