Search This Blog

Sunday, October 27, 2019


VÔ PHƯƠNG GIÁO HÓA
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Cụ Phan Chu Trinh dạy rằng khai hóa là nhiệm vụ hàng đầu của nhà trí thức. Tuy tôi không phải là nhà trí thức, nhưng cũng có đôi chút hiểu biết hơp lý hợp tình, nên mạo muội trình làng đôi điều suy tư để đóng góp sự hiểu biết thô thiển của mình cho Cộng Đồng. “Biết mà không nói là bất nhân. Nói mà không nói hết là bất nghĩa”. Nên phải viết thôi!
Năm 2015, ký giả AC Thompson làm cuốn phim phóng sự “Terrors In Little Saigon” để nói đến cái chết của 5 nhà báo bị quân khủng bố giết, trong đó có nhà báo Đạm Phong, Lê Triết. Hai ông Đạm Phong, Lê Triết vạch trần sự lừa bịp của cái gọi là Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam mà bị giết chết, nên dư luận nghi ngờ người của Mặt Trận ra tay. Hợp lý thôi!
Có ông Đại tá của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tên là Giao Chỉ Vũ văn Lộc từng tình nguyện làm bồi bút bênh vực Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh bằng một bài viết với tựa đề “Trách Chi Người Đem Thân Giúp Nước” (nhại theo lời nhạc của nhạc sĩ Nguyễn văn Đông) để ca ngợi ông Hoàng Cơ Minh là người hùng đã hy sinh vì Đất Nước.
Nhận thấy ông Đại tá không nhìn ra Mặt Trận Hoàng Cơ Minh là một tổ chức bịp bợm lợi dụng danh nghĩa Kháng Chiến để phá vỡ NIỀM TIN của đồng bào, tôi đã viết một bài để giáo hóa ông Giao Chỉ. Xin độc giả đừng mang tinh thần hủ Nho để chê một Thiếu tá dám giáo hóa ông Đại tá là vô lễ. Bởi vì trong Quân Lực VNCH có những ông Đại tá đáng bị gọi bằng thằng. Ví dụ, Đại tá Đinh văn Đệ, cựu Tỉnh trưởng Bình Thuận, giải ngũ, ứng cử vào Hạ Viện Đệ Nhị Cộng Hòa, giữ chức Chủ tịch Ủy ban Quốc phòng, được Tổng thống Nguyễn văn Thiệu tin cẩn, cử sang Hoa Kỳ để vận động Quốc Hội Hoa Kỳ tháo khoáng tiền viện trợ cho Việt Nam năm 1974. Nhưng sau 30 Tháng Tư 1975, người ta mới biết Đinh văn Đệ là Việt Cộng nằm vùng. Vậy tôi là lính VNCH mà biết một Đại tá VNCH làm tay sai cho quân khủng bố Việt Cộng, nếu tôi gọi nó bằng “Chữ Ông” thì sợ nhục vong hồn những chiến sĩ đã nằm xuống vì lý tưởng Tự Do.
Tôi đã giảng cho Vũ văn Lộc và đồng bọn hiểu rằng Hoàng Cơ Minh giống như một tên cướp ngân hàng, bị cảnh sát bao vây tứ phía, biết thế nào cũng bị bắt vào tù, nên tên cướp liều mình bỏ chạy để bị bắn chết, hơn là bị vào nhà tù mãn kiếp. Khi Hoàng Cơ Minh và Đại tá Phạm văn Liễu xung đột quyền lợi, Mặt Trận vỡ ra làm đôi, Hoàng Cơ Minh sợ Phạm văn Liễu tố cáo về cái chết của ký giả Đạm Phong, nên Hoàng Cơ Minh dẫn một số anh em gọi là Kháng chiến quân lên đường về khu chiến, trong khi đó tờ báo Kháng Chiến khua chiêng đánh trống chiến dịch Đông Tiến ầm ầm. Thử hỏi trên đời này có đoàn cảm tử quân nào đi vào đất địch một cách ngang nhiên như vậy không? Chỉ có đứa nào ngu mới tán tụng Hoàng Cơ Minh đi giúp nước! Còn người có trí óc bình thường, tỉnh táo thì phải hiểu đó là hành động của một tên cướp bị rơi vào bước đường cùng. Anh hùng cái mẹ gì? Người mang danh Chống Cộng có hiểu không?
Hàng năm, có những đứa mặc đại bạch phục hoặc đội khăn đống mặc áo dài xì xụp lạy một tên cướp cạn mặc bà ba đen, quàng khăn rằn, để râu giống y chang Hồ Chí Minh thì có khác chi những thằng Việt Cộng vái lạy “Bác Hồ” muôn vàn kính yêu của chúng? Vái lạy một tên Tướng cướp lợi dụng danh nghĩa Phục Quốc là danh giá lắm hay sao?
Dưới chế độ cộng sản độc tài toàn trị, tước đoạt quyền con người, có kẻ vì miếng cơm manh áo mà đành khuất thân để tâng bốc chế độ, thì có thể hiểu được. Ở đất nước Hoa Kỳ, có quyền tự do, được chính phủ cấp nhà, cấp thực phẩm, cấp tiền tiêu để có thể giữ nhân cách không làm bồi bút thì giải thích cách nào? Tại sao một kẻ từng mang lon Đại tá như Giao Chỉ Vũ văn Lộc, có thiếu ăn đâu, mà không biết giữ nhân cách?
Mới đây, Đại tá Vũ văn Lộc viết bài “Chuyện Voice Đưa Người Qua Đại Dương” để bào chữa cho ông Luật sư Trịnh Hội lương mỗi tháng chỉ 100 đô-la mà ba năm mua ba cái nhà cả triệu đô-la, thì có phải Vũ văn Lộc đã được tổ chức Voice tọng vào họng nhiều đô-la lắm phải không? Mời quý vị thử đọc một đoạn của Vũ văn Lộc chụp mũ:
 “Nhưng cây ngay sẽ không chết đứng. Đánh phá Voice chính là cộng sản, ngu gì mà không nhìn ra. Tiếp tay với những luận điệu nghi ngờ các bạn trẻ là tiếp tay với cộng sản. Quay lưng lại với con em chúng ta là quay lưng lại với niềm oan khuất của cả dân tộc” Nghe cái luận điệu đạo đức giả của ông Đại tá mà kinh!
Hạng bồi bút rẻ tiền như Vũ văn Lộc mà dám xưng mình là “Cây ngay không sợ chết đứng” thì đúng là anh lính văn phòng tự đeo huy chương “anh dũng bội tinh”.
Năm 2015, Vũ văn Lộc coi phim “Terrors In Little Saigon”, liền phán rằng đó là chuyện đầu voi đuôi chuột. Nay coi video clip của Nguyễn Thanh Tú chứng minh Voice Trịnh Hội đưa đảng viên Việt Cộng vào Canada với hình ảnh bằng khen, bằng tưởng lục của Việt Cộng treo khắp tường, mà Vũ văn Lộc dám bảo ai tố cáo Voice là Việt Cộng, thì không biết ông Đại tá Vũ văn Lộc là lính “Bộ Đội Cụ Hồ” hay là lính Quốc gia đây? Nhà văn Kiêm Ái xác quyết Việt Tân là em Việt Cộng. Vậy Vũ văn Lộc có thấy mình mải miết làm bồi bút cho Việt Tân thì mình là Việt Cộng không?
Chỉ có ông Hoàng Cơ Định, em trai tướng cướp Hoàng Cơ Minh, mới có cái dũng để viết những lời cám ơn bồi bút Vũ văn Lộc như dưới đây:
“Xin cám ơn bác Giao Chỉ Vũ Văn Lộc đã nêu lên tiếng nói công đạo.
Bằng một văn phong đúng mực, bác Lộc cũng đã nêu gương cho những ai sử dụng diễn đàn công luận để thể hiện quyền tự do ngôn luận.
Tự do ngôn luận không phải chỉ bị các chế độ độc tài bóp nghẹt, mà chính những phát biểu vô trách nhiệm, hồ đồ và thô bạo đã khiến cho "tự do ngôn luận" trở thành tiêu cực, tạo ra phân hóa, đánh phá lẫn nhau, giúp cho chế độ độc tài vẫn ung dung tự tại.
Theo tôi nghĩ, tự do ngôn luận cần đi kèm với trí tuệ và lễ độ trong cách phát biểu.

