Search This Blog

Sunday, May 28, 2023

LINH MỤC ĐẶNG HỮU NAM - TÂM THƯ SỔ

 

BỨC TÂM THƯ SỐ 3

 

Lm ANTÔN ĐẶNG HỮU NAM (Người anh em bị loại trừ)

GỬI LINH MỤC ĐOÀN GIÁO PHẬN VINH

Xã Đoài, Ngày 8 tháng 1 năm 2023

Kính thưa quý cha,

Con bỗng nhiên bị cắt mục vụ hơn hai năm qua, dẫu Đức Cha minh enhiên thừa nhận con “không sai Đức tin, Tín lý, Luân lý, Phong hoá, Giáo luật, Lương tâm” mà chỉ vì con “hay nói chuyện chính trị, đụng chạm đến chính quyền, không có lợi cho tôi (tức Đức Cha)”! Đặc biệt, con bị Huyền chức hơn một năm nay không theo quy định của Giáo luật, với những tội trạng mơ hồ.

Con vẫn biết rằng trong thời gian qua, bên cạnh một số anh em như cha Giuse Chu Đình Trường, cha Giuse Nguyễn Đức Nhân… đóng vai “dư luận viên”, “ngôn sứ đặt hàng” chuyên đi thăm dò, điều tra, theo dõi facebook, đếm các status, đọc các comments… để xuyên tạc, luận tội, vu cáo, báo cáo thì vẫn có đó những anh em cố gắng để nối kết, hàn gắn! Con không có ý định lên tiếng cho bản thân mình, vì nếu có như thế thì cũng sẽ nhận được những câu trả lời: “tôi sợ”, “tôi chưa lo được cho thân tôi”, “tôi có phải là người trông giữ em đâu”! Nhưng ở đây, câu chuyện của con không còn là chuyện của một cá nhân mà là chuyện có ảnh hưởng đến hiện tình và tương lai của Giáo phận. Điều con không hiểu là Đức Cha phụ tá, Cha Tổng Đại diện, Hội đồng Linh mục, Ban Tư vấn vẫn im lặng một cách khó hiểu và xem ra là “không biết” sự việc!

Người ta thường nói: Thích thì tìm cách; Ghét thì thì tìm cớ; Phò kẻ có quyền có tiền chứ ai phò người thấp cổ bé miệng. Khi mà chỉ ra những điều nghịch Đức tin, sai Phụng vụ cũng có tội; Khi mà yêu cầu bề trên làm theo quy định của Giáo luật cũng có tội; Khi mà Đức Cha chỉ vì cái lợi của mình, bất chấp sự thật, công bằng, Giáo luật, tính mạng, Đức tin, ơn gọi… thì con biết rằng chẳng bao giờ con tìm thấy Công Lý và Tình Yêu. Như thế, nói hay không nói, viết hay không viết, nói gì, viết gì cũng có tội, cũng thành cái cớ để ngụy biện, trở thành nguyên nhân của mọi lý do! Nhưng sự thật vẫn là sự thật dẫu sự thật đó có bị giết chết! Sự thật đó cần được nói lên vì nó là sự thật và đừng để bất cứ ai sẽ là nạn nhân tiếp theo!

Hồ sơ “yêu cầu cụ Giám mục không bố trí công tác mục vụ cho Linh mục Đặng Hữu Nam trên địa bàn tỉnh Nghệ An” không phải bây giờ mới có mà đã có từ triều đại trước. Đức Cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp đã từng ra quyết định đưa con về quản thúc tại nhà phòng Giáo họ Trung Sơn, Giáo xứ Vạn Lộc. Không chỉ vì trách nhiệm đối với người anh em Linh mục mà còn vì tình yêu và thao thức đối với Đức Cha và Giáo phận mà Hội đồng Linh mục, Ban Tư vấn đã làm mọi cách để Đức Cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp rút lại quyết định của mình.

Kính thưa quý cha,

* Giáo Hội dạy con: Thiên Chúa là Tình Yêu. Luật của Chúa, luật của Giáo Hội là luật yêu thương, luật tìm kiếm, mang về, chữa lành và cứu sống chứ không phải luật loại trừ và giết chết!

* Giáo Hội dạy con: Linh mục nên thánh qua sứ vụ và trong sứ vụ. Linh mục sống nhờ, sống với, sống vì, sống cùng Thánh Thể và Thánh Lễ.

* Giáo Hội dạy con: Giáo luật là “hệ thống quy tắc ứng xử” của gần 1,4 tỉ người Kitô hữu trên toàn thế giới, từ Đức Giáo Hoàng đến trẻ thơ.

* Giáo Hội của chúng ta là “Giáo Hội Hiệp Hành”. Nếu không gặp gỡ, không lắng nghe, không phân định thì làm sao có thể “Hiệp hành - Tham gia - Sứ vụ”?

*Giáo Hội chủ trương: “Lắng nghe tiếng nói bị loại trừ”. Khi đã loại trừ nhau rồi thì còn đâu mà lắng nghe nhau?

Giáo Hội mời gọi: “Đi ra vùng ngoại biên” sao chúng ta vẫn còn gây bất công, bất minh, bất chính… ngay trong nhà mình?

Năm 2023, Giáo Hội Việt Nam “củng cố sự hiệp thông”. Để trở thành “dấu chỉ và khí cụ của sự hiệp thông mật thiết với Thiên Chúa và hợp nhất mọi người” không phải là củng cố sự Bình đẳng, Chia sẻ và Phục vụ sao?

Kính thưa quý cha,

Hơn bao giờ hết con thấy Đức tin bị chao đảo, Đức mến bị giảm sút, Đức cậy bị lung lay. Nếu quý cha rơi vào trường hợp của con, quý cha sẽ nghĩ gì, sẽ làm gì, xin quý cha giúp con:

1/ Đức Cha minh nhiên thừa nhận: con “không sai Đức Tin, Tín Lý, Luân Lý, Phong Hoá, Giáo Luật, Lương Tâm” nhưng Đức Cha vẫn cắt mục vụ của con vì con “hay nói chuyện chính trị, đụng chạm đến chính quyền, không có lợi cho tôi (tức Đức Cha)”. Sau quyết định nghỉ mục vụ bất thường đó là một loạt hành động với nhiều tâm kế huyền cơ!

2/ Đức Cha tố cáo với Toà Thánh: con “là kẻ đứng đầu nhóm Linh mục phản loạn, vô luân, bất tuân, công khai chống đối Đức Cha” nhưng không có bằng chứng, không được đối thoại. Khi bị Toà Thánh điều tra, Đức Cha từ chối tham dự để đối chất, đối chứng. Sau khi Toà Thánh điều tra, Đức Cha từ chối công bố kết quả để trả lại sự thật. Đức Cha vẫn tiếp tục tuyên truyền “cha Nam chống tui”!

