Search This Blog

Saturday, December 21, 2024

VÌ NGU MA HOA KỲ XÉM CHẾT - BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU

 

VÌ NGU MÀ HOA KỲ XÉM CHẾT!

BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU.

Thế nào cũng có độc giả đặt câu hỏi: “Bằng Phong là cái thá gì, mà dám bảo Hoa Kỳ ngu?”. Xin độc giả hãy an tâm đọc hết bài viết để thấy Bằng Phong nói không sai.

Bằng cấp, học vị là thước đo trình độ kiến thức. Người có bằng cấp to, học vị lớn thường được coi như là người trí thức. Bởi vì không ai gọi anh nông dân chân lấm tay bùn hay anh lơ xe đò là người trí thức. Có những người học rất giỏi, có bằng cấp rất to, được xã hội trọng vọng, nhưng đi theo Cộng Sản là ngu, vì không nhìn thấy chủ nghĩa Cộng Sản là thảm họa của loài người.

Nghị Viện Âu Châu ra Nghị Quyết 1481 lên án chủ nghĩa Cộng sản phạm tội diệt chủng, chống nhân loại từ năm 2006. Bức tường Đá Đen tưởng niệm 100 triệu nạn nhân vô tội chết dưới bàn tay Cộng sản được dựng lên tại Washington DC và được Tổng thống George Bush khánh thành vào tháng 12 năm 2007. Vậy mà năm 2008, bọn trí thức và truyền thông tả khuynh đưa một chàng thanh niên Da Đen tên là Barack Hussein Obama, chẳng ai biết sinh ra ở Mỹ hay ở Kenya, có tín ngưỡng Hồi giáo và tư tưởng Marxist lên làm Tổng thống lãnh đạo nước Mỹ và Thế Giới Tự Do, thì có phải bọn cầm đầu đảng Dân Chủ và đảng Cộng Hòa có ngu hay không?

Khi lên cầm quyền, Barack Hussein Obama thi hành chính sách chia rẽ chủng tộc “Black Lives Matter”, ủng hộ “AntiFar” gây bạo loạn, chống Cơ Đốc giáo. Nhưng Barack Hussein Obama vẫn tái đắc cử năm 2012, thì có phải đảng Dân Chủ quá ngu, chứ còn gì nữa? Tại sao Tổng thống George W. Bush không ủng hộ John McCain để đánh bại anh lãnh tụ Da Đen vừa chống Chúa Jesus vừa chia rẽ chủng tộc?

Năm 2016, FBI khám phá Bà Hillary Clinton sử dụng “Server” riêng không được bảo mật, hủy hơn 30 ngàn Email, đập bỏ tất cả điện thoại, laptop mà tại sao không có một ông Dân Biểu, Nghị Sĩ nào của đảng Cộng Hòa đòi hỏi Bộ Tư pháp phải đưa bà Hillary ra tòa? May mà Chúa đã độ trì cho tỷ phú Donald Trump đắc cử để cứu nước Mỹ qua cơn khủng hoảng đạo đức chính trị.

Năm 2020, đảng Dân Chủ biết không thể nào thắng Tổng thống Donald Trump, người đã mang lại sự thịnh vượng và an ninh Quốc gia, cả thế giới kính nể, nên đảng Dân Chủ dở trò gian lận một cách bẩn thỉu. Đáng lý ra đảng Cộng Hòa phải đoàn kết với nhau, phản đối trò gian lận cướp Chính quyền của đảng Dân Chủ. Nhưng đảng Cộng Hòa có những tên RINO đốn mạt phản đảng, phản quốc như con mẹ Elizabeth Cheney lại tư thông với đảng Dân Chủ để hãm hại chủ tướng của mình. Có đúng con mẹ Liz Cheney ngu hay là không?

Mặc dầu đã cướp được Chính quyền trong tay, nhưng đảng Dân Chủ vẫn tiếp tục dùng nhiều chiêu trò bẩn thỉu để hãm hại Tổng thống Donald Trump và những người thân tín trung thành với ông. Nếu ông Trump không vì tình đất nước, liều thân chiến đấu, về nhà vui thú với vợ đẹp con ngoan, thì nước tiêu tan rồi, còn đâu? 

