Search This Blog

Tuesday, January 11, 2022

CHIA RẼ THÌ CHẾT

“CHIA RẼ THÌ CHẾT”! 

 Bằng Phong Đặng văn Âu. 
Thành phố Westminster, Quận Cam, Ngày 7 tháng Giêng, năm 2022. 

Thân mến gửi Thiếu tướng Lương Xuân Việt, 
Cùng tất cả Quân Nhân Hoa Kỳ gốc Việt thuộc các Quân Binh Chủng, 

Tôi đang bị con “Virus Trung Cộng” tấn công, nhưng gắng gượng ngồi dậy để viết cho các bạn thư tâm huyết này, vì sợ rằng mình có mệnh hệ nào, thì vô cùng tiếc nuối vì không trao truyền cho các bạn kinh nghiệm quý báu của mình về một loại kẻ thù cực kỳ nguy hiểm. Là quân nhân, tôi tin tưởng rằng các bạn và tôi có cùng quan điểm sống: thẳng thắn, lương thiện, trọng danh dự, phi chính trị đảng phái và luôn luôn đặt quyền lợi Tổ Quốc – Dân Tộc lên trên hết, tôi viết bức thư này gửi đến các bạn như một lời trăng trối của một người lính đã già, trước khi về cõi vĩnh hằng. 

Thông thường, khi tiếng súng trên chiến trường chấm dứt, hòa bình lập lại, mọi người lo làm ăn, nuôi sống gia đình, giáo dục con cái, tái xây dựng đất nước hoang tàn vì bom đạn. Nhưng nước Việt Nam ở thế kỷ 20 không như thế. Cuộc chiến giữa ta và Việt Cộng chưa chấm dứt, vì Việt Cộng vẫn coi nhân dân ta là kẻ thù. Bất cứ ai bày tỏ lòng yêu nước, ai có tư tưởng chống lại tham vọng bành trướng của Trung Cộng đều bị đánh đập, tra tấn và bỏ tù nhiều năm. Trên đất nước Việt Nam đang có một cuộc chiến tranh khốc liệt. Đó là cuộc chiến chống kẻ nội thù của dân tộc Việt Nam! Bạn hỏi tôi nội thù là ai ư? Nội thù đó là “những tên cầm đầu đảng cộng sản việt nam”. 

Tôi chỉ cần đưa ra một thí dụ là các bạn thấy ngay. Thực dân Pháp cai trị Việt Nam. Nhưng nhà văn Nhất Linh có thể làm tờ báo Ngày Nay và lập Nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Nhà văn hóa Phạm Quỳnh có thể làm báo Phong Hóa. Còn Đảng Việt Cộng coi dân như súc vật, không một ai được quyền nói lên tiếng nói của lẽ phải, của lương tri. Đối với Việt Cộng, luật pháp chỉ là trò hề, nằm trong tay bọn Công An và Tòa Án, chúng muốn bỏ tù ai là bỏ tù. Vậy, nếu ai muốn nòi giống Việt Nam còn, thì phải chống Cộng.

Những chữ như “Chống Cộng cực đoan”, “Chống Cộng quá khích” là do Việt Cộng và bọn Việt gian áp đặt cho ai không chấp nhận chủ nghĩa cộng sản. Sau Thế giới Đại chiến II, có ba Quốc gia bị chia đôi: một nửa thuộc phe Tự do, do Hoa Kỳ lãnh đạo; một nửa theo phe Cộng sản, do Liên Xô và Trung Cộng lãnh đạo. Đó là Đức Quốc, Triều Tiên (Korea) và Việt Nam. Đức Quốc thống nhất trong hòa bình, nhân dân được hưởng chế độ tự do dân chủ. Triều Tiên vẫn còn bị chia đôi, nhưng Nam Triều Tiên (Đại Hàn) vẫn còn chế độ tự do dân chủ và thịnh vượng hơn Bắc Hàn. Riêng Việt Nam, bọn Cộng sản Hà Nội – tay sai Liên Xô và Trung Cộng – đã thành công trong cuộc xâm lược Miền Nam núp dưới chiêu bài “giải phóng dân tộc”. Ngày 30 tháng Tư năm 1975, quân xâm lăng Bắc Việt riêu rao bằng mỹ từ “thống nhất” đất nước. 