3/ Đức Cha cô lập con với Linh mục đoàn, với giáo dân, với những ai thành tâm thiện chí yêu mến và bảo vệ Giáo Hội nhưng không biết sự thật, với ân nhân, với gia tộc của con. Cuối năm 2022, Đức Cha còn trực tiếp cấm một gia đình khi họ có kế hoạch mời con về mừng Tân Linh mục!

4/ Từ tháng 10 năm 2021 cho đến nay, (sau khi bị đầu độc) cũng như thời gian đau nặng, phải ăn chế độ riêng theo chỉ định của bác sĩ, Đức Cha không hề chu cấp kinh phí ăn uống!

5/ Ngày 31 tháng 12 năm 2021, Đức Cha ra lệnh miệng Huyền chức con vì status: “Đang Rước Dầu, Đức Cha dừng lại bắt tay Linh mục chủ tịch ủy ban đoàn kết tỉnh”! Sau 10 ngày, sắc lệnh kỷ luật mới được trao. Một sắc lệnh sai thể thức văn bản luật, không đả động đến “tội” là status trên nhưng lại tập hợp một cơ số tội mới được nghĩ ra, không ăn nhập gì với chế tài của Giáo luật và vẫn được ký ngày 31 tháng 12 năm 2021!

6/ Từ ngày 31 tháng 12 năm 2021 đến nay đã hơn một năm, Đức Cha không cho con Dâng Lễ nhưng vẫn không chu cấp bất cứ các khoản trợ cấp nào như Giáo luật quy định!

7/ Từ đầu tháng 3 năm 2022 đến cuối tháng 5 năm 2022, con đau nặng, phải hỗ trợ bằng máy thở, cận kề cái chết, con xin đi bệnh viện để cấp cứu, Đức Cha không cho đi và không cho bất cứ một giải pháp hay hỗ trợ gì. Cụ thể:

+ Ngày 6 tháng 3 năm 2022 con gọi điện để xin đi bệnh viện. Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long không nghe máy. Con gọi cho Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Viên, Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Viên trả lời: “Tôi không giải quyết được”!

+ Ngày 19 tháng 3 năm 2022, con trực tiếp lên phòng, xin Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long đi bệnh viện.

Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long giới thiệu: Một là đi Hà Nội, gặp ông chú của Ngài, ông chú sẽ giới thiệu đi đâu. Hai là đi bệnh viện Minh An anh của Cha Việt ở Quỳnh Lưu.

Con trả lời: Trong trường hợp của con, để an toàn, cần phải bảo mật thông tin, con lại không biết ông chú nên con không thể đi Hà Nội theo cách của Đức Cha. Thứ đến, bệnh của con cần đến bệnh viện lớn với phương tiện kỷ thuật hiện đại và các giáo sư hàng đầu, bệnh viện Minh An là bệnh viện tư, mới lập, đó không phải là nơi con cần đến! Tất nhiên con hiểu đi đâu phải cho Đức Cha biết và con đã trình kế hoạch của mình.

Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long trả lời: Bây giờ Đức Cha Viên đi vắng, chờ Ngài về, chúng tôi bàn bạc rồi cho anh biết sau!

+ Ngày 21 và ngày 22 tháng 3 năm 2022, Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Viên đã xuống làm việc với con theo ý của Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long. Mỗi buổi làm việc kéo dài hơn 120 phút. Tất cả những gì cần chất vấn, thắc mắc, Đức Cha đã làm. Tất cả những gì cần phải trả lời, giải trình, con cũng đã làm.

+ Sau hai ngày làm việc với Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Viên, con vẫn không được đi bệnh viện. Đức Cha vẫn không cho bất cứ giải pháp gì để chữa bệnh hay hỗ trợ chữa bệnh. Chính Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long còn đi tuyên truyền khắp nơi rằng “ông cha Nam giả bệnh để thiên hạ chửi tui”!

+ Khi giáo dân thắc mắc: Tại sao Đức Cha không cho cha Nam đi chữa bệnh? Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long đã trả lời: “Tôi đã bàn với Đức Cha Viên và hai cha nữa mới không cho cha Nam đi chữa bệnh”! Màn đối đáp này đã được người dân ghi âm, đưa lên mạng xã hội và chuyển đi khắp nơi!

(Việc con đi bệnh viện từ ngày 22 đến ngày 29 tháng 6 năm 2022, có thể nói 95% là vì Đức Cha, chỉ 5% là vì con. Điều này nhóm nối kết và Đức Cha hiểu rõ)

8/ Từ một bài viết của Lê Hải Nam, đòi xét nghiệm ADN đối với nghĩa tử mà con nhận về nuôi từ lúc hơn một tuổi. Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long đã bỏ qua tất cả các điều kiện, biện pháp cần và đủ, các nguyên tắc và trách nhiệm pháp lý, đòi buộc con phải thi hành. Đây không phải là cách mà Đức Cha muốn tìm hiểu sự thật. Đây thực chất là cách Đức Cha muốn dùng chính quyền, mượn tay Toà Thánh để loại bỏ con!

9/ Trong tư cách là Giám mục chính toà, Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long dùng các dịp lễ lớn, có đông người và nhiều thành phần tham dự trong Giáo phận cũng như các dịp tĩnh tâm cho Linh mục Giáo phận khác hay các dòng tu để kể tội ông cha Nam, bất chấp Giáo lý, Giáo luật, Kỷ luật Bí tích, bất chấp những tội đó đã được điều tra chưa!

10/ Đức Cha nói với con rằng:

+ Thời này làm gì có công bằng, công lý!

+ Anh đã nói: những quyết định của tôi dù bất lợi hay bất công với anh, anh cũng vâng lời kia mà!

+ Đừng nói chuyện đúng sai!

+ Tại sao cha cứ đòi văn bản, trước đây có ai đòi văn bản đâu!

+ Bây giờ mà trả lại năng quyền cho cha Nam thì thật là khó, vì sợ người ta nói thua, sợ người ta nói thua cả truyền thông, vì truyền thông đã làm bung bét cả rồi!

Kính thưa quý cha,

Những gì con viết hôm nay chưa phải là tất cả. Nhưng trên tất cả là Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long vẫn luôn khẳng định một điều là “không phải như thế”, “không có như vậy”, “tôi làm theo lương tâm và trách nhiệm” như ngài vẫn nói với HĐGMVN, với mọi người và ngài vẫn thường nói xưa nay!

Kính chúc quý cha ân sủng và bình an!

Xin đừng tiếc một lời cầu cho kẻ hèn này!

Kính:

Lm Antôn Đặng Hữu Nam

Người anh em bị loại trừ.

 

Thursday, May 25, 2023

TRẢ LỜI THẮC MẮC CỦA ĐỘC GIẢ - BẰNG PHONG

 

TRẢ LỜI THẮC MẮC

Bằng Phong Đặng văn Âu.