Tuy chưa đổi tên đảng thành Cộng Sản, nhưng đảng Dân Chủ dùng thủ đoạn hạ cấp còn tệ hơn đảng Cộng sản. Chính đảng Dân Chủ ngồi trên pháp luật, thì đổ cho Tổng thống Donald Trump ngồi trên pháp luật. Ăn gian nói dối thì đổ cho ông Trump nói dối. Dở hết thủ đoạn bẩn thỉu nhất trên đời không xong, bọn phản quốc bán linh hồn cho quỷ sứ xoay sang dở trò ám sát. May mà có Thánh Thần che chở, Tổng thống 45 Donald Trump thoát nạn và đắc cử vào ngày 5 tháng 11 năm 2024.

Bọn trí thức Việt Nam Cộng Hòa ngu, bọn Tướng lãnh Việt Nam Cộng Hòa hèn, bị những thằng Việt Cộng nằm vùng và bị ngoại bang xúi giục, giết chết nhà lãnh đạo yêu nước, thương dân, nhân hậu Ngô Đình Diệm, đưa đến thảm cảnh mất nước năm 1975, toàn dân bị quỷ sứ Cộng sản đè đầu. Nếu cú ám sát Tổng thống Donald Trump vào ngày 13 tháng 7 năm 2024 tại thành phố Butler, Tiểu bang Pennsylvania mà thành công, thì cái bọn ngu si đần độn phản quốc Mỹ cũng sẽ bị chết giống như bọn phản Việt Nam Cộng Hòa đã chết, là cái chắc! Bởi vì đâu còn có nước nào trên thế giới để mà đến tị nạn chính trị? May mà Tổng thống Donald Trump còn sống sót và đắc cử, cho nên mấy cái đứa bội phản mới thoát chết dưới ách Cộng sản!

Nếu những tên trí thức, Tướng lãnh Hoa Kỳ phản quốc không nhìn thấy việc Tổng thống Donald Trump đắc cử vừa rồi là do sự mầu nhiệm của Thiên Chúa, vẫn tiếp tục chống Thiên Chúa, phản nước hại dân thì số phận dân Mỹ sẽ giống như số phận dân tộc Việt Nam vào năm 1975. 

Bằng Phong Đặng văn Âu. Telephone: 714 – 276 – 5600. Ngày 20 tháng 12 năm 2024

         MERRY CHRISTMAS AND HAPPY NEW YEAR.

 

Sunday, December 15, 2024

PHÉP "CỘNG" RẤT SAI LẦM CỦA NGƯỜI CỘNG SẢN!

                                    PHÉP “CỘNG” rất SAI LẦM của người CỘNG SẢN !