Nếu bảo rằng Việt Cộng giải phóng đồng bào ta thoát khỏi ách đô hộ Đế quốc Mỹ, tại sao có tình trạng nếu cây cột đèn mà biết đi, cũng bỏ nước ra đi? Nước ta từng bị nạn ngoại xâm, nhưng dân ta không lìa bỏ quê hương. Chỉ đến khi bọn giặc Hồ xâm lăng, thì hàng triệu người phải liều mạng đi tìm đường sống. Dân cả nước trở thành ăn mày, van xin tình nhân loại để được cứu tế. Đó là một nỗi nhục mà bất cứ người Việt Nam nào trốn chạy khỏi địa ngục cộng sản, thì không bao giờ được phép quên! Tại sao Miền Nam được một quốc gia Hoa Kỳ giàu mạnh nhất thế giới, rồi cuối cùng thua trận? Tại vì Hoa Kỳ quyết định giúp Miền Nam ngăn chặn cộng sản mà không nghiên cứu tâm lý của người Việt Nam. Trong 9 năm đánh Pháp, cộng sản núp dưới cái vỏ bọc Việt Minh, nhiều thành phần dân tộc Việt Nam tin tưởng Việt Minh đánh Pháp để giành độc lập, mặc dầu cộng sản đã phóng tay phát động quần chúng bằng cuộc đấu tố long trời lở đất từ năm 1952. Quân đội Quốc gia Việt Nam do Pháp thành lập vào năm 1950. Đa số quân nhân đều bị động viên (bị bắt đi lính), chiến đấu dưới sự chỉ huy của quân Pháp và không hề có ý tưởng bảo vệ nền tự do cho bản thân và cho gia đình mình. Trong khi ấy, thanh niên tình nguyện gia nhập Bộ Đội Việt Minh thì tin tưởng rằng mình đang chiến đấu chống ngoại xâm. 

Xin kể mẩu chuyện này để quý bạn hiểu: Năm 1953, Không Quân Pháp tuyển mộ một số thanh niên Việt Nam sang Pháp để huấn luyện phi công và chuyên viên kỹ thuật. Khi Việt Minh chiến thắng trận Điện Biên Phủ, những thanh niên Việt Nam đang được Pháp huấn luyện tỏ ra sung sướng, reo hò giống như chính họ đang chiến thắng Quân đội Pháp. Ông Ngô Đình Diệm miễn cưỡng nhận lời làm Thủ tướng do Vua Bảo Đại khẩn thiết yêu cầu. Tôi dùng chữ “miễn cưỡng” vì ông Diệm biết rằng tình thế rất khó khăn do lòng dân ly tán và do Thực dân Pháp không có cảm tình với ông. Qua năm 1955, Thực dân Pháp mới hoàn toàn trao trả chủ quyền Quốc gia cho Thủ tướng Ngô Đình Diệm và từ đó, ông Diệm thành lập Quân đội Việt Nam Cộng Hòa, thoát thai từ Quân đội Quốc gia do Thực dân Pháp thành lập. “Bộ đội Cụ Hồ” (lính trong hàng ngũ Việt Minh tự hào với cái danh xưng ấy) đa số thuộc thành phần bần cố nông, tuy kém về mặt văn hóa, nhưng quả cảm do bị tuyên truyền và có kinh nghiệm chiến đấu trong 9 năm đánh Pháp. Phải vô tư nhìn nhận lính của Hồ Chí Minh thiện chiến hơn, liều mạng hơn vì bị nhồi sọ lòng ái quốc hơn lính Việt Nam Cộng Hòa. Do hoàn cảnh lịch sử “Trịnh Nguyễn phân tranh” nên trong thâm tâm người Việt đã có mầm chia rẽ “Người đàng trong” thuộc Chúa Nguyễn; “người đàng ngoài” thuộc Chúa Trịnh. Những chữ “người đàng trong, người đàng ngoài” mới nghe qua, chẳng thấy gì khác lạ, nhưng tự thâm sâu là đã có mầm rẻ rúng nhau. Tiếp theo, Thực dân Pháp xâm chiếm Việt Nam thi hành chính sách phân hóa Bắc Kỳ, Trung Kỳ, Nam Kỳ thì mới có thể kéo dài sự đô hộ. Bắc Kỳ thì tự hào về chốn ngàn năm văn vật. Trung Kỳ phong kiến, nghèo đói, bảo hoàng hơn vua. Nam Kỳ cởi mở phóng khoáng, trù phú văn minh, hãnh diện được làm dân Tây. 

