VỀ HAI BÀI
VIẾT TRÊN DIỄN ĐÀN.
BẰNG PHONG
ĐẶNG VĂN ÂU.
Sáng nay (ngày 24 tháng 4 năm 2025),
thức dậy, mở computer ra đọc Email, tôi thấy có hai bài viết đáng bàn. Nhưng vì
không thấy địa chỉ Email của tác giả, nên tôi gửi lên diễn đàn vài suy nghĩ của
tôi. Bài viết thứ nhất có tựa đề: “NGÀY “GIẢI PHÓNG” & GIẤC MƠ
VIỆT NAM CỦA TÔI.” của tác giả Lê Cát Tường và bài viết thứ hai có tựa đề “QUÝ
ANH CHỊ CHỐNG TRUMP, CHƯA HIỂU ANH THƯƠNG BUÔN” của tác giả N. Thùy Trang.
Nếu hai tác giả tình cờ đọc thấy bài nhận định của tôi, xin liên lạc với tôi ở
địa chỉ bangphongdva033@gmail.com
1/ Về bài của tác giả Lê Cát Tường,
tôi xin nói thế này: Đảng Cộng sản Việt Nam do Hồ Chí Minh lập ra không phải vì
mục đích giành Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc về cho dân tộc Việt Nam. Cái khẩu
hiệu “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” là bịp để dụ dỗ người Việt Nam yêu nước,
nhưng ngây thơ. Karl Marx và Lenin là hai ông Do Thái lập ra cái đạo Cộng sản
là để trả thù Chúa Jesus đã trừng phạt dân tộc họ phải lưu vong suốt 2 ngàn
năm. Nhưng nếu hai ông Do Thái để lộ ý đồ chống Chúa thì ai mà theo? Cho nên
hai ông mới riêu rao về một cuộc cách mạng giải phóng giới cần lao nghèo khổ bị
bọn Tư bản bóc lột. Bằng cớ là khi Cộng sản cướp được Chính quyền, thì giới cần
lao nghèo khổ còn bị bóc lột tận xương tủy mà phải câm họng. Ngay cả những
người theo đảng Cộng sản, suốt cả một đời tận tụy vì lý tưởng bịp, mà muốn làm
cho đảng trở nên tốt, cũng bị đảng diệt ngay. Trung tướng Trần Độ phản tỉnh là
bị tước hết đặc quyền đặc lợi. Thủ tướng Võ văn Kiệt chỉ cần nói “Đừng nhắc lại
ngày 30 tháng Tư, vì ngày đó khiến cho 1 triệu người vui và 1 triệu người buồn”
là đảng có biện pháp kỷ luật với Võ văn Kiệt ngay.
Tướng Nguyễn Cao Kỳ tưởng rằng đem
lòng yêu nước để thuyết phục lãnh đạo Cộng sản, thì Cộng sản sẽ thay đổi tư
duy, là vì ông Kỳ cho rằng Cộng sản cũng là Con Người như mình! Không! Cộng sản
không phải là người, mà là ác quỷ. Nếu nhân dân Miền Nam gồm có trí thức,
tu sĩ, Tướng lĩnh hiểu được rằng Cộng sản là ác quỷ, thì họ đã đoàn kết keo sơn
một lòng để diệt Cộng sản không còn một mống. Hiện nay có một số nhà hoạt động ở
Hải Ngoại đã về nước, tiếp xúc bọn cầm quyền với hy vọng sẽ thay đổi chế độ đều
bị thân bại, danh liệt.
Bạn Lê Cát Tường sẽ đặt câu hỏi:
“Nếu nói như bác Bằng Phong, dân Việt Nam mình đành cam chịu làm kẻ nô lệ suốt
đời dưới chế độ Cộng sản bạo tàn hay sao?” Không! Dân Việt sẽ vùng lên giành
lại quyền Con Người, khi hòn đá tảng Trung Cộng bị thế giới đào thải. Đừng nghĩ
rằng tôi đưa ra tư tưởng chờ thời, chờ sung rụng.Tôi chỉ muốn nói rằng người
Việt Tự Do không đủ sức làm chuyện đội đá vá trời, vẫn chia rẽ nhau, vì chưa
thấy nòi giống đang trên đà tự hủy.
2/ Về bài viết của tác giả N. Thùy
Trang, tôi nhận thấy tác giả đã nhìn ra chiến thuật, chiến lược của Tổng thống
Donald Trump. Nhưng bảo rằng Tổng thống Donald Trump là con buôn, chỉ biết mang
lợi về cho nước Mỹ, là mới thấy một phần nổi của tảng băng trên mặt nước. Ông
Donald Trump còn muốn phục hồi nhân cách của nước Mỹ.
a/ Chống lại ý sự mở cửa biên giới
của đảng Dân Chủ là để bảo vệ an ninh và chống lại đảng Dân Chủ chủ trương
người đi bầu cử không cần phải là công dân, là để bảo vệ nền dân chủ Hoa Kỳ.