Hoàng Cơ Định” 

Người nào có một chút nhận xét, đọc đoạn văn trên, chắc phải thấy lời cám ơn của Hoàng Cơ Định là một cách chửi xéo bồi bút Vũ văn Lộc. Một người như Hoàng Cơ Định mà dám dùng hai chữ “Công Đạo”, thì to gan thiệt! Trước đây, tôi đã “khen” Hoàng Cơ Định chỉ giỏi mưu mẹo làm tiền bất chính (vì Hoàng Cơ Định từng bị luật pháp còng tay về tội gian lận tài chánh), nhưng viết rất dốt và hễ thấy ai bào chữa cho Việt Tân thì chỉ biết viết lời cám ơn như thể tát vào mặt ân nhân.
Bà Hoàng Lan Chi cũng mới viết một bài vạch trần cái tật dốt của Vũ văn Lộc mà ưa lên mặt dạy đời. Giống như các ông Lão Móc, ông Kiêm Ái đã giáo hóa Vũ văn Lộc nhiều lần, nhưng đương sự vẫn chứng nào tật nấy. Phải chăng trót ăn cơm chúa, nên phải múa tối ngày giống như một đứa tôi đòi? Tội nghiệp ông Đại tá quá đi thôi!
Trước đây, Hoàng Cơ Định kiện nhà báo Nguyễn Thanh Hoàng, Vũ Ngự Chiêu, Cao Thế Dung tội phỉ báng Mặt Trận. Dù Hoàng Cơ Định đang giữ một số tiền kếch sù do lường gạt Kháng Chiến, nhưng Hoàng Cơ Định vẫn đăng lời kêu gọi Cộng Đồng đóng tiền ủng hộ pháp lý. Nghe nói quỹ thu được gần 200 ngàn đô-la, nhờ đó Hoàng Cơ Định mới có tiền trả tiền tòa và tiền luật sư vì bị tòa xử thua kiện.
Nay Nguyễn Thanh Tú cần tiền để thuê FBI tìm thủ phạm đã giết cha mình thì quá hữu lý. Tôi viết bài kêu gọi đồng hương đóng góp tiền cho Nguyễn Thanh Tú là tôi làm việc chính đáng, hơn hẳn Hoàng Cơ Định đã sẵn tiền lừa bịp Kháng Chiến, mà còn kêu gọi lòng từ tâm của đồng hương, đúng không? Thế mà có đứa “dư luận viên” lên Diễn Đàn châm biếm quỷ pháp lý, thì không hiểu đầu óc chúng nó chứa cái quỷ quái gì?
Trót tuân theo lời dạy của nhà cách mạng Phan Chu Trinh, tôi phải làm công tác khai hóa cho ông cựu Đại tá Quân lực VNCH mệt quá! Giá như ông Vũ văn Lộc dùng nặc danh như những “dư luận viên” khác thì đỡ mệt cho tôi biết bao nhiêu! Hoặc nếu tôi không phải là quân nhân VNCH thì cái ông Đại tá nói huơu nói vượng gì, tôi cũng mặc xác ông ấy! Khốn nỗi tôi cứ sợ mất mặt KBC, nên phải mất công giáo hóa!
Tới giờ này, ông Đại tá VNCH còn bênh vực Voice, cái vòi của Việt Tân thì đủ biết ông đã mất khả năng biết xấu hổ giống như mấy thằng trong Bộ Chính trị Việt Cộng. Chẳng hiểu kỳ này được bà Hoàng Lan Chi dạy dỗ, có làm ông Đại tá tỉnh người ra chưa?
Tôi kính trọng anh Binh II có nhân cách. Tôi khinh Tướng, Tá vô nhân cách. Nên nhớ, tôi không vô lễ với vị Đại tá Quân Lực VNCH. Tôi chỉ làm công tác giáo hóa!
Xin lỗi vì đã làm phiền bà con độc giả.
Bằng Phong Đặng văn Âu  714 – 276 – 5600

Friday, October 18, 2019


      ĐEM TÂM TÌNH VIẾT LỊCH SỬ
KHÍ PHÁCH CÒN, DÂN TỘC CÒN!
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Thành phố Westminster, Thủ đô Người Việt Tị Nạn Việt Cộng.
Ngày 15 tháng 10 năm 2019.
Thiếu tướng Lê Mã Lương thân mến,
Tin tức cho biết nhà của Thiếu tướng đã bị Công An đóng chốt, bản thân Thiếu tướng đã bị cách ly với thế giới bên ngoài, tôi viết thư này cho Thiếu tướng với mục đích tiếp tay Thiếu tướng để thông báo cho Quân đội Nhân dân Việt Nam biết ngòi nổ đã khai hỏa.
Thế kỷ trước, Cụ Phạm Quỳnh viết: “Truyện Kiều còn, tiếng ta còn. Tiếng ta còn, Nước ta còn”. Có lẽ Cụ Phạm Quỳnh là nhà văn hóa, nên Cụ coi ngôn ngữ có thể giúp dân tộc trường tồn. Còn tôi, một nhà quân sự. xin nói: “Khí phách còn, Dân tộc còn”. Bởi vì ngôn ngữ còn, nhưng tinh thần dân tộc bạc nhược thì Đất Nước sẽ tiêu vong.
Theo dòng lịch sử, Trần Thủ Độ trấn an vua Trần: “Đầu thần chưa rơi xuống đất, xin bệ hạ đừng lo”, hoặc Trần Bình Trọng quắt mắt nhìn vào mặt quân thù mà mắng: “Ta thà làm quỷ nước Nam; còn hơn làm vương đất Bắc” là sự biểu lộ khí phách của nòi giống Việt để con cháu trông vào tấm gương đó mà gìn giữ sơn hà trường tồn. Sau một ngàn năm bị làm nô lệ cho Tàu, sau một trăm bị Tây đô hộ, nòi giống Việt vẫn còn là nhờ vào khí phách. Việt Cộng tiêu diệt khí phách toàn dân, chắc chắn nước mất và nòi giống cũng không còn. Tôi dám nói quả quyết như thế!
Trong cơn lửa bỏng dầu sôi, Đất Nước cần những người con dám hy sinh tính mạng, tài sản để gìn giữ từng tấc đất của Cha, Ông; chứ không thể ngồi đó mà ngâm mấy câu thơ Kiều! Hơn lúc nào hết, Việt Nam ta bây giờ đang cần những người con khí phách. Phải có khí phách thì mới ý thức trách nhiệm của mình với Non Sông, như ông bà ta đã dạy: “Giặc đến nhà, đàn bà (dù chân yếu tay mềm) vẫn phải đánh”.
Châm ngôn của Đạo Phật là: “Bi – Trí – Dũng” và tinh thần Vô Úy cũng có mục đích dạy cho môn đồ lấy khí phách làm kim chỉ nam để bảo vệ Dân tộc và Đạo pháp.
Người cha đẻ nền Cộng Hòa ở Miền Nam Việt Nam căn dặn: “Tôi tiến, anh em hãy tiến theo tôi. Tôi lùi, anh em hãy giết tôi. Tôi chết, anh em hãy nối chí tôi”. Từ cái tinh thần cương quyết đó, Quân đội Việt Nam Cộng Hòa mới có phương châm “Tổ Quốc – Danh Dự – Trách Nhiệm” để làm người chiến sĩ phải hành xử xứng đáng với phong cách của người trai thời loạn.
Tuần qua, nghe đi nghe lại bài nói chuyện của Thiếu tướng về tình hình Đất Nước, tôi rất lấy làm hài lòng, vì ít ra trong lòng chế độ bạo tàn còn có một người Việt Nam dám nói SỰ THẬT. Bởi vì, Chúa dạy chỉ có SỰ THẬT, mới giải phóng CON NGƯỜI!
Thiếu tướng đã nhìn nhận Miền Nam có một chính quyền hợp pháp do dân bầu. Thiếu tường cũng nhìn nhận lãnh đạo Miền Bắc dùng chữ Ngụy Quân, Ngụy Quyền là một sự xúc phạm, khiến cho tôi đánh giá Thiếu tướng vô tư, đã thấy được cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn do Miền Bắc gây nên là phi nhân, phi nghĩa. Vì lẽ đó, hôm nay, nhân danh một người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa quan niệm khí phách cần thiết hơn vũ khí tối tân, tôi muốn tâm tình với người chiến sĩ “Bộ Đội Cụ Hồ” để chia sẻ nỗi dằn vặt tâm tư vì sao nước Việt Nam mình lâm vào hoàn cảnh đớn đau này.