Chừng ấy đặc tính là đủ để cho bọn cộng sản khai thác, nhằm đào sâu hố chia rẽ. Mao Trạch Đông hiểu bản chất dân tộc Việt Nam. Tuy mang đặc tính chia rẽ, nhưng có tinh thần chống ngoại bang rất cao. Dù bị Tàu đô hộ ngót 1 ngàn năm, nhưng dân Việt Nam vẫn kiên cường đứng lên đánh đuổi quân thù ra khỏi bờ cõi. Cho nên, phen này Mao Trạch Đông dùng một tên Tàu giả Hồ Chí Minh lãnh đạo cuộc kháng chiến trên danh nghĩa là đánh đuổi Thực dân Pháp giành độc lập, nhưng kỳ thực là sai Hồ Chí Minh làm nghĩa vụ thôn tính Việt Nam cho nước Tàu. Chính Hồ Chí Minh là kẻ thay Trung Cộng để dựng lên một guồng máy cai trị hoàn toàn lệ thuộc Tàu. 

Từ hơn 30 năm trước, những đảng viên Việt Cộng trong nước đã thấy rõ bọn cầm quyền là một lũ tay sai của Trung Cộng. Vì vậy những đảng viên này đã lên tiếng kêu gọi “Thoát Trung”. Hồ Chí Minh là tên đại điếm. Bề ngoài, hắn lớn tiếng hô hào: “Đoàn kết! Đoàn kết! Đại Đoàn kết! Thành công! Thành công! Đại Thành công!”, nhưng trong bí mật hắn ra lệnh bộ hạ của hắn thủ tiêu những người yêu nước đánh giặc Pháp như nhà cách mạng Trương Tử Anh, Lý Đông A, Nguyễn Bình và vô số đảng viên Quốc Dân đảng. Lãnh tụ Phật giáo Hòa Hảo – Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ – cũng bị thủ tiêu. Ngay như Tổng Bí thư Cộng sản Trần Phú, Lê Hồng Phong cũng có tin đồn Hồ Chí Minh ra lệnh thủ tiêu. Uy tín của nhà cách mạng Phan Bội Châu quá lớn, Hồ Chí Minh không thể sai thuộc hạ thủ tiêu Cụ, nên hắn điểm chỉ có Mật thám Pháp bắt Cụ để nhận tiền thưởng. Cụ Phan bị giam lỏng tại Kinh thành Huế cho đến chết. 

Năm 1954 Hoa Kỳ áp dụng chủ thuyết “Domino”, dùng Miền Nam làm căn cứ ngăn chặn làn sóng cộng sản. Nhưng hoàn cảnh Miền Nam lúc bấy giờ chưa thể xây dựng chế độ Dân chủ Nhân bản, bởi vì nhân dân Miền Nam chưa ý thức cái giá của Tự do Dân chủ. Đồng thời phải đối diện với một kẻ thù có bộ máy giết người bằng tất cả thủ đoạn tàn ác, sắt máu, Miền Nam không có một bộ máy tương xứng gồm các cán bộ liều thân sống chết để đối đầu với cộng sản. 