Hôm nay tôi được một độc giả yêu cầu giấu tên gửi Email đặt câu hỏi: “Tại sao ông Bằng Phong viết Kiến nghị thỉnh cầu các người Mỹ gốc Việt thành danh đứng ra thành lập tổ chức yểm trợ tài chánh cho Tổng thống Donald Trump và đảng Cộng Hòa? Tại sao ông không kêu gọi toàn thể người Việt Tị Nạn Cộng Sản?”. Xin trả lời:

Nhận thấy đó là câu hỏi chính đáng, tôi cần phải trả lời để những độc giả nào khác có thắc mắc tương tự, nhưng không lên tiếng đặt câu hỏi. Trước hết, tôi là một người tị nạn cộng sản đã nhập quốc tịch Hoa Kỳ thì số phận của tôi tùy thuộc vào sự hưng thịnh của nước Mỹ. Hơn nữa, lập trường Chống Cộng của tôi không gì lay chuyển. Tổng thống Donald Trump là lãnh tụ duy nhất của Hoa Kỳ tuyên bố một cách mạnh mẽ tại diễn đàn Liên Hiệp Quốc rằng "bao lâu ông còn là Tổng thống của Hoa Kỳ thì ông không bao giờ ông chấp nhận đất nước của ông rơi vài tay bọn chủ nghĩa xã hội (cộng sản). Bởi vì cộng sản chỉ mang lại độc tài, nghèo đói, bất công, tham nhũng, thối nát."

Tổng thống Donald Trump là nhà lãnh đạo mà lời nói luôn luôn đi đôi với việc làm, chứ không hứa cuội với cử tri như các chính trị gia khác. Khi lên làm Tổng thống, ông Trump chấm dứt ngay đặc quyền tối huệ quốc (the most favored nation) của Trung Cộng được ký kết từ thời Tổng thống Bill Clinton. Hàng năm, Trung Cộng rút ruột của Hoa Kỳ 500 tỷ đô-la vì sự “rộng lượng" của Mỹ.

Hoa Kỳ là quốc gia đứng hàng đầu ngành sản xuất thép, nhưng phải đóng cửa nhà máy, vì không thể cạnh tranh giá thép rẻ của Trung Cộng (do được hưởng quy chế tối huệ quốc). Trung Cộng là khách hàng đểu, gian lận. Trung Cộng vẫn sản xuất thép sang Hoa Kỳ được, nhưng đóng dấu sản xuất ở Việt Nam. Quan thuế Mỹ biết được tiểu xảo đó (vì ở Việt Nam làm gì có nhà máy sản xuất thép?), vẫn đánh thuế thép của Trung Cộng như thường. Thành thử, những nhà máy sản xuất thép của Mỹ đóng cửa trước đây, nhờ Tổng thống Trump mà mới có dịp mở lại. Thế là kỹ nghệ thép của Hoa Kỳ lấy lại ngôi vị hàng đầu như xưa.

Đó là cách Chống Cộng của Tổng thống Donald Trump bằng kinh tế, không tốn một viên đạn, nhưng đạt kết quả cao. Tôi chỉ cần nêu lên một sự kiện đó thôi là đủ để thuyết phục những bạn trẻ đã thành danh hãy dùng uy tín của mình để lãnh đạo chiến dịch ủng hộ Tổng thống Donald Trump và đảng Cộng Hòa. Mặc dầu tôi còn có nhiều ví dụ khác.

Tôi hiểu rằng có thể trong những bạn trẻ đã thành danh là đảng viên Dân Chủ thì không thể ủng hộ cho Tổng thống Donald Trump và đảng Cộng Hòa. Nhưng tôi tin rằng các bạn trẻ như Khoa Học gia Dương Nguyệt Ánh, Luật sư Đinh Việt, Tướng Lương Xuân Việt, Đại tá Cao Hùng dù trót là đảng viên Dân Chủ đi nữa, thì cũng phải bỏ đảng Dân Chủ. Bởi vì họ thừa thông minh để thấy đảng Dân Chủ đang phá hoại nước Mỹ như: Mở cửa biên giới phía Nam cho thành phần di dân bất hảo buôn người, buôn ma túy tràn vào tự do. Đóng nắp những giếng dầu khiến cho giá nhiên liệu gia tăng, liên quan đến ngành sản xuất khác, ảnh hưởng đến kinh tế cả nước là đảng Dân Chủ có chủ đích. Ngoài ra, ngành Tư Pháp, FBI, CIA cấu kết nhau để phục vụ cho lợi ích của đảng Dân Chủ, và truyền thông cánh tả (thổ tả) trở thành bộ máy tuyên truyền của đảng Dân Chủ, thì Hoa Kỳ sớm muộn gì cũng sụp đổ mà thôi. Tổng thống Ronald Reagan trước kia là đảng viên Dân Chủ, nhưng đã bỏ đảng vì nhận thấy đảng của mình quá “liberal”. Tổng thống Ronald Reagan đúng là một người yêu nước, coi quyền lợi của nước Mỹ cao hơn quyền lợi của đảng. Đảng viên Dân Chủ ngày nay hèn, tham tiền bán rẻ lương tâm, cố bám lấy đảng, chứ không đủ lòng yêu nước để chia tay đảng đang phá hoại đất nước.

Hành động yêu nước của ông Ronald Reagan đã đưa ông lên chức Tổng thống, được cả thế giới ngưỡng mộ, vì là vị lãnh tụ đã làm cho Liên Bang Xô Viết tan rã. Tổng thống Ronald Reagan biết làm lịch sử. Còn Joe Biden hèn, vì cam tâm làm tay sai cho Deep State để hưởng lợi cá nhân. Rồi đây lịch sử sẽ lên án Joe Biden là kẻ bán nước. Câu nói của Tổng thống Ronald Reagan “Peace through  Strength” luôn luôn đúng!

Chỉ có những đứa “giả tị nạn” (fake political refugee) mới chống Tổng thống Donald Trump.

Vậy nếu người Việt Nam nào Tị Nạn Cộng Sản trót là đảng viên Dân Chủ cũng nên bắt chước hành động của Tổng thống Ronald Reagan để xứng đáng với danh nghĩa tị nạn.

Lý do tôi khẩn khoảng thỉnh cầu các nhân vật đã thành danh ở Hoa Kỳ đứng ra thành lập một tổ chức để phát động Phong trào Yểm trợ Tổng thống Donald Trump và đảng Cộng Hòa là có mục đích nhắc nhở những bạn trẻ nhớ câu “Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách” mà tổ tiên ta đã truyền dạy cho con cháu. Nhờ sự hào hiệp của nước Mỹ mà cha mẹ các bạn trẻ đó có điều kiện vật chất để nuôi dạy họ thành người danh tiếng, thì ngày nay họ phải bày tỏ lòng biết ơn quốc gia mà họ mang quốc tịch. “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là vậy. Đây là lúc lớp trẻ cần hành động dể làm gương cho lớp già vô dụng! Đừng bắt chước thái độ “No Action Talk Only” của mấy đàn anh chính trị salon, các bạn trẻ!