Không cần đợi đến lúc Thiếu tướng nói ông Đại tướng Bộ trưởng Quốc phòng Ngô Xuân Lịch của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam không đọc được bản đồ trận liệt, tôi mới biết hàng ngũ lãnh đạo chính trị, quân sự của cộng sản ngu dốt. Tôi đã từng viết những Võ Nguyên Giáp, Phạm văn Đồng, Trường Chinh Đặng Xuân Khu toa rập với Hồ Chí Minh làm cuộc cách mạng vô sản đều là loại ngu dốt. Xin Thiếu tướng đừng cảm thấy chạm tự ái, bởi vì dám nhìn vào SỰ THẬT cũng là khí phách để tìm lối ra cho Dân Tộc. Tôi xác nhận Thiếu tướng là người yêu nước, có khí phách, nhưng chẳng may sinh ra và lớn lên ở miền đất bị cái chủ nghĩa ma quỷ dẫn dắt, nên không nhìn thấy Chống Mỹ là mất nước vào tay Tàu, một kẻ thù truyền kiếp. Dưới đây là những sự kiện không thể tranh cãi:
1/ Cái ngu dốt thứ nhất của các ông Chinh, Giáp, Đồng … và tầng lớp trí thức đi theo cái chủ nghĩa “Vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo” thì ngôi nhà Việt Nam ắt sụp đổ vì nền tảng gia đình, nền tảng xã hội không còn. Lại sùng bái lãnh tụ Hồ Chí Minh, một kẻ nhất cử nhất động đều cúi đầu làm tay sai cho Tàu để được làm chư hầu.
2/ Cái ngu dốt thứ hai là không thấy chủ trương “đào tận gốc, trốc tận rễ” giới trí thức thì chỉ tồn tại tầng lớp lãnh đạo ngu dốt điều hành việc nước mà thôi! Vì chủ trương đó mà một anh bẻ ghi đường rầy xe lửa như Lê Duẩn, anh hoạn lợn thiến heo như Đỗ Mười, anh cai đồn điền cạo mủ cao su như Lê Đức Anh, anh y tá vườn như Nguyễn Tấn Dũng … mới có thể bước lên địa vị lãnh tụ! Ngay cả Tiến sĩ triết lý Marx – Lenin như Nguyễn Phú Trọng làm lãnh tụ cũng là loại ngu dốt, vì cái chủ nghĩa Marx Lenin đã bị nhân loại ném vào thùng rác mà vẫn nằng nặc đòi tiến lên Xã hội Chủ nghĩa!
3/ Cái ngu dốt thứ ba là bộ máy cai trị cộng sản lấy câu “Hồng hơn Chuyên” làm phương châm thì chỉ có thành phần ngu dốt, nịnh bợ, hèn hạ, chỉ biết tụng bài kinh Mác – Lê như con vẹt, mới có thể ngoi lên vai trò lãnh đạo trong đảng. Nếu có một người nào dám nói ra sự sai lầm của chủ nghĩa, liền bị đảng kết tội phản động ngay. Sau khi Thiếu tướng phát biểu về Bãi Tư Chánh, Nguyễn Phú Trọng và một bầy dư luận viên liền lên tiếng mạt sát sự phản bội của Thiếu tướng, là một bằng chứng rõ ràng chúng sợ SỰ THẬT!
4/ Cái ngu dốt thư tư là tới giờ phút này, đảng cộng sản còn tụng những câu “học tập và noi gương Bác Hồ” mà không cảm thấy nhục, khi nghe những lời châm biếm “Bác” một cách khinh miệt trong dân gian, hoặc “thà mất nước hơn mất đảng”, “còn đảng, còn mình” mà không nghĩ được rằng một khi nước mất thì còn đảng thế quái nào được?
Thiếu tướng Lê Mã Lương thân mến,
Hồ Chí Minh đã dựng lên một cỗ máy cai trị sắt máu gồm những tên lãnh đạo ngu dốt, hèn hạ, cực kỳ tàn ác thì chỉ cần có một chút suy luận, chúng ta phải biết Hồ Chí Minh âm mưu đẩy nhân dân làm nô lệ Thiên triều nhà Hán. Câu khẩu hiệu “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” chỉ là trò bịp bợm đánh lừa dân ngu!
Nhờ sự bùng nổ thông tin của nhân loại, Sự Thật đã phơi bày dưới ánh sáng mặt trời. Dù Bộ Chính trị dùng DNA kiểm nghiệm, chứng minh Hồ Chí Minh là người Việt Nam đi nữa, thì nhân dân Việt Nam vẫn kết tội Hồ Chí Minh là tên Đại Việt gian đã có dã tâm đẩy toàn dân ta xuống hàng súc vật, vì cái chủ nghĩa tiêu diệt quyền làm Người.
Trước đây, khi nghe Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố “Không vì bốn tốt và mười sáu chữ vang mà đánh mất chủ quyền Quốc gia”, tôi tưởng anh ta coi chủ quyền Quốc gia là trên hết, nên tôi đã viết hai bức thư khuyên anh ta làm cuộc cách mạng cung đình. Lúc bấy giờ, Nguyễn Phú Trọng không dám gọi đích danh Ba Dũng, mà chỉ gọi “Đồng chí 3X” và tất cả tướng lãnh Quân Đội và Công An đều là người của Ba Dũng, thì đó là cơ hội bằng vàng để mưu đại sự nhằm lưu danh thiên cổ, tiếc rằng Ba Dũng là dân Nam Kỳ, nhưng không có khí độ “anh chị” của dân Nam Kỳ, nên Ba Dũng bây giờ giống như con cá nằm trên thớt, chờ Nguyễn Phú Trọng xuống tay “xử lý”!
Khi ông lãnh sự Đặng Xương Hùng ở Genève chia tay đảng cộng sản, tôi viết một bức thư gửi tới các tòa Đại sứ, các tòa Lãnh sự cộng sản, kêu gọi các nhà ngoại giao noi gương Đặng Xương Hùng đồng loạt xin tị nạn chính trị và chia tay đảng, nhưng họ đều im lặng. Cũng dễ hiểu thôi! Đảng cộng sản do Hồ Chí Minh trồng người thì phải sản sinh ra rặt một loài ký sinh (chữ của Tiến sĩ Hà Sĩ Phu).
Tôi không trách Nguyễn Tấn Dũng và những nhà ngoại giao Việt Cộng hèn. Bởi vì Đại tướng Võ Nguyên Giáp được bộ máy tuyên truyền của đảng ca ngợi là anh hùng Quân đội Nhân dân mà còn hèn hạ, tuân lệnh Lê Duẩn, Lê Đức Thọ làm nhiệm vụ “cai đẻ” thì làm gì Quân đội có binh hùng tướng mạnh? Giống như Thiếu tướng nhận xét, tướng lãnh Việt Cộng ngày nay chỉ mạnh nhiều tiền, vì noi gương hèn của bậc đàn anh!
Thiếu tướng Lê Mã Lương thân mến,
Thiếu tướng là nạn nhân của một bộ máy cai trị thép được dựng lên bởi Giáo chủ Hồ Chí Minh. Nó không chấp nhận người dưới quyền có trái tim yêu nước và bộ não biết nhận thức đúng sai. Nay Thiếu tướng đem tim óc để nói lên tình trạng của Đất Nước, thì tôi cũng mang tim óc để trình bày cho Thiếu tướng rõ rằng hai chúng ta đều là nạn nhân. Lãnh đạo của Thiếu tướng đẩy thanh niên Miền Bắc làm người lính tiền phong; còn chúng tôi ở Miền Nam đành phải làm người lính tiền đồn cho Mỹ, bởi vì chúng tôi không thể dùng gậy gộc để chống lại vũ khi tối tân của Nga Tàu.
Mới đây, ông Nguyễn Đình Binh viết kiến nghị gửi lên Trung Ương đề nghị đốt xác Hồ Chí Minh là đúng. Nhưng theo tôi, đốt xác chưa đủ. Phải viết một bản cáo trạng hạch tội Hồ Chí Minh đã đày đọa dân ta và dâng nước Việt Nam cho Tàu. Đồng thời đập bỏ tượng Hồ Chí Minh tại các cơ quan, tại chùa chiền để hóa giải kiếp nạn. Bởi vì Hồ Chí Minh là nguyên nhân của mọi nguyên nhân khiến cho tinh thần ái quốc của toàn dân trở nên bại hoại như ngày hôm nay.
Bao lâu đảng cộng sản cứ ra rả ngày đêm bắt nhân dân học tập tư tưởng Hồ Chí Minh và noi gương đạo đức Hồ Chí Minh thì cái đất nước chúng ta vẫn còn ngập tràn những con sâu đục nát xã hội. Thiếu tướng đòi cầm đầu một đám tướng lãnh và cựu quân nhân đến Bộ Ngoại giao hỏi tội, thì chẳng khác nào Thiếu tướng chữa bệnh ung thư bằng cách xoa dầu cù là, dầu Nhị Thiên Đường hay dầu cảm cúm. Là nhà quân sự, chắc chắn Thiếu tướng phải hiểu chiến lược “đánh rắn, phải đánh dập đầu”?