Tôi có thể khẳng định với các bạn rằng nếu chưa diệt sạch cộng sản, thì không một Quốc gia nào có thể kiến tạo một xã hội dân chủ, công bằng, văn minh. Nếu áp dụng lời dạy của Cụ Nguyễn Trãi: “Đem đại nghĩa thắng hung tàn; lấy chí nhân thay cường bạo” đối với Cộng sản là hoàn toàn sai. Cộng sản còn nguy hiểm hơn bất kỳ con “virus” nào, bởi vì nó có thể là cha mẹ, vợ chồng, anh em, bà con của ta, lúc nào cũng rình rập tấn công ta lúc ta sơ hở. Không có cách gì cảm hóa con “virus” cộng sản, vì nó không có trái tim! Tôi không nói quá đâu! Thực tế đã diễn ra từ năm 1930 – năm đảng Cộng sản Đông Dương thành lập – cho tới ngày nay, cái ác và cái độc hại cộng sản càng tinh vi hơn. Ngay cả cùng chí hướng cộng sản với nhau, từng nằm gai nếm mật với nhau, nhưng nếu khám phá thấy chiếc ghế cầm quyền của chúng có nguy cơ lung lay, lập tức chúng diệt một cách không thương tiếc. Cái chết của Nguyễn Bá Thanh là một bằng chứng! 

Khí giới của Chủ nghĩa cộng sản là tuyên truyền và khủng bố. Tuyên truyền của cộng sản là nói dối ngoài trí tưởng tượng thông thường của con người. Chủ nghĩa cộng sản là cái Đạo của bọn bất lương, rao giảng những điều huyễn hoặc, nhưng cưỡng bức người nghe phải tin theo. Ai không tin, chúng sẽ dùng đủ mọi phương cách khủng bố để hủy diệt. Hoa Kỳ văn minh, tiến bộ, nhưng không hiểu bản chất của cộng sản – nhất là cộng sản Việt Nam – nên không chịu dùng lực lượng quân sự hùng hậu để đập nát đầu con rắn độc tại Bắc Bộ Phủ. Hoa Kỳ có hai vị danh tướng hiểu rõ bản chất cộng sản. Đó là George Patton và Douglas MacArthur. Sau khi đánh bại Đức Quốc Xã, Tướng George Patton đề nghị Tổng thống Harry Truman cho phép ông dùng quân Đức, đánh thẳng sang Moscow, tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản ở Liên Xô, nhưng không được chấp thuận. Còn Tướng Douglas MacArthur sau khi đánh bại chí nguyện quân Trung Cộng và quân Bắc Triều Tiên, cũng đề nghị Tổng thống Harry Truman cho phép ông đánh thẳng vào Lục địa Trung Hoa, tiêu diệt Mao Trạch Đông và đưa Tưởng Giới Thạch từ Đài Loan trở về Hoa Lục. Tổng thống Truman cũng không chấp thuận, vì không có viễn kiến như hai vị danh tướng kia. Nếu đề nghị của hai danh tướng được chấp thuận, thì nước Việt Nam tránh được tai họa cộng sản và nước Mỹ không bị sa lầy trong cuộc chiến tranh Việt Nam bẩn thỉu. 

Dù Hồ Chí Minh có thực sự là Nguyễn Sinh Cung, con trai Cụ Nguyễn Sinh Sắc, chứ không phải là Thiếu tá Hồ Quang thuộc Đệ Bát Lộ Quân như Trung Cộng tiết lộ, nhưng qua việc làm của hắn ta từ ngày dựng Đảng Cộng sản năm 1930, nhân dân đã thấy bộ mặt thật của Hồ Chí Minh là một viên Thái Thú Tàu nguy hiểm, độc hại nhất suốt dòng lịch sử Bắc thuộc. Hồ Chí Minh được Tình báo Liên Xô và Trung Cộng dạy kỹ thuật đấu tranh và cung cấp vũ khí để đánh đuổi Thực Dân Pháp, rồi dâng toàn thể đất nước Việt Nam cho Quốc tế Cộng sản. Nhiệm vụ của Hồ Chí Minh là xóa sổ nòi giống Việt Nam. Bởi vì hắn nhồi vào đầu óc từ đứa con nít đến người già bằng cách sai tên đầy tớ Tố Hữu làm những câu thơ như: “Bên kia biên giới là nhà, bên này biên giới đều là anh em”. Hoặc “Giết! Giết nữa! Bàn tay không phút nghỉ!” là bằng chứng Hồ Chí Minh cương quyết “Đánh Mỹ cho tới người Việt Nam cuối cùng” theo mệnh lệnh của Mao Trạch Đông. Hồ Chí Minh đã thiết lập một bộ máy cai trị làm cho toàn dân thành những tên nô lệ “ăn muối đá mà điên say chiến đấu” cho công cuộc bán nước của hắn. Trí thức là thành phần dân tộc được khí thiêng sông núi hun đúc, thì Hồ Chí Minh dùng thí nghiệm của nhà khoa học Nga Ivan Pavlov dạy chó để uốn nắn tư tưởng. Hồ Chí Minh đã thành công biến cả xã hội Miền Bắc thành Trại Súc Vật (Animal Farm) như tác giả George Orwell mô tả. Những tên đồ đệ do Hồ Chí Minh đào tạo như Trường Chinh, Lê Duẩn, Nguyễn văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng đều là những tên tay sai đắc lực của Trung Cộng. 