Đảng Dân Chủ và Truyền thông Cánh tả đổ cho Tổng thống Donald Trump là độc tài
phát-xít, là luận điệu chụp mũ, vu khống của Cộng sản.
b/ Nước Mỹ và đa số quốc gia Âu châu
đang có xu hướng chống lại đức tin Cơ Đốc giáo (Antichrist), nền tảng văn minh
Tây phương (Western Civilization). Ở tại nước Mỹ, Đảng Dân Chủ sau khi cướp
Chính quyền bằng gian lận bầu cử, thì cưỡng bức dạy triết lý “Woke” và
“Diversity, Equity, Inclusion” vào trường từ cấp Tiểu học lên đến Đại học và
Quân Đội, là giống chủ trương của Karl Marx dùng hình thức đấu tranh giai cấp
để chống Chúa Jesus. Còn ở tại Âu châu cũng đang có xu hướng Antichrist. Bằng
cớ là màn trình diễn khai mạc Olympic thế giới tại Paris vào năm 2024 chế giễu
buổi tiệc ly trong Kinh Thánh một cách thô tục, mà không một Quốc gia Âu châu
nào bày tỏ phản ứng. Thử tưởng tượng Ban tổ chức Olympic mà chế giễu Đạo Hồi,
thì thế nào cũng có chuyện đổ máu ngay.
c/ Tổng thống Donald Trump muốn chấm
dứt nạn ăn cắp của viên chức Chính quyền bằng cách kiểm kê sự chi tiêu của các
Bộ Ngành. Tức là Tổng thống Donald Trump muốn gây lại niềm tin của nhân dân vào
Chính quyền, đúng với tiêu chí “Do dân, vì dân” của Tổng thống Abraham Lincoln.
Đảng Dân Chủ kịch liệt chống DOGE của tỷ phú Elon Musk, chứng tỏ đảng Dân Chủ
là một tập đoàn ăn cắp, không muốn có một Chính quyền trong sạch.
d/ Cuối cùng, chẳng biết Tổng thống
Donald Trump có làm được hay không? Đó là triệt tiêu bọn làm truyền thông bất
lương chuyên môn phao tin giả để đánh lừa quần chúng. Khi Truyền thông không
còn đạo đức nghề nghiệp, đó là dấu hiệu suy tàn của nền Dân Chủ.
Tổng thống Donald Trump áp thuế đối
với mọi Quốc gia, bạn lẫn thù, là đòi lại công bằng cho Quốc gia Hoa Kỳ. Điều
đó có gì là sai? Luận điệu của đảng Dân Chủ cho rằng Tổng thống Donald Trump áp
thuế làm mất hết Đồng Minh, Hoa Kỳ sẽ bị cô lập, là luận điệu ngu xuẩn. Chẳng
lẽ Hoa Kỳ cứ nằm yên chịu trận, để cho cả thế giới cười vào mặt hay sao? Nhiều
Quốc gia trên thế giới xin đến Washington để điều đình, chứng tỏ Tổng thống
Donald Trump làm đúng với sách lược đã đề ra!
Tổng thống Donald Trump chọn ngày 2
tháng Tư làm Ngày Giải Phóng là có ý báo động cho nhân dân Hoa Kỳ biết
rằng lâu nay Hoa Kỳ đang bị cái tư tưởng quái đản Marxist giam hãm. Vậy Tổng
thống Donald Trump còn là nhà tư tưởng, chứ không phải Tổng thống Donald
Trump là con buôn, chỉ biết lợi nhuận.
Tổng thống Donald Trump là nhà cách
mạng đang vận động quần chúng trở về với Đức Tin và lòng Yêu Nước. Đừng nghe
theo lời đường mật của bọn có tư tưởng Marxist, mà trở nên bội phản công lao
của các Tổ phục dựng lên nước Hoa Kỳ nhân bản, khai phóng. Đó là lời nhắn gửi
của Tổng thống Donald Trump đến toàn dân.