Trong cuộc chiến tranh Việt Nam, phần lớn trí thức hoặc “ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản”, hoặc thờ ơ vô cảm, sống chết mặc bay. Cho nên, Miền Nam mất ngoài lý do ngoại lai, nhưng lý do nội tại cũng không nhỏ.  Đáng lý ra, lãnh tụ các đảng Chống Cộng, lãnh tụ Tập thể Chiến sĩ, các Giáo sư Đại học phải thấy nước Mỹ đang bên bờ vực thẳm, tự động đứng ra thành lập Phong trào Yểm trợ Tổng thống Donald Trump và đảng Cộng Hòa để cứu nước Mỹ. Chứ không cần đợi ai nhắc! Vì không thấy các vị đó không có hành động thích đáng trước nguy cơ nước Mỹ bị “cộng sản hóa”,  tôi mới phải cúi rạp mình để khẩn khoảng kêu gọi những bậc anh tài trẻ ra tay giúp nước. Tuổi đã cao, trí đã mòn, sức đã kiệt, tự biết mình vô dụng, nên tôi tự động ráng làm Tô Tần lấy ba tất lưỡi cố gắng thuyết phục các bạn trẻ đã thành danh. Nếu họ có chút tình đồng hương, cùng nòi giống, thương người lính thua trận, nhưng luôn luôn đau đáu chuyện nước non, mà nghe theo lời thỉnh cầu của mình, thì sung sướng biết chừng nào! Sung sướng vì người Mỹ bản xứ sẽ không còn khinh nòi giống mình chỉ biết ngửa tay xin hoặc chỉ lo làm giàu cho cá nhân, chứ không biết đền đáp công ơn ân nhân.

Vì danh dự nòi giống, vì ưu tư tương lai dân tộc, tôi lo ngại Hoa Kỳ rơi vào chế độ cộng sản, thì Hoa Kỳ trở thành đàn em của Trung Cộng, vì kém thâm niên đảng vụ. Hoa Kỳ trở thành đàn em của Trung Cộng, thì Đài Loan sẽ không còn và nước Việt Nam sẽ biến mất, vì sẽ bị Trung Cộng sáp nhập.

Tôi hy vọng lời giải thích của tôi đủ làm hài lòng những độc giả có chung thắc mắc như độc giả gửi Email cho tôi.

Tôi là người Việt Nam đã đưa tay tuyên thệ trở thành công dân Hoa Kỳ. Vì già, dù ý chí vẫn còn, nhưng sức khỏe suy yếu, không thể đảm đương công việc một cách hữu hiệu, tôi mới phải viết Kiến Nghị để cậy nhờ đến những bạn trẻ. Vả lại, thành lập Phong trào Yểm trợ không bị nguy cơ mất mạng như thời trai trẻ của tôi tình nguyện vào Quân Đội để đối diện với cái chết ngoài chiến trường. Do đó, không ai có thể kết tội tôi xúi bạn trẻ hy sinh, còn mình ngồi nhà vô tư an hưởng.

Từ ngày gửi Kiến Nghị đến Khoa Học gia Dương Nguyệt Ánh, Giáo sư Đinh Việt, Tướng Lương Xuân Việt, Đại tá Hùng Cao, đêm nào tôi cũng cầu nguyện hồn thiêng sông núi Việt Nam biến họ thành Phù Đổng Thiên Vương vươn vai đứng dậy trả ơn quốc gia nuôi dưỡng mình và làm vẻ vang nòi giống Việt. Nhờ đó, tôi cũng được thơm lây, trước khi về bên kia thế giới mà linh hồn cảm thấy nhẹ nhàng.

Bằng Phong Đặng văn Âu, Ngày 25 tháng 5 năm 2023.

10200 Bolsa Avenue, Westminster, CA.92683.

Email Address: bangphongdva033@gmail.com Tel: 714 – 276 – 5600

 

Xin gửi lại bản Kiến Nghị: 

https://khongquanc130.blogspot.com/2023/05/kien-nghi-kinh-gui-cac-ban-tre-thanh.html

 

 

Wednesday, May 17, 2023

ÔNG CỐ VẤN NGÔ ĐÌNH NHU

 

ÔNG CỐ VẤN NGÔ ĐÌNH NHU


 


Nhà văn Trần Đĩnh

Hồi  nhỏ, đọc sách cách mạng và nghe các đồng chí lớn tuổi truyền tai nhau  rằng: Ngô Đình Nhu là loại mắt trắng, môi thâm, đam mê quyền lực điên  cuồng, bị bệnh bất lực và ác lắm...tôi cứ đinh ninh như thế cho đến hôm  nay, thấy được tấm ảnh Ngô Đình Nhu trong tàng thư với bộ vest rất chuẩn tây và thật sự trông giống như một diễn viên điện ảnh vậy. 

Không  chỉ ăn mặc lịch lãm, đẹp trai mà Ngô Đình Nhu còn học rất giỏi... sau  những năm tháng chịu sự giáo dưỡng của gia đình và giáo hội ở Huế, đầu  những năm 30 của thế kỷ XX, được đưa sang Pháp du học tại trường Đại học  Văn khoa và trường Ngôn ngữ phương Đông.
Năm  1935, Ngô Đình Nhu là người VN đầu tiên thi đậu vào Trường Quốc gia  Chartes của Pháp (trường Cổ tự học Quốc gia Pháp). Năm 1838, với việc  bảo vệ thành công tại Pháp luận án tốt nghiệp chủ đề “Phong tục và tập  quán của người Bắc Kỳ vào đầu thế kỷ 17 và 18, theo các nhà thám hiểm và  truyền giáo” - luận án được Bộ trưởng Bộ Giáo dục Quốc gia Pháp chấm  xuất sắc.
Ông  Ngô Đình Nhu là sinh viên Việt Nam đầu tiên tốt nghiệp xuất sắc trường  Cổ tự học Quốc gia Pháp với thứ hạng Ba. Cũng là người Việt Nam đầu tiên  có bằng Lưu trữ - Cổ tự và bằng cử nhân khoa học.

Trong  lịch sử lưu trữ nhà nước Việt Nam, người được Nhà nước bổ nhiệm đầu  tiên vào chức vụ cơ quan lưu trữ nhà nước trung ương là ông Ngô Đình  Nhu, ông được đánh giá là một nhà lưu trữ có chuyên môn tốt và từng làm  việc ở Sở Lưu trữ và Thư viện Đông Dương - từ năm 1938, ông giữ các vai  trò là Chủ tọa Hội đồng Cứu nguy Châu bản và Cố vấn Kỹ thuật 1942-1944,  Phó giám đốc Sở Lưu trữ và Thư viện Đông Dương - 1945, và từng là Giám  đốc Nha Lưu trữ Công văn và Thư viện toàn quốc ở Hà Nội từ tháng 8 năm  1945.

