Search This Blog

Friday, April 19, 2024

 

VƯƠNG HÀ MY, CON GÁI CHỦ TỊCH QUỐC HỘI,

TỰ SỰ QUA FACEBOOK.

• Có trang blog mới lập Vuonghamy.com, tự giới thiệu là của Vương Hà My là con gái bố Vương Đình Huệ, có đăng bài viết mới ngày 9/4/2024

- Bài viết bộc bạch :

"... mẹ xem bố chỉ là cha của anh em mình, chớ không còn là chồng của bà ấy. Cho đến khi, vụ việc bố xơi cô bạn của mình bị lộ ra, thì mình mới hiểu ra vấn đề."

Thảo nào mạng xã hội nói a. H. có nhiều bồ nhí thế.

* **

GIA ĐÌNH VÀ DÒNG TỘC

Sự nghiệp của bố mình càng đi lên, thì không khí của gia đình mình càng ngột ngạt hơn.

Bắt đầu là chuyện bà nội mình cứ huyên thuyên với các nhà báo, bằng những câu chuyện hoang tưởng, vì nhà nghèo mà bán con cho nhà giàu; bố mình phải học bài bằng ánh sáng của những con đom đóm bỏ trong quả cà khô, rỗng ruột ...

Bố mình giận lắm, nhưng vì khi phỏng vấn bà nội mình, thì họ có băng ghi âm, nên bố đành chịu, chỉ mong bà nội mình bớt huyên thuyên hơn.

Nhưng sau đó, bà vẫn thế, lại nổi hứng đọc vè, làm thơ, và các con điếm nhạc sĩ, nhạc nhẽo giời ơi, lại xúm vào phổ nhạc.

Mẹ mình thì phẩy tay, chẳng dám chấp nhất một bà mẹ chồng nhà quê gặp thời, suốt ngày khoái được nghe người khác tâng bốc.

Các cô, chú bác của mình ngày càng tỏ ra là những kẻ nhà quê tham lam và hợm hĩnh. Họ làm như chính họ mới là Phó thủ tướng, là chủ tịch quốc hội chớ không phải là bố mình.

Bố mình thì càng ngày càng lạnh lùng, xa cách hơn, ít về nhà hơn, tin vào tử vi bói toán nhiều hơn, và rộng rãi ban phát bổng lộc cho các chú lái xe, các chú bảo vệ. Bố đổi số điện thoại nhiều lần cho hợp phong thuỷ và chải chuốt như một chàng trai đến chốn hẹn hò.

Mẹ mình, như buộc phải làm quen với những điều xì xầm lăng nhăng về bố. Và mình chắc rằng, không ai hiểu tính cách của bố hơn mẹ mình. Khác với bà nội, mẹ mình chẳng bao giờ hé răng trả lời các câu hỏi liên quan đến bố, như đã từ lâu, mẹ xem bố chỉ là cha của anh em mình, chớ không còn là chồng của bà ấy. Cho đến khi, vụ việc bố xơi cô bạn của mình bị lộ ra, thì mình mới hiểu ra vấn đề.

Từ lúc mình còn bé xíu, ai cũng bảo mình giống bố, cặp mắt, đôi môi không lẫn vào đâu được, những lúc ấy thì mình tự hào vì giống bố, cho đến khi cô bạn Nepal nói rằng, cặp mắt đôi môi của mình đầy nhục cảm, thì mình há mồm và chẳng còn tự hào được nữa.

Những năm học cấp 3, mình tham gia vào các nhóm nhảy như một trào lưu thời thượng, mãi đến sau này, mình mới cảm nhận, hình như điều đó, vô tình là phương cách để giải phóng sự rạo rực sẵn có trong huyết quản mình, và cái đam mê nhảy nhót lại như đã bám luôn vào mình từ ấy.

Anh Phương thì có tính cách giống mẹ mình hơn, trầm lắng hơn mình, anh ấy đã tách ra sống riêng từ rất lâu, ở tít trên tầng 17 căn hộ B1707 chung cư Thăng Long Viglacera , căn hộ mà mẹ mình đã mua cho anh ấy, từ trước khi anh ấy về nước.

- (Vuonghamy)

Nguyễn Thị Thương chia sẻ!