Năm 1954 Việt Cộng cài gián điệp của chúng trà trộn trong đoàn người di cư vào Miền Nam tìm tự do. Năm 1975, Việt Cộng vẫn sử dụng chiến lược cũ, cài gián điệp và những tên nằm vùng trà trộn vào đoàn người tị nạn cộng sản để làm cho Cộng Đồng Việt Nam tan nát. Nhất là những tên trong Nhóm Ấn Quang từng lớn tiếng đuổi Mỹ “Yankee Goes Home” đầy dẫy ở Mỹ và chống chính sách MAGA của Tổng thống Donald Trump! Tổ chức Phục quốc của nhà yêu nước Trần văn Bá và các đồng chí ở Pháp đều bị Việt Cộng giăng bẫy, mà lên đường về nước để hy sinh một cách oan uổng. Mặt Trận Kháng Chiến của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh cũng do Việt Cộng giàn dựng. Nếu không có những Thanh Niên Người Việt Tự Do từ Thái Lan sang Hoa Kỳ hoạt động, thì sẽ không có Mặt Trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh. Tôi có thể nói với các bạn rằng hai đảng có bề dày Chống Cộng như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt đều không có một ai đủ cơ trí để chống lại thủ đoạn tình báo, gián điệp của Việt Cộng. Cuối năm 2003, Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ gặp gỡ Đại sứ Bùi Diễm, Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, Giáo sư Nguyễn Ngọc Linh, Trung tá Vũ Đức Vinh (Tổng Cục trưởng Cục Truyền Thanh trong Nội các Nguyễn Cao Kỳ) và tôi. Ông Kỳ cho biết có ông Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Cộng – Nguyễn Đình Bin – đề nghị ông về nước để thuyết phục những thành phần bảo thủ trong Đảng hiểu rằng Hoa Kỳ không phải là một Đồng Minh xấu, nếu chúng ta tỏ ra xứng đáng. Ông Kỳ thường lo ngại nếu Việt Cộng không biết sử dụng Hoa Kỳ là một đối tác (counterpart) để quân bình mối bang giao với Trung Cộng, thì nguy cơ rất cao Việt Nam sẽ trở thành Giao Chỉ Quận như dưới thời kỳ Bắc thuộc. Chính vì mối ưu tư đó mà ông Kỳ dám hy sinh tên tuổi của mình. Các nhân vật nêu trên đều tán đồng ông Kỳ làm sứ giả du thuyết Việt Cộng thay đổi quan điểm. Riêng tôi là không đồng ý. Tôi lập luận rằng Tổng thống Nguyễn văn Thiệu và Tổng thống “một ngày” Dương văn Minh đã nhiều lần bắn tiếng với Việt Cộng, muốn về Việt Nam để đóng góp công sức tái xây dựng đất nước, nhưng Việt Cộng không chấp thuận. Thậm chí Tổng thống Thiệu còn nhờ ông Đỗ Văn – Cựu bỉnh bút của Đài BBC – vận động với Chính quyền Việt Cộng cho ông về nước. Nhưng Việt Cộng vẫn không chấp thuận. Các bạn có thể kiểm chứng sự kiện này với ông Đỗ Văn hiện ở Luân Đôn, Anh Quốc. Tôi nói với Tướng Kỳ rằng sở dĩ Việt Cộng ngỏ lời mời ông, vì ông nổi tiếng là một người Chống Cộng quyết liệt. Nay ông chấp nhận lời mời của Việt Cộng, bộ máy tuyên truyền của Việt Cộng sẽ rêu rao một đứa con hư đã trở về nhà. Nhưng Tướng Kỳ tự tin ông là Con Phật, định mệnh đã an bài cho ông cái sứ mạng cứu dân tộc Việt Nam! Thuyết phục Tướng Kỳ không được, tôi đành nói: “Cái đó tùy ông, một khi ông đã tin tưởng vào định mệnh thì tôi còn biết nói gì hơn? Nhưng tôi bảo đảm với ông rằng ông sẽ thất bại. Bởi vì đảng cộng sản do Hồ Chí Minh lập ra là để biến dân Việt Nam thành người Hán và đất nước Việt Nam trở thành một Châu Quận của Trung Cộng”. Tuy tôi bất đồng chính kiến với Tướng Kỳ, nhưng tôi rất kính trọng ông, vì tôi biết ông là một người hết sức yêu nước, thanh liêm và coi thường công danh sự nghiệp của mình. Tôi sẽ nói về con người thật của Tướng Kỳ trong một bài viết tới. 