Khi  đã ở đỉnh cao quyền lực chỉ sau tổng thống, Ngô Đình Nhu vẫn làm việc  cần mẫn. Ông có thói quen hút thuốc liên hồi, mỗi lần nửa điếu, trong  một căn phòng không rộng, đầy ngập sách vở, tài liệu ở tầng dưới Dinh Độc lập có gắn máy lạnh và interphone với bên ngoài...


Có  thể nói, ông Ngô Đình Nhu là tiêu biểu cho một số trí thức Việt Nam Âu  học thời bấy giờ, nhưng từ đó đến nay chưa có tác phẩm, bài viết nào  nghiên cứu về Ngô Đình Nhu với tư cách là một nhà trí thức!

*************************

 

NHÀ VĂN TRẦN ĐĨNH 
Người Tiết Lộ Những Chuyện “Động Trời”
●Tuấn Khanh

Giới văn chương không chịu sự kiểm soát của Nhà nước, đã công khai bày tỏ sự thương tiếc với tin nhà văn Trần Đĩnh từ trần ngày 12 tháng năm năm 2022 tại nhà riêng ở Sài Gòn, hưởng thọ 93 tuổi. Trên các trang cá nhân, nhiều người đã viết những dòng kính trọng với một nhà báo, nhà văn suốt đời lận đận vì sự thật. Không thấy có dòng nào đưa tin về sự ra đi của ông trên báo chí nhà nước.

Tác phẩm gây sốc dư luận của nhà văn Trần Đĩnh, là bộ sách Đèn Cù. Trong một lần trò chuyện tại Sài Gòn, ông cho biết đã ôm ấp ý tưởng viết bộ ký lịch sử này, và thực hiện trong hơn 10 năm. Năm 1991, ông tạo những phác thảo đầu tiên và đến năm 2014, khi dàn khoan HD981 của Trung Cộng xuất hiện ở vùng biển thuộc chủ quyền kinh tế thuộc Việt Nam, ông quyết định gửi đi tại Mỹ (nhà xuất bản Người Việt Books). Tức thì cuốn sách gây rúng động với những câu chuyện kể đời làm báo của ông, và những điều mắt thấy tai nghe liên quan đến nhiều nhân vật quan trọng của Đảng Lao Động và Đảng Cộng sản Việt Nam.

Giải thích việc gửi ra nước ngoài in sách, ông Trần Đĩnh nói rằng “Tôi muốn nói rõ một điểm: tôi gửi in ở ngoài vì ở trong nước không ai in và phát hành cho tôi, không phải tại vì sách có nhiều bí mật. Hai lý do khác nhau.”

Cuộc đời của nhà văn Trần Đĩnh, người cầm bút hơn 70 năm, bắt đầu với công việc ký giả cho tờ Sự Thật – một tờ báo chủ đích tuyên truyền do Trường Chinh làm Tổng biên tập. Nhà văn Trần Đĩnh sinh năm 1930. Năm 16 tuổi ông tham gia Việt Minh theo lời kêu gọi yêu nước, chống Pháp. Do làm việc trong một cơ quan báo chí cao nhất của Đảng, ông có cơ hội gặp gỡ hầu hết các khuôn mặt của chế độ từ Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Lê Duẩn, tới Lê Đức Thọ, Hoàng Tùng, Đỗ Mười… và những quan hệ này – như theo ông tâm tình trên BBC – đã giúp ông sớm nhận ra khuôn mặt thật của giới lãnh đạo cộng sản.

Trần Đĩnh thuộc lớp đảng viên tiên phong gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam từ năm 1948. Ông là người được tin cậy để được trao nhiệm vụ chấp bút tiểu sử của ông Hồ Chí Minh, chấp bút những tự truyện của nhiều nhân vật như Phạm Hùng, Lê Văn Lương, Bùi Lâm, Nguyễn Đức Thuận… nên những gì ông kể trong bản văn Đèn Cù, là có thể tin cậy được.

Khi Đảng Cộng sản Việt Nam đưa vấn đề chọn lựa tư tưởng Mao để chống xét lại, tức là chống lại chủ trương sống chung hoà bình do Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô lúc bấy giờ là Nikita Khrushchev đưa ra, theo Trần Đĩnh, ông đã ủng hộ lập trường của Khrushchev và chống tư tưởng Mao, nên bị ghép vào tội “chống đảng”. Mặc dù không bị bắt như anh ruột ông là Trần Châu, hay như những người khác như Hoàng Minh Chính, Vũ Thư Hiên, hoặc phải sống lưu vong như Nguyễn Minh Cần…, nhưng ông bị đày đi cải tạo lao động. Sau đó, tuy ông được xét làm báo trở lại nhưng với điều kiện: Không được ký tên Trần Đĩnh, chỉ viết về nông nghiệp, và không được viết anh hùng, chiến sĩ thi đua và cấp ủy cao. Cuối cùng là không được ở gần thanh niên, bởi sẽ gây tiêm nhiễm tư tưởng phản động cho thế hệ trẻ. Sau khi đất nước thống nhất, năm 1976 Trần Đĩnh bị khai trừ khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam.

Bộ sách 600 trang của ông Trần Đĩnh đã tiết lộ nhiều chuyện “động trời”, trong đó, một trong những chuyện được nhiều người Việt trong và ngoài nước đọc qua, đã bàn tán không ngớt như chuyện ông Hồ Chí Minh và Trường Chinh cải trang đến tham dự buổi đấu tố cụ bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long): “Cụ Hồ bịt râu đến dự một buổi và Trường Chinh thì đeo kính râm suốt.” (trang 84).

Đã có lần trong một cuộc phỏng vấn, khi được hỏi là những điều ông kể có chứng cứ không, ông Trần Đĩnh đã bật cười nói “Nó là cuộc đời tôi, diễn ra chung quanh tôi. Rất nhiều người cùng thời với tôi chứng kiến nay đã chết, họ đã mang những chứng cứ đó xuồng mồ, nên tôi phải viết lại”.

Câu trả lời thú vị nhất của ông, là khi được hỏi ông viết cuốn hồi ký với nhiều chi tiết gây sốc này, với mục đích gì. “Đèn Cù là tiếng kêu đau của tôi”, nhà văn Trần Đĩnh nói. Ông mô tả rằng người ta làm và sống với những điều tự nhiên, như đau thì phải kêu, và thấy sự thật, phải kể lại. “Đến lúc tôi phải viết xuống vì không thể để ai bịa đặt hay muốn nói như thế nào cũng được”, nhà văn Trần Đĩnh nói.