Thật vậy! Con bệnh Việt Nam trầm trọng lắm rồi! Báo chí trong nước, dù dưới sự kiểm duyệt gắt gao của đảng, tôi cũng thấy được nó đang hấp hối. Có lẽ Thiếu tướng cũng thấy rõ cái trò đốt lò của Nguyễn Phú Trọng là sự thanh toán phe cánh; chứ không phải dụng tâm làm sạch bộ máy cai trị? Bởi vì Điều 4 còn nằm sờ sờ trong Hiến pháp và cái lối giải thích luật một cách tùy tiện thì chỉ béo tập đoàn ăn cướp mà thôi!
Thiếu tướng sẵn sàng hy sinh tính mạng cho sự sống còn của Tổ Quốc Việt Nam. Tôi, người lính Miền Nam cũng sẵn sàng hy sinh tính mạng (dù đã hợp pháp trở thành công dân Hoa Kỳ) cho Tổ Quốc Việt Nam, bởi vì kêu gọi đập bỏ hình tượng Hồ Chí Minh và viết cáo trạng kết tội Hồ Chí Minh, là tôi chấp nhận ký bản án tử hình với Đảng.
Tôi khẳng định: “Còn sợ bóng ma Hồ Chí Minh là còn sợ Trung Cộng. Còn sùng bái Hồ Chí Minh là còn sùng bái Trung Cộng. Hãy đoạn tuyệt quá khứ! Hãy chấm dứt ăn mày dĩ vãng! ”. Đó là giải pháp mà tôi đề nghị với Thiếu tướng, với nhân dân Việt Nam để Hồ Chí Minh không còn là CON NGÁO ỘP.
Hãy biết nhục vì mất nước, để mà chung lưng đoàn kết nhau giải cứu giống nòi.
Giống như Thiếu tướng, tôi cũng chỉ nói SỰ THẬT mà thôi!
Cầu chúc Thiếu tướng không bị Công An bỏ tù và tra tấn!
Bằng Phong Đặng văn Âu
Địa chỉ email: bangphongdva@gmail.com
Telephone: 714 – 276 – 5600

Thursday, September 19, 2019

CƠ HỘI CUỐI CÙNG

CƠ HỘI CUỐI CÙNG
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Có nhiều người đã ví đảng Cộng Sản giống như đảng cướp Mafia. Tôi cho rằng nhận định đó chưa chính xác lắm. Bởi vì đảng cướp Mafia không nhân danh lòng ái quốc, với câu khẩu hiệu “Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc” là để đi ăn cướp có chính nghĩa. Băng đảng Mafia thanh toán nhau vì lợi ích khu vực, chứ không giết người dân vô tội.
Đảng Cộng sản lập ra là để dâng nước Việt Nam cho kẻ thù phương Bắc và để biến người Việt Nam thành người Hán, vì Hồ Chí Minh là một tên Tàu đội lốt nhà cách mạng chống Thực dân Pháp.
Tôi xin kể một vài trường hợp trong Cải cách Ruộng Đất mà chính người cộng sản phải nhìn nhận đó là cuộc đại khủng bố long trời lở đất. Sự giết người của cộng sản Việt Nam rất quy mô. Chúng gửi cán bộ sang Trung Cộng học kỹ thuật đấu tố để thành lập một tổ chức được gọi là Đội Cải Cách có quyền tuyên án tử hình mà nạn nhân không được phép kêu oan. Quyền sinh sát của Đội Cải Cách lớn hơn cả Ông Trời qua câu ví trong dân gian “Nhất Đội, nhì Trời”. Dưới đây là một vài mẩu chuyện tiêu biểu:
Chuyện thứ nhất: Một thanh niên có cha mẹ là điền chủ sở hữu chừng 10 mẫu ruộng. Cha mẹ qua đời sớm, để lại tài sản cho con trai độc nhất số ruộng đó để làm kế sinh nhai. Chàng thanh niên có máu nghệ sĩ, quanh năm chỉ cỡi ngựa ngao du sơn thủy và giao số ruộng cho nông dân canh tác cùng ăn chia một cách công bằng, chẳng hề có sự bóc lột. Không tìm ra chàng thanh niên phạm tội gì, Đội Cải Cách bèn dạy cho một số chị đàn bà vu cho nạn nhân cái tội hãm hiếp. Nhiều chị đàn bà diễn tấn tuồng hãm hiếp của người thanh niên giống như thật, khiến mọi người chứng kiến đều cảm động rơi nước mắt. Các chị đàn bà tha hồ tát vào mặt nạn nhân để trả thù. Người thanh niên vẫn lặng thinh, không phản kháng một lời.
Tòa án Nhân dân tuyên án tử hình, nhưng cho một đặc ân trước khi bị xử tử hình. Người thanh niên vẫn không nói, không rằng, tự tay tụt quần mình xuống để chứng tỏ anh ta bị tật bẩm sinh, con chim nhỏ hơn quả ớt hiểm. Tòa án Nhân Dân vẫn y án tử hình, vì dám phô “của quý” trước mặt Đảng là thêm một cái tội xúc phạm Đảng!
Chuyện thứ hai: Cậu con trai được Đảng dạy đấu tố Mẹ bằng cách mắng nhiếc Mẹ thậm tệ và đấm đá túi bụi. Bà Mẹ đau quá, rên rỉ: “Con ơi là con ơi! Mẹ lạy con! Bố mẹ đã làm gì nên tội đối với con, mà con đánh Mẹ đau như thế này”? Cậu con trai quát lớn để Tòa Án Nhân Dân nghe thấy: “Con mẹ già to mồm kia, câm ngay! Chúng mày vì dâm dục, ngủ với nhau mà đẻ ra tao; chứ chẳng phải chúng mày là Bố Mẹ tao!”
Chuyện thứ ba: Ông Trần Đĩnh – một nhà báo của Đảng – trong sách ĐÈN CÙ tường thuật Hồ Chí Minh lấy vải bao râu; Trường Chinh mang kính đen để không ai nhận ra, cùng ngồi chứng kiến cảnh Đội Cải Cách đấu tố bà Nguyễn thị Năm, chủ hãng Cát Hanh Long, một cách hết sức tàn nhẫn. Khi bà Năm tắt thở, Đội Cải Cách ném bà Năm vào cái hòm bằng gỗ tạp. Thân hình bà Năm to lớn, không vừa với cái hòm quá hẹp. Đội Cải Cách phải dùng chân đạp bà Năm vào hòm, mà tiếng xương của bà kêu răng rắc đến độ Hồ Chí Minh, Trường Chinh có thể đều nghe thấy.
Bà Năm từng được Hồ Chí Minh khen là người có công lớn với Cách Mạng!
Sau hiệp định Genève 1954, bà con tôi ở Bắc Vỹ tuyến 17 vào Nam kể cho tôi nghe nhiều trận đấu tố lên gia đình họ Đặng ở Nghệ An hết sức man rợ, càng làm cho tôi cảm thấy ân hận vì có lần trót hoan hô Hồ Chí Minh vì nghe tin Hùm Xám Đặng văn Việt đánh tan hai Binh đoàn Thực dân Pháp vào năm 1950, trong chiến dịch Cao Bắc Lạng.
Hai bác tôi, Thượng thư Đặng văn Hướng thân sinh Hùm Xám Đặng văn Việt được Hồ Chí Minh mời làm Bộ trưởng trong Chính phủ Liên Hiệp, Tham tri Đặng văn Oánh được bầu làm Chủ tịch Mặt Trận Liên Khu Tư và Tri phủ Đặng văn Cận đều bị đấu tố cho đến chết trong Cải cách ruộng đất. Việt Minh dùng đó, giết đó, không tình, không nghĩa gì cả. Dù nạn nhân không có tội gì đối với Đất Nước, họ cũng đều bị giết vì thuộc thành phần quan lại cũ hay địa chủ. Chỉ có 5 sào ruộng cũng bị quy là địa chủ!
Ngoài ra, hai người anh ruột của tôi là Đặng văn Bút, Đặng văn Nghiên, sinh viên Đại học Hà Nội, đều bị thủ tiêu trong Chiến dịch Ôn Như Hầu do lính của đội vũ trang tuyên truyền Võ Nguyên Giáp ra tay. Chắc chắn nhiều dòng họ khác trên đất nước Việt Nam đều có mối thù rất sâu sắc đối với bọn Việt Minh giống như dòng họ Đặng của tôi.
Trong dân gian có câu “chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ”.