Cuộc Cách Mạng của Tổng thống Donald
Trump không đổ máu như Cộng sản Bolsheviks. Cuộc Cách Mạng của Tổng thống
Donald Trump là cuộc Cách Mạng Nhung, thành công hay chăng, là do mỗi người dân
Hoa Kỳ có chịu giác ngộ hay không. Nếu người dân Hoa Kỳ vẫn không chịu giác
ngộ, thì nước Hoa Kỳ sẽ mất vào tay quỷ sứ, giống như nước Việt Nam Cộng Hòa đã
mất vào tay quỷ sứ Việt Cộng.
Bằng Phong Đặng văn Âu. Ngày 24
tháng 4 năm 2025.
Dưới đây là hai bài viết của tác giả
Lê Cát Tường và N. Thùy Trang. Mời quý vị đọc cho biết.
NGÀY
“GIẢI PHÓNG” & GIẤC MƠ VIỆT NAM CỦA TÔI.
Tôi được sanh ra
sau năm 1975, và cũng như bao người trẻ cùng lứa tuổi hoặc trẻ hơn, tôi bị
tuyên truyền và nhồi sọ bởi CSVN. Ở trường học, tôi cũng bị ép phải đeo khăn
quàng đỏ, làm cháu ngoan bác Hồ, và bị dạy về ngày “giải phóng,” tức là ngày
30/04/1975. Nhưng may mắn hơn những người trẻ khác, tôi có ba mẹ làm hậu thuẫn.
Ba mẹ tôi kể nhiều về đời sống, xã hội và chính trị của thời VNCH (chế độ trước
năm 1975), cho tôi cơ hội để so sánh đời sống và xã hội của hai chế độ.
Sau khi ra nước ngoài
và khi lên đại học, tôi đã tìm hiểu về Việt Nam. Tại sao trong nước gọi là ngày
“giải phóng,” và cộng đồng hải ngoại thì gọi ngày 30 tháng 04 là ngày Quốc Hận?
Tại sao lại có từ “thuyền nhân?” Tại sao người người lại chạy Cộng Sản, đánh
đổi cả tánh mạng của họ và gia đình họ, để được tự do . Ngày 30 tháng 04 sao có
thể là ngày “giải phóng” khi người dân được “giải phóng” phải ăn bằng khoai
lang sùng và cơm độn? “Giải phóng” mà sao chỉ có bên thắng cuộc là ăn mừng,
trong khi người được “giải phóng” lại khóc và trốn chạy khỏi Việt Nam?
Với tôi tìm hiểu lịch
sử rất quan trọng, nhưng không làm tôi rung động bằng những gì đang xảy ra trên
quê hương Việt Nam hiện giờ, sau 50 năm “giải phóng.” Tôi tin rằng nếu là một
chế độ tốt và vì dân, người dân Việt Nam sẽ không tiếp tục ra đi tìm cơ hội cho
gia đình họ. Nhiều người đã không ngại trốn chạy và vượt biên bằng xe thùng hay
đi bộ nhiều ngày, băng qua biên giới nhiều quốc gia, chỉ để đến được bến bờ tự
do, dù là phải trở thành những người di dân bất hợp lệ.
Nếu là một chính quyền
tốt, tham nhũng sẽ không tràn lan và có hệ thống như bây giờ. Là một chính
quyền tốt, sẽ không trao quá nhiều quyền lực cho giới công an, để họ khủng bố
người dân lành hàng ngày. Là một chính quyền tốt, sẽ đặt lợi ích của người dân
và của dân tộc lên hàng đầu và phải bảo vệ lãnh thổ và lãnh hải cũng như bảo vệ
nền độc lập và sự tự chủ của quốc gia mình.
Một chính quyền vì dân
phải có những chính sách cụ thể để đẩy mạnh dân sinh, luôn luôn có sự cải cách
tích cực trong các hệ thống giáo dục, y tế, giao thông, và môi trường để xã hội
ngày một tốt đẹp hơn. Một chính quyền tốt sẽ tìm cách loại đi những hũ tục và
không cỗ suý cho những trò chơi trụy lạc trong học đường. Họ sẽ có những kế
hoạch để bảo tồn và đẩy mạnh văn hóa Việt Nam. Chính quyền Việt Nam đương thời
đã thất bại triệt để trong trách nhiệm của họ.
Giấc mơ của tôi là đời
sống và xã hội của người dân Việt Nam được triệt để cải thiện theo hướng tích
cực hơn. Nền giáo dục, y tế, giao thông, văn hoá, môi trường được thay đổi tốt
hơn. Người dân sẽ được hưởng một chế độ dân sinh tuyệt vời. Dân lành được bảo
vệ và hỗ trợ bởi cảnh sát, thay vì bị công an khủng bố. Nhân quyền không còn là
một xa xỉ phẩm nữa, mà nhân quyền như cơm gạo, mà người dân sẽ được hưởng thụ
hàng ngày. Khi họ thích, thì họ xuống đường biểu tình mà không bị chính quyền
bắt bớ và trả thù.