--------------------

Tự giới thiệu

Mình tên là VƯƠNG HÀ MY
Sinh ngày 22/12/2000
cung hoàng đạo Ma Kết và thuộc nhóm nguyên tố Đất
Mình học ở Amsterdam , Hà nội

FB của mình là: https://www.facebook.com/hamyvuong00


Năm học lớp 9 (2014-2015), mình đi thi Học sinh giỏi môn Tiếng Anh, đạt 18,75 điểm.

Nhiều người biết tới mình, bởi vì mình là con gái của ông VƯƠNG ĐÌNH HUỆ,

Mẹ mình là bà NGUYỄN VÂN CHI,
ĐT: 0912776566
Số TK của Mẹ mình là: 543928, Ngân hàng BIDV , chi nhánh Hà nội (Tài khoản VIP đó nha, Hihi)
Căn hộ 1608 ở tòa nhà 05 Trung Kính, là do mẹ mình đứng tên, cho nên, bố mình chắc tự ái nên cứ ngủ lại Royal City ở Thanh hóa.
Mẹ mình hiện nay là ủy viên thường trực Ủy ban Tài chính Ngân sách của Quốc Hội, tức là đang làm lính cho bố mình, Hihi

Mình có người anh trai tên là VƯƠNG HOÀNG PHƯƠNG,
ĐT: 0333661111;
Email: hpvuong8794@gmail.com;
FB: https://www.facebook.com/hp.vuong96
Anh ấy cũng có một thời gian tập tành buôn bán các loại Rượu Bia Thuốc lá (Nhập khẩu), nhưng nay đã thôi vì chả bỏ bèn gì.

Nguồn: https://www.vuonghamy.com/2024/04/tu-gioi-thieu.html

 

 

Gia đình và Dòng tộc

 Sự nghiệp của bố mình càng đi lên, thì không khí của gia đình mình càng ngột ngạt hơn.

Bắt đầu là chuyện bà nội mình cứ huyên thuyên với các nhà báo, bằng những câu chuyện hoang tưởng, vì nhà nghèo mà bán con cho nhà giàu; bố mình phải học bài bằng ánh sáng của những con đom đóm bỏ trong quả cà khô, rỗng ruột ...

Bố mình giận lắm, nhưng vì khi phỏng vấn bà nội mình, thì họ có băng ghi âm, nên bố đành chịu, chỉ mong bà nội mình bớt huyên thuyên hơn.

Nhưng sau đó, bà vẫn thế, lại nổi hứng đọc vè, làm thơ, và các con điếm nhạc sĩ, nhạc nhẽo giời ơi, lại xúm vào phổ nhạc.

Mẹ mình thì phẩy tay, chẳng dám chấp nhất một bà mẹ chồng nhà quê gặp thời, suốt ngày khoái được nghe người khác tâng bốc.

Các cô, chú bác của mình ngày càng tỏ ra là những kẻ nhà quê tham lam và hợm hĩnh. Họ làm như chính họ mới là Phó thủ tướng, là chủ tịch quốc hội chớ không phải là bố mình.

Bố mình thì càng ngày càng lạnh lùng, xa cách hơn, ít về nhà hơn, tin vào tử vi bói toán nhiều hơn, và rộng rãi ban phát bổng lộc cho các chú lái xe, các chú bảo vệ. Bố đổi số điện thoại nhiều lần cho hợp phong thuỷ và chải chuốt như một chàng trai đến chốn hẹn hò.

Mẹ mình, như buộc phải làm quen với những điều xì xầm lăng nhăng về bố. Và mình chắc rằng, không ai hiểu tính cách của bố hơn mẹ mình. Khác với bà nội, mẹ mình chẳng bao giờ hé răng trả lời các câu hỏi liên quan đến bố, như đã từ lâu, mẹ xem bố chỉ là cha của anh em mình, chớ không còn là chồng của bà ấy. Cho đến khi, vụ việc bố xơi cô bạn của mình bị lộ ra, thì mình mới hiểu ra vấn đề.

Từ lúc mình còn bé xíu, ai cũng bảo mình giống bố, cặp mắt, đôi môi không lẫn vào đâu được, những lúc ấy thì mình tự hào vì giống bố, cho đến khi cô bạn Nepal nói rằng, cặp mắt đôi môi của mình đầy nhục cảm, thì mình há mồm và chẳng còn tự hào được nữa.