Dân Việt Nam rất chì! Năm 1954, gần 1 triệu người Miền Bắc bỏ làng, bỏ tài sản cả một đời tạo dựng, bỏ lại cha mẹ già, đi vào Miền Nam tìm tự do, sống nheo nhóc. Đó là một cỗ quan tài vĩ đại trước mắt mà dân Việt Nam không hề đổ một giọt lệ. Vẫn vô tư!
Năm 1959, cụ Hoàng văn Chí xuất bản cuốn “Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc” mô tả Việt Cộng đối xử với thành phần trí thức không bằng con vật. Có mồm không được nói, có óc không được suy nghĩ. Ngoan ngoãn chịu đựng thì được cho ăn, nếu có một thái độ bất bình với Đảng (chưa nói đến hành động chống đối) thì bị bỏ đói.
Ngoài ra, Cộng sản ở Miền Bắc còn cổ súy sự mất dạy, sự vô giáo dục. Mời độc giả đọc bài thơ của nhà văn, kiêm nhà giáo Nguyễn Công Hoan chửi cụ Phan Khôi, vì Cụ ủng hộ phong trào Nhân Văn của văn nghệ sĩ chỉ đòi tự do sáng tác, chứ không chống Đảng.
Nhắn bảo Phan Khôi khốn kiếp ơi!
Thọ mi, mi chúc chớ hòng ai .
Văn chương ! Đù mẹ thằng cha bạc!
Tiết tháo ! Tiên sư cái mẽ ngoài!
Lô dích , trước cam làm kiếp chó,
Nhân văn , nay lại hít gì voi,
 
Sống dai thêm tuổi , cho thêm nhục,
Thêm nhục cơm trời , chẳng thấy gai.
Nhà thơ Phùng Quán, cháu gọi Tố Hữu bằng cậu ruột, chỉ làm bài thơ Lời Mẹ Dặn để sống làm Người Chân Thật cũng bị tàn hại suốt cả cuộc đời trai trẻ.
Có nhiều mẩu chuyện Việt Cộng đày ải trí thức hết sức tàn bạo, dã man; nhưng bọn trí thức Miền Nam vẫn không tỉnh ngộ, dù được biệt đãi, họ vẫn mơ thiên đường cộng sản.
Tết Mậu thân 1968, Việt Cộng giết gần 5 ngàn người dân vô tội, đau thương, tang tóc ngút trời mây, vẫn không làm người dân Việt thức tỉnh trước mối họa cộng sản. Dân Việt Nam chì thiệt! Vẫn còn có những đứa làm tay sai cho Việt Cộng!
Sau khi hoàn thành cuộc xâm lăng Miền Nam, Việt Cộng vẫn tiếp tục thi hành chính sách tàn ác quy mô hơn: Giam gần 1 triệu quân cán chính vào trại tập trung, đánh tư sản mại bản đến trắng tay bằng biện pháp đổi tiền nhiều lần và ngược đãi bọn phản phúc “ăn cơm quốc gia thờ ma Việt Cộng”. Nhưng tới nay vẫn còn có đứa bênh vực Việt Cộng!
Làn sóng vượt biên, vượt biển của nạn nhân Việt Cộng chết thảm khốc đã khiến cho triết gia Jean-Paul Sartre phải ân hận vì trước kia ông từng lớn tiếng chửi “kẻ nào chống lại chủ nghĩa cộng sản là con chó”. Để chuộc tội, Jean-Paul Sartre với ca sĩ Joan Bertz, triết gia Bertrand Russell đã cùng với một số nhân vật nổi tiếng chống chiến tranh Việt Nam, ký một bản cáo trạng lên án Việt Cộng rất nặng nề. Người Việt Nam vẫn vô tư!
Bất chấp sự lên án hay khinh bỉ của thế giới, bọn cầm quyền Việt Cộng vẫn tiếp tục biến dân Việt Nam thành súc vật. Tổng Bí thư Nguyễn văn Linh bác của kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa ra lệnh “cởi trói văn nghệ sĩ” vào cái hồi phát động chiến dịch “Đổi Mới Hay Là Chết”. Không bao lâu sau, Nguyễn văn Linh quyết định trói lại. Vậy bằng chứng này đã đủ chứng minh Việt Cộng coi dân như súc vật chưa? Người Việt vẫn vô tư! Vẫn có những tên văn nghệ sĩ trí thức “Chồn Lùi” (chữ của nhà báo Chu Tử) cổ súy chiến dịch VỀ NGUỒN; còn những thằng trí thức đó vẫn ở Mỹ ăn Welfare!
Dù đã cướp toàn bộ Đất Nước, Việt Cộng vẫn chưa hài lòng. Chúng còn vói tay ra Hải ngoại để thống trị đám người Việt Nam mệnh danh Tị Nạn Cộng Sản.
Năm 1986, cựu phi công Lê Quốc Túy, cựu nhân viên Liên Phi đoàn Vận tải VNCH, sang Hoa Kỳ để vận động đồng bào yểm trợ cuộc kháng chiến Trần văn Bá. Nhân danh cùng là đồng đội cũ, tôi mời anh Túy đến nhà để đãi anh một bữa cơm thân mật. Sau một hồi, tôi nói với anh Lê Quốc Túy rằng Mặt Trận của các anh bị rơi vào bẫy sập của Việt Cộng. Anh có nhớ Việt Cộng giả phao tin giữa Cộng Sản Bắc và Cộng Sản Nam có sự xung đột nhau rất sâu sắc đến độ Quân Đội có cuộc điều động binh sĩ để thanh toán lẫn nhau. Thế rồi, chúng giả vờ bí mật gửi một phái đoàn gồm những người kháng chiến cũ quen biết cụ Trần văn Văn từ hồi chống Pháp để dụ dỗ các anh về tiếp thu. Chúng cung cấp phương tiện cho các anh dùng xuồng máy từ Mã Lai để đổ bộ vào Rạch Giá.
Nhưng khi các anh vừa đến bãi đáp ở Rạch Giá, liền bị Công An của Nguyễn Tấn Dũng hốt trọn gói ngay, đúng không? Anh may mắn thoát chết, vì bất thình lình anh bị lên cơn suyễn vào phút chót. Vẻ mặt anh Lê Quốc Túy trầm tư một hồi lâu, rồi ngập ngừng đáp: “Có lẽ giả thuyết của anh đúng!”.
Tôi đề nghị anh Túy khi trở về Paris, hãy mở cuộc điều tra nội bộ để tìm hiểu nguyên nhân. Tiếc thay! Anh Túy từ trần sớm. Mặt Trận Trần văn Bá dần dần tan rã!
Mặt Trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh cũng do Việt Cộng đạo diễn. Theo sự tiết lộ của ông Đỗ Thông Minh thì nhóm Người Việt Tự Do từ Nhật sang trại tỵ nạn ở Thái Lan làm công tác thiện nguyện giúp người vượt biển. Có một cựu nhân viên tình báo của Việt Nam Cộng Hòa tên là Nguyễn Chí Trung đến để nghị các anh sang Mỹ, tìm một vị Tướng để lãnh đạo phong trào kháng chiến phục quốc. Ban đầu các anh sinh viên tìm đến Trung tướng Nguyễn Chánh Thi, nhưng ông Thi từ chối. Họ bèn tìm Phó Đề độc Hoàng Cơ Minh. Sẵn dịp ông Richard Armitage Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, đặc trách Á Châu Sự Vụ trong Chính quyền Tổng thống Ronald Reagan là một vị cố vấn cũ của Phó Đề độc ở Vùng IV, đang có chương trình tìm kiếm người Mỹ mất tích trong rừng núi Thái Lan, Phó Đề độc Hoàng Cơ Minh nhận lời tuyển mộ người línhVNCH cũ đi tìm lính Mỹ mất tích. Ông Minh dùng cơ hội này để thành lập Mặt Trận.
Chính những anh em trong Nhóm Người Việt Tự Do đã bị vào tròng Việt Cộng mà không biết. Nếu không có đề nghị của họ đến Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh thì Mặt Trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh không thành hình.
Đại tá Nguyễn Hữu Duệ, bạn tôi, theo ông Minh và đoàn tùy tùng về Thái Lan thăm chiến khu, trở về Mỹ. ông Duệ cho tôi biết Mặt Trận Hoàng Cơ Minh là bịp. Tôi báo cho ông Nguyễn Thanh Hoàng, chủ tờ Văn Nghệ Tiền Phong, vốn ủng hộ ông Hoàng Cơ Minh rất nhiệt tình, biết thiên ký sự của ông Hoàng Xuyên là không đúng sự thật.