                                 Nhưng THỜI ĐẠI MỚI LẠI CÓ CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI MỚI?
(Mong được biết ý kiến của mọi người)
***
Vì nghĩ rằng mọi tai họa, mọi điều xấu là do cái RIÊNG, cho nên Cảm hứng bao trùm của Chủ nghĩa Cộng sản (Communism) là ở chữ COMMUN nghĩa là phải làm cho toàn xã hội trở thành của CHUNG, là phài làm PHÉP CỘNG để không còn cái RIÊNG nữa.
- Cụ Hồ và người CS thân tín nhất là đại tướng Nguyễn Chí Thanh đã kêu gọi “Chống chủ nghĩa Cá nhân” để không còn cái RIÊNG. Ông Tố Hữu lúc mới nhập cuộc thì có thờ lý tưởng nên tin rằng:
Ngày mai đây, tất cả sẽ là CHUNG
Tất cả sẽ là vui và ánh sáng!
(Bài thơ Liên hiệp lại-7/1938)
Nhưng rồi thực tế bao nhiêu cán bộ CS cao cấp phải vào tù hoặc cách chức, cũng bởi vì họ tìm đến cái RIÊNG. Mà ngay tất cả các Tổng Bí thư cũng không ai bỏ được cái RIÊNG, chẳng ai theo lời dạy của CS.
- Đã sống thành xã hội tất nhiên phài xây dựng cái CHUNG do người cầm quyền quản lý.
Cái RIÊNG là bản năng tự nhiên của mỗi con người: muốn tìm điều tốt nhất cho cá nhân mình, nếu không có gì hạn chế nó sẽ phát triển tối đa. CÔNG HỮU-TƯ HỮU chỉ là sự CHUNG-RIÊNG về Tài sản thôi, sự Chung-Riêng tổng quát lớn hơn nhiều.
Cái Riêng của người dân thì bị giới hạn trong pháp luật, nếu pháp luật chiếm hết quyền tự do cá nhân thì họ phải sống như bầy đàn. Còn cái Riêng của người có quyền chỉ bị hạn chế bởi chế độ bàu cử dân chủ và chế độ đa nguyên và tam quyền phân lập để kiểm soát lẫn nhau.
Chế độ CS không có cơ chế kiểm soát cho giới cầm quyền nên cái Riêng của dân thì bị hạn chế còn cái Riêng của kẻ có quyền thì khá tự do nên không lạ gì khi họ vơ vét như đã thấy.
- Cái RIÊNG hay CHUNG có thể tốt có thể xấu, đều cần chọn lọc, kiểm soát, phối hợp. Cái RIÊNG chân chính rất thiêng liêng, tạo ra bản lĩnh và những giá trị tuyệt vời.
Các chế độ Chính trị qua các thời đại suy cho cùng chỉ khác nhau ở sự điều hợp giữa thể chế CHUNG và quyền RIÊNG của người dân mà ta gọi là chế độ dân chủ hay không dân chủ. Quá tôn thờ cái CHUNG hay cái RIÊNG chẳng qua là bệnh Ấu trĩ tả khuynh, và cả chủ nghĩa CS cũng là thứ mơ ước Ấu trĩ tả khuynh mà thôi, nó đã bị thực tế dạy cho bài học. Nhưng giới Cầm quyền CS vớ được cái vị trí Độc quyền béo bở của CS nên ngoan cố giữ lấy nó chứ đẹp đẽ gì sự trung thành giả vờ ấy?
- Hiện nay sự phi lý của chế độ CS thực tế đã phơi bày, giới cầm quyền dù bảo thủ cũng không giữ mãi được sự phi lý. Nhưng sự phát triển của Khoa học hiện đại lại tạo cho họ cơ hội tiếp tục độc quyền (nếu không có lực cản hữu hiệu).
Mỗi tiến bộ của khoa học và kỹ thuật vừa là thuận lợi vừa tai họa vì người tốt hay kẻ xấu đều sử dụng. Việc cấy con Chip điện tử vào giấy tờ tùy thân làm cho con người trở thành một phần tử trên mạng kiểm soát. Người dân sẽ nhất loạt sống như bầy đàn để giới chỉ huy chăn dắt. Xu thế thích ăn chơi, bàng quan, hưởng lạc càng phù hợp với cuộc sống bầy đàn. Dân thì bị kiểm soát như bầy đàn, chứ dân không có cách gì kiểm soát và chi phối giới quyền lực.
Một xã hội Cộng Sản kiểu mới sẽ bắt đầu chăng? Có lần, người nắm quyền cao nhất đã vô tình để lộ ý đồ chiến lược đó.
***
CỘNG TRỪ NHÂN CHIA
(tặng bạn thân Bùi Minh Quốc ngày ông bị Đảng khai trừ)
Nghe tin cậu bị khai TRỪ
Tấm lòng CỘNG sản có dư vẫn bền
Lòng NHÂN ví được NHÂN lên
CHIA cho thiên hạ làm duyên bạn bầy
Trạnh lòng nhớ thuở thơ ngây
NHÂN CHIA chưa biết, loay hoay CỘNG TRỪ ! 

Monday, December 9, 2024

SINH NHẬT BUỒN - KHUẤT ĐẨU

 

Sinh Nhật Buồn

Khuất Đẩu.

https://khongquanc130.blogspot.com/2024/12/sinh-nhat-buon-khuat-au.html

“Sinh Nhật Buồn” là một tản văn của nhà văn Khuất Đẩu. Ông hiện sống ở miền Trung. Ông viết về điều mà ai đang sống ở Việt Nam đều chứng kiến trong những ngày này - Sinh nhật đảng CSVN - với một cái nhìn sâu sắc, hài hước và trầm tĩnh.