Cùng các bạn Quân nhân Hoa Kỳ gốc Việt thân mến, 

Các chính trị gia Hoa Kỳ đã phạm một tội trọng đối với gia đình của 58 ngàn quân nhân Mỹ hy sinh ở Việt Nam và phạm trọng tội đối với dân tộc Việt Nam vì không dứt khoát chiến thắng một cuộc chiến không đáng để thua. Tiến sĩ Peter Navarro viết cuốn sách “Death By China” (Chết dưới bàn tay Trung Cộng) là hậu quả mà nhân dân Hoa Kỳ đang hứng chịu. Nguyên nhân cái chết của Hoa Kỳ hiện nay là thua trận chiến tranh Việt Nam. Là phi công được Không Quân Hoa Kỳ huấn luyện, được Hoa Kỳ cho tị nạn và trở thành công dân, tôi mang ơn, nhưng tôi vô cùng oán hận lãnh đạo Hoa Kỳ đã buộc người lính Mỹ đánh nhau với kẻ thù mà phải bị trói hai tay sau lưng. Hoa Kỳ thi hành giải pháp “Việt Nam hóa” (vietnamization) chiến tranh mà cho Không Quân Việt Nam những phi cơ huấn luyện T38 và T37 cải biên thành phi cơ chiến đấu F-5 và A-37 bay khoảng 1 giờ trên trời là hết xăng, làm sao lấy lại Hoàng Sa, Trường Sa bị Trung Cộng xâm chiếm? Tôi oán hận Kissinger và Tổng thống Nixon là vì cái đểu của họ. Và cái đểu của cấp lãnh đạo Hoa Kỳ trong chiến tranh Việt Nam đã làm cho nước Mỹ ngày nay có một vị Tổng thống đắc cử nhờ vào sự gian lận. Nước Mỹ sẽ suy tàn vì những hành vi phản quốc của những chính trị gia trong ba ngành Hành Pháp, Tư Pháp, Lập Pháp và bọn làm Truyền thông bất lương. Cả thế giới, bạn cũng như thù đều khinh bỉ chính quyền của Joe Biden. 