Tôi không bao giờ nói Việt Tân hậu thân của Mặt Trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh là Việt Cộng. Nhưng tôi tin Việt Tân đã bị Việt Cộng sai khiến làm việc cho chúng, bởi vì cách thức kết nạp cán bộ bừa bãi, rất dễ cho Việt Cộng xâm nhập. Chính cụ Phạm Ngọc Lũy cũng nghi ngờ “kinh tế gia” Nguyễn Xuân Nghĩa cháu Tổng Bí thư Mười Cúc Nguyễn văn Linh thường viết thư nặc danh để phân hóa nội bộ. Anh Nguyễn Tường Bá cũng yêu cầu Hoàng Cơ Định mở phiên họp khẩn cấp để giải quyết nội vụ.
Nghề của Việt Cộng là chui sâu trèo cao. Cái chết của ký giả Đạm Phong, ký giả Lê Triết rất có thể do Mặt Trận ra tay. Bởi vì ông Nguyễn Xuân Nghĩa thú nhận với nhà báo A.C. Thompson rằng Mặt Trận có cuộc họp cấp cao để thanh toán Đỗ Ngọc Yến, Chủ báo Người Việt. Nhưng nhờ sự can thiệp của Nguyễn Xuân Nghĩa, nên mạng sống của ông Đỗ Ngọc Yến được bảo toàn. Ông Nguyễn Xuân Nhĩa đòi kiện nhà báo A.C Thompson ra tòa. Anh A.C. Thompson chấp nhận ra tòa, nhưng từ đó đến nay đã gần 4 năm, mà Nguyễn Xuân Nghĩa im hơi lặng tiếng, thì rõ ràng Mặt Trận có toán ám sát!
Tại sao Việt Cộng dùng Việt Tân? Bởi vì có những cô THÔNG BÁO
Chúng tôi trân trọng thông báo cùng
quý vị đồng hương Việt Nam:
CUỘC HỘI THẢO VỀ CHỦ ĐỀ
CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT ỦNG HỘ
TỔNG THỐNG DONALD J. TRUMP
NHIỆM KỲ 2020
Ngày Chúa Nhật 22 tháng 9 năm 2019
Vào lúc 2 giờ PM đến 6 giờ PM
Tại Hội trường Tòa Báo Việt Mỹ
Địa chỉ: 14190 BEACH BOULEVARD
WESTMINSTER, CA. 92683
DIỄN GIẢ GỒM CÓ:
ÔNG DƯƠNG ĐẠI HẢI
ÔNG NGUYỄN CÔNG LƯỢNG
ÔNG BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Trân trọng kính mời qúy vị tham dự để bày tỏ lập trường của Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản


ng tác Việt Cộng không thể thực hiện. Ví dụ Việt Cộng không thể dùng Cờ Vàng để làm cuộc lạc quyên yểm trợ kháng chiến. Việt Tân mới có thể thành lập hệ thống truyền hình, Việt Tân mới có thể làm Đại hội Giới trẻ. Việt Tân mới có thể sử dụng một bà luật sư trẻ khoác lá Cờ Vàng quanh cổ và tuyên bố: “Em không Chống Cộng, Em chỉ chống Cái Ác”. Chỉ có người của Việt Tân mới ngồi giữa Phố Bolsa, dõng dạc tuyên bố: “Đòi lật đổ chế độ Việt Cộng là sai”!
Nếu là nhà hoạt động có kinh nghiệm chính trị, khi đọc tài liệu huấn luyện cán bộ, đảng chế, đảng quy của Việt Tân, họ phải nhận ra ngay đấy là một phiên bản của Việt Cộng. Bởi vì, ngoài Nguyễn Xuân Nghĩa ra, những Hoàng Cơ Định, Lý Thái Hùng, Nguyễn Kim Huờn, Đỗ Hoàng Điềm, Hoàng Tứ Duy không đủ khả năng để viết tài liệu. Cứ xem cái tên đảng Việt Tân là đã thấy cái dốt rồi. Việt Tân viết tắt của Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng. Canh Tân (renovation), tức là làm mới cái cũ; Cách Mạng (revolution) là xóa bỏ hoàn toàn cái cũ để dựng lên cái mới. Nếu Đảng Việt Tân muốn tân trang Đảng Việt Cộng, thì chúng ta miễn bàn. Cái tội của ông Hoàng Cơ Minh không kém cái tội của Hồ Chí Minh, vì đánh mất niềm tin của quần chúng Chống Cộng!
Tôi không hoạt động cho Đảng nào. Tôi không thành lập Đảng nào. Cho nên tôi không có ý hạ Việt Tân để Đảng của mình nổi trội. Tôi không có một ý đồ nào, như chạy theo tiền tài hay danh vọng, bởi vì tôi ý thức rằng lâm vào hoàn cảnh mất nước, phải nhận nước khác làm Tổ Quốc là mối nhục lớn lắm rồi. Tôi chỉ kiên trì Chống Cộng, vì không muốn nòi giống Việt Nam bị Hán hóa. Và tôi hãnh diện hành động cho Tổ Quốc Việt Nam, nên tôi công khai Chống Cộng; chứ không phải là thằng hèn chui trong bụi rậm!
Tôi viết ra những sự kiện nêu trên để nhắc nhở những ai còn hoạt động vì nước, vì dân thì phải thấy mưu toan của Việt Cộng là phân hóa hàng ngũ những người con yêu Mẹ Việt Nam, để hoàn thành công cuộc Hán hóa của chúng. Không bao giờ Việt Cộng làm bất cứ điều gì vì lợi ích đồng bào Việt Nam. Phải luôn luôn nhớ kỹ như thế! Việt Cộng đã thề “Mất Nước Còn Hơn Mất Đảng”. Chỉ khi nào Trung Cộng sụp, chúng mới sụp!
Bằng chứng là các cơ sở tín ngưỡng như Chùa, Nhà Thờ ở Hải ngoại, Việt Cộng đã xâm nhập với ý đồ phá hoại ĐỨC TIN và hốt bạc của đồng bào mộ đạo, nhưng ngây thơ!
Tôi xin nói thẳng rằng Người Việt Quốc Gia chưa phải là đối thủ của Việt Cộng vì những nhược điểm dưới đây.
1. Không ai có thể thoát ly gia đình để Chống Cộng toàn thời gian, vì phải lo sinh kế cho gia đình.
2. Không ai có thể lập được tổ chức, vì niềm tin không còn; chưa kể kẻ thù bịa chuyện bôi nhọ mà đồng bào ngây thơ cũng tin, phát tán tin láo (fake news) vô tội vạ.
3. Không có tổ chức là không có gì cả. Huống chi Người Việt Tị Nạn Việt Cộng sau nhiều năm đã mệt mỏi; còn tuổi trẻ được đào tạo ở nhà trường phần lớn bị nền giáo dục có tư tưởng phóng túng (liberal) nhồi sọ. Lớp trẻ cho rằng “Socialist” cũng OK.
4. Người Quốc gia không thể ác được như Việt Cộng, vì tin vào luật Nhân Quả!
Quý vị sẽ hỏi người viết rằng như thế thì chúng ta đành buông xuôi hay sao?
Không! Chúng ta còn mối hy vọng nơi cơ Trời.
Cuộc bầu cử năm 2016, bà Hillary Clinton chắc chắn đắc cử 100%. Vì cựu Tổng thống Barack Hussein Obama, một người có tín ngưỡng Hồi giáo và có tư tưởng Cộng sản, đã bày binh bố trận để cho bà Hillary Clinton thành vị Nữ Tổng thống đầu tiên. Nếu bà Hillary Clinton đắc cử, tức là Barack Obama sẽ tiếp tục làm Tổng thống 8 năm nữa!
Chưa bao giờ trong lịch sử nước Mỹ lại có chuyện hầu hết nhân viên cao cấp ngành An Ninh Quốc Gia như Bộ Tư pháp, FBI, CIA lại chủ mưu phịa ra nguồn tin láo để ngăn ông Donald Trump đắc cử. Theo sự đánh giá của nhiều nhà quan sát, vụ “scandale” này còn lớn gấp ngàn lần vụ Watergate dưới thời Tổng thống Richard Nixon.
Dù là người có tín ngưỡng Phật giáo, nhưng tôi tin sự thắng cử Tổng thống của ông Donald Trump là do bàn tay Thiên Chúa, vì Ngài không muốn nước Mỹ bị thống trị bởi ma quỷ. Trung Cộng thực sự là Đế Quốc Ma Quỷ! (Evil Empire!)
Tôi tin rằng Tổng thống Donald J. Trump sẽ chiến thắng Đế Quốc Ma Quỷ, bởi vì Donald Trump là Thiên Sứ! Một khi giấc mộng thống trị toàn thế giới của Trung Cộng không còn; thì Tiểu Đế Quốc Ma Quỷ Việt Cộng sẽ tiêu vong!