Những năm học cấp 3, mình tham gia vào các nhóm nhảy như một trào lưu thời thượng, mãi đến sau này, mình mới cảm nhận, hình như điều đó, vô tình là phương cách để giải phóng sự rạo rực sẵn có trong huyết quản mình, và cái đam mê nhảy nhót lại như đã bám luôn vào mình từ ấy.

Anh Phương thì có tính cách giống mẹ mình hơn, trầm lắng hơn mình, anh ấy đã tách ra sống riêng từ rất lâu, ở tít trên tầng 17 căn hộ B1707 chung cư Thăng Long Viglacera , căn hộ mà mẹ mình đã mua cho anh ấy, từ trước khi anh ấy về nước.

Nguồn: https://www.vuonghamy.com/2024/04/gia-inh-va-dong-toc.html



Gia đình và Dòng tộc

 Sự nghiệp của bố mình càng đi lên, thì không khí của gia đình mình càng ngột ngạt hơn.

Bắt đầu là chuyện bà nội mình cứ huyên thuyên với các nhà báo, bằng những câu chuyện hoang tưởng, vì nhà nghèo mà bán con cho nhà giàu; bố mình phải học bài bằng ánh sáng của những con đom đóm bỏ trong quả cà khô, rỗng ruột ...

Bố mình giận lắm, nhưng vì khi phỏng vấn bà nội mình, thì họ có băng ghi âm, nên bố đành chịu, chỉ mong bà nội mình bớt huyên thuyên hơn.


Nhưng sau đó, bà vẫn thế, lại nổi hứng đọc vè, làm thơ, và các con điếm nhạc sĩ, nhạc nhẽo giời ơi, lại xúm vào phổ nhạc.

Mẹ mình thì phẩy tay, chẳng dám chấp nhất một bà mẹ chồng nhà quê gặp thời, suốt ngày khoái được nghe người khác tâng bốc.


Các cô, chú bác của mình ngày càng tỏ ra là những kẻ nhà quê tham lam và hợm hĩnh. Họ làm như chính họ mới là Phó thủ tướng, là chủ tịch quốc hội chớ không phải là bố mình.

Bố mình thì càng ngày càng lạnh lùng, xa cách hơn, ít về nhà hơn, tin vào tử vi bói toán nhiều hơn, và rộng rãi ban phát bổng lộc cho các chú lái xe, các chú bảo vệ. Bố đổi số điện thoại nhiều lần cho hợp phong thuỷ và chải chuốt như một chàng trai đến chốn hẹn hò.

Mẹ mình, như buộc phải làm quen với những điều xì xầm lăng nhăng về bố. Và mình chắc rằng, không ai hiểu tính cách của bố hơn mẹ mình. Khác với bà nội, mẹ mình chẳng bao giờ hé răng trả lời các câu hỏi liên quan đến bố, như đã từ lâu, mẹ xem bố chỉ là cha của anh em mình, chớ không còn là chồng của bà ấy. Cho đến khi, vụ việc bố xơi cô bạn của mình bị lộ ra, thì mình mới hiểu ra vấn đề.

Từ lúc mình còn bé xíu, ai cũng bảo mình giống bố, cặp mắt, đôi môi không lẫn vào đâu được, những lúc ấy thì mình tự hào vì giống bố, cho đến khi cô bạn Nepal nói rằng, cặp mắt đôi môi của mình đầy nhục cảm, thì mình há mồm và chẳng còn tự hào được nữa.

Những năm học cấp 3, mình tham gia vào các nhóm nhảy như một trào lưu thời thượng, mãi đến sau này, mình mới cảm nhận, hình như điều đó, vô tình là phương cách để giải phóng sự rạo rực sẵn có trong huyết quản mình, và cái đam mê nhảy nhót lại như đã bám luôn vào mình từ ấy.

Anh Phương thì có tính cách giống mẹ mình hơn, trầm lắng hơn mình, anh ấy đã tách ra sống riêng từ rất lâu, ở tít trên tầng 17 căn hộ B1707 chung cư Thăng Long Viglacera , căn hộ mà mẹ mình đã mua cho anh ấy, từ trước khi anh ấy về nước.

Nguồn: https://www.vuonghamy.com/2024/04/gia-inh-va-dong-toc.html


No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.