Các bạn quân nhân Hoa Kỳ gốc Việt đang phục vụ dưới sự lãnh đạo bất xứng của hàng Tướng lãnh, các bạn có nhận ra không? Tổng thống “ăn gian” ra lệnh rút khỏi chiến trường Afghanistan cấp tốc, bỏ lại đằng sau những công dân Mỹ làm việc cho Chính phủ và hơn 80 tỷ đô-la vũ khí tối tân cho Taliban là một hành vi phản quốc. Các Tướng lãnh Mỹ hèn, nên mới cúi đầu thi hành mệnh lệnh phi lý của Joe Biden. Đại tướng Mark Milley – Chủ tịch Tham Mưu Liên Quân – và Đại Tướng Lloyd Austin – Bộ trưởng Quốc phòng – là hai tên tội phạm trong vụ rút quân ra khỏi Afghanistan mà cho đến nay vẫn còn tại chức, thì cũng giống Đại tướng Dương văn Minh sau đảo chánh 1963 đã dẹp bỏ Ấp Chiến Lược vậy thôi! Nikita Khrushchev đã nói: “Cứ ném sợi dây thòng lọng cho bọn Tư bản Mỹ, trước sau gì chúng nó cũng tự thắt cổ nhau mà chết”. Đó là một câu nói rất thật, chứ không phải cường điệu. Bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa, mở cửa bắt tay với Trung Cộng, nước Mỹ đã cho Trung Cộng hưởng quy chế tối huệ quốc (most favored nation), nên Trung Cộng giàu lên thì mới có tiền hối lộ quan chức Hoa Kỳ để lũng đoạn nền kinh tế và đạo đức đảng Dân Chủ và cơ quan An Ninh không bảo vệ cẩn mật khí giới Quốc phòng để cho Trung Cộng đánh cắp, cũng là một cái tội rất lớn đối với thế giới. Các bạn có thấy bọn chính trị gia Mỹ đang siết cổ nhau, khiến cho thằng dân bị lè lưỡi vì nạn lạm phát phi mã không? Bọn ủng hộ đảng Dân Chủ có hài lòng không, khi thấy bọn di dân bất hợp tràn vào đất nước gây bạo loạn? 

Nhân dịp xem cái Video Clip của Phố Bolsa, tôi được nghe Tướng hồi hưu Lương Xuân Việt sẽ đưa ba người người con về nước Việt Nam để cho các con biết về quê hương gốc. Tôi xin nói thẳng: Việt Nam ngày nay không còn là quê hương của dòng giống Lạc Hồng. Nước Việt Nam đang bị cai trị bởi bọn Thái Thú Trung Cộng, bởi vì dân thì làm nô lệ như súc vật và đất thì thuộc đặc khu của Trung Cộng. Hồ Chí Minh là tên bán nước, nhân cách tồi bại mà đảng cầm quyền cưỡng bức toàn dân từ già đến trẻ phải học tập tư tưởng Hồ Chí Minh và noi gương đạo đức Hồ Chí Minh thì còn gì là nòi giống Việt Nam? Tội ác của Hồ Chí Minh đã do chính những người cộng sản như Trần Đĩnh viết ra, chứ không phải do tôi ngụy tạo. Các bạn hãy tìm đọc để biết Hồ Chí Minh là người tàn ác và thâm độc không khác gì Stalin hay Mao Trạch Đông. 

Xin các bạn hãy mở đường link: https://khongquanc130.blogspot.com/2022/01/thoi-ai-ho-chi-minh.html để biết thực trạng Việt Nam ngày nay. Thiếu tướng Lương Xuân Việt tuy đã về hưu, nhưng ông là niềm hãnh diện của Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn Cộng Sản và vẫn được các quân nhân Hoa Kỳ gốc Việt tại ngũ kính trọng. Mỗi một việc làm, mỗi một lời tuyên bố của Tướng Việt rất có ảnh hưởng đến thanh danh người Việt yêu nước. Nên nhớ rằng Việt Cộng có cả triệu cách mua chuộc khiến cho chúng ta vô tình phản lại nòi giống mà không hề hay biết mình vô ý thức. Cứ hỏi nữ tài tử Kiều Chinh (một người ở Miền Nam) bằng cách nào bà đã “vận động” ông Thị trưởng Thành phố Westminster Trí Tạ trao bằng tưởng lục cho nữ cán bộ Tuyên vận Ngô Thanh Vân của Việt Cộng, thì ông Thiếu tướng Việt sẽ hiểu thủ đoạn của Việt Cộng tinh vi đến mức nào! Việt Cộng là quân bán nước. Không có một việc làm nào của chúng là vì nước, vì dân. Đừng ngây thơ tin vào những trò bịp bợm của chúng mà làm ô danh dòng họ và ô danh nòi giống Việt Nam. 