Các bạn có thể hỏi: “Nếu quả quyết Tổng thống Donald J. Trump sẽ chiến thắng Đế Quốc Ma Quỷ, sẽ đắc cử nhiệm kỳ II, thì chúng ta cần gì bỏ phiếu cho ông Trump và Đảng Cộng Hòa, phải không?” Tôi xin thưa:
Bỏ phiếu cho Tổng thống Donald Trump, một nhà lãnh đạo cương quyết hủy các chế độ độc tài cộng sản trên thế giới, là ta xác định sự rời bỏ Quê Mẹ Việt Nam của ta vì yêu Tự Do; chứ không phải là phường giá áo túi cơm, là tha phương cầu thực.
Bỏ phiếu cho Tổng thống Đonald Trump, một nhà lãnh đạo cương quyết làm cho Quốc Gia giàu mạnh, là chứng tỏ ta muốn cho con cháu được sống đầy đủ vật chất và hãnh diện là công dân hùng cường nhất thế giới.
Bỏ phiếu cho Tổng thống Donald Trump, một nhà lãnh đạo có Đức Tin Thượng Đế, là xác nhận ta hữu thần, dù đạo Phật hay đạo Chúa, không chấp nhận vô thần cộng sản.
Vậy tôi xin những người Việt Nam đừng mượn cớ quý vị là nhà hoạt động tôn giáo, nhà hoạt động văn hóa, không muốn dính dáng tới chính trị. Sự thoái thác đó có tính cách vô trách nhiệm trước nỗi thống khổ của toàn dân Việt Nam dưới ách độ của Việt Cộng..
Bầu cử là nhiệm vụ công dân trong một nước dân chủ để chọn nhà lãnh đạo xứng đáng, tức là tự mình quyết định số phận của mình. Nếu là nhà truyền thông có lương tâm, không ăn tiền Việt Cộng, chắc chắn phải hướng dẫn đồng bào mình lựa chọn một nhà lãnh đạo Chống Cộng.
Nên nhớ rằng Ủy ban Kiểm soát Bầu cử có thể biết một cách chính xác sắc dân nào bầu cho Dân Chủ hay Cộng Hòa. Nếu người Mỹ gốc Việt của ta dồn phiếu cho Tổng thống Donald Trump, thì khi chúng ta lên tiếng đòi hỏi điều gì lợi ích cho nước Việt Nam, chắc chắn sẽ được đáp ứng mạnh mẽ hơn. Cho nên, bầu cho Tổng thống Donald Trump đắc cử nhiệm kỳ II là một hình thức góp thêm sức mạnh cho Tổng thống Donald Trump để sớm loại trừ chủ nghĩa cộng sản.
Từ khi có cái gọi là cuộc giết người long trời lở đất cho đến ngày hôm nay, Việt Cộng vẫn giết người dân vô tội. Chúng thay tên Đội Cải Cách bằng cái tên Viện Kiểm sát Nhân Dân cho văn vẻ đấy thôi! Chưa khi nào chúng có một việc làm gì VÌ NƯỚC, VÌ DÂN như chúng riêu rao! Là ma quỷ, chúng có thể hóa thân thành một nhà tu đạo cao đức trọng, rao giảng giáo lý rất hay đến độ người có quá trình Chống Cộng cũng bị lừa.
Vì vậy, con đường duy nhất để giải phóng dân tộc ta thoát khỏi loài yêu tinh Việt Cộng đã đàn áp, đày đọa dân ta quá lâu dài, ta chỉ còn một cách là ủng nhà lãnh đạo Chống Cộng đang có quyề lực trong tay mà thôi.
Nhân dịp này, tôi kêu gọi anh Hoàng Cơ Định và dòng họ đừng chịu sự sai khiến Việt Cộng để gây thêm tội ác. Luật Nhân Quả, gieo gì gặt nấy, là sự kiện có thất đấy! Lưới Trời lồng lộng tuy thưa, nhưng khó lọt! Anh em đoàn viên Việt Tân đừng phung phí tuổi trẻ giống như những thanh niên yêu nước dưới thời Việt Minh để khi biết ra thì đã quá muộn. Tôi muốn các anh chị làm người Việt tự hào; không phải cứ chối mãi em không phải là Việt Tân! Vì đồng tiền mà bán rẻ lương tâm thì không phải là NGƯỜI!
Đây là CƠ HỘI CUỐI CÙNG để dân tộc Việt Nam rửa mối nhục mà Việt Cộng dùng Hoàng Kiều để mạt sát Chính thể Việt Nam Cộng Hòa.
Đây là CƠ HỘI CUỐI CÙNG để dân tộc Việt Nam không phải bái lạy những Sư Quốc Doanh, nhưng Cha Quốc Doanh.
Đây là CƠ HỘI CUỐI CÙNG để Đảng Việt Tân chấm dứt bị Việt Cộng sai khiến làm con rối gây chia rẽ Cộng Đồng
Sự lựa chọn giữa Đạo Đức và Bất Lương hoàn toàn nằm trong tay quý vị. Tôi chỉ là Thằng Mõ đi rao tin mừng về NIỀM TIN vào sự chiến thắng chống lại Ma Quỷ mà thôi.
Tôi mong mỏi các hãng truyền thông quốc tế nói tiếng Việt như BBC, VOA, RFA, RFI, vui lòng nói cho đồng bào Việt Nam ở khắp nơi trên thế giới biết rằng Việt Cộng không phải là một đảng chính trị để thỏa hiệp. Nếu muốn nòi giống Việt Nam tồn tại trên mặt địa cầu thì phải triệt hạ Việt Cộng bằng mọi giá. Người Việt Nam nào tham danh, tham lợi đồng lõa với Việt Cộng là toa rập với âm mưu diệt chủng của Việt Cộng.  Đây là cuộc đấu tranh sống còn giữa LOÀI NGƯỜI chống lại QUỶ SỨ.
Xin trân trọng cám ơn.
Bằng Phong Đặng văn Âu.
Địa chỉ Email: bangphongdva033@gmail.com; Telephone: 714 – 276 – 5600

Wednesday, September 11, 2019


ĐEM TÂM TÌNH VIẾT LỊCH SỬ
THƯ GỬI CÁC NHÀ TRÍ THỨC TRẺ
VIỆT NAM Ở HẢI NGOẠI
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Thành phố Westminster, Quận Cam, California
Tháng 9 ngày 11 năm 2019.
Kính thưa nữ Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh và các bạn trẻ Việt Nam,
Tôi chọn Ngày September 11, ngày tang thương của nước Mỹ, để gửi đến Bà và các bạn trẻ thành công trên Đất Nước Hoa Kỳ một nguyện vọng rất tha thiết. Tôi không đại diện cho bất cứ ai. Tôi chỉ nhân danh một người chiến sĩ miệt mài chiến đấu cho mục tiêu “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” thực sự cho nòi giống Việt Nam.
Theo nhận định của tôi: Thế hệ Cha Ông, thế hệ Đàn Anh và thế hệ của tôi lẫn Đàn Em đều bất xứng vì không nhìn thấy nỗi nhục do một tập đoàn cai trị làm ô danh nòi giống. Chưa bao giờ trong lịch sử dân tộc Việt lại có một tập đoàn cai trị sử dụng dân tộc mình như một món hàng để xuất cảng nô lệ lao động và bán phụ nữ làm làm đĩ khắp bốn phương hầu làm giàu cho phe nhóm, dòng họ. Dã tâm của bọn cai trị là có thật, mà nhiều thế hệ của ta không cảm thấy ô nhục để đoàn kết với nhau nhằm chống lại bọn cầm quyền thông đồng với kẻ thù truyền kiếp trong âm mưu Hán hóa, thì nòi giống Tiên Rồng của ta sẽ biến mất trên mặt địa cầu.
Nếu ai ở trong nước hay ở hải ngoại lên tiếng phản bác nhận định của tôi, xin nêu rõ danh tánh, tôi sẵn sàng trưng dẫn những sự bất xứng. Tôi quyết không thảo luận với bóng ma hoặc với kẻ nào có lời lẽ vô văn hóa.