Lúc sinh thời, trong thời gian sống và làm việc tự do ở Sài Gòn, nhà văn Trần Đĩnh còn là dịch giả của nhiều tác phẩm văn học, như Linh Sơn của Cao Hành Kiện, Ngầm của Murakami Haruki.

Sau khi sách Đèn Cù trở thành một cú chấn động trong đời sống của người đọc sách, người quan tâm chính trị, báo chí nước ngoài gọi điện thăm hỏi rằng ông có bị khó dễ gì vì bộ sách này hay không, ông trả lời “Tôi đã đến tuổi không còn thấy điều gì làm khó được mình”.

●Tuấn Khanh

Ng: Anh Huy.

************************

VẤN ĐỀ HÔM NAY
Một làn sóng phẫn uất mới từ miền Nam Việt Nam 
nay! 

Nguyễn Duy Ngọc

Suốt từ năm 1975 đến giờ, dân Nam đã ăn đủ mùi tráo trở, xảo quyệt, lọc lừa rồi. Họ ấm ức, họ tức tưởi, họ chán ngán quá nhiều rồi. Người dân Nam nào lên tiếng sẽ bị cho là kỳ thị. Một mgười Bắc 54 lên tiếng cũng bị cho là mất gốc nên mới nói. Còn một người Bắc 75 lên tiếng thì họ cho là vào hùa với dân Nam. Tôi, một con Bắc kỳ 1985 lên tiếng thì bị cho là cố xóa vết tích Bắc kỳ, muốn chứng minh mình là thượng đẳng. Bác sĩ Nhàn Lê, Bắc kỳ 2000 lên tiếng bị cho là nói lấy lòng dân miền Nam.

Đến bao giờ, bao giờ người miền Bắc mới chịu nhìn nhận lại bản thân? Trên Facebook, tôi và Bs Nhàn Lê là hai người lên tiếng mạnh mẽ và thẳng thắn nhất về các thói hư tật xấu của người miền Bắc. Tại sao?

Chúng tôi đã sống ở cả hai miền, chúng tôi đã nếm trải cái khốn nạn, lưu manh của miền Bắc và sự tử tế, nhân hậu của miền Nam. Chúng tôi thấy cần thiết phải lên tiếng.

Và khi bài viết đăng lên cũng có nhiều ý kiến trái chiều. Những người phản ứng là ai? Là những người vừa vào Nam chơi mấy hôm rồi về hoặc đa phần là những người chưa bao giờ bước chân vào miền Nam. Họ chưa chứng kiến những người đi phát đồ từ thiện cúi người cảm ơn những người đi nhận quà.

Họ chưa từng thấy một gã xăm trổ chặn đứa bé bán vé số lại chửi “đm mày, ba má mày đâu để mày lang thang vầy?” rồi mua cho nó tô mì hoành thánh, sau đó mua hết xấp vé số của nó. 

Cái mà người miền Bắc có trong đầu là gì? “Đảng đã cho ta một mùa xuân đầy ước vọng, Có sách mới áo hoa đây là nhờ ơn Đảng ta, Đảng là kim chỉ nam cho mọi hành động, Tình bác sáng đời ta…” Nên trong một comment phản biện em ếch kia mới hỏi một câu hết sức thanh niên cách mạng đồng chí hội: “Chị đã kết nạp đảng chưa?”

Trong đầu thanh niên miền Bắc thì đầy những khái niệm: “Miền Nam ăn bơ thừa, sữa cặn của Mỹ, bọn Công giáo theo ông Diệm vào Nam, bọn ba sọc đu càng, không có miền Bắc thì miền Nam giờ này vẫn còn dưới ách kềm kẹp của Mỹ-Ngụy…” Chả vậy mà một cô sinh viên tuổi đời chưa tròn 20 mới phơi phới đòi đi giải phóng miền Nam lần nữa…!

Chính vì vậy mà họ luôn mang tâm thế của kẻ thắng cuộc, trịch thượng, thượng đẳng. Với lối giáo dục sai lệch và bóp méo lịch sử, họ không biết phân biệt phải trái và ăn nói như những kẻ vô giáo dục. Đọc tất cả các status, các comment phản biện thì cảm giác chung đều là ngụy biện, lấp liếm, đổ lỗi, giận hờn, trách móc và trên tâm thế của kẻ ban ơn.

Thôi thì bò đội nón ta sẽ gỡ nón cho bò, bị nhồi sọ thì ta sẽ tẩy não. Nhưng còn những người hiểu thời sự, thời cuộc thì sao? Đó là những người lớn, những dư luận viên, những người có sức ảnh hưởng… Những người này thừa hiểu biết về thời cuộc, sự thật và lịch sử nhưng vì nhiều lẽ, tự ái có, tự ti có, cố chấp có, bẻ lái có, vì tiền cũng có, mà cố lái sự việc sang hướng khác.

Khi mới giành được độc lập, Hàn Quốc không lung linh như các bạn thấy bây giờ đâu. Một đất nước hoang tàn, đổ nát, lạc hậu và ngu dốt sau chiến tranh. Nhưng họ đã dẹp bỏ tự ái nhập cả bộ sách giáo khoa của Nhật, là kẻ thù xâm lăng mà họ vừa đánh đuổi, về dịch ra để học. Và hiện nay có một Hàn Quốc với Samsung, Daewoo, Huyndai mà thế giới biết đến.

Tất nhiên không phải ngẫu nhiên mà có một Hàn Quốc như ngày hôm nay. Không phải ai cứ sinh ra cũng sẽ có lòng tự tôn dân tộc như cô nhân viên bán hàng kia. Tất cả là do giáo dục. Giáo dục không chỉ từ nhà trường và gia đình, mà còn từ xã hội và tự giáo dục. Tự giáo dục tức là các hình thức thay đổi bản thân thông qua quan sát, học hỏi từ sách báo, ứng xử của những người xung quanh và nhận thức.

Trên 18 tuổi là chỉ còn tự giáo dục. Nhưng hình như thanh niên miền Bắc không có được kỹ năng này. Họ đi du lịch chỉ để chụp hình khoe Facebook chứ không phải tìm hiểu đời sống, con người, tập tục, văn hóa của một vùng đất lạ. Họ dùng internet chỉ để giải trí, Facebook của họ chỉ dùng để mua hàng online, khoe của và chat chít. Nếu không, họ đã không hớn hở đòi đi giải phóng miền Nam một lần nữa.

Làm thế nào để dư luận không đào xới thêm chuyện Bắc-Nam nữa? Rất đơn giản, các anh chị miền Bắc vốn văn hay chữ tốt, chữ nghĩa một bồ thế nào chả có cách viết. Có điều các anh chị chỉ lo chữa lửa bằng xăng vì các anh chị không biết cúi đầu.