Giữa cộng sản và tự do không bao giờ có thể chung sống hòa bình với nhau. Trước năm 1975, ông Đạo Dừa từng nuôi con mèo và con chuột sống thân thiện với nhau để chứng minh người Việt Quốc gia và người Việt Cộng sản cũng có thể sống hòa bình với nhau. Sau năm 1975, ông Đạo Dừa đã bị chết trong nhà tù Việt Cộng! Năm 1969, Dân biểu Hồ Hữu Tường đề nghị Quốc Hội Việt Nam Cộng Hòa thành lập phái đoàn ra Hà Nội để phúng điếu Hồ Chí Minh. Sau năm 1975, Việt Cộng bày tỏ lòng biết ơn của chúng đối với “thiện chí” của ông Hồ Hữu Tường bằng cách giam ông vào Trại Tập Trung cho đến chết vì đói! Đó là những sự kiện có thật! Tôi không phịa! 

Việt Cộng chỉ làm bộ tử tế, lương thiện, nhưng chúng luôn luôn âm mưu hãm hại người yêu nước. Giữa cộng sản và tự do chỉ có thể giải quyết bằng chiến tranh một còn một mất mà thôi. Đừng bao giờ hy vọng bọn Cộng sản có ngày hoàn lương. Nhất là cộng sản Tàu! Bọn Việt Cộng đã thề “Thà mất nước (vào tay Trung Cộng), còn hơn mất đảng” thì dù Đức Chúa Trời Jesus Christ hay Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đem lời giáo hóa chúng, cũng không làm chúng lay chuyển. Đã có những người Việt Nam làm tay sai một cách đắc lực cho Việt Cộng. Cuối đời, biết mình bị lừa, tỏ ra ân hận, nhưng đã quá muộn. Dù đang ốm, tôi cố gắng ngồi dậy để viết những lời tâm huyết này. Xin các quân nhân Hoa Kỳ gốc Việt từng coi nhẹ mạng sống của mình trên chiến trường, hãy tỏ ra can đảm, sáng suốt, đừng để mình bị Việt Cộng cám dỗ mà rơi cái bẫy của bọn chúng. Chỉ có Hoa Kỳ là quốc gia duy nhất trên thế giới đủ khả năng phá vỡ mưu toan thống trị loài người của Trung Cộng. 

Ngày xưa, nhà Văn hóa Phạm Quỳnh nói: “Truyện Kiều còn, tiếng ta còn. Tiếng ta còn, nước ta còn”. Ngày nay, tôi khẳng định với các bạn rằng “Hoa Kỳ còn, nền văn minh thế giới còn. Nếu nền văn minh của Hoa Kỳ bị bọn nội thù đánh bại để nhường vai trò bá chủ thiên hạ cho bọn Trung Cộng man rợ thì nền văn minh nhân loại sẽ biến mất. Lúc đó, nước Việt Nam đương nhiên chính thức trở thành một Châu Quận của Trung Cộng, chứ chẳng còn úp mở gì cả! Tổ tiên ta dạy: “Đoàn kết thì sống; chia rẽ thì chết” Đảng Cộng sản Việt Nam chủ trương chia rẽ dân tộc, bất cứ ai bày tỏ lòng yêu nước đều bị Đảng quy tội phản động! Nếu các bạn quân nhân Hoa Kỳ gốc Việt còn thương tưởng nòi giống mình thì hãy đoàn kết nhau để làm tấm gương cho thế hệ mai sau nhằm bảo tồn nòi giống. Nếu được như vậy, người lính già Việt Nam Cộng Hòa này sẽ vô cùng mãn nguyện khi nhắm mắt lìa đời. 

Thân ái, Bằng Phong Đặng văn Âu 10200 Bolsa Avenue Westminster, California 92683 

Telephone: 714 – 276 – 5600 Email Address: bangphongdva033@gmail.com

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.