Thưa nữ Khoa Học gia Dương Nguyệt Ánh,
Bà và những bạn trẻ thành đạt trên nước Mỹ là niềm hãnh diện của bất cứ người Việt nào còn trông chờ một tương lai tươi sáng cho dân tộc. Riêng bà, ký giả George Will đã viết trên tờ Times một bài hết lòng ca ngợi tài năng khoa học của bà và tài năng hùng biện của bà trước đám đông. Nhiều đoàn thể trẻ ở khắp nơi xem bà là một tấm gương của bậc nữ lưu Việt Nam, nên họ mời bà đến nói chuyện. Tôi đã theo dõi những bài phát biểu của bà thì nhận thấy bà không phải chỉ là nhà khoa bảng, mà bà còn là nhà trí thức còn quan tâm đến sinh mệnh Việt Nam. Ở nơi nào bà nói chuyện, bà đều bày tỏ lòng biết ơn đối với nước Mỹ và không quên cội nguồn. Bà đã sống với lời của Tổ tiên dạy con cháu: “Ăn trái nhớ kẻ trông cây”“Uống nước nhớ nguồn” để áp dụng vào cuộc đời. Không những ngưỡng mộ tài năng của Bà, một hậu duệ của dòng dõi ông Nghè Dương Khuê, tôi còn nghĩ rằng tên tuổi của bà rồi đây sẽ trường tồn trong sử sách giống vị nữ anh hùng SƯƠNG NGUYỆT ÁNH. Tôi hy vọng đây là thời điểm mà Cơ Trời ứng nghiệm, khiến cho các bạn trẻ Việt Nam thể hiện lời dạy quý giá của nhà cách mạng Phan Chu Trinh: “Khai Dân Trí, Chấn Dân Khí, Hậu dân sinh”?
Tôi mong mỏi Bà liên lạc với các bạn trẻ Việt Nam và tập hợp thành một lực lượng trí thức để ra tay cứu nước. Lâu nay, họ không dính dáng đến Cộng Đồng, tôi nghĩ, vì họ không muốn bị thành phần vô lại làm tay sai cho Việt Cộng bôi nhọ, vấy bẩn.
Dựa trên tin tức từ trong nước, tôi được biết hiện nay có thành phần lãnh đạo đang tại chức hoặc hồi hưu, thành phần trí thức và đa số quần chúng đều nhận thấy đảng Cộng sản Việt Nam phải bắt tay với Mỹ, vì không còn lựa chọn nào khác. Tôi tin rằng Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung Ương, Quốc hội Cộng sản đã nhận ra cái việc làm đầy tớ cho một ông chủ tham lam, tàn ác thì viễn cảnh không những mất nòi giống, mà còn mất luôn Đảng  và mạng sống của chính họ.
Chủ tịch Nước kiêm Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ sang Mỹ vào Tháng 10 này với hy vọng Việt Nam trở thành đối tác của Hoa Kỳ để bảo vệ sự sống còn của Đảng, vì ông ta đã nhìn ra không còn một lựa chọn nào khác.
Tôi xin đề nghị nữ Khoa học gia cùng nhóm bạn trẻ do bà tập hợp đã từng đóng góp  trí tuệ và công lao vào sự thịnh vượng và an ninh của Hoa Kỳ, sẽ có đầy đủ uy tín để đòi hỏi cuộc gặp gỡ với Tổng thống Donald J. Trump nhằm bày tỏ lập trường:
·       Hoan nghênh và ủng hộ nhà lãnh đạo đặt quyền lợi Quốc gia trên hết.
·       Hoan nghênh nhà lãnh đạo đã nhận ra Trung Cộng là mối hiểm họa cho vị thế lãnh đạo thế giới của Hoa Kỳ, mà đáng lý ra những nhà lãnh đạo tiền nhiệm đã phải hành động để chận đứng tham vọng bá chủ toàn cầu.
·       Hoan nghênh nhà lãnh đạo cam kết sẽ xóa bỏ Chủ nghĩa Xã Hội.
·       Hoan nghênh nhà lãnh đạo có lòng hào hiệp, sẵn sàng giúp đỡ kẻ cựu thù đến cầu viện nước Mỹ. Tuy nhiên chúng tôi, những nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản, thỉnh cầu Tổng thống bắt buộc Việt Cộng phải thỏa mãn những yêu sách sau đây:
·        Chấm dứt nạn đàn áp đối với những đòi hỏi chủ quyền của nước Việt Nam. Không được sử dụng bạo lực hoặc bắt bỏ tù người dân xác định Hoàng Sa – Trường Sa là của Viêt Nam.
·       Hủy bỏ Điều 4 Hiến Pháp và từng bước xây dựng chế độ Dân Chủ để người dân toàn quyền quyết định vận mạng của họ. Chấm dứt chiến dịch sử dụng An ninh mạng, bưng bít thông tin trong mục đích ngu dân.
·       Chấm dứt gửi ra hải ngoại những gián điệp và Công An đội lốt Thầy Tu trong một số Chùa đang là cơ sở kinh tài của chế độ.
·       Ra lệnh FBI, sở Di trú đuổi những thành phần mang danh nghĩa Tỵ Nạn, nhưng làm dư luận viên cho Việt Cộng với mục đích phân hóa hoặc làm dơ bẩn Cộng Đồng Việt Nam Tỵ Nạn, khiến thế giới coi dân tộc Việt Nam vô văn hóa.
·       Mong mỏi Tổng thống đáp ứng nguyện vọng chính đáng của chúng tôi.
Đồng thời, Bà và Nhóm bạn trẻ có thể gửi lời yêu cầu đến ông Đại sứ Việt Nam tại Hoa Thịnh Đốn thu xếp một cuộc đối thoại công khai với ông Nguyễn Phú Trọng. Nếu ông Nguyễn Phú Trọng cam kết thể hiện những điều kiện do Tổng thống Donald Trump nêu ra theo yêu cầu của chúng ta, thì lực lượng chất xám và tài chánh của Người Việt Quốc Gia sẽ sẵn sàng cứu xét. Nên nhớ rằng chúng ta, người công dân Hoa Kỳ, ở vào thế thượng phong đặt điều kiện đối với người đi cầu viện, hoàn toàn không một chút mặc cảm, để bị những người không đồng quan điểm lớn tiếng phản đối hay miệt thị.
Lưu Á Châu, một vị Tướng đương chức của Trung Cộng, viết rằng sức mạnh của nước Mỹ không phải vì lực lượng quân sự của họ tân tiến nhất thế giới; cũng không phải nền tài chánh của họ hùng hậu nhất thế giới. Sức mạnh của Hoa Kỳ là sự dũng cảm của những người lính cứu hỏa vẫn chạy lên các tầng cao của Tòa Tháp Đôi (Twin Towers) đang hừng hực lửa làm chảy hàng tấn thép để cứu nạn nhân.
Tôi rất hy vọng những người bạn trẻ Việt Nam thành đạt tại Hoa Kỳ dũng cảm và có trách nhiệm như những người lính cứu hỏa Mỹ để cứu Việt Nam.
Ngày xưa, những nhà cách mạng quốc gia Việt Nam như Cụ Phan Bội Châu, Cụ Phan Chu Trinh rất khốn khổ lê gót chân khắp thế giới để mưu tìm đường cứu nước. Chẳng lẽ những người bạn trẻ Việt Nam vừa thông minh, vừa thành đạt lại đành quay lưng lại trước hiểm họa nòi giống sắp bị diệt, mà đành lòng hay sao?
Tôi, một chiến sĩ suốt đời tận tụy với xứ sở, nơi mà cha mẹ sinh ra mình, cũng ôm mối hận lòng như Đặng Dung than thở: “Thù nước chưa xong đầu đã bạc; gươm vàng mài nguyệt đã bao ngày” chỉ biết nuôi chút hy vọng nơi những người bạn trẻ mà thôi.
Ước mong hồn thiêng sông núi thổi vào trái tim của những người trẻ tài ba mang dòng máu Da Vàng biết tới câu “Quốc Gia hưng vong, thất phu hữu trách” thì tôi nhắm mắt mới yên lòng. Linh hồn tôi sẽ được siêu thoát. Nếu không, tôi biết, linh hồn tôi sẽ vất vưởng nơi đầu cành, ngọn cỏ đến thiên thu!
Kính cầu mong nữ Khoa học gia dồi dào sức khỏe và ao ước người phụ nữ Việt Nam vẫn còn mang dòng máu Trưng Triệu. Danh thơm Nguyệt Ánh sẽ là vầng trăng soi sáng lương tâm dân tộc.
Kính thư,
Bằng Phong Đặng văn Âu, một người chiến sĩ đã già, nhưng không tắt niềm hy vọng.
Tái bút: Tôi cũng sẽ gửi thư này đến Đại sứ Hà Kim Ngọc tại Hoa Thịnh Đốn.
Địa chỉ nhà: 10200 Bolsa Avenue, SPC#89
Westminster, California 92683, USA.
Địa chỉ email: bangphongdva033@gmail.com
Số điện thoại: 714 – 276 - 5600