Giấc mơ của tôi là quê
hương Việt Nam sẽ có tự do và dân chủ, và để biến giấc mơ thành sự thật, chúng
ta sẽ không ngừng tranh đấu cho những điều mà chúng ta cần, chúng ta tin, và
chúng ta mơ.
Cát Tường Lê, Olympia
QUÝ
ANH CHỊ CHỐNG TRUMP, CHƯA HIỂU ANH THƯƠNG BUÔN.
Cao thủ Trump ra tay. Ván cờ địa
chính trị và thương vụ vũ khí thế kỷ.
Khi cả thế giới còn đang tranh cãi
về chiến sự Ukraine, Tổng thống Donald Trump đã tung ra một nước cờ khiến mọi
bên phải ngỡ ngàng. Ông công khai công nhận Crimea là của Nga và đề xuất
Ukraine nên nhượng toàn bộ vùng lãnh thổ hiện đang bị Nga chiếm đóng khoảng
18.7% đất nước để kết thúc chiến tranh bằng cách vẽ lại biên giới, nơi nào Nga
đang đứng thì lấy đó làm ranh giới hòa bình.
Đây không phải là một đề xuất ngẫu
nhiên. Ông Trump biết rõ Ukraine sẽ không đồng ý, và châu Âu cũng sẽ phản đối
mạnh mẽ. Nhưng đó mới là đòn cao tay. Khi phía Kyiv từ chối kế hoạch “hòa
bình”, Trump có cơ sở chính đáng để rút Mỹ ra khỏi chiến trường. Mỹ không rút
lui vì bỏ rơi đồng minh, mà vì đã “đưa ra giải pháp nhưng bị từ chối”.
Chính trong khoảng trống quyền lực
ấy, châu Âu buộc phải nhảy vào. Bởi nếu Mỹ rút, Ukraine sụp đổ, thì tuyến biên
giới NATO sẽ bị uy hiếp trực tiếp. Từ vai phụ, châu Âu trở thành vai chính.
Nhưng khi nhảy vào, họ phải hành động, và hành động đó là mua vũ khí.
Trump không cần viện trợ. Ông cần
hợp đồng thương mại, và ván bài này chính là để chuyển gánh nặng từ ngân sách
Mỹ sang hóa đơn mua sắm Quốc phòng của châu Âu. Đó là đòn bluff chính trị,
nhưng là một thương vụ thương mại vô cùng thực dụng.
Kết quả đã hiện rõ. Đức ký hợp đồng
viện trợ quân sự hơn 3.2 tỷ USD cho Ukraine, trong đó bao gồm hệ thống phòng
không IRIS-T, drone, và kế hoạch cung cấp 500,000 quả đạn pháo trong năm 2025.
Ba Lan ký kết chương trình Wisla giai đoạn hai với hệ thống Patriot trị giá lên
đến 15 tỷ USD. Pháp tiếp tục tăng ngân sách Quốc phòng, chuyển giao phương tiện
chiến đấu, tên lửa và hỗ trợ Ukraine bằng kho vũ khí tồn trữ. Nhiều quốc gia
NATO khác cũng đang tăng tốc mua vũ khí Mỹ vì không thể chờ vào viện trợ nữa.
Trump không cần nói to. Ông chỉ cần
đưa ra một giải pháp không ai muốn nhận, rồi lùi lại, để châu Âu buộc phải bước
tới. Nhưng khi họ bước tới, họ phải mở ví. Và đó là lúc ngành công nghiệp quốc
phòng Mỹ trở thành người hưởng lợi lớn nhất.
Không ai có thể phủ nhận rằng chiến
tranh mang theo những hệ lụy đau thương. Nhưng cũng chính chiến tranh, dưới bàn
tay một thương gia như Trump, lại trở thành cơ hội tái cấu trúc vai trò toàn
cầu của nước Mỹ mà không phải đổ máu thêm. Ông không đánh nhau, ông buôn. Ông
không viện trợ, ông bán. Và ông làm được điều đó bằng một ván cờ mà người ta
tưởng là thất bại, nhưng hóa ra lại là thắng lợi kép.
Trump không để Ukraine chết. Ông giữ
cuộc chiến ở mức vừa đủ để châu Âu phải đứng dậy, tự lo, và mua vũ khí Mỹ bằng
tiền của chính họ.
Đó không chỉ là chính trị. Đó là
thương mại. Và là thương mại ở đẳng cấp của một cao thủ chính trường.
N. Thùy An.