*

Đang ngồi chờ cạo mặt ráy tai ở một quán hớt tóc đầu con hẻm, bỗng nghe lệnh của tổ dân phố phát ra oang oang trong loa phóng thanh:

“Để mừng Đảng mừng xuân, mọi nhà đều phải treo cờ tổ quốc!”

Chợt nhớ ra ngày mai, mồng ba tháng hai là ngày sinh của Đảng. Và Đảng 85 tuổi. Như thế cũng đã gần thượng thọ rồi. Đảng hơn tôi 10 tuổi. Nếu là trong giới viết lách, có thể gọi thân mật bằng anh, rủ nhau đi “cà-phê” tán gẫu. Nhưng Đảng không phải là người, không hình thù mặt mũi, chỉ “văn kỳ thanh chứ bất kiến kỳ hình,” có muốn nâng ly chúc mừng cũng không biết chúc ai.
Nhưng Đảng cũng không phải là ma. Đảng có mặt ở mọi nơi, mọi chỗ. Gần, thì tổ trưởng dân phố, công an khu vực. Xa, thì chủ tịch tỉnh, chủ tịch nước. Chót vót là tổng bí thư.

Đảng là một tổ chức chính trị trùm cả nước. Cái bóng của Đảng to đến nỗi trông lên chỉ thấy Đảng chứ không thấy Trời.

Sức mạnh của Đảng thì khỏi phải nói. Nào đánh Pháp, đuổi Mỹ... Ơn Đảng còn hơn cả ơn Chúa! Nhưng Đảng cũng là một cái gì chưa trọn, cứ phải xây dựng hoài mà chưa xong. Đảng cũng thối tha không kém, nên cứ phải làm trong sạch mãi.

Giả sử, Đảng được sinh ra trong một gia đình nào đó, có nghĩa là một sinh vật hẳn hoi, thì chẳng biết Đảng đực hay cái. Đảng không có chim, cũng không có bướm, vậy mà trong 85 năm, Đảng sinh ra đến hàng triệu đảng viên. Đảng hơn cả mẹ Âu Cơ, sinh đẻ cứ như cua như cá. Mà cua cá thì anh cứ việc xơi, chứ đảng viên, đụng vào là bỏ mẹ.

Trong số hàng triệu đảng viên, có nhiều người cùng tuổi với Đảng. Nghĩa là Đảng mới chào đời đã kịp sinh con, như cụ bà Phạm Thị Trinh, cũng đã 85 tuổi Đảng (101 tuổi đời). Đảng thì lớn mạnh vẻ vang, còn cụ thì tù đày bầm giập. Cùng tuổi với Đảng nhưng chẳng được ai chúc mừng, kể cả con cháu.

Vậy thì Đảng là cái gì mà mọi nhà đều phải treo cờ? Đến nỗi, hơn 50 năm trước, Trần Dần phải kêu lên:

“Tôi bước đi không thấy phố không thấy nhà

Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ.”

Lá cờ mà sau đó ông gọi là lá cờ trừ ma.

Khi tôi cạo mặt ráy tai xong, ra về, cũng chưa thấy cờ như thời Trần Dần, cũng chẳng thấy ai tới hạch hỏi “người ta đổ xương máu để có được cây cờ, chỉ có mỗi một việc treo lên mà không treo, phản động à?” như hồi 75.

Bật TV, thấy Tổng bí thư đọc lê thê một bài mừng Đảng giữa một hội trường to rộng, trước những đảng viên ưu tú, áo quần sang trọng tinh tươm, nhưng người đọc thì giọng buồn mệt mỏi, người nghe thì mặt cứ trơ ra, chẳng một chút xúc động cứ như những tượng sáp.

Người ta bảo Đảng bây giờ cũng như cái xác trong lăng kia, chỉ chờ ngày chôn thôi. Tôi thì tôi không dám tin như vậy. Chẳng những thế tôi còn đâm ra sợ Đảng như nhân vật của Kafka, có thể đang hoá thân thành một con gì đó hơn cả con sâu. Bởi thế, cứ tới ngày sinh của Đảng thì tôi (và 85 triệu người không Đảng) lại buồn. Còn buồn hơn “chiều chủ nhật buồn nằm trong căn gác đìu hiu!”

Khuất Đẩu