“Bắc kỳ 1985” này cũng không thiếu chữ. Nhưng tôi đâu có đòi giải phóng miền Nam nên mắc mớ chi tôi phải viết?

#SaigonNho
#vandehomnay

 

Monday, May 15, 2023

KIẾN NGHỊ KÍNH GỬI CÁC BẠN TRẺ THÀNH DANH TẠI HOA KỲ

 


Kiến Nghị của một Người Lính VNCH.

Kính Gửi:

CÁC BẠN TRẺ THÀNH DANH Ở HOA KỲ,

Bằng Phong Đặng văn Âu.

Thành phố Westminster, Thủ đô Người Việt Tị Nạn Cộng Sản tại Hoa Kỳ, Ngày 15 tháng 5 năm 2023,

Kính thưa các bạn trẻ thành danh ở Hoa Kỳ,

Tôi nguyên là Thiếu tá Phi công trong Không Lực Việt Nam Cộng Hòa, xin trân trọng viết bản Kiến Nghị này kính gửi đến quý bạn, như một lời trăng trối trước khi đi về cõi khác.

Kể từ khi bọn giả Tôn giáo, bọn Tướng lãnh phản bội chính nghĩa Quốc gia cấu kết nhau giết chết lãnh tụ khai sinh nền Đệ Nhất Cộng Hòa, nước ta bị lâm vào cảnh rắn mất đầu, giống như con thuyền lênh đênh giữa biển khơi mất phương hướng. Vì thế, các cuộc binh biến xảy ra triền miên, khiến cho quân nhân trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa chiến đấu vì chính nghĩa tự do dân chủ trở thành phi nghĩa.

Sau năm 1975, Hoa Kỳ đền đáp tội bỏ rơi Đồng Minh, bằng cách mở rộng vòng tay đón tiếp những người mệnh danh là chiến hữu cũ vào Mỹ để hưởng quy chế tị nạn, mà trong đám người đó có cả Việt Cộng trà trộn để đánh phá sự đoàn kết của chúng ta. Lại thêm, một vị Phó Đề đốc Hải Quân, tên là Hoàng Cơ Minh, thành lập Mặt Trận Quốc Gia Giải Phóng Việt Nam đã làm nức lòng những nạn nhân công sản. Đồng bào ta hăng hái tham gia và đóng góp tài sản rất đáng kể cho Mặt Trận. Không ngờ anh em nhà Hoàng Cơ Minh lợi dụng khát vọng giải phóng của quần chúng để lừa đảo đồng bào. Mặc dầu Tướng Hoàng Cơ Minh đã đền tội trên đất Thái Lan từ năm 1987, nhưng Mặt Trận vẫn giấu nhẹm để tiếp tục lừa đảo đồng bào, mà các đoàn thể chính trị và báo chí biết Hoàng Cơ Minh đã chết, nhưng không ai tố giác công khai.

Tôi tự thân xuất bản một số báo duy nhất lấy tên Thần Phong để báo cáo cho đồng bào biết sự khủng bố của Mặt Trận đối với Hội Không Quân tại Houston. Nhưng hình như đồng bào ta bị quán tính sợ hãi trong chiến tranh kéo dài quá lâu, nên họ đã chấp nhận cúi đầu chịu nhục, chứ không dám bày tỏ thái độ để chống lại tội ác của băng đảng Kháng Chiến Bịp Bợm. Ngay cả khi nhà báo Mỹ A.C. Thompson làm phim phóng sự “Terror In Little Saigon” để tố giác sự khủng bố trong Cộng Đồng, cũng chẳng được bao nhiêu nhà báo Việt tiếp tay phanh phui sự thật. Do đó bọn Chống Cộng bịp, bọn làm Từ Thiện giả vẫn hoành hành một cách ngang nhiên.

Còn Tập thể Chiến sĩ gồm những chiến binh hào hùng trong quá khứ, nay bị một ông Đại tá Cựu Tư Lệnh Không Quân (đào ngũ) lãnh đạo để làm Ngoại vi cho Mặt Trận Kháng Chiến, chỉ biết kéo cờ lên, hạ cờ xuống, phủ cờ, xếp cờ, hát Quốc Ca, cúi đầu mặc niệm. Đến ngày 30 Tháng Tư thì bày tỏ Nỗi Hận. Đến ngày 19 Tháng Sáu thì bày tỏ sự Kiêu Hùng. Ngoài ra, vẫn tiếp tục mất phương hướng, vì chẳng được ai lãnh đạo, nên sau các buổi lễ thì ai về nhà nấy an giấc, chẳng biết làm gì hơn.

Kính thưa các bạn trẻ thành danh trên đất Mỹ,

Chắc chắn quý bạn đều thấy nước Mỹ đang có cuộc chiến tranh Ý Thức Hệ. Ý Thức Hệ của một Tôn giáo nhìn nhận Chúa Jesus Christ là Đấng Cứu Thế và một Tôn giáo phủ nhận Chúa Jesus Christ, mà Đức Hồng Y Carlo Maria Viganò đã đề cập tới. Là quốc gia đa chủng tộc, tuy không có yếu tố tự hào dân tộc, nhưng Hoa Kỳ sớm trở nên một quốc gia bá chủ hoàn cầu nhân đạo nhất thế giới. Ấy là nhờ họ theo đuổi lý tưởng “In God We Trust”. God ở đây là Chúa Jesus Christ.

Do Thái đã chống Chúa Jesus Christ từ hơn hai ngàn năm trước. Họ đã áp lực Tổng trấn Pontius Pilate ra lệnh đóng đinh Ngài lên Thánh giá. Dù bị lưu lạc khắp nơi trên thế giới, hai ông Do Thái Karl Marx và Vladimir Lenin lập ra chủ nghĩa cộng sản để chống Chúa Jesus, khống chế gần một nửa nhân loại. Thực ra, Chủ nghĩa Cộng sản không chống Tư Bản, vì sau khi cộng sản cướp được chính quyền, giai cấp nghèo khổ bị bóc lột còn tệ hại hơn dưới chế độ Tư Bản. Do Thái là dân tộc thông minh, trở thành những nhà hoạch định chính sách cho Mỹ và giỏi làm giàu, nên họ nắm tất cả các định chế tài chánh, sản xuất vũ khí. Ban đầu, các Tổ phụ (Founding Fathers) có gốc Anglo-Saxon thờ Chúa Jesus lãnh đạo nước Mỹ, dần dần vai trò lãnh đạo nước Mỹ qua tay những người Do Thái thông minh, giàu có.

Tỷ phú Donald Trump thấy được nền chính trị tự do dân chủ của Hoa Kỳ bị Nhà Nước Ngầm khuynh đảo từ hồi chiến tranh Việt Nam. Cho nên, ông đã từ bỏ cuộc sống vương giả của nhà tỷ phú, ra tranh cử Tổng thống để bảo vệ những giá trị mà các Tổ phụ đã xây nên. Nhờ sự xuất hiện của Tổng thống Donald Trump, người Việt Tị Nạn Cộng Sản mới thấy được những lãnh đạo trong đảng Cộng Hòa vì đồng tiền, mà phản lý tưởng “In God We Trust” để làm tay sai cho Nhà Nước Ngầm.

Nếu không có Nhà Nước Ngầm, thử hỏi một người Da Đen gốc Hồi giáo, chịu ảnh hưởng Marxist, chẳng có thành tích gì đáng kể, mà làm sao có thể được bầu làm Tổng thống và lãnh giải thưởng Nobel Hòa Bình? Qua năm 2020, Nhà Nước Ngầm đã ra mặt công khai, dùng sự gian lận để đưa một nhân vật ngớ ngẩn, té lên té xuống, nói trước quên sau, có thành tích tham nhũng làm Tổng thống để mở cửa biên giới phía Nam và hủy hoại tín lý Kitô giáo, như phá thai, chuyển giống. Lãnh đạo nước Mỹ ngày nay rất giống Việt Cộng: Khuất tất (làm chuyện mờ ám), che giấu tham nhũng (vụ Hunter Biden), ngồi trên Pháp luật (xử kiện không vô tư) và nói láo (Fake News). Đó là triệu chứng nước Mỹ đang trên đà sụp đổ.

Những nhà lãnh đạo các đảng chính trị, lãnh đạo Tôn giáo thờ Chúa Jesus phải thấy nước Mỹ đang đứng trước nguy cơ sụp đổ. Đáng lẽ ra họ phải nhanh chóng thành tập một tổ chức vận động quần chúng để yểm trợ Tổng thống Donald Trump, nhằm chống lại Thế Lực Ngầm đang đẩy nước Mỹ vào chủ nghĩa xã hội (Cộng sản). Nhưng các vị ấy vẫn bất động, thì đây là thời điểm các bạn trẻ thành danh đứng ra lãnh đạo quần chúng, vì hợp lòng dân và ý trời. Theo tôi, Tổng thống Donald Trump là một nhà lãnh đạo xứng đáng để chúng ta đặt Niềm Tin hơn các chính trị gia chỉ biết hứa hão với cử tri, nhưng khi đắc cử thì quên lời hứa.

Chúng ta ngày nay là công dân Hoa Kỳ. Nước Mỹ là quốc gia của ta. Chẳng lẽ nước Mỹ đang có nguy cơ sụp đổ giống như Việt Nam Cộng Hòa vào Ngày 30 Tháng Tư, Năm 1975 mà chúng ta đành thờ ơ, lãnh đạm hay sao? Năm 1975 còn có Hoa Kỳ cứu cha mẹ quý vị, đưa vào nước Mỹ tị nạn. Ngày nay, nếu Hoa Kỳ thành cộng sản, ai sẽ cứu quý vị để đưa đến nước nào?

Rất nhiều người viết bài tham luận, làm Youtube ủng hộ Tổng thống Donald Trump. Nhưng ý kiến chỉ loanh quanh trong Cộng Đồng Việt Nam Tị Nạn mà thôi, chẳng có hiệu quả bao nhiêu. Nay tôi khẩn khoản thỉnh cầu các bạn hãy vì tương lai của chính các bạn, hãy ra tay cứu nước Mỹ để xứng đáng là một chủng tộc đến xứ sở này không phải chỉ ăn bám, mà còn biết đền ơn trả nghĩa. Thuở xưa, những người trẻ như Nguyễn Thái Học, Lý Đông A, Trương Tử Anh vừa bị Công An Pháp bắt bớ, vừa bị bọn Việt Cộng tay sai Nga Tàu thủ tiêu, mà họ còn dám thành lập đảng cứu nước. Ngày nay các bạn có quá nhiều điều kiện để cứu nước Mỹ, tại sao các bạn không làm?

Sau khi các bạn họp nhau thành Tổ Chức, các bạn dùng tất cả phương tiện truyền thông, vận động đồng bào mỗi tuần mỗi người đóng góp một đô-la, thì với 3 triệu dân tị nạn, ít nhất một tháng chúng ta có 12 triệu đô-la góp vào Quỹ Tranh Cử của Donald Trump 12 triệu đô-la. Khi quần chúng Mỹ nhìn thấy những nạn nhân cộng sản chúng ta lo sợ Hoa Kỳ bị chế độ cộng sản đô hộ, họ sẽ thức tỉnh để bầu cho Tổng thống Donald Trump và đảng Cộng Hòa để cứu nước Mỹ. Phong trào yểm trợ tài chánh của Cộng Đồng Tị Nạn Cộng sản cho Donald Trump sẽ tác động tâm lý quần chúng rất quan trọng, giúp cho nhân dân Mỹ thấy được hiểm họa cộng sản.

Lúc còn trẻ như các bạn hiện nay, chúng tôi đã tình nguyện gia nhập Quân Đội, cầm súng diệt giặc. Nay các bạn công thành danh toại, nước Mỹ đang lâm nguy, nếu các bạn không hành động để cứu nước Mỹ thì hóa ra các bạn cũng muốn cho nòi giống Việt bị cộng sản tiêu diệt hay sao?

Tôi viết Kiến Nghị này để gửi cho quý vị bạn trẻ (trẻ hơn tôi) như Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, Giáo sư Đinh Việt – từng giữ Thứ trưởng Bộ Tư pháp dưới thời Tổng thống George W. Bush và tác giả đạo luật Patriot – Thiếu tướng Lương Xuân Việt và Đại tá Hùng Cao thay mặt chúng tôi, mời tất cả những bạn trẻ đã thành danh trên đất Mỹ tham gia vào tổ chức Ủng Hộ Tổng thống Donald Trump do các bạn thành lập để cứu nguy nước Mỹ.

Xin các bạn trẻ hãy biết điều này. Trước kia, nhà văn hóa Phạm Quỳnh viết: “Truyện Kiều ctiếng Việt ta còn. Tiếng Việt ta còn, nước Việt ta còn”. Bắt chước người xưa, tôi xin phép viết: “Hoa Kỳ còn thể chế Tự Do Dân Chủ, nền văn minh thế giới còn. Nếu Hoa Kỳ sụp đổ, chủ nghĩa xã hội thống trị, nền văn minh nhân loại bị tiêu diệt, nòi giống Việt Nam bị Hán hóa”.

Kiến Nghị này là một lời trăng trối của Người Lính Già Đặng văn Âu trước khi về cõi khác.

Trân trọng,

Bằng Phong Đặng văn Âu.

10200 Bolsa Avenue, Westminster, CA.92683

Email Address: bangphongdva033@gmail.com Telephone: 714 – 276 